Chương 3: Hai kẻ điên

Reng reng reng...

Trình Thiên từ trong phòng tắm bước ra, khó chịu tắt đi báo thức rồi nhìn cô gái đang ngủ say trên giường. Anh thầm nghĩ cô là heo sau, chuông báo vậy mà không hề gì. Nhưng anh nhanh chóng quên sự tức giận vừa rồi khi nhìn vào khuôn mặt cô. Khuôn mặt non nớt, làn da trắng mịn căng bóng như có thể vắt ra nước vậy, hàng lông mi cong dài trong thướt tha diễm lệ. Không phải là quốc sắc thiên hương mà lạ thanh tao nho nhã, thuần khiết, nhẹ nhàng.

Hạ Nhiên như cảm nhận được có đôi mắt đang nhìn vào mình, cô khẽ động mi mắt rồi từ từ mở mắt ra thấy Trình Thiên đứng ngay đó nhìn cô. Anh chỉ đang choàng cái áo tắm, nước từ đầu chảy nơi yết hầu nam tính rồi bờ ngực rắn chắc đã ôm cô ngủ cả đêm. Còn cái khuôn mặt hoàn hảo chết người kia nữa, 22 năm sống trên đời Hạ Nhiên chưa bao giờ gặp cái trường hợp này. Sau đây, sau đây cô nghĩ mình bị anh ta quyến rũ rồi, trời ạ một ông già xấu xí bao nuôi cô có phải dễ chịu hơn không. Không kìm được suy nghĩ

A

Trình Thiên nhanh chóng khôi phục lại vẻ lạnh lùng như thường pha chút không vui nghĩ: Anh rõ đẹp trai như vậy, con gái ở cả cái thành phố này, à không, là cả cái nước này, anh là người đàn ông tất cả phụ nữ đều ao ước muốn gặp, tình nguyện sà vào lòng anh. Vậy mà Hạ Nhiên, cô ta nhìn anh như gặp phải ma không bằng. Càng nghĩ anh càng không nuốt trôi nỗi nhục này.

Ưm..

Trình Thiên nhanh chóng giữ lấy khuôn mặt cô rồi cúi đâu hôn xuống. Nụ hôn mạnh liệt, day dưa khiến cho cả người Hạ Nhiên như có luồn điện chạy qua. A hình như có chút thỏa mãn, để mặc cho Trình Thiên trêu ghẹo, môi lưỡi quấn quýt, những âm thanh khiến người ta không nghĩ trong sáng được.

Cảm nhận được Hạ Nhiên sắp không kiên nhẫn nữa, Trình Thiên luyến tiếc thả môi cô ra, còn cắn mạnh một cái coi như là trừng phạt.

Ayzzza..

" Anh điên à!"

Trình Thiên kiểu: 😾

Anh nhìn Hạ Nhiên chằm chằm. Cô lúc này mới phát hiện hành động thất thố lúc nãy.

Tiêu rồi, buổi sáng tâm trạng cô rất tệ, đêm qua còn tùm lum chuyện, lúc nảy lại bị anh cưỡng hôn, không khống chế được cảm xúc. Cô chết rồi, chết chắc rồi. Ánh mắt này, anh định giết cô sao, sợ quá. Không được chạy đi cho đỡ sợ.

" Tôi... tôi đi tắm chuẩn bị đi học đây." Nói rồi chạy vào phòng tắm với tốc độ áng sáng. Trình Thiên còn đứng sững ở đó: Anh còn chưa tức giận cơ mà, anh cũng có làm gì cô đâu. Cô gái này thật là đáo để, cũng có chút dễ thương. Trình Thiên khẽ cười. Khoan đã, anh, sao có thể như vậy, bị điên thật sao.

...****************...

Hạ Nhiên bước xuống nhà là chuyện của nữa tiếng sau. Cô đã kiểm điểm mình một chút. Điên mất thôi. Cô vừa đi vừa tự gõ đầu mình. Haizzz, cô thật là ngốc. Trình Thiên thấy hàn động lại này của cô có chút thích thú.

" Nước trong đầu em không vì vậy mà bóc hơn bớt đâu." Trình Thiên lãnh đạm nói.

Hạ Nhiên đơ người, chỉ biết cười trừ, dù cô đang rất ngứa tay. Ý anh là não cô bị úng nước à. Tức chết mà! Hạ Nhiên không biết, cô như vậy rất đáng yêu, làn da vì tức giận mà trở nên hồng hào, cái miệng nhỏ nhắn lẩm nhẩm lí nhí như đứa trẻ hẹp hòi. Thật là... Trong đôi mắt của anh hiện lên sự dịu dàng hiếm gặp mà Hạ Nhiên không để ý tới.

" Mời Hạ tiểu thư." Ông quản gia nhẹ nhàng kéo ghế cho Hạ Nhiên. Hạ Nhiên nở nụ cười khẽ gặp đầu cảm ơn.

" Thật là đứa trẻ ngoan." Quản gia thầm khen. Thật ra ông rất có thiện cảm với cô gái này. Xinh xắn, dễ thương, lại hiền lành, ông sống lâu vậy rồi nhìn người hẳn không sai. Ông chỉ sợ cậu chủ không nhận ra, rồi buông bỏ cô ấy thì quá đáng tiếc. Hơn ai hết, ông chứng kiến Trình Thiên lớn lên, những đau khổ mất mác mà anh gánh ông thấu hiểu hơn bất cứ người nào kể cả lão gia. Mấy năm nay cậu chủ sống không dễ dàng gì rồi.

Cô hầu gái đem bữa sáng lên cho Hạ Nhiên. Hạ Nhiên cúi đầu ăn, cô không dám đối mặt với anh nữa, ai biết một hồi anh lại lên cơn gì chứ.

Không khí trong phòng ăn trở nên tỉnh lặng. Chỉ thỉnh thoảng nghe tiếng nĩa dao của Hạ Nhiên vang lên, cô không quen chút nào. Trình Thiên nhã nhặn ngồi ăn, anh không thích trò chuyện lúc ăn. Anh ăn rất ít rồi đứng lên chuẩn bị đi. Hạ Nhiên nghĩ mình sắp được giải thoát rồi nhưng Trình Thiên đột nhiên quay lại:

" Tôi đợi em ngoài xe."

Hạ Nhiên chưa kịp tiêu hóa câu nói của Trình Thiên thì anh ra ngoài rồi. Ý anh không phải là đi chung sao. Anh muốn cả thế giới biết cô là tình nhân sao hả! Trời ơi, cái tên chết bầm này. Cô nhanh tay cầm cặp chạy đuổi theo anh.

" Chỉ biết bám theo cậu chủ. Đúng là con người chẳng ra gì. Hứ." Đây là cô hầu gái lúc nảy bưng thức ăn cho Hạ Nhiên. Cô rất ghét loại con gái vì tiền mà tiếp cận cậu chủ, thật chướng mắt.

" Anh Anh à, chuyện của cậu chủ con đừng nên có ý kiến, nên biết mình ở đâu." Trương quản gia nhắc nhở.

" Chú, con không có ý xấu, cậu chủ đối xử với con và chú rất tốt mà, con càng không muốn cậu ấy tổn thương đâu, cậu ấy như anh trai con vậy đấy." Anh Anh mới 16 tuổi, còn chưa hiểu chuyện, con bé rất quan tâm cậu chủ. Vì ngoài Trương quản gia thì cậu chủ là người quan tâm Anh Anh nhất.

" Con còn nhỏ không hiểu đâu, tin chú, cô ấy có thể xoa dịu được sự cô đơn của cậu chủ. " Trương quản gia nghiêm mặt: " Cô không được làm gì thiếu suy nghĩ ảnh hưởng đến cô ấy đấy, không thì.."

"Ayda Anh Anh biết rồi mà.Hia.."

...****************...

" Thật ra..à.. nếu không thuận đường thì cho tôi xuống ở phía trước được rồi." Hạ Nhiên dè dặt nói. Cậu nói này cô phải sắp xếp rất lâu. Cô đúng là chẳng làm ăn được gì.

" Thuận đường." Trình Thiên không rời mắt khỏi tập hồ sơ trả lời.

Hạn Phong bất ngờ. Từ trường Hạ Nhiên phải đánh một vòng nữa mới tới tòa nhà tập đoàn mà. Haizzz trên đời này nếu có người không biết việc cớ nhất là Trình Thiên đó. Thật là.. mà cũng có người tin đấy, Hạn Phong cố che ý cười phụ họa theo Trình Thiên

" Đúng, đúng thuận đường thật."

Hạ Nhiên càng trở nên bối rối. Trong đầu cô có vô vàng kịch bản để cho tình huống sắp tới. Chẳng lẽ bấy giờ cô nhảy ra khỏi xe như phim hành động sau. Không, cô sẽ lên new đó, chắc mẹ sẽ đau lòng lắm.

Trình Thiên lơ đãng liếc nhìn cô một cái, không biết cô gái này lại nghĩ trò gì nữa. Trình Thiên lấy ra một cái thẻ:

" Của em."

Hạ Nhiên nhìn thấy tấm thẻ rồi ngước lên nhìn vào mắt anh, cô lẵng lặng nhận lấy, cảm giác mình thật rẻ rúng.

" Tôi... cảm ơn."

" Không cần thiết đâu, đó là quyền lợi của em, em chỉ cần làm tốt nghĩa vụ của mình." Hạ Nhiên không nói gì, đôi mắt xa xăm nhìn ra ngoài đường. Trình Thiên nhìn cô, sao anh cứ cảm thấy như cô đang giận vậy, không phải thứ cô muốn anh đã cho rồi sao. Anh còn mong chờ cô ôm chầm lấy anh nũng nịu như những cô gái khác. Phụ nữ thật là sinh vật khó hiểu.

Hạn Phong nhìn thấy chỉ biết lắc đầu, Trình Thiên cần anh luyện cho một khóa để bớt cục súc không.

Xe dừng ở con đường gần trường chứ không tiến thẳng vào, Hạ Nhiên nhìn Trình Thiên, anh cũng tâm lí lắm chứ.

" Khi nào tan học tôi rước em." Trình Thiên nói nhưng vẫn nhìn vào tập hồ sơ.

" À không cần đâu, tan học tôi đến bệnh viện thăm mẹ."

Trình thiên không trả lời, Hạ Nhiên coi như anh đồng ý rồi mở cửa bước xuống. Lúc đi còn cố nặn ra nụ cười với anh. Thật là giả trân, cười xấu chết được.

" Tới công ty."

" Ok anh bạn."

...****************...

Chiếc xe sang lăn bánh hòa vào con đường tấp nập. Không hề để ý đén chiếc xe dựng cách đó không xa.

" Cuối cùng tôi cũng đợi được đến ngày này rồi." Người phụ nữa nở nụ cười tà mị.

" Trình Thiên, ngày tàn của mày tới rồi." Người đàn ông tay sờ vết thẹo trên ngực nói với giọng tràn đầy thù hận.

Hahahaha... Hai người nhìn nhau cười thật lớn như người điên. Đúng vậy, họ là 2 kẻ điên, kẻ điên vì tình.

Có người từng nói rằng, tình yêu có sức mạnh ghê ghớm, nó có thể biến người ta trở nên hoàn hảo, tốt đẹp, nhưng cũng có thể phá hủy hoàn toàn một người, đưa họ từ thiên đàn xuống điện ngục tiêu tán. Hai người họ tất nhiên là dạng hai rồi.

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

...----------------...

...****************...

Nhớ thích và theo dõi mình để cập nhật chương mới nhất nha. Thank you.😍😍😍😍😍😍😍

Hot

Comments

Thi Thu Thao Bui

Thi Thu Thao Bui

mình đọc k hiểu ln

2022-02-20

0

Anonymous

Anonymous

Hay lắm tác giả

2021-10-16

0

Meo Bé

Meo Bé

k bt mn đọc thế nào chứ mình thấy đọc hơi dối

2021-09-01

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bán thân.
2 Chương 2: Ký ức của Trình Thiên
3 Chương 3: Hai kẻ điên
4 Chương4: Ám sát
5 Chương 5: Ấm lòng
6 Chương 6: Tình yêu và thù hận.
7 Chương 7: Không muốn họ, chỉ muốn cùng em.
8 Chương 8: Mơ thấy anh.
9 Chương9: Tạ Tử Hà
10 Chương 10: Tỉnh ngộ.
11 Chương 11 : Chính thức thuộc về anh.
12 Chương 12: Ánh dương tình yêu.
13 Chương 13: Tắm uyên ương.
14 Chương 14: Khủng bố.
15 Chương 15: Tự tử.
16 Chương 16: Âm mưu của Thương Ái Lộ.
17 Chương 17: Tình thân không đáng một đồng.
18 Chương 18: Nụ cười của năm tháng ấy.
19 Chương 19: Say rượu.
20 Chương 20: Ngày đầu đi làm.
21 Chương 21: Nhớ anh.
22 Chương 22: Bắt lấy tình yêu.
23 Chương 23: Phản công.
24 Chương 24: Hắn chết rồi!
25 Chương 25: Điểm dừng của hạnh phúc.
26 Chương 26: Tận cùng của nỗi đau.
27 Chương 27: Trả giá.
28 Chương 28: Gặp lại.
29 Chương 29: Hung thủ.
30 Chương 30: Nợ nhau một cuộc đời hạnh phúc.
31 Chương 31: Em đau lòng, trái tim tôi cũng vì đó mà tổn thương.
32 Chương 32: Trở về.
33 Chương 33: Hai tấm ảnh.
34 Chương 34: Chúng ta...dừng lại ở đây đi.
35 Chương 35: Đối đầu.
36 Chương 36: Hiện tại đau thương.
37 Chương 37: Mẹ đơn thân.
38 Chương 38: Tai nạn.
39 Chương 39: Tỉnh lại.
40 Chương 40: Lựa chọn đau lòng.
41 Chương 41: Tôi không cho phép em rời khỏi!
42 Chương 42: Tờ báo cũ.
43 Chương 43: Người đàn ông thần bí.
44 Chương 44: Đám tang.
45 Chương 45: Dằn dặt trong hận thù.
46 Chương 46: Bắt cóc.
47 Chương 47: Nhận ra nhau.
48 Chương 48: Sinh ly tử biệt.
49 Chương 49: Người đa nhân cách.
50 Chương 50: Người chết nghĩ gì?
51 Chương 51: Cái hôn tiễn biệt.
52 Chương 52: Kiếp sau...
53 Chương 53: Kết thúc.
54 Chương 54: Đằng sau đau khổ, là hạnh phúc.
55 Chương 55: Chờ đợi tình yêu...
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Bán thân.
2
Chương 2: Ký ức của Trình Thiên
3
Chương 3: Hai kẻ điên
4
Chương4: Ám sát
5
Chương 5: Ấm lòng
6
Chương 6: Tình yêu và thù hận.
7
Chương 7: Không muốn họ, chỉ muốn cùng em.
8
Chương 8: Mơ thấy anh.
9
Chương9: Tạ Tử Hà
10
Chương 10: Tỉnh ngộ.
11
Chương 11 : Chính thức thuộc về anh.
12
Chương 12: Ánh dương tình yêu.
13
Chương 13: Tắm uyên ương.
14
Chương 14: Khủng bố.
15
Chương 15: Tự tử.
16
Chương 16: Âm mưu của Thương Ái Lộ.
17
Chương 17: Tình thân không đáng một đồng.
18
Chương 18: Nụ cười của năm tháng ấy.
19
Chương 19: Say rượu.
20
Chương 20: Ngày đầu đi làm.
21
Chương 21: Nhớ anh.
22
Chương 22: Bắt lấy tình yêu.
23
Chương 23: Phản công.
24
Chương 24: Hắn chết rồi!
25
Chương 25: Điểm dừng của hạnh phúc.
26
Chương 26: Tận cùng của nỗi đau.
27
Chương 27: Trả giá.
28
Chương 28: Gặp lại.
29
Chương 29: Hung thủ.
30
Chương 30: Nợ nhau một cuộc đời hạnh phúc.
31
Chương 31: Em đau lòng, trái tim tôi cũng vì đó mà tổn thương.
32
Chương 32: Trở về.
33
Chương 33: Hai tấm ảnh.
34
Chương 34: Chúng ta...dừng lại ở đây đi.
35
Chương 35: Đối đầu.
36
Chương 36: Hiện tại đau thương.
37
Chương 37: Mẹ đơn thân.
38
Chương 38: Tai nạn.
39
Chương 39: Tỉnh lại.
40
Chương 40: Lựa chọn đau lòng.
41
Chương 41: Tôi không cho phép em rời khỏi!
42
Chương 42: Tờ báo cũ.
43
Chương 43: Người đàn ông thần bí.
44
Chương 44: Đám tang.
45
Chương 45: Dằn dặt trong hận thù.
46
Chương 46: Bắt cóc.
47
Chương 47: Nhận ra nhau.
48
Chương 48: Sinh ly tử biệt.
49
Chương 49: Người đa nhân cách.
50
Chương 50: Người chết nghĩ gì?
51
Chương 51: Cái hôn tiễn biệt.
52
Chương 52: Kiếp sau...
53
Chương 53: Kết thúc.
54
Chương 54: Đằng sau đau khổ, là hạnh phúc.
55
Chương 55: Chờ đợi tình yêu...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play