Chương 17 Vợ hợp pháp.

Vừa bước vào nhà, Uyển Đình đã thấy Vũ Phong ngồi trên sô pha đọc báo, giờ này có lẽ anh ta đã ăn xong bữa tối. Cô thở hắt một hơi nhanh chóng bước lên lầu trước khi bị Cẩn Mai lèm bèm. Bà Tô nhìn theo muốn gọi cô ăn tối nhưng thấy cô vội vã như thế thì im bặt.

Mặc Vũ Phong nhìn theo, nhưng anh không quan tâm mà tiếp tục đọc báo. Uyển Đình vừa bước vô phòng đóng sầm cửa lại là đã nghe thấy tiếng của Cẩn Mai đang nhõng nhẽo với Vũ Phong. Cô thở phào cảm thấy may mắn vì đã trốn kịp lúc.

Vứt túi xách sang một bên, cô nằm lên giường, bởi nút áo sơ mi ra cho thoáng mát, bộ ngực quyến rũ và căng tròn ẩn hiện trong lớp áo ngực size lớn. Không thèm tắm rửa gì cả, cô nhắm mắt lại ngủ thiếp đi từ lúc nào.

Nửa đêm, cô bất chợt tỉnh giấc khi cảm giác như có một luồng điện chạy qua cơ thể. Cô mở mắt ra suýt thì thất kinh, Vũ Phong đang ở trước mặt cô, cơ thể của cô nằm ở dưới người anh ta, Vũ Phong cứ thế nắm lấy cơ thể cô di chuyển lên xuống khiến cô không thể không rên rỉ.

-Anh... vào... đây từ lúc nào thế?

Cô thở hổn hển, mắt phủ tầng sương nhìn Vũ Phong, vào từ lúc nào cô không hề biết, cởi đồ lúc nào cô cũng không biết. Như thế này cũng đau đớn quá rồi.

-Anh dừng lại đi!

Cô lấy hết sức mà hét lớn, nhưng Vũ Phong lại bịt miệng cô. Anh ta nói lời bao biện vô lí.

-Chẳng phải cô cởi áo nằm trên giường là để chờ tôi tới sao?

Vũ Phong nói nhưng anh không dừng lại, cơ thể của Uyển Đình tê dại đến mức run lên từng đợt. Bỗng chốc nước mắt cô rơi. Cô mếu máo cầu xin nhưng đương nhiên là anh không đồng ý, ngược lại còn mạnh bạo hơn nhiều khiến cô nhói đau.

Ba giờ sáng, cả người cô nhức nhối, xem ra có vẻ như thật sự Vũ Phong xem cô là một con điếm không hơn không kém. Cơ thể cô chỉ mới bớt đi dấu vết được vài ngày, ấy thế mà bây giờ nó lại chi chít những dấu hôn đỏ đậm. Chỗ xanh chỗ tím trông thật đáng thương.

Vũ Phong đứng nhìn ra cửa sổ hóng gió, anh rút điếu thuốc ra rồi châm lửa, khói phì phà theo làn gió, Uyển Đình nằm ở trong cũng ngửi thấy mùi thuốc, cô khó chịu kéo chăn che kín đầu. Anh không nhìn cô, nhưng miệng lại lên tiếng.

-"Lục tiên sinh" mà cô nói là tên nào?

-Chuyện của tôi không cần anh quan tâm.

Uyển Đình trả lời một cách khó khăn, tới cổ họng cô cũng khó chịu. Vũ Phong nghe vậy thì nhếch mép cười khinh, anh nói.

-Xem ra đó là người mà cô đang hẹn hò.

-Mặc Vũ Phong!!!

Uyển Đình không nhịn được mà lớn tiếng, cô ngồi dậy nhìn Vũ Phong đầy tức giận, xung quanh đôi mắt đỏ ửng, hốc hác thấy rõ, nước mắt tuôn rơi, cho dù cô có lớn tiếng đến thế nào đi chăng nữa thì đối với Vũ Phong, cô chỉ giống một chú hổ con không hơn không kém.

-Dạo gần đây tôi hiền quá nhỉ? Tới mức một người như cô dám lên giọng.

Vũ Phong quay đầu, hai ngón tay kẹp điếu thuốc, giọng nói lạnh băng, cau mày mà nhìn cô bằng con mắt đen láy như hai hố sâu có thể nuốt chửng người khác.

Uyển Đình cắn môi, cô siết chặt hai tay lại mà nói với Vũ Phong.

-Tại sao anh luôn luôn nghĩ tôi ngoại tình với người đàn ông khác, trong khi đó nhân tình của anh lại đứng trước mặt tôi?

Câu nói này là do cô lấy hết can đảm mới dám nói ra, mặc dù biết rằng hậu quả sẽ rất dữ dội nhưng cô vẫn làm. Đúng như cô dự đoán, câu nói này đã chọc tức Vũ Phong, sự thật thì sao chứ? Nếu anh đã không thích thì không có gì ngăn cản được anh hành hạ người khác.

Anh vẩy tàn thuốc xuống sàn, phô diễn một hành động của người bất lịch sự cho cô xem. Tàn thuốc nóng hổi khiến cho tấm thảm cháy xém, mùi khét xuất hiện khiến cô phải khịt mũi. Đồng thời cũng phải lùi ra phía sau.

Vũ Phong tiến tới nhanh như gió đè cô lên bàn, tiếng đồ vật rơi xuống vang lên ồn ào. Anh ở trước mặt cô, khuôn mặt đẹp, nhưng lại quá vô tình. Bàn tay anh với lấy cây kéo. Uyển Đình giật nảy người sợ hãi. Cô bắt đầu mở miệng xin lỗi nhưng chẳng thu lại được gì.

-Cô biết không Uyển Đình, đối với tôi cô chỉ là một con điếm, nhưng trên hợp đồng cô vẫn là vợ hợp pháp của tôi.

Vũ Phong vừa cất lời đã khiến cô ức chế. Cô nhíu mày nói lại.

-Chẳng phải anh nói rằng anh chưa bao giờ xem tôi là thiếu phu nhân của Mặc gia còn gì? Bây giờ lại định nuốt lời sao?

Thật ra lúc đó cô cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí để nói câu đó với Vũ Phong. Anh ta bỗng chốc dí đầu nhọn của cây kéo vào cổ của cô như một hành động của sự tức giận. Đúng vậy, anh tức giận vì câu nói đó. Vậy nên bây giờ anh muốn cho cô thấy uy lực của mình.

Uyển Đình gồng người cảm nhận mũi kéo lạnh ngắt đang chĩa thẳng vào cổ, không cẩn thận nó sẽ đâm sâu vào trong, máu văng ra tung tóe, cô ú ớ được vài câu rồi chết một cách thảm hại.

Lúc đó Vũ Phong sẽ ra sao đây, anh ta sẽ hối hận với những gì mình đã làm, hay khóc lóc thương tiếc cho cô. Không, cả hai đều không phải. Anh sẽ nở một nụ cười mãn nguyện và bước xuống phòng ngủ với Cẩn Mai xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

-Cô mãi mãi không bao giờ là phu nhân của Mặc gia, nhưng cô có thể làm con chó của tôi.

Mặc Vũ Phong đột nhiên nói một câu rồi cười một cách quỷ dị.

Uyển Đình toát hết mồ hôi lạnh khi đối mặt với sự kinh dị này. Cô không muốn ở đây nữa, cô muốn ở với ông, ở với bố mẹ, cô muốn gặp bọn họ và méc mọi thứ cho bọn họ biết, cô muốn nói cho họ biết là con gái của họ bị người khác áp bức như thế nào. Ba mẹ và ông của cô chắc chắn sẽ phạt Vũ Phong một cách thích đáng.

Nhưng tiếc là đó chỉ là suy nghĩ của cô mà thôi, hiện thực mới là thứ tàn khốc nhất.

-Vậy thì có nghĩa tôi không phải là phu nhân của Mặc gia, dù là con chó, anh cũng không có quyền bắt ép nó chứ. Huống chi chuyện tôi ngoại tình với người khác là do anh tự bịa, tôi còn chưa kịp nói lời nào đã bị anh hành hạ.

Uyển Đình nói xong, bỗng cô cảm thấy có chất lỏng chảy xuống ngực mình, liếc mắt xuống dưới, hóa ra là do cây kéo quá bén, cộng thêm Vũ Phong dồn nhiều lực nên cô đã bị chảy máu. Vũ Phong lên tiếng.

-Vậy thì chó ngoan hãy nghe lời đi, nếu cô nghe lời thì chí ít tôi còn cho cô có quan hệ với người khác giới.

-Bằng cách nào? Nếu là hợp đồng với công ty đối thủ thì tôi đang chuẩn bị, anh đừng vội như thế.

Uyển Đình nhíu mày đáp lại. Thế nhưng có vẻ Vũ Phong không yêu cầu mỗi chuyện đó. Anh ta dần dà cắt đi dây áo của cô khiến nó tụt xuống. Uyển Đình mau chóng giữ dây áo lại, cô vội lên tiếng.

-Nếu như tôi thất bại thì anh hành hạ hay giày vò tôi kiểu gì cũng được, nhưng nếu tôi thắng anh phải tôn trọng tôi.

-Nhưng nếu tôi không giữ lời thì sao?

Vũ Phong trầm giọng, bàn tay hư hỏng sờ mó khắp nơi khiến cô run rẩy. Uyển Đình khó khăn cất lời.

-Nếu anh không giữ lời, thì anh sẽ chẳng còn chút uy nghiêm nào cả, chỉ là một thằng ất ơ không biết giữ lời, chẳng đáng mặt đàn ông.

Cô nói rồi hơi cong mép, đây là câu nói mà cô từng nghe Gia Kỳ sử dụng khi nó mắng người yêu cũ của nó không biết giữ lời, bây giờ tới lượt cô sử dụng, xem ra nó cũng có ích.

Hot

Comments

Daisy

Daisy

sau này cho n9 truy thê dài hạn đi tg ơi, thấy nu9 khổ quá rồi.

2024-03-25

0

Nhung Nguyễn

Nhung Nguyễn

cho 9c bớt khổ

2022-08-14

1

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Thixxx truyện ngược . Nhưng lại ko thixxx kẻ đi ngược luôn tự cho mình là đúng

2022-07-26

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Cuộc hôn nhân gượng ép.
2 Chương 2 Em xin anh...
3 Chương 3 Đừng hòng nghĩ mình là phu nhân của Mặc gia.
4 Chương 4 Ám ảnh về hai người họ.
5 Chương 5 Cô nghĩ mình xứng sao?
6 Chương 6 Không an phận.
7 Chương 7 Cô gái này hắn chấm rồi.
8 Chương 8 Đó chỉ là người quen.
9 Chương 9 Thật kinh tởm.
10 Chương 10 Bí mật của cô ta.
11 Chương 11 Trèo cao ngã đau.
12 Chương 12 Công việc mới.
13 Chương 13 Tại sao các người lại ghét tôi?
14 Chương 14 Nếu không thích thì ly hôn.
15 Chương 15 Là anh sao?
16 Chương 16 Lục tiên sinh!
17 Chương 17 Vợ hợp pháp.
18 Chương 18 Nhẫn nhịn.
19 Chương 19 Đứa bé.
20 Chương 20 Chỉ thuộc về riêng tôi.
21 Chương 21 Bắt quả tang.
22 Chương 22 Uống một cách đặc biệt.
23 Chương 23 Nụ hôn có vị bia.
24 Chương 24 Cảm giác bất lực.
25 Chương 25 Thân mật.
26 Chương 26 Chẳng lẽ anh yêu tôi?
27 Chương 27 Chúng ta ly hôn.
28 Chương 28 Sợ bị phát hiện.
29 Chương 29 Sinh con.
30 Chương 30 Hợp đồng.
31 Chương 31 Thiên sứ.
32 Chương 32 Buổi đấu giá.
33 Chương 33 Cuộc chiến của hai người đàn ông.
34 Chương 34 Nhường vợ cậu cho tôi.
35 Chương 35 Cô ta sống hay chết tôi đều không quan tâm.
36 Chương 36 Vòng tay của anh.
37 Chương 37 Đồ phiền phức.
38 Chương 38 Sống như người vô hình.
39 Chương 39 Thầy Lục.
40 Chương 40 Bao nuôi.
41 Chương 41 Cô còn yêu tôi không?
42 Chương 42 Tôi muốn cô mang thai con của tôi.
43 Chương 43 Bỏ trốn.
44 Chương 44 Tôi muốn cô quay về.
45 Chương 45 Tôi không sợ anh!
46 Chương 46 Đi săn.
47 Chương 47 Mèo vờn chuột.
48 Chương 48 Giới hạn của Uyển Đình.
49 Chương 49 Tin đồn.
50 Chương 50 Anh sợ em sẽ chết!
51 Chương 51 Tự do.
52 Chương 52 Người đàn ông bí ẩn.
53 Chương 53 Anh đưa em đi viện.
54 Chương 54 Vô tâm.
55 Chương 55 Anh trai và em gái.
56 Chương 56 Khoa sản.
57 Chương 57 Có thai.
58 Chương 58 Xảy thai.
59 Chương 59 Uyển Đình thay đổi.
60 Chương 60 Đánh nhau.
61 Chương 61 Chiêu trò của Uyển Đình.
62 Chương 62 Cách thể hiện tình cảm.
63 Chương 63 Hống hách.
64 Chương 64 Ai mới là kẻ hèn nhát?
65 Chương 65 Vũ Phong bị khinh thường.
66 Chương 66 Quay đầu là bờ.
67 Chương 67 Sự cố chấp của Vũ Phong.
68 Chương 68 Anh ghen sao?
69 Chương 69 Lừa dối bản thân.
70 Chương 70 Tôi sẽ không tha thứ cho anh!
71 Chương 71 Anh thích em.
72 Chương 72 Ý đồ của Cẩn Mai.
73 Chương 73 Ngày tàn.
74 Chương 74 Không cần xin lỗi đâu!
75 Chương 75 Anh vợ.
76 Chương 76 Cô em gái bé nhỏ.
77 Chương 77 Làm cha.
78 Chương 78 Sự thật.
79 Chương 79 Bỏ rơi.
80 Chương 80 Kẻ thù của Uyển Đình.
81 Chương 81 Giành lại vị trí.
82 Chương 82 Nhã Tịnh gian xảo.
83 Chương 83 Bỏ lỡ là một cái tội!
84 Chương 84 Kẻ nào gây ra mọi chuyện?
85 Chương 85 Vũ Phong lo lắng.
86 Chương 86 Làm chồng khó lắm.
87 Chương 87 Làm chồng khó lắm (2)
88 Chương 88 Mỹ Liên trả thù.
89 Chương 89 Thành tâm cầu nguyện.
90 Chương 90 Cặp song sinh.
91 Chương 91 Con tôi không có tội!
92 Chương 92 Hãy quên tôi đi!
93 Chương 93 Hạ Ngưng và Thiên.
94 Chương 94 Nhật ký của cô.
95 Chương 95 Mẹ con đâu?
96 Chương 96 Tìm mẹ.
97 Chương 97 Cuộc hội ngộ bất ngờ.
98 Chương 98 Giành lại Uyển Đình.
99 Chương 99 Buổi hẹn đầu tiên.
100 Chương 100 Nhớ lại ký ức cũ.
101 Chương 101 Tai nạn.
102 Chương 102 Anh đau lắm sao?
103 Chương 103 Ba đừng buồn.
104 Chương 104 Chim cánh cụt Mặc Vũ Phong.
105 Chương 105 Kẻ núp trong bóng tối.
106 Chương 106 Tình thương của Uyển Đình.
107 Chương 107 Kẻ ngoài cuộc.
108 Chương 108 Cấp cứu lúc nửa đêm.
109 Chương 109 Em làm vợ tôi được không?
110 Chương 110 Đột ngột biến mất.
111 Chương 111 Bắt cóc.
112 Chương 112 Em muốn về nhà.
113 Chương 113 Tôi thua cậu lần này.
114 Chương 114 Nhớ về quá khứ.
115 Chương 115 Em có thể hạnh phúc, nhưng xin đừng hạnh phúc hơn.
116 Chương 116 Nhớ lại
117 Chương 117 Vĩnh viễn chia cắt hai người
118 Chương 118 Trả thù
119 Chương 119 Tôi không còn tình cảm với anh ta.
120 Chương 120 Kẻ phản bội
121 Chương 121 Sống hoặc chết
122 Chương 122 Uyển Đình, em thật tàn nhẫn.
123 Chương 123 Tôi ghen tị với cậu.
124 Chương 124 Có phải mẹ tồi tệ lắm không?
125 Chương 125 Nữ nhân xấu xa
126 Chương 126 Gặp anh lần cuối
127 Chương 127 Cảm ơn em nhiều lắm, em yêu! (END)
128 THÔNG BÁO TRUYỆN MỚI
129 Ngoại truyện 1
130 Ngoại truyện 2
131 Ngoại truyện 3
132 Ngoại truyện 4
133 Ngoại truyện 5
134 Ngoại truyện 6
135 Thông Báo Truyện Mới 2
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1 Cuộc hôn nhân gượng ép.
2
Chương 2 Em xin anh...
3
Chương 3 Đừng hòng nghĩ mình là phu nhân của Mặc gia.
4
Chương 4 Ám ảnh về hai người họ.
5
Chương 5 Cô nghĩ mình xứng sao?
6
Chương 6 Không an phận.
7
Chương 7 Cô gái này hắn chấm rồi.
8
Chương 8 Đó chỉ là người quen.
9
Chương 9 Thật kinh tởm.
10
Chương 10 Bí mật của cô ta.
11
Chương 11 Trèo cao ngã đau.
12
Chương 12 Công việc mới.
13
Chương 13 Tại sao các người lại ghét tôi?
14
Chương 14 Nếu không thích thì ly hôn.
15
Chương 15 Là anh sao?
16
Chương 16 Lục tiên sinh!
17
Chương 17 Vợ hợp pháp.
18
Chương 18 Nhẫn nhịn.
19
Chương 19 Đứa bé.
20
Chương 20 Chỉ thuộc về riêng tôi.
21
Chương 21 Bắt quả tang.
22
Chương 22 Uống một cách đặc biệt.
23
Chương 23 Nụ hôn có vị bia.
24
Chương 24 Cảm giác bất lực.
25
Chương 25 Thân mật.
26
Chương 26 Chẳng lẽ anh yêu tôi?
27
Chương 27 Chúng ta ly hôn.
28
Chương 28 Sợ bị phát hiện.
29
Chương 29 Sinh con.
30
Chương 30 Hợp đồng.
31
Chương 31 Thiên sứ.
32
Chương 32 Buổi đấu giá.
33
Chương 33 Cuộc chiến của hai người đàn ông.
34
Chương 34 Nhường vợ cậu cho tôi.
35
Chương 35 Cô ta sống hay chết tôi đều không quan tâm.
36
Chương 36 Vòng tay của anh.
37
Chương 37 Đồ phiền phức.
38
Chương 38 Sống như người vô hình.
39
Chương 39 Thầy Lục.
40
Chương 40 Bao nuôi.
41
Chương 41 Cô còn yêu tôi không?
42
Chương 42 Tôi muốn cô mang thai con của tôi.
43
Chương 43 Bỏ trốn.
44
Chương 44 Tôi muốn cô quay về.
45
Chương 45 Tôi không sợ anh!
46
Chương 46 Đi săn.
47
Chương 47 Mèo vờn chuột.
48
Chương 48 Giới hạn của Uyển Đình.
49
Chương 49 Tin đồn.
50
Chương 50 Anh sợ em sẽ chết!
51
Chương 51 Tự do.
52
Chương 52 Người đàn ông bí ẩn.
53
Chương 53 Anh đưa em đi viện.
54
Chương 54 Vô tâm.
55
Chương 55 Anh trai và em gái.
56
Chương 56 Khoa sản.
57
Chương 57 Có thai.
58
Chương 58 Xảy thai.
59
Chương 59 Uyển Đình thay đổi.
60
Chương 60 Đánh nhau.
61
Chương 61 Chiêu trò của Uyển Đình.
62
Chương 62 Cách thể hiện tình cảm.
63
Chương 63 Hống hách.
64
Chương 64 Ai mới là kẻ hèn nhát?
65
Chương 65 Vũ Phong bị khinh thường.
66
Chương 66 Quay đầu là bờ.
67
Chương 67 Sự cố chấp của Vũ Phong.
68
Chương 68 Anh ghen sao?
69
Chương 69 Lừa dối bản thân.
70
Chương 70 Tôi sẽ không tha thứ cho anh!
71
Chương 71 Anh thích em.
72
Chương 72 Ý đồ của Cẩn Mai.
73
Chương 73 Ngày tàn.
74
Chương 74 Không cần xin lỗi đâu!
75
Chương 75 Anh vợ.
76
Chương 76 Cô em gái bé nhỏ.
77
Chương 77 Làm cha.
78
Chương 78 Sự thật.
79
Chương 79 Bỏ rơi.
80
Chương 80 Kẻ thù của Uyển Đình.
81
Chương 81 Giành lại vị trí.
82
Chương 82 Nhã Tịnh gian xảo.
83
Chương 83 Bỏ lỡ là một cái tội!
84
Chương 84 Kẻ nào gây ra mọi chuyện?
85
Chương 85 Vũ Phong lo lắng.
86
Chương 86 Làm chồng khó lắm.
87
Chương 87 Làm chồng khó lắm (2)
88
Chương 88 Mỹ Liên trả thù.
89
Chương 89 Thành tâm cầu nguyện.
90
Chương 90 Cặp song sinh.
91
Chương 91 Con tôi không có tội!
92
Chương 92 Hãy quên tôi đi!
93
Chương 93 Hạ Ngưng và Thiên.
94
Chương 94 Nhật ký của cô.
95
Chương 95 Mẹ con đâu?
96
Chương 96 Tìm mẹ.
97
Chương 97 Cuộc hội ngộ bất ngờ.
98
Chương 98 Giành lại Uyển Đình.
99
Chương 99 Buổi hẹn đầu tiên.
100
Chương 100 Nhớ lại ký ức cũ.
101
Chương 101 Tai nạn.
102
Chương 102 Anh đau lắm sao?
103
Chương 103 Ba đừng buồn.
104
Chương 104 Chim cánh cụt Mặc Vũ Phong.
105
Chương 105 Kẻ núp trong bóng tối.
106
Chương 106 Tình thương của Uyển Đình.
107
Chương 107 Kẻ ngoài cuộc.
108
Chương 108 Cấp cứu lúc nửa đêm.
109
Chương 109 Em làm vợ tôi được không?
110
Chương 110 Đột ngột biến mất.
111
Chương 111 Bắt cóc.
112
Chương 112 Em muốn về nhà.
113
Chương 113 Tôi thua cậu lần này.
114
Chương 114 Nhớ về quá khứ.
115
Chương 115 Em có thể hạnh phúc, nhưng xin đừng hạnh phúc hơn.
116
Chương 116 Nhớ lại
117
Chương 117 Vĩnh viễn chia cắt hai người
118
Chương 118 Trả thù
119
Chương 119 Tôi không còn tình cảm với anh ta.
120
Chương 120 Kẻ phản bội
121
Chương 121 Sống hoặc chết
122
Chương 122 Uyển Đình, em thật tàn nhẫn.
123
Chương 123 Tôi ghen tị với cậu.
124
Chương 124 Có phải mẹ tồi tệ lắm không?
125
Chương 125 Nữ nhân xấu xa
126
Chương 126 Gặp anh lần cuối
127
Chương 127 Cảm ơn em nhiều lắm, em yêu! (END)
128
THÔNG BÁO TRUYỆN MỚI
129
Ngoại truyện 1
130
Ngoại truyện 2
131
Ngoại truyện 3
132
Ngoại truyện 4
133
Ngoại truyện 5
134
Ngoại truyện 6
135
Thông Báo Truyện Mới 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play