Pháp Kiều không bao giờ quên ngày sinh nhật năm ấy – ngày cô mất cả niềm tin vào tình yêu. Đăng Dương nói chia tay, ôm người khác trước mắt cô, rồi biến mất như chưa từng hứa hẹn điều gì. Cô lặng lẽ rời đi, tự khâu lại vết thương bằng thời gian và khoảng cách. Bảy năm sau, khi Kiều trở về, anh lại xuất hiện như chưa từng làm cô khóc. Nhưng lần này, ánh mắt cô không còn ướt nữa. Cô đứng thẳng lưng, mỉm cười lạnh nhạt: 'Em không còn là em của ngày xưa'
Truyện này do #Bé Chuối cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
[DUONGKIEU]GẶP LẠI NGƯỜI NĂM ẤY Comments