Chương 20: Một lòng bảo vệ em

"Nói, vợ tôi đâu? Mấy người để cô ấy ở đâu rồi? Mau giao người ra đây!"

"Con rể à, con nói gì vậy? Không phải Hy Tuyết đang ở nhà với con hay sao? Sao lại đến đây tìm chứ?" Mạc Tu Văn vô cùng luống cuống giải thích, ông ta cố gắng gượng cười nhưng trong lòng đang sợ hãi không thôi. Chắc hẳn lúc này Mạc Tu Văn đang cầu nguyện cho Phương Từ Khiêm đi thật sớm đi, nếu không ông ta sẽ tự rước họa vào thân mất. 

Mạc Hy Tuyết còn đang bị nhốt ở dưới nhà kho, để cho Phương Từ Khiêm biết được chuyện này quả thật không hay chút nào cả. 

Lục Tư Nghiên ngồi ở một bên cũng không dám hé răng dù chỉ một câu. Bà ta cũng biết thân biết phận, nếu để Phương Từ Khiêm biết được Mạc Hy Tuyết bị bọn họ đánh bị thương thì chắc chắn nhà họ Mạc sẽ tiêu đời. 

Đôi mắt lạnh lẽo sắc bén của Phương Từ Khiêm liếc về phía của Mạc Tu Văn, người đàn ông này dường như đang kiềm nén điều gì đó, "Ông không cần phải nói dối. Tôi biết Mạc Hy Tuyết đang ở đâu. Biết điều thì mau giao người ra đây. Nếu không tôi sẽ cho người phá nát cả ngôi nhà này đấy." 

Phương Từ Khiêm đi công tác trở về, nhưng trong nhà lại không thấy Mạc Hy Tuyết đâu. Ban đầu anh còn tưởng cô đi đâu chơi, nhưng suốt cả một đêm cô không hề trở về nhà. Trong lòng của Phương Từ Khiêm dần sinh ra cảm giác lo lắng sợ hãi. Trong lòng anh có một dự cảm không hay. 

Hỏi hàng xóm xung quanh, Phương Từ Khiêm mới biết Mạc Tu Văn thường xuyên đến tìm Mạc Hy Tuyết gây chuyện, đòi tiền. Anh liền nghĩ ra người đó đã dở trò với Mạc Hy Tuyết, Phương Từ Khiêm liền vội vã chạy đến nhà họ Mạc đòi người. 

Sắc mặt của Mạc Tu Văn cũng chẳng dễ chịu, ông ta vẫn cố tình lấp liếm, "Con rể, Hy Tuyết thật sự không ở đây. Con bé nó ở đâu, ba thật sự không biết. Hay là nó xảy ra chuyện gì rồi có đúng không?" Mạc Tu Văn còn làm bộ lo lắng không thôi cho con gái của mình. 

Phương Từ Khiêm nhếch môi khinh bỉ, "Đừng có đứng đó diễn kịch nữa, mau giao người ra đây. Nếu không, tôi sẽ cho Mạc thị phá sản ngay lập tức. Mấy người biết tôi hoàn toàn có đủ năng lực để làm như vậy mà." Cánh tay của Phương Từ Khiêm bất giác siết chặt, những đường gân xanh nổi lên khắp cánh tay của anh. 

Mạc Tu Văn sợ hãi thấp thỏm không thôi. 

Nếu bây giờ ông ta không giao Mạc Hy Tuyết ra, Mạc thị chắc chắn sẽ xảy ra chuyện. Nhưng nếu ông ta giao Mạc Hy Tuyết đang bị thương ra, Phương Từ Khiêm chắc chắn không để yên chuyện này đâu. 

Còn đang không biết làm như thế nào, phía nhà kho liền truyền đến tiếng động. Dường như có tiếng người đang kêu, Mạc Tu Văn nghe xong thì sợ xanh mặt. Chưa kịp ngăn cản, Phương Từ Khiêm đã chạy vội đến đó. 

Rầm! 

Chiếc cửa cũ kĩ bị đạp mạnh liền mở ra. 

Phương Từ Khiêm xông vào liền nhìn thấy Mạc Hy Tuyết cả người đầy máu me, sắc mặt trắng bệch nằm trên sàn đang cố tìm cách thoát thân. Đôi mắt của Phương Từ Khiêm hơi ửng đỏ, anh vội vàng lao đến đỡ cô dậy. Ánh mắt của Mạc Hy Tuyết mơ màng, cô cảm nhận được một vòng tay quen thuộc đang ôm lấy mình, liền dựa vào người của Phương Từ Khiêm theo bản năng vốn có. 

Người đàn ông xót xa nhìn cô, "Hy Tuyết, em làm sao mà thành nông nỗi như vậy rồi? Kẻ nào dám làm em bị thương? Nói anh biết, anh sẽ đòi lại công bằng cho em." Hai tay của Phương Từ Khiêm nhẹ nhàng chạm lên những vết thương trên người của Mạc Hy Tuyết, máu còn đang chảy ra từng giọt ở trên người cô. 

Chết tiệt! 

Anh mới đi có mấy ngày mà sao Mạc Hy Tuyết lại thành ra như vậy rồi? 

Mạc Hy Tuyết ngẩng đầu lên, cô mơ màng nhìn người đàn ông trước mặt mình, sắc mặt trắng bệch không chút huyết sắc. Hai cánh môi của người con gái khẽ mấp máy, "Phương Từ Khiêm!!" Dùng chút sức lực cuối cùng của mình, Mạc Hy Tuyết mới bật ra được câu đó.

"Phải rồi, là anh đây!" Phương Từ Khiêm ôm gọn người con gái vào trong lòng, trong lòng anh ngập tràn cảm giác đau xót vô hạn. 

Lúc này, Mạc Tu Văn cũng đã chạy đến đây. 

Ông ta vội vàng giải thích, nhưng Phương Từ Khiêm đã nhìn ông ta bằng ánh mắt sắc lạnh, "Là mấy người ra tay đánh cô ấy như thế?"

Mạc Tu Văn và Lục Tư Nghiên nhất thời không nói được gì, sắc mặt hai người liền trắng bệch ra, chỉ biết nhìn nhau mà cầu nguyện. 

"Hay lắm! Nhà họ Mạc mấy người hay lắm!" Ánh mắt của Phương Từ Khiêm nhuốm một màu đỏ ngầu, anh nghiến răng nghiến lợi, "Dám đánh vợ tôi thành ra như thế trong lúc tôi không có ở đây. Tôi vốn đã định cho mấy người một cơ hội, nhưng lại dám làm ra chuyện này, vậy thì không cần nữa. Mạc Tu Văn, ông cứ chuẩn bị cho việc Mạc thị bị thu mua đi."

Nghe xong câu này, Mạc Tu Văn cả người run rẩy, ông ta vội vã cầu xin, "Con rể, xin con đừng làm như vậy mà. Chúng ta thật sự không cố ý. Con bỏ qua cho nhà họ Mạc lần này đi. Cha biết sai rồi." Lúc này ngoại trừ việc cầu xin tha thứ ra, Mạc Tu Văn không còn cách nào khác để cứu lấy nhà họ Mạc cả. 

Nhưng e là lần này Phương Từ Khiêm sẽ không bỏ qua cho bọn họ đâu. 

Người đàn ông nhếch môi, toàn thân tỏa ra sát khí nồng đậm, "Bỏ qua ư? Đừng hòng! Mấy người đánh vợ tôi ra nông nỗi này còn muốn tôi bỏ qua cho à? Tôi nói trước, chuyện này tới sẽ không để yên như vậy đâu. Nếu ông dám đến tìm Mạc Hy Tuyết nữa, tôi nhất định sẽ tống ông vào tù." Mạc Hy Tuyết chẳng khác gì một viên ngọc ở trên tay Phương Từ Khiêm, vậy mà mấy người đó dám đánh cô ra nông nỗi này, bảo anh làm sao bỏ qua cho bọn họ được. 

"Phương Từ Khiêm, tôi muốn về nhà. Anh đưa tôi về nhà đi." Mạc Hy Tuyết nức nở bên trong vòng tay của Phương Từ Khiêm. Cả người cô đau đớn không còn chút sức lực nào, giờ cô không muốn ở cái nơi này nữa, Mạc Hy Tuyết chỉ muốn trở về nhà mà thôi.

Phương Từ Khiêm đè nén cơn giận ở trong lòng mình xuống, anh cẩn thận xoa đầu cô, "Được! Anh đưa em về nhà! Chúng ta sẽ cùng nhau về nhà!" Cả người của Mạc Hy Tuyết được nhấc bổng lên, anh ôm gọn cô vào trong lòng, trước khi đưa cô về còn không quên cảnh cáo những người kia, "Mấy người cứ chờ đó cho tôi."

Sau khi đưa Mạc Hy Tuyết về nhà, Phương Từ Khiêm vội vã gọi điện thoại cho Vương Khải Trạch đến đây lúc nửa đêm, làm cho người nào đó oán than không ngừng, "Anh hai ơi, giờ này anh gọi tôi đến chỉ vì vợ cậu thôi sao? Sao không mang đến bệnh viện ấy, phá hoại giấc ngủ của tôi làm gì?"

Phương Từ Khiêm nét mặt không thay đổi, chỉ lạnh lùng quăng cho Vương Khải Trạch một câu, "Vào băng bó cho cô ấy nhanh lên. Cậu nói một câu nữa tôi liền cắt lưỡi cậu."

Vương Khải Trạch ngay lập tức im bặt, ngậm ngùi vào bên trong. 

Tại anh hiền quá mà, cứ để cho cái tên này bắt nạt hoài như vậy. 

Sau khi xử lý vết thương xong, Mạc Hy Tuyết cũng đã ổn hơn phần nào. Tình trạng của cô không có gì nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là ổn định. Phương Từ Khiêm nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm. 

Từ hôm đó trở đi, Phương Từ Khiêm giao hết công việc cho trợ lý của mình, còn anh thì ở nhà chăm sóc cho bà xã. Mạc Hy Tuyết ngày ngày đối diện với sự chăm sóc nhiệt tình của Phương Từ Khiêm, trong lòng cô nói không cảm động thì chính là nói dối. 

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hổ dữ còn không ăn thịt con , đến súc sinh -- súc vật còn có tình người hơn thằng cha già này . Loại này đến quỷ còn còn không bằng nữa chứ đừng nói gì đến là người

2023-05-04

2

Thanh Tiên

Thanh Tiên

Con nư9 này đã ngu dốt rồi mà còn liên lụy đến người khác.....Đéo mẹ đã ko giúp gì đc cho na9 mà toàn báo hại....đi làm, đi công tác về đã mệt mỏi lại phải lo lắng cho nó....méo mẹ nó là con nư9 ngu nhất từ trước đến giờ đọc truyện ngôn tình....đây mà gọi là hình tượng nữ cường đó hả.....ngu dốt, báo hại thì có chứ nữ cường đâu ra???

2022-08-18

1

Nguyễn Van

Nguyễn Van

minh vẫn thích nu9 phải quật cường lên để xứng với na9 hon mn co thấy vay k ne

2022-03-09

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Dây Dưa Một Đêm
2 Chương 2: Gia Đình lạnh nhạt
3 Chương 3: Mâu thuẫn gay gắt
4 Chương 4: Người đàn ông tên Phương Từ Khiêm
5 Chương 5: Từ chối lời cầu hôn
6 Chương 6: Dở trò hãm hại
7 Chương 7: Hôn lễ sóng gió (1)
8 Chương 8: Hôn lễ sóng gió (2)
9 Chương 9: Mặt dày lưu manh
10 Chương 10: Âm mưu không thành
11 Chương 11: Phương thiếu ghen rồi
12 Chương 12: Mạc Hy Vân thông báo tin kết hôn
13 Chương 13: Về nhà họ Mạc
14 Chương 14: Anh sẽ là gia đình của em
15 Chương 15: Hãm hại trong hôn lễ
16 Chương 16: Gậy ông đập lưng ông
17 Chương 17: Gặp lại ở trung tâm thương mại
18 Chương 18: Tiền của anh là để em tiêu
19 Chương 19: Cha ruột tàn nhẫn
20 Chương 20: Một lòng bảo vệ em
21 Chương 21: Cảm xúc kỳ lạ
22 Chương 22: Yêu?
23 Chương 23: Chỉ có mình em
24 Chương 24: Gặp tai nạn
25 Chương 25: Ngày tháng hạnh phúc
26 Chương 26: Bí mật của Phương Từ Khiêm (1)
27 Chương 27: Bí mật của Phương Từ Khiêm
28 Chương 28: Người đàn ông tàn nhẫn
29 Chương 29: Con người thật của Phương Từ Khiêm
30 Chương 30: Sống trong đau khổ
31 Chương 31: Có từng yêu chưa?
32 Chương 32: Chạy trốn
33 Chương 33: Phát hiện trốn thoát
34 Chương 34: Không rõ tung tích
35 Chương 35: Sự trở về của phượng hoàng
36 Chương 36: Gặp lại nhau
37 Chương 37: Theo đuổi lại em
38 Chương 38: Không muốn buông tay
39 Chương 39: Thẳng thừng từ chối giúp đỡ
40 Chương 40: Hiểu lầm lẫn nhau
41 Chương 41: Mâu thuẫn càng thêm gay gắt
42 Chương 42: Sự chân thành của Phương Từ Khiêm
43 Chương 43: Sặc mùi thuốc súng
44 Chương 44: Gây sự
45 Chương 45: Dồn vào đường cùng
46 Chương 46: Tai hoạ ập xuống
47 Chương 47: Nỗi khổ giằng xé
48 Chương 48: Cứu tinh xuất hiện
49 Chương 49: Chúng ta ly hôn đi
50 Chương 50: Gậy ông đập lưng ông
51 Chương 51: Mạc Hy Vân nổi điên
52 Chương 52: Gặp tai nạn
53 Chương 53: Không thể tỉnh lại
54 Chương 54: Tỏ tình thất bại
55 Chương 55: Giống hệt đứa trẻ con
56 Chương 56: Ý định giết người
57 Chương 57: Xung đột gay gắt
58 Chương 58: Hồi ức (1)
59 Chương 59: Hồi ức (2)
60 Chương 60: Trở về với cuộc sống hạnh phúc
61 Chương 61: Hôn nhân đằm thắm
62 Chương 62: Tạm biệt Thôi Dật Nghiêm
63 Chương 63: Cảm giác bất an
64 Chương 64: Tan vỡ hạnh phúc
65 Chương 65: Trở về quỹ đạo của nó
66 Chương 66: Nguyên nhân (1)
67 Chương 67: Nguyên nhân (2)
68 Chương 68: Cơn giận của Mạc Hy Tuyết
69 Chương 69: Nắm tay nhau vượt qua khó khăn
70 Chương 70: Tuần trăng mật muộn
71 Chương 71: Làm loạn
72 Chương 72: Không phải cha con
73 Chương 73: Sự thật từ quá khứ
74 Chương 74: Lời cảnh cáo của Mạc Hy Tuyết
75 Chương 75: Tích cực tìm kiếm
76 Chương 76: Cha của Thôi Dật Nghiêm
77 Chương 77: Thật sự là cha con
78 Chương 78: Không chấp nhận được sự thật
79 Chương 79: Bù đắp thiếu sót
80 Chương 80: Đại kết cục
81 Chương 81: Ngoại truyện 1: Mang thai
82 Chương 82: Ngoại truyện 2: Bạn nhỏ Phương Duẫn
83 Chương 83: Ngoại truyện 3: Hứa Minh Vy và Vương Khải Trạch
84 Góc cảm ơn và giải thích
85 Pr truyện mới
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Dây Dưa Một Đêm
2
Chương 2: Gia Đình lạnh nhạt
3
Chương 3: Mâu thuẫn gay gắt
4
Chương 4: Người đàn ông tên Phương Từ Khiêm
5
Chương 5: Từ chối lời cầu hôn
6
Chương 6: Dở trò hãm hại
7
Chương 7: Hôn lễ sóng gió (1)
8
Chương 8: Hôn lễ sóng gió (2)
9
Chương 9: Mặt dày lưu manh
10
Chương 10: Âm mưu không thành
11
Chương 11: Phương thiếu ghen rồi
12
Chương 12: Mạc Hy Vân thông báo tin kết hôn
13
Chương 13: Về nhà họ Mạc
14
Chương 14: Anh sẽ là gia đình của em
15
Chương 15: Hãm hại trong hôn lễ
16
Chương 16: Gậy ông đập lưng ông
17
Chương 17: Gặp lại ở trung tâm thương mại
18
Chương 18: Tiền của anh là để em tiêu
19
Chương 19: Cha ruột tàn nhẫn
20
Chương 20: Một lòng bảo vệ em
21
Chương 21: Cảm xúc kỳ lạ
22
Chương 22: Yêu?
23
Chương 23: Chỉ có mình em
24
Chương 24: Gặp tai nạn
25
Chương 25: Ngày tháng hạnh phúc
26
Chương 26: Bí mật của Phương Từ Khiêm (1)
27
Chương 27: Bí mật của Phương Từ Khiêm
28
Chương 28: Người đàn ông tàn nhẫn
29
Chương 29: Con người thật của Phương Từ Khiêm
30
Chương 30: Sống trong đau khổ
31
Chương 31: Có từng yêu chưa?
32
Chương 32: Chạy trốn
33
Chương 33: Phát hiện trốn thoát
34
Chương 34: Không rõ tung tích
35
Chương 35: Sự trở về của phượng hoàng
36
Chương 36: Gặp lại nhau
37
Chương 37: Theo đuổi lại em
38
Chương 38: Không muốn buông tay
39
Chương 39: Thẳng thừng từ chối giúp đỡ
40
Chương 40: Hiểu lầm lẫn nhau
41
Chương 41: Mâu thuẫn càng thêm gay gắt
42
Chương 42: Sự chân thành của Phương Từ Khiêm
43
Chương 43: Sặc mùi thuốc súng
44
Chương 44: Gây sự
45
Chương 45: Dồn vào đường cùng
46
Chương 46: Tai hoạ ập xuống
47
Chương 47: Nỗi khổ giằng xé
48
Chương 48: Cứu tinh xuất hiện
49
Chương 49: Chúng ta ly hôn đi
50
Chương 50: Gậy ông đập lưng ông
51
Chương 51: Mạc Hy Vân nổi điên
52
Chương 52: Gặp tai nạn
53
Chương 53: Không thể tỉnh lại
54
Chương 54: Tỏ tình thất bại
55
Chương 55: Giống hệt đứa trẻ con
56
Chương 56: Ý định giết người
57
Chương 57: Xung đột gay gắt
58
Chương 58: Hồi ức (1)
59
Chương 59: Hồi ức (2)
60
Chương 60: Trở về với cuộc sống hạnh phúc
61
Chương 61: Hôn nhân đằm thắm
62
Chương 62: Tạm biệt Thôi Dật Nghiêm
63
Chương 63: Cảm giác bất an
64
Chương 64: Tan vỡ hạnh phúc
65
Chương 65: Trở về quỹ đạo của nó
66
Chương 66: Nguyên nhân (1)
67
Chương 67: Nguyên nhân (2)
68
Chương 68: Cơn giận của Mạc Hy Tuyết
69
Chương 69: Nắm tay nhau vượt qua khó khăn
70
Chương 70: Tuần trăng mật muộn
71
Chương 71: Làm loạn
72
Chương 72: Không phải cha con
73
Chương 73: Sự thật từ quá khứ
74
Chương 74: Lời cảnh cáo của Mạc Hy Tuyết
75
Chương 75: Tích cực tìm kiếm
76
Chương 76: Cha của Thôi Dật Nghiêm
77
Chương 77: Thật sự là cha con
78
Chương 78: Không chấp nhận được sự thật
79
Chương 79: Bù đắp thiếu sót
80
Chương 80: Đại kết cục
81
Chương 81: Ngoại truyện 1: Mang thai
82
Chương 82: Ngoại truyện 2: Bạn nhỏ Phương Duẫn
83
Chương 83: Ngoại truyện 3: Hứa Minh Vy và Vương Khải Trạch
84
Góc cảm ơn và giải thích
85
Pr truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play