Chương 2: Gia Đình lạnh nhạt

"Ông thấy chưa, tôi nói không sai mà! Nhìn con gái ông kìa, đi cả đêm không về chắc chắn là ở với mấy thằng không ra gì rồi! Là con nhà gia giáo mà lại phóng khoáng như thế, tin này mà truyền ra ngoài, mặt mũi của nhà chúng ta biết để vào đâu đây!" 

Mạc Hy Tuyết cả đêm không về, vậy mà bà mẹ kế cùng với đứa em gái kia của cô lại đặt điều, thêm mắm dặm muối với cha của cô. 

Nhìn Mạc Hy Tuyết bước vào nhà, Lục Tư Nghiên, mẹ kế của Mạc Hy Tuyết liền lên tiếng mỉa mai. Bà ta nhìn về cô với cái ánh mắt khinh bỉ tột độ, không những thế còn là sự chán ghét đến cùng cực. Không chỉ có bà mẹ kế kia, còn có Mạc Hy Vân, khi nhìn thấy cô, khoé môi của cô ta liền nhếch lên, ánh mắt mỉa mai liếc mắt  về phía Mạc Hy Tuyết. 

Cô cũng chẳng thèm nhìn hai người kia, chỉ cúi đầu chào ba một tiếng, cố gắng giữ cho bản thân của mình bình tĩnh một chút, "Ba! Con mới về!" 

Ông Mạc Tu Văn cũng chỉ gật đầu một cái, ánh mắt của ông ta đen sâu nhìn về phía Mạc Hy Tuyết. Nghe Lục Tư Nghiên nói như thế, ông ta liền ngay lập tức tin những lời bọn họ nói, vặn hỏi con gái, "Hy Tuyết, đêm hôm qua con ở đâu?" Ông ta dựa lưng vào ghế, hai mắt sa sầm hướng về Mạc Hy Tuyết. 

Mạc Hy Tuyết nghẹn họng, không biết phải trả lời như thế nào cả. 

Cô nên nói như thế nào về chuyện tối hôm qua đây? Chẳng lẽ cô nói rằng bản thân mình bị người ta bỏ thuốc rồi bị một người đàn ông xa lạ cưỡng bức hay sao? Cha cô liệu sẽ tin cô không? Ông ấy đã hỏi cô như vậy thì đảm bảo rằng đã tin lời của hai mẹ con kia rồi. 

Gương mặt của Mạc Hy Tuyết trở nên mệt mỏi. 

Mạc Hy Tuyết mất một ngày để có thể khiến cho bản thân mình bình tĩnh lại hơn, dù sao cô vừa mới lên giường với một người đàn ông mà cô không hề quen biết. Tâm tình của cô gái ấy trở nên vô cùng phức tạp, tâm trí của cô hoàn toàn ở trên mây, đặc biệt là nhớ lại cảnh tượng lúc sáng. 

Mạc Hy Tuyết trở về nhà trong sự khinh bỉ của hai mẹ con kia, hai người bọn họ không ngừng buông lời mỉa mai cô. Nhưng cô cũng không thèm quan tâm đến. Cô chẳng buồn giải thích, bởi vì không ai tin cô cả. Kể từ khi mẹ cô mất, ba đã không còn yêu thương cô như trước nữa rồi, thậm chí chỉ muốn lợi dụng cô để làm công cụ trục lợi.

Chưa để Mạc Hy Tuyết trả lời, Mạc Hy Vân đã mỉa mai, "Ba còn hỏi chị ta làm gì? Chắc chắn chị ta đã lên giường với người đàn ông nào rồi, phóng túng như thế cơ mà! Vết hôn đỏ ửng trên cổ chị ta in đậm như thế kia cơ mà, bằng chứng rõ như vậy rồi còn thắc mắc làm gì?" Khóe môi của Mạc Hy Vân cong lên nhìn chằm chằm những dấu vết phạm tội của người đàn ông kia do trận cuồng nhiệt hôm qua để lại. 

Mạc Hy Tuyết cúi đầu nhìn những dấu đỏ chót trên cổ mình, nhưng cô lại không hề giải thích. 

Bây giờ giải thích ba cô cũng không tin. 

Ông Mạc Tu Văn khuôn mặt dường như rất tức giận nhưng không nói ra. Ông ta lẳng lặng đứng dậy đi về phòng. Trước khi về phòng, người đàn ông này còn khinh miệt nhìn con gái mình, "Đúng là không có giáo dục, mất hết cả mặt mũi của nhà họ Mạc rồi!" 

Câu nói ấy của ông ta chẳng khác gì một lưỡi dao đâm mạnh vào tim của Mạc Hy Tuyết. 

Nhưng cô không hề tỏ ra yếu đuối, người con gái ấy chỉ biết cắn răng chôn chặt nỗi đau ở trong lòng mình mà thôi. Cô phải kiên cường sống tiếp vì mẹ mình. 

Hai mẹ con kia thì vô cùng hả hê khi chứng kiến Mạc Hy Tuyết bị ghét bỏ như vậy. 

Một tuần sau, Mạc Hy Tuyết gần như bị cấm túc ở trong nhà, Mạc Tu Văn không cho phép cô đi ra khỏi nhà. Bởi vì ông ta sợ nếu chuyện này lộ ra, mặt mũi của nhà họ Mạc sẽ mất hết. Mạc Hy Tuyết cũng không cãi lại, cô ngoan ngoãn ở trong nhà nhưng trong lòng lại tổn thương đến mức tột cùng. 

Hai mẹ con kia còn không ngừng châm chọc cô, Mạc Hy Vân còn đưa Cố Dư Nhân, bạn trai cũ của cô về nhà để chọc tức Mạc Hy Tuyết. Ba cô hình như rất vui mừng khi hai người bọn họ ở bên nhau thì phải. Đôi cẩu nam nữ kia ngày ngày lượn lờ ở trước mặt cô không ngừng chọc tức cô. 

Mạc Hy Tuyết coi bọn họ như không khí, không thèm quan tâm đến chuyện này, mặc kệ cho bọn họ muốn làm gì thì làm. 

Hôm nay trong bữa cơm, Mạc Hy Tuyết chỉ muốn ăn cơm thật nhanh để trở về phòng. Tuy nhiên, lúc này, Mạc Tu Văn đột nhiên lên tiếng, "Hy Tuyết, công ty nhà mình đang gặp khó khăn, con chuẩn bị gả cho Lưu tổng đi, Mạc thị đi." Đây dường như chính là mệnh lệnh chứ không phải là hỏi ý kiến. 

Mạc Hy Tuyết ngước mắt lên, cô tỏ vẻ bất mãn, "Ba, ba muốn gả con cho người xứng tuổi cha của con hay sao? Con không muốn, con tuyệt đối không gả cho ông ta." Cô hoàn toàn biết rõ Lưu tổng ở trong lời nói của ba mình là ai, chính vì thế Mạc Hy Tuyết mới nhất mực từ chối. 

Lưu tổng kia năm nay đã năm mươi tuổi rồi, hơn cô nhiều tuổi như thế, chẳng lẽ ba muốn cô lấy ông ta? Vậy mà ba ruột của cô vì muốn cứu công ty mà nhẫn tâm bán cô cho một như Lưu tổng, một lão già đã quá độ tuổi để lấy vợ. Mạc Hy Tuyết không phải là không biết chuyện công ty hiện giờ đang gặp khó khăn, nhưng không phải cứ phải dùng cách này để cứu công ty. 

Mạc Hy Tuyết tuyệt đối không đồng ý chuyện bản thân mình bị người khác lợi dụng, phải lấy người mình không yêu. 

Ông Mạc Tu Văn thoáng chút tức giận, "Mạc Hy Tuyết, ta không phải đang hỏi ý kiến của con, mà đây chính là mệnh lệnh. Con nhất định phải lấy Lưu tổng, cho dù có muốn hay là không?" 

"Không đời nào!" Mạc Hy Tuyết tức giận đập tay xuống bàn, hai mắt cô trợn ngược lên nhìn ba mình, "Ba, ba có quyền gì mà làm như vậy? Con gả cho ai đó là quyền của con, ba không có quyền đem con đi bán để lấy tiền. Con mặc kệ, cho dù ba có làm như thế nào, con cũng tuyệt đối không gả." Cô chính là kiêu ngạo như thế, chỉ cần cô không muốn, cho dù là ai cũng không thể ép Mạc Hy Tuyết. 

"Mạc Hy Tuyết, con nhìn lại bản thân con xem, bây giờ có ai dám lấy con nữa không? Con nên vui mừng vì Lưu tổng có hứng thú với con, không quan tâm đến chuyện con không còn trong sạch nữa. Con đừng có rượu mời không m

uống mà muốn uống rượu phạt."

Những lời nói của Mạc Tu Văn không ngừng đâm sâu vào trong trái tim của Mạc Hy Tuyết. Cô đau lòng biết mấy! Tại sao cha cô bây giờ lại trở thành như vậy? Trước đây, ba luôn yêu thương cô, cho dù cô có làm gì ông cũng đều đồng ý. 

Nhưng kể từ khi cưới Lục Tư Nghiên về nhà, ba cô thay đổi hẳn. Ông không còn yêu thương cô nữa, thay vào đó chính là sự lợi dụng và ghét bỏ. 

Mạc Hy Tuyết thật không thể nào hiểu nổi, ba cô sao lại thay đổi nhiều đến như thế? Chẳng lẽ ông ấy không còn yêu thương cô nữa rồi? 

Lục Tư Nghiên ngồi bên cạnh liền châm chọc, "Mày ngủ với bao nhiêu người như thế, có người chịu lấy mày đã là may lắm rồi. Còn ở đó kiêu căng làm gì? Con gái mà mất đi sự trong sạch thì không người đàn ông nào cần đâu." Người đàn bà này không ngừng đay nghiến, mà gả Mạc Hy Tuyết cho Lưu tổng cũng chính là ý của bà ta. 

"Đây không phải là chuyện của bà!" Mạc Hy Tuyết ngay lập tức trừng mắt nhìn bà mẹ kế của mình. 

Ông Mạc Tu Văn đứng dậy, hai mắt của ông ta sâu lại, "Không muốn cũng phải gả. Cha cho con biết, mấy ngày nay con cứ ngoan ngoãn ở trong phòng mình đi, cuối tuần con sẽ gả cho Lưu tổng." 

Mạc Hy Tuyết hoàn toàn ngỡ ngàng, ba cô là muốn nhốt cô lại ư? 

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

hai mẹ con nhà dì ghẻ nó chính là đang nói bản thân - nói bản chất của mẹ con nhà nó đấy . nói người mà không tự nghĩ đến chính mình còn thối - còn bẩn hơn cả nước cống... mắc ói ah

2023-05-02

2

Nguyễn Thu

Nguyễn Thu

ba ruột mà vậy luôn hả

2022-10-19

0

Maria Jesùs Romero Mejia

Maria Jesùs Romero Mejia

je je

2022-05-20

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Dây Dưa Một Đêm
2 Chương 2: Gia Đình lạnh nhạt
3 Chương 3: Mâu thuẫn gay gắt
4 Chương 4: Người đàn ông tên Phương Từ Khiêm
5 Chương 5: Từ chối lời cầu hôn
6 Chương 6: Dở trò hãm hại
7 Chương 7: Hôn lễ sóng gió (1)
8 Chương 8: Hôn lễ sóng gió (2)
9 Chương 9: Mặt dày lưu manh
10 Chương 10: Âm mưu không thành
11 Chương 11: Phương thiếu ghen rồi
12 Chương 12: Mạc Hy Vân thông báo tin kết hôn
13 Chương 13: Về nhà họ Mạc
14 Chương 14: Anh sẽ là gia đình của em
15 Chương 15: Hãm hại trong hôn lễ
16 Chương 16: Gậy ông đập lưng ông
17 Chương 17: Gặp lại ở trung tâm thương mại
18 Chương 18: Tiền của anh là để em tiêu
19 Chương 19: Cha ruột tàn nhẫn
20 Chương 20: Một lòng bảo vệ em
21 Chương 21: Cảm xúc kỳ lạ
22 Chương 22: Yêu?
23 Chương 23: Chỉ có mình em
24 Chương 24: Gặp tai nạn
25 Chương 25: Ngày tháng hạnh phúc
26 Chương 26: Bí mật của Phương Từ Khiêm (1)
27 Chương 27: Bí mật của Phương Từ Khiêm
28 Chương 28: Người đàn ông tàn nhẫn
29 Chương 29: Con người thật của Phương Từ Khiêm
30 Chương 30: Sống trong đau khổ
31 Chương 31: Có từng yêu chưa?
32 Chương 32: Chạy trốn
33 Chương 33: Phát hiện trốn thoát
34 Chương 34: Không rõ tung tích
35 Chương 35: Sự trở về của phượng hoàng
36 Chương 36: Gặp lại nhau
37 Chương 37: Theo đuổi lại em
38 Chương 38: Không muốn buông tay
39 Chương 39: Thẳng thừng từ chối giúp đỡ
40 Chương 40: Hiểu lầm lẫn nhau
41 Chương 41: Mâu thuẫn càng thêm gay gắt
42 Chương 42: Sự chân thành của Phương Từ Khiêm
43 Chương 43: Sặc mùi thuốc súng
44 Chương 44: Gây sự
45 Chương 45: Dồn vào đường cùng
46 Chương 46: Tai hoạ ập xuống
47 Chương 47: Nỗi khổ giằng xé
48 Chương 48: Cứu tinh xuất hiện
49 Chương 49: Chúng ta ly hôn đi
50 Chương 50: Gậy ông đập lưng ông
51 Chương 51: Mạc Hy Vân nổi điên
52 Chương 52: Gặp tai nạn
53 Chương 53: Không thể tỉnh lại
54 Chương 54: Tỏ tình thất bại
55 Chương 55: Giống hệt đứa trẻ con
56 Chương 56: Ý định giết người
57 Chương 57: Xung đột gay gắt
58 Chương 58: Hồi ức (1)
59 Chương 59: Hồi ức (2)
60 Chương 60: Trở về với cuộc sống hạnh phúc
61 Chương 61: Hôn nhân đằm thắm
62 Chương 62: Tạm biệt Thôi Dật Nghiêm
63 Chương 63: Cảm giác bất an
64 Chương 64: Tan vỡ hạnh phúc
65 Chương 65: Trở về quỹ đạo của nó
66 Chương 66: Nguyên nhân (1)
67 Chương 67: Nguyên nhân (2)
68 Chương 68: Cơn giận của Mạc Hy Tuyết
69 Chương 69: Nắm tay nhau vượt qua khó khăn
70 Chương 70: Tuần trăng mật muộn
71 Chương 71: Làm loạn
72 Chương 72: Không phải cha con
73 Chương 73: Sự thật từ quá khứ
74 Chương 74: Lời cảnh cáo của Mạc Hy Tuyết
75 Chương 75: Tích cực tìm kiếm
76 Chương 76: Cha của Thôi Dật Nghiêm
77 Chương 77: Thật sự là cha con
78 Chương 78: Không chấp nhận được sự thật
79 Chương 79: Bù đắp thiếu sót
80 Chương 80: Đại kết cục
81 Chương 81: Ngoại truyện 1: Mang thai
82 Chương 82: Ngoại truyện 2: Bạn nhỏ Phương Duẫn
83 Chương 83: Ngoại truyện 3: Hứa Minh Vy và Vương Khải Trạch
84 Góc cảm ơn và giải thích
85 Pr truyện mới
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Dây Dưa Một Đêm
2
Chương 2: Gia Đình lạnh nhạt
3
Chương 3: Mâu thuẫn gay gắt
4
Chương 4: Người đàn ông tên Phương Từ Khiêm
5
Chương 5: Từ chối lời cầu hôn
6
Chương 6: Dở trò hãm hại
7
Chương 7: Hôn lễ sóng gió (1)
8
Chương 8: Hôn lễ sóng gió (2)
9
Chương 9: Mặt dày lưu manh
10
Chương 10: Âm mưu không thành
11
Chương 11: Phương thiếu ghen rồi
12
Chương 12: Mạc Hy Vân thông báo tin kết hôn
13
Chương 13: Về nhà họ Mạc
14
Chương 14: Anh sẽ là gia đình của em
15
Chương 15: Hãm hại trong hôn lễ
16
Chương 16: Gậy ông đập lưng ông
17
Chương 17: Gặp lại ở trung tâm thương mại
18
Chương 18: Tiền của anh là để em tiêu
19
Chương 19: Cha ruột tàn nhẫn
20
Chương 20: Một lòng bảo vệ em
21
Chương 21: Cảm xúc kỳ lạ
22
Chương 22: Yêu?
23
Chương 23: Chỉ có mình em
24
Chương 24: Gặp tai nạn
25
Chương 25: Ngày tháng hạnh phúc
26
Chương 26: Bí mật của Phương Từ Khiêm (1)
27
Chương 27: Bí mật của Phương Từ Khiêm
28
Chương 28: Người đàn ông tàn nhẫn
29
Chương 29: Con người thật của Phương Từ Khiêm
30
Chương 30: Sống trong đau khổ
31
Chương 31: Có từng yêu chưa?
32
Chương 32: Chạy trốn
33
Chương 33: Phát hiện trốn thoát
34
Chương 34: Không rõ tung tích
35
Chương 35: Sự trở về của phượng hoàng
36
Chương 36: Gặp lại nhau
37
Chương 37: Theo đuổi lại em
38
Chương 38: Không muốn buông tay
39
Chương 39: Thẳng thừng từ chối giúp đỡ
40
Chương 40: Hiểu lầm lẫn nhau
41
Chương 41: Mâu thuẫn càng thêm gay gắt
42
Chương 42: Sự chân thành của Phương Từ Khiêm
43
Chương 43: Sặc mùi thuốc súng
44
Chương 44: Gây sự
45
Chương 45: Dồn vào đường cùng
46
Chương 46: Tai hoạ ập xuống
47
Chương 47: Nỗi khổ giằng xé
48
Chương 48: Cứu tinh xuất hiện
49
Chương 49: Chúng ta ly hôn đi
50
Chương 50: Gậy ông đập lưng ông
51
Chương 51: Mạc Hy Vân nổi điên
52
Chương 52: Gặp tai nạn
53
Chương 53: Không thể tỉnh lại
54
Chương 54: Tỏ tình thất bại
55
Chương 55: Giống hệt đứa trẻ con
56
Chương 56: Ý định giết người
57
Chương 57: Xung đột gay gắt
58
Chương 58: Hồi ức (1)
59
Chương 59: Hồi ức (2)
60
Chương 60: Trở về với cuộc sống hạnh phúc
61
Chương 61: Hôn nhân đằm thắm
62
Chương 62: Tạm biệt Thôi Dật Nghiêm
63
Chương 63: Cảm giác bất an
64
Chương 64: Tan vỡ hạnh phúc
65
Chương 65: Trở về quỹ đạo của nó
66
Chương 66: Nguyên nhân (1)
67
Chương 67: Nguyên nhân (2)
68
Chương 68: Cơn giận của Mạc Hy Tuyết
69
Chương 69: Nắm tay nhau vượt qua khó khăn
70
Chương 70: Tuần trăng mật muộn
71
Chương 71: Làm loạn
72
Chương 72: Không phải cha con
73
Chương 73: Sự thật từ quá khứ
74
Chương 74: Lời cảnh cáo của Mạc Hy Tuyết
75
Chương 75: Tích cực tìm kiếm
76
Chương 76: Cha của Thôi Dật Nghiêm
77
Chương 77: Thật sự là cha con
78
Chương 78: Không chấp nhận được sự thật
79
Chương 79: Bù đắp thiếu sót
80
Chương 80: Đại kết cục
81
Chương 81: Ngoại truyện 1: Mang thai
82
Chương 82: Ngoại truyện 2: Bạn nhỏ Phương Duẫn
83
Chương 83: Ngoại truyện 3: Hứa Minh Vy và Vương Khải Trạch
84
Góc cảm ơn và giải thích
85
Pr truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play