Tổng Tài Lạnh Lùng: Hạ Nhiên, Tôi Yêu Em.
Đêm ở thành phố M thật tráng lệ, rực rỡ khiến người ta lưu luyến. Ánh sáng của ngọn đèn đường hay xe đắt tiền trên đường lộng lẫy đến nỗi choáng ngợp. Hạ Nhiên lẳng lặng bước đi trên đường, tâm trạng cô rất tệ. Hồi nhỏ mỗi khi buồn thì chạy lại ôm chầm lấy mẹ than vãn, giờ lớn rồi chỉ muốn dấu hết cô đơn tâm sự để nở nụ cười thật tươi ở bên mẹ.
"Con xin lỗi mẹ, nhưng con không còn cách nào khác." Hạ Nhiên thầm nghĩ. Bệnh của mẹ cô càng lúc càng nặng những công việc lặt vặt của cô không thể gánh nổi, cô còn đang đi học, số tiền phẫu thuật quá lớn cô cũng không vay nổi. Cô chắc chắn những việc mình sắp làm tới đây rất đáng khinh bẩn thỉu, nhưng vì mẹ cô chấp nhận. Bán thân thôi, chịu đựng một chút sẽ không sao nữa, cô cũng không phải phụ nữ thời phong kiến đặt quá nặng vấn đề này. Nhưng đó là cô tự trấn an mình thôi, sự thật là danh dự nhân phẩm gì đó sắp bị cô vứt thẳng xuống sông rồi.
Dừng bước ở trước bar BG nơi xa hoa bậc nhất thành phố. Những người đàn ông lẫn phụ nữ ra vào tấp nập, họ chẳng ngại thể hiện tình cảm hay nói đáng khinh hơn là dục vọng của bản thân. Nếu bình thường cô sẽ cảm thấy rất ghê tởm, nhưng hôm nay cô lại ghê tởm bản thân hơn vì rồi cô cũng giống họ thôi.
" Hạ Nhiên phải không? Sao giờ này cô mới tới vậy? Nhanh lên nhanh lên, hôm nay toàn khách VIP. " Người phụ nữ kéo tay Hạ Nhiên vào trong. Bà ta là quản lí ở đây, nói đúng hơn là má mì, dù tuổi trung niên nhưng nhìn rất trẻ trung, bà ta mặc một bộ sườn xám đỏ thẩm xẻ tà tận đùi ra dáng người đàn bà chốn phong trần.
Bước vào trong bar khung cảnh làm Hạ Nhiên ngỡ ngàng. Sảnh lớn rất rộng, người vào toàn đây đại gia, công tử trên thân toàn đồ hiệu, mấy cô gái thì anh mặc thiếu vải dán sát vào họ. Dù sớm đoán được nhưng chứng kiến thấy thật sự púa bất ngờ rồi.
" Nè sao cô đờ ra đó vậy? Nhanh đi thay đồ, tối nay phục vụ cho tốt nếu không hậu qủa cô tự gánh."
"Tôi hiểu rồi." Hạ Nhiên hờ hững đáp.
...----------------...
Trong phòng VIP.
Khác với sự ồn ào náo nhiệt ở những phòng ba khác, nơi đây là khá yên tĩnh còn có chút căng thẳng. Nguyên Kha nâng ly lên kính cẩn:
" Trình tổng, chúc mừng sự hợp tác của chúng ta."
Trình Thiên nâng ly rượu chạm môi rồi đặt xuống đứng lên, cũng không hề puan tâm đến gương mặt ngượng ngùng của Nguyên Kha. Mà Nguyên Kha cũng biết tính ngang tàn không coi ai ra gì của Trình Thiên rồi, cậu ta chịu trực tiếp đến bàn bạc là nể mặt lắm rồi.
Trình Thiên cái tên ai nghe cũng phải há mồm ngạc nhiên, được nhắc đến là ông trùm kim cương, tính tình lạnh lùng quyết đoán. Anh vào làm tổng giám đốc năm 26 tuối. Chỉ trong vòng 5 năm anh đưa tập đoàn lan rộng ra toàn cầu, nắm 60% tổng số mỏ kim cương. Nằm trong top 10 người giàu nhất thế giới.
Không quan tâm đến Nguyên Kha, Trình Thiên đứng bật dậy định rời đi.
" Ôi Trình tổng sao cậu rời đi sớm vậy, món quà tôi tặng cậu còn chưa thấy đâu mà." Trình Thiên không vui cau mày quay lại nhìn vào Nguyên Kha
" Tôi không hứng thú." Ngắn gọn xúc tích đúng phong cách ngày thường của Trình Thiên.
" Trình tổng chỉ cần nén lại một chút thôi, không tốn nhiều thời gian đâu."
" 3 phút." Nói rồi anh ngồi xuống lần nữa.
Hạn Phong bên cạnh Trình Thiên bất ngờ. Anh theo Trình Thiên 5 năm nhưng chưa bao giờ thấy anh chấp nhận những việc như vậy, hôm nay tâm trạng sếp tốt vậy sao?
Nguyên Kha vui mừng vỗ tay 2 cái. Một dàn mỹ nữ bước vào. Nói là tiên thì không quá chút nào. Cô nào da thịt cũng trắng nõn, vòng nào ra vòng nấy, trên mặt còn có nét ngây thơ quyến rũ. Hèn gì Nguyên Kha lại can đảm giữ Trình Thiên lại, đã là đàn ông ai thấy như vậy mà kìm nổi chứ.
Hạ Nhiên rụt rè lùi về sau mấy cô gái, mặc đồ gì chứ, rõ ràng là mấy miếng vải quấn cho có, lộ cả da thịt ra ngoài. Chưa bao giờ cô thấy mình thấp kém như bây giờ, thật đáng xấu hổ. Nhưng đây là do cô lựa chọn nên phải đối mặt thôi. Dùng hết dũng khí để ngước mặt lên. Ôi trời! Người đàn ông trước mặt cô thật là cực phẩm. Sóng mũi cao, đôi mắt sắc bén, làn da màu đồng quyến rũ, đặc biệt là đôi môi mỏng nghiêm nghị kia, chỉ có thể gọi là hoàn hảo.
Vẻ rụt rè của Hạ Nhiên đã lọt vào tầm mắt của Trình Thiên, vốn anh chẳng quan tâm trò mèo này đang định đi thì thấy Hạ Nhiên. Bộ dám này có chút gì rất quen, rất giống....
" Cô lại đây!" Hạ Nhiên bất ngờ khi tay Trình Thiên đưa về phía mình. Nguyên Kha hứng khởi tiếp lời " Cô gái xinh đẹp à là cô đó" Hạ Nhiên lúc này mới kịp nhận ra, bước từng bước đến gần Trình Thiên.
Hạ Nhiên lấy hết dũng khí nhìn vào đôi mắt sắc bén của Trình Thiên, một khí thế bức người làm cô không dám nhìn lần nữa. Cũng trong giây phút đó, trong đôi mắt lạnh lùng vô cảm của Trình Thiên đã gợn sóng. Thật giống nhất là đôi mắt to tròn ươn ướt như sắp khóc khiến người ta động lòng kia. Năm năm trước anh cũng từng gặp người con gái như vậy, người cả đời này anh không thể quên.
" Sao còn đứng đó ngồi xuống phục vụ Trình tổng đi." Lời nói của Nguyên Kha làm cho Hạ Nhiên phát hiện mình đã ngớ ra khá lâu. Đang định ngồi xuống cạnh Trình Thiên thì anh đứng dậy:
" Tôi xin phép." Anh ngừng lại một lát. Không khí trong phòng thật là căng thẳng. Trình Thiên đột nhiên cầm tay Hạ Nhiên thong thả đi ra ngoài. Nguyên Kha bất ngờ nhưng càng vui mừng:
" Haha...Chúc Trình tổng buổi tối vui vẻ." Nghe nói Trình tổng không thích mấy chuyện này nhưng Nguyên Kha muốn thử một lần. Không ngờ anh hùng khó qua ải mỹ nhân...haha...
...----------------...
Hạ Nhiên đang ngồi yên vị trên xe của Trình Thiên. Đã đi được một đoạn rồi nhưng không ai có phản ứng gì ngoài đôi mắt sắc bén lâu lâu nhìn qua Hạ Nhiên khiện cô lạnh sống lưng.
"Tên?" Bầu không khí êm lặng bị phá tan bởi câu hỏi của Trình Thiên.
" Hạ Nhiên". Hạ Nhiên dè dặt trả lời. Khí thế quá áp bức rồi, mở miệng nói chuyện cũng khó khăn.
Lúc này cả Hạn Phong cũng bất ngờ, tay lái của bị đảo làm Hạ Nhiên nghiêng vào lòng ngực rắn chắc của Trình Thiên. Trình Thiên không vui chau mày nói:
" Anh làm thư kí của tôi hơn lâu rồi đó!" Hạn Phong cười trừ. Nhưng vẫn không tin được tai mình Hạ Nhiên, Nhạn Nhiên chỉ là trùng hợp sao. Hạn Phong nhìn vào kính, đúng là có gi đó giống thật. Khó trách tổng giám đốc của đưa cô ấy về. Nhưng cả hai người điều biết là không phải, giống hơn nữa cũng không phải. Hay không lẽ là muốn mở lòng ra, à không đối tượng không vậy đâu.
" Tập trung lái xe." Câu nhắc nhở của Trình Thiên khiến Hạn Phong thoát ra khỏi suy nghĩ của mình.
A...ưm..
Hạ Nhiên đột nhiên bị Trình Thiên bế xốc lên trên đùi mình, không kiên dè hôn lên môi cô. Mặc dù chưa từng hôn ai bao giờ, nhưng cô cảm nhận được nụ hôn này nhẹ nhàng, không chứa dục vọng mà là như trút cái gì đó nặng nè, đầy tâm sự, lại cảm nhận được chút gì đó tình cảm nâng niu nữa. Nhưng mà có chút rất không puen, đưa tay đẩy Trình Thiên ra nhưng không thành.
" Cô biết mình đang làm gì?" Trình Thiên buông cô ra.
Hạ Nhiên mới thật sự nhận thức được hoàn cảnh của mình, đúng rồi cái này là cô tự nguyện mà, vờ thanh cao gì chứ. Đang mải mê suy nghĩ Trình Thiên ôm chặt cô ngồi vào lòng:
" Ngủ đi." Lại là giọng điệu ép người này. Hạ Nhiên cũng không dám phản kháng nữa, tùy ý để Trình Thiên ôm cô.
Trình Thiên nhìn cảnh vật bên ngoài. Màn đêm buông dần đen kịch, từng cảnh vật chìm sâu vào bóng đêm, như là khoảng quá khứ mà anh cả đời này không muốn quên càng chẳng dám nhớ. Hình ảnh cô gái đứng giữa cánh đồng hoa tulip, nở nụ cười rộ nhưng ánh ban mai của buổi bình minh. Đó là hình ảnh đẹp nhất trong toàn bộ kí ức đau thương tăm tối của anh.
Ánh sáng của chiếc xe sang xé toạt màn đêm bước vào khuôn viên khu biệt thự đồ sộ.
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
...****************...
...----------------...
......................
Chân thành cảm ơn các bạn đọc giả đã dành thời gian quý báu để thưởng thức tác phẩm này. Tác phẩm này là đầu tay của mình, mọi góp ý có thể bình luận bên dưới để mình sữa chữa hoàn thành tác phẩm tốt hơn nhằm mang đến quý đọc giả tác phẩm chỉnh chu nhất có thể.
Trân trọng!💝💝💝💝💝💝💝💝
Updated 55 Episodes
Comments
jinYin
lỗi sai hơi nhiều nha tác giả :))
2022-08-16
1
Minnie
.
2022-05-08
1
Nguyễn Na 😈
Dài dòng quá
2022-04-11
1