Chương 20 Chỉ thuộc về riêng tôi.

Trần Uyển Đình vì quá mải mê ru Kha Nguyệt nên cô quên mất Vũ Phong vẫn còn ngồi trong phòng. Cô giật mình nhìn anh ta, Vũ Phong nhếch mép nói.

-Cảm giác thế nào hả? Phu nhân.

Anh nói rồi nở một nụ cười châm chọc. Uyển Đình mím môi lại. Cô biết anh ta đang khinh thường cô vì khi nãy cô diễn vai một người vợ tốt.

Lúc này Cẩn Mai từ bên trong xuất hiện, vì ở phòng tổng tài có cả phòng ngủ. Cẩn Mai bước ra từ chỗ đó, Uyển Đình nhìn cô ta bất giác điếng người. Cẩn Mai mặc đồ không chỉnh tề như ban sáng, trên cổ còn có những vết đỏ chót. Uyển Đình chợt nhận ra rằng anh trai của cô đã phá hỏng việc tốt của Vũ Phong rồi.

-Anh yêu, đứa trẻ đó là ai thế?

Cẩn Mai ngồi bên cạnh Vũ Phong cau mày nhìn đứa bé mà Uyển Đình đang bế trên tay.

Uyển Đình hắng giọng quay người lấy chiếc xe đẩy.

-Xin lỗi vì đã làm phiền anh.

Cô nói rồi quay người rời khỏi phòng. Vũ Phong không nói gì chỉ nhìn theo, thật sự ngày hôm nay cô đã làm cho anh mở mang tầm mắt. Ngày thường cô chỉ quanh quẩn vài bộ đồ và anh ít khi nào thấy cô tô son, hôm nay cô giống như lột xác thành một con người mới vậy.

Bên này, Uyển Đình vừa mới ra khỏi phòng đã bị Minh Hoàng chặn lại, cậu ta bất ngờ khi thấy cô ôm một đứa bé trên tay.

-Uyển Đình, đây là con của ai?

Cậu tròn mắt hỏi cô, Uyển Đình trả lời qua loa.

-Là cháu của em.

Nói xong cô bước đi, Minh Hoàng đứng đó khó hiểu.

Nhưng khi nhìn vào trong phòng thì cậu đã biết lí do vì sao Uyển Đình lại vô cảm như thế. Vũ Phong và Cẩn Mai đang tòm tem với nhau trong phòng, tới cậu cũng thấy ngứa mắt thì một người vợ như Uyển Đình sao lại dễ chịu được.

Uyển Đình bế bé con xuống tầng dưới, cô cho con bé nằm trong xe đẩy, ngay lập tức những nhân viên gần đó tò mò mà chạy tới cưng nựng. Là chắt của Trần gia thì đã xinh đẹp từ trong trứng. Việc này là không thể chối cãi, Kha Nguyệt thừa hưởng những nét đặc biệt nhất của Trần gia như đôi mắt. Tròn trĩnh và long lanh.

-Dễ thương quá.

Vân sờ vào cái má phúng phính mà cảm thán. Hùng và Loan cũng cảm thấy bao mệt nhọc đều tan biến hết khi có trẻ con trong văn phòng.

-Đình Đình, nó là con của ai thế?

Hùng mắt thì nhìn Kha Nguyệt, miệng thì hỏi cô, Uyển Đình trả lời.

-Là con của anh trai em, bất đắc dĩ nên em mới phải trông nó.

Uyển Đình nói rồi nhíu mày, cô đang chăm chú làm việc, còn một chút nữa thôi là xong rồi. Khi đánh những dòng chữ cuối cùng thì tốc độ đánh bàn phím của cô bỗng nhanh hơn. Cuối cùng là nút enter. Cô thở hắt một hơi nhẹ nhõm, vậy là xong rồi, cô chỉ cần in và ngày mai mang tập tài liệu này đi đàm phán là xong.

-Đỉnh thật đấy, tới chị còn phải thức mấy ngày liền.

Chị Loan vỗ vai cô mà nói, Vân cũng tròn mắt kinh ngạc. Uyển Đình cười nhạt, bây giờ cô chẳng còn việc gì làm nữa cho nên cô sẽ chăm sóc Kha Nguyệt. Nhưng khi cô nhìn sang thì con bé ngủ mất rồi.

Một lúc sau, Uyển Đình đang gục mặt trên bàn chợp mắt thì bị tỉnh giấc. Cả căn phòng đang tĩnh lặng tuyệt đối thì bị phá vỡ bởi tiếng khóc của trẻ con.

Uyển Đình mau chóng bế con bé lên, tay còn lại thì kiếm bình sữa pha sẵn trên xe đẩy. Nhưng cô kiếm hoài không thấy. Lúc này có một cánh tay lấy bình sữa rồi đưa cho cô, Uyển Đình cầm lấy nó rồi ngẩng đầu nhìn lên, là Vũ Phong.

Con tim cô như muốn đứng lại, cô bị tỉnh thức bởi tiếng khóc oe oe của Kha Nguyệt, ngay sau đó cô đã cho con bé uống sữa, cơn khóc đã ngưng. Cái miệng chúm chím mút lấy dòng sữa ngon lành.

-Anh làm gì ở đây?

Cô rụt rè hỏi, Vũ Phong đút hai tay vào túi quần nhìn cô bằng con mắt sắc lạnh.

-Tôi không có quyền đi lại ở trong công ty của mình à?

-Ý tôi không phải như thế.

Cô hơi nhíu mày nhưng không dám cãi lại, cúi mặt xuống nhìn Kha Nguyệt ngoan ngoãn uống sữa.

Vũ Phong không nói gì, anh chẳng biết phải nói gì bây giờ, anh không có lí do để mắng cô, không có lí do để đánh cô, cũng chẳng có lí do để sỉ nhục cô, đúng là một ngày thật tẻ nhạt.

-Cô làm xong tài liệu rồi sao?

Mặc Vũ Phong liếc nhìn đống tài liệu trên bàn. Uyển Đình gật đầu, bỗng nhiên lúc này Kha Nguyệt bị ọc sữa. Vũ Phong bất ngờ lùi ra phía sau. Uyển Đình nhíu mày lau sạch sẽ dòng sữa bị ọc ra tay cô. Sau đó cô bế nó lên đứng ra cửa kính, bây giờ thì Kha Nguyệt không còn buồn ngủ nữa, tới giờ chơi của con bé rồi.

Vân ngồi đó đang rất muốn chạy lại cưng nựng Kha Nguyệt, nhưng vì có sếp ở đây nên không dám làm gì cả. Chị Loan ngồi đó lén nhìn Vũ Phong, rồi lấy điện thoại ra nhắn vào nhóm chat trên mạng xã hội. Vân và Hùng đồng loạt nhận được tin nhắn, người thì nói sếp hôm nay kì lạ quá, người thì bảo ánh mắt của sếp khi nhìn Uyển Đình trông rất trìu mến.

Chị Loan và Hùng cau mày nhìn Vân, người đã nhắn rằng ánh mắt của sếp nhìn Uyển Đình rất trìu mến. Rồi cả ba nhìn sang Vũ Phong. Ánh mắt của anh đúng thật là không nghiêm như thường ngày, nó kì lạ lắm.

Trong khi cả bọn đang tò mò thủ thỉ với nhau thì Cẩn Mai đúng lúc bước vào làm mất hứng. Vũ Phong xoa đầu cô ta rồi hỏi.

-Em chuẩn bị xong chưa?

-Xong rồi.

Cẩn Mai ôm chặt người Vũ Phong mà trả lời, cô ta liếc nhìn Uyển Đình đằng kia mà nhếch mép. Cả hai rời đi, Uyển Đình vẫn đứng cô độc ở cửa kính, cùng đứa bé, chỉ một mình.

Cô thở dài, bên ngoài trời rất đẹp, nhưng lòng cô lại ngập tràn bão tố, con tim sớm đã tan thành từng mảnh. Sớm biết tình yêu này sẽ không thành nhưng cô không buông nó được. Cô luôn tự nhủ rằng đừng quan tâm đến Vũ Phong nữa, nhưng cô lại không làm được.

Kha Nguyệt giờ đây vô tư hồn nhiên cười vui vẻ, con bé sờ lên khuôn mặt đã sớm tẩy đi lớp trang điểm, mái tóc đã được buộc gọn lại, Uyển Đình đã trở thành Uyển Đình như ban đầu.

Không trang điểm đậm đà mới chính là cô. Kha Nguyệt dường như cũng ít khóc hơn khi thấy cô không trang điểm. Thi thoảng còn mút lấy vai cô làm chiếc áo sơ mi ướt đẫm, mắt cô cũng ướt đẫm từ lúc nào.

Kha Nguyệt bập bẹ vài câu bâng quơ như muốn an ủi cô, rồi nó lấy bàn tay nhỏ xíu quệt ngang hàng nước mắt đang rơi trên má Uyển Đình. Những người trong phòng chẳng ai biết tâm trạng cô thế nào, họ chỉ nghĩ cô đang chơi đùa với đứa bé trên tay.

Nhưng họ không nhận ra rằng bóng lưng đó đang rất cô độc, chẳng còn gì ngoài những suy nghĩ của chính mình.

[...]

Buổi chiều, Uyển Đình cùng những người khác tan làm, cô bế Kha Nguyệt còn Hùng thì kéo chiếc xe đẩy theo sau. Chị Loan và Vân thì vẫn không ngừng chơi đùa cùng con bé cho tới khi ra khỏi công ty. Mọi người về hết. Cô đợi một chút thì Hi Văn cùng với Bác Thành đến.

-Hở, sao em lại đứng đây?

Hi Văn kéo cặp mắt kính thời trang xuống mà nhìn cô. Uyển Đình "trả" con lại cho hai người họ rồi trả lời.

-Tới giờ tan làm thì em rời khỏi công ty đi về chứ gì nữa.

-Vũ Phong đâu, sao em không về cùng nó?

Bác Thành nhíu mày ẵm Kha Nguyệt trên tay. Hi Văn cũng nhíu mày theo, hai vợ chồng hành động giống nhau y đúc khiến Uyển Đình giật mình đôi chút. Cô gãi đầu nói cho qua chuyện.

-Anh ấy đi họp nên sẽ về trễ, Vũ Phong còn bảo em về trước đừng đợi anh ấy.

-Thật không đấy, nếu thế thì xe đâu? Đừng bảo là cậu ta kêu em đi taxi về nhà nhé.

Hi Văn hơi lớn giọng, Uyển Đình chối đây đẩy.

-Làm gì có, em chỉ vừa mới xuống nên xe chưa tới.

Cô vừa dứt lời thì thấy có một chiếc xe đi lại dừng ngay chỗ của cô, người trong chiếc xe ấy chính là Hùng. Uyển Đình mau chớp lấy thời cơ.

-Xe đến rồi, thôi em về nhé.

Cô nói rồi mở cửa xe ngồi vào trong. Chiếc xe mau chóng rời đi, Hi Văn thấy kỳ lạ mà quay lại nhìn chồng mình.

-Em cứ có cảm giác con bé đang nói dối.

-Anh cũng thế.

Bác Thành trả lời cộc lốc khiến Hi Văn bực bội.

-Anh không nghĩ con bé bị ức hiếp ở Mặc gia à?

-Không đâu, hồi sáng anh có gặp Vũ Phong, vợ chồng con bé trông rất hòa thuận, anh không nghĩ con bé bị ức hiếp.

Bác Thành nói rồi một tay bế Kha Nguyệt, tay còn lại kéo Hi Văn vào xe cùng về nhà. Hi Văn vẫn còn chút bán tín bán nghi nhưng vì chồng đã nói thế thì cũng không suy nghĩ nhiều nữa.

Uyển Đình ngồi trong xe mà thở phào. Nếu Hùng không tới kịp lúc thì chắc cô đã bị phát hiện rồi. Đi được một đoạn thì cô kêu Hùng dừng xe lại rồi nói với anh ta.

-Cám ơn anh nhé, đi đến đây là được rồi, còn lại em sẽ tự về!

Hùng khó hiểu mà hỏi cô.

-Để anh chở em về luôn không được sao?

-Không đâu, em tự về được, cám ơn anh nhiều.

Cô nói rồi từ tốn rời khỏi xe. Hùng nhìn thấy cô bắt taxi khác thì tính bám theo nhưng anh lại không chắc nên lấy điện thoại gọi cho ai đó.

-Chủ nhân, cô ấy không cho tôi đưa đi mà bắt xe khác rồi, có cần theo dõi không?

-Không cần, cô ấy muốn thì cứ để cô ấy đi.

-Đã rõ.

Hùng nói rồi tắt điện thoại.

Phía bên đầu dây bên kia, Tuấn Lãng thở dài vứt điện thoại sang một bên. Tâm tư của Uyển Đình thật khó đoán, khi nãy Hùng đã báo cáo lại cho anh biết những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, cả những tấm hình lúc cô bế đứa bé. Nó khiến cho anh càng ngày càng muốn đem Uyển Đình về cho riêng mình.

-Tôi muốn em chỉ là của riêng tôi...

Tuấn Lãng lẩm bẩm. Vậy nên anh sẽ không ngồi yên nữa, anh đã chuẩn bị kĩ càng để được ở gần cô hơn rồi.

Hot

Comments

Hoàng Nhẫn

Hoàng Nhẫn

tg hãy để cho tuấn lãng cướp uyển Đình khỏi vũ phong đi

2022-08-31

2

Phạm Thị Lệ Hằng

Phạm Thị Lệ Hằng

đọc mà tức chết cái thằng n9

2022-08-29

0

huyen dayy

huyen dayy

nếu tg đang ở đây thì toi sẽ quỳ xuống van xin tg đổi na9 :(((

2022-08-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Cuộc hôn nhân gượng ép.
2 Chương 2 Em xin anh...
3 Chương 3 Đừng hòng nghĩ mình là phu nhân của Mặc gia.
4 Chương 4 Ám ảnh về hai người họ.
5 Chương 5 Cô nghĩ mình xứng sao?
6 Chương 6 Không an phận.
7 Chương 7 Cô gái này hắn chấm rồi.
8 Chương 8 Đó chỉ là người quen.
9 Chương 9 Thật kinh tởm.
10 Chương 10 Bí mật của cô ta.
11 Chương 11 Trèo cao ngã đau.
12 Chương 12 Công việc mới.
13 Chương 13 Tại sao các người lại ghét tôi?
14 Chương 14 Nếu không thích thì ly hôn.
15 Chương 15 Là anh sao?
16 Chương 16 Lục tiên sinh!
17 Chương 17 Vợ hợp pháp.
18 Chương 18 Nhẫn nhịn.
19 Chương 19 Đứa bé.
20 Chương 20 Chỉ thuộc về riêng tôi.
21 Chương 21 Bắt quả tang.
22 Chương 22 Uống một cách đặc biệt.
23 Chương 23 Nụ hôn có vị bia.
24 Chương 24 Cảm giác bất lực.
25 Chương 25 Thân mật.
26 Chương 26 Chẳng lẽ anh yêu tôi?
27 Chương 27 Chúng ta ly hôn.
28 Chương 28 Sợ bị phát hiện.
29 Chương 29 Sinh con.
30 Chương 30 Hợp đồng.
31 Chương 31 Thiên sứ.
32 Chương 32 Buổi đấu giá.
33 Chương 33 Cuộc chiến của hai người đàn ông.
34 Chương 34 Nhường vợ cậu cho tôi.
35 Chương 35 Cô ta sống hay chết tôi đều không quan tâm.
36 Chương 36 Vòng tay của anh.
37 Chương 37 Đồ phiền phức.
38 Chương 38 Sống như người vô hình.
39 Chương 39 Thầy Lục.
40 Chương 40 Bao nuôi.
41 Chương 41 Cô còn yêu tôi không?
42 Chương 42 Tôi muốn cô mang thai con của tôi.
43 Chương 43 Bỏ trốn.
44 Chương 44 Tôi muốn cô quay về.
45 Chương 45 Tôi không sợ anh!
46 Chương 46 Đi săn.
47 Chương 47 Mèo vờn chuột.
48 Chương 48 Giới hạn của Uyển Đình.
49 Chương 49 Tin đồn.
50 Chương 50 Anh sợ em sẽ chết!
51 Chương 51 Tự do.
52 Chương 52 Người đàn ông bí ẩn.
53 Chương 53 Anh đưa em đi viện.
54 Chương 54 Vô tâm.
55 Chương 55 Anh trai và em gái.
56 Chương 56 Khoa sản.
57 Chương 57 Có thai.
58 Chương 58 Xảy thai.
59 Chương 59 Uyển Đình thay đổi.
60 Chương 60 Đánh nhau.
61 Chương 61 Chiêu trò của Uyển Đình.
62 Chương 62 Cách thể hiện tình cảm.
63 Chương 63 Hống hách.
64 Chương 64 Ai mới là kẻ hèn nhát?
65 Chương 65 Vũ Phong bị khinh thường.
66 Chương 66 Quay đầu là bờ.
67 Chương 67 Sự cố chấp của Vũ Phong.
68 Chương 68 Anh ghen sao?
69 Chương 69 Lừa dối bản thân.
70 Chương 70 Tôi sẽ không tha thứ cho anh!
71 Chương 71 Anh thích em.
72 Chương 72 Ý đồ của Cẩn Mai.
73 Chương 73 Ngày tàn.
74 Chương 74 Không cần xin lỗi đâu!
75 Chương 75 Anh vợ.
76 Chương 76 Cô em gái bé nhỏ.
77 Chương 77 Làm cha.
78 Chương 78 Sự thật.
79 Chương 79 Bỏ rơi.
80 Chương 80 Kẻ thù của Uyển Đình.
81 Chương 81 Giành lại vị trí.
82 Chương 82 Nhã Tịnh gian xảo.
83 Chương 83 Bỏ lỡ là một cái tội!
84 Chương 84 Kẻ nào gây ra mọi chuyện?
85 Chương 85 Vũ Phong lo lắng.
86 Chương 86 Làm chồng khó lắm.
87 Chương 87 Làm chồng khó lắm (2)
88 Chương 88 Mỹ Liên trả thù.
89 Chương 89 Thành tâm cầu nguyện.
90 Chương 90 Cặp song sinh.
91 Chương 91 Con tôi không có tội!
92 Chương 92 Hãy quên tôi đi!
93 Chương 93 Hạ Ngưng và Thiên.
94 Chương 94 Nhật ký của cô.
95 Chương 95 Mẹ con đâu?
96 Chương 96 Tìm mẹ.
97 Chương 97 Cuộc hội ngộ bất ngờ.
98 Chương 98 Giành lại Uyển Đình.
99 Chương 99 Buổi hẹn đầu tiên.
100 Chương 100 Nhớ lại ký ức cũ.
101 Chương 101 Tai nạn.
102 Chương 102 Anh đau lắm sao?
103 Chương 103 Ba đừng buồn.
104 Chương 104 Chim cánh cụt Mặc Vũ Phong.
105 Chương 105 Kẻ núp trong bóng tối.
106 Chương 106 Tình thương của Uyển Đình.
107 Chương 107 Kẻ ngoài cuộc.
108 Chương 108 Cấp cứu lúc nửa đêm.
109 Chương 109 Em làm vợ tôi được không?
110 Chương 110 Đột ngột biến mất.
111 Chương 111 Bắt cóc.
112 Chương 112 Em muốn về nhà.
113 Chương 113 Tôi thua cậu lần này.
114 Chương 114 Nhớ về quá khứ.
115 Chương 115 Em có thể hạnh phúc, nhưng xin đừng hạnh phúc hơn.
116 Chương 116 Nhớ lại
117 Chương 117 Vĩnh viễn chia cắt hai người
118 Chương 118 Trả thù
119 Chương 119 Tôi không còn tình cảm với anh ta.
120 Chương 120 Kẻ phản bội
121 Chương 121 Sống hoặc chết
122 Chương 122 Uyển Đình, em thật tàn nhẫn.
123 Chương 123 Tôi ghen tị với cậu.
124 Chương 124 Có phải mẹ tồi tệ lắm không?
125 Chương 125 Nữ nhân xấu xa
126 Chương 126 Gặp anh lần cuối
127 Chương 127 Cảm ơn em nhiều lắm, em yêu! (END)
128 THÔNG BÁO TRUYỆN MỚI
129 Ngoại truyện 1
130 Ngoại truyện 2
131 Ngoại truyện 3
132 Ngoại truyện 4
133 Ngoại truyện 5
134 Ngoại truyện 6
135 Thông Báo Truyện Mới 2
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1 Cuộc hôn nhân gượng ép.
2
Chương 2 Em xin anh...
3
Chương 3 Đừng hòng nghĩ mình là phu nhân của Mặc gia.
4
Chương 4 Ám ảnh về hai người họ.
5
Chương 5 Cô nghĩ mình xứng sao?
6
Chương 6 Không an phận.
7
Chương 7 Cô gái này hắn chấm rồi.
8
Chương 8 Đó chỉ là người quen.
9
Chương 9 Thật kinh tởm.
10
Chương 10 Bí mật của cô ta.
11
Chương 11 Trèo cao ngã đau.
12
Chương 12 Công việc mới.
13
Chương 13 Tại sao các người lại ghét tôi?
14
Chương 14 Nếu không thích thì ly hôn.
15
Chương 15 Là anh sao?
16
Chương 16 Lục tiên sinh!
17
Chương 17 Vợ hợp pháp.
18
Chương 18 Nhẫn nhịn.
19
Chương 19 Đứa bé.
20
Chương 20 Chỉ thuộc về riêng tôi.
21
Chương 21 Bắt quả tang.
22
Chương 22 Uống một cách đặc biệt.
23
Chương 23 Nụ hôn có vị bia.
24
Chương 24 Cảm giác bất lực.
25
Chương 25 Thân mật.
26
Chương 26 Chẳng lẽ anh yêu tôi?
27
Chương 27 Chúng ta ly hôn.
28
Chương 28 Sợ bị phát hiện.
29
Chương 29 Sinh con.
30
Chương 30 Hợp đồng.
31
Chương 31 Thiên sứ.
32
Chương 32 Buổi đấu giá.
33
Chương 33 Cuộc chiến của hai người đàn ông.
34
Chương 34 Nhường vợ cậu cho tôi.
35
Chương 35 Cô ta sống hay chết tôi đều không quan tâm.
36
Chương 36 Vòng tay của anh.
37
Chương 37 Đồ phiền phức.
38
Chương 38 Sống như người vô hình.
39
Chương 39 Thầy Lục.
40
Chương 40 Bao nuôi.
41
Chương 41 Cô còn yêu tôi không?
42
Chương 42 Tôi muốn cô mang thai con của tôi.
43
Chương 43 Bỏ trốn.
44
Chương 44 Tôi muốn cô quay về.
45
Chương 45 Tôi không sợ anh!
46
Chương 46 Đi săn.
47
Chương 47 Mèo vờn chuột.
48
Chương 48 Giới hạn của Uyển Đình.
49
Chương 49 Tin đồn.
50
Chương 50 Anh sợ em sẽ chết!
51
Chương 51 Tự do.
52
Chương 52 Người đàn ông bí ẩn.
53
Chương 53 Anh đưa em đi viện.
54
Chương 54 Vô tâm.
55
Chương 55 Anh trai và em gái.
56
Chương 56 Khoa sản.
57
Chương 57 Có thai.
58
Chương 58 Xảy thai.
59
Chương 59 Uyển Đình thay đổi.
60
Chương 60 Đánh nhau.
61
Chương 61 Chiêu trò của Uyển Đình.
62
Chương 62 Cách thể hiện tình cảm.
63
Chương 63 Hống hách.
64
Chương 64 Ai mới là kẻ hèn nhát?
65
Chương 65 Vũ Phong bị khinh thường.
66
Chương 66 Quay đầu là bờ.
67
Chương 67 Sự cố chấp của Vũ Phong.
68
Chương 68 Anh ghen sao?
69
Chương 69 Lừa dối bản thân.
70
Chương 70 Tôi sẽ không tha thứ cho anh!
71
Chương 71 Anh thích em.
72
Chương 72 Ý đồ của Cẩn Mai.
73
Chương 73 Ngày tàn.
74
Chương 74 Không cần xin lỗi đâu!
75
Chương 75 Anh vợ.
76
Chương 76 Cô em gái bé nhỏ.
77
Chương 77 Làm cha.
78
Chương 78 Sự thật.
79
Chương 79 Bỏ rơi.
80
Chương 80 Kẻ thù của Uyển Đình.
81
Chương 81 Giành lại vị trí.
82
Chương 82 Nhã Tịnh gian xảo.
83
Chương 83 Bỏ lỡ là một cái tội!
84
Chương 84 Kẻ nào gây ra mọi chuyện?
85
Chương 85 Vũ Phong lo lắng.
86
Chương 86 Làm chồng khó lắm.
87
Chương 87 Làm chồng khó lắm (2)
88
Chương 88 Mỹ Liên trả thù.
89
Chương 89 Thành tâm cầu nguyện.
90
Chương 90 Cặp song sinh.
91
Chương 91 Con tôi không có tội!
92
Chương 92 Hãy quên tôi đi!
93
Chương 93 Hạ Ngưng và Thiên.
94
Chương 94 Nhật ký của cô.
95
Chương 95 Mẹ con đâu?
96
Chương 96 Tìm mẹ.
97
Chương 97 Cuộc hội ngộ bất ngờ.
98
Chương 98 Giành lại Uyển Đình.
99
Chương 99 Buổi hẹn đầu tiên.
100
Chương 100 Nhớ lại ký ức cũ.
101
Chương 101 Tai nạn.
102
Chương 102 Anh đau lắm sao?
103
Chương 103 Ba đừng buồn.
104
Chương 104 Chim cánh cụt Mặc Vũ Phong.
105
Chương 105 Kẻ núp trong bóng tối.
106
Chương 106 Tình thương của Uyển Đình.
107
Chương 107 Kẻ ngoài cuộc.
108
Chương 108 Cấp cứu lúc nửa đêm.
109
Chương 109 Em làm vợ tôi được không?
110
Chương 110 Đột ngột biến mất.
111
Chương 111 Bắt cóc.
112
Chương 112 Em muốn về nhà.
113
Chương 113 Tôi thua cậu lần này.
114
Chương 114 Nhớ về quá khứ.
115
Chương 115 Em có thể hạnh phúc, nhưng xin đừng hạnh phúc hơn.
116
Chương 116 Nhớ lại
117
Chương 117 Vĩnh viễn chia cắt hai người
118
Chương 118 Trả thù
119
Chương 119 Tôi không còn tình cảm với anh ta.
120
Chương 120 Kẻ phản bội
121
Chương 121 Sống hoặc chết
122
Chương 122 Uyển Đình, em thật tàn nhẫn.
123
Chương 123 Tôi ghen tị với cậu.
124
Chương 124 Có phải mẹ tồi tệ lắm không?
125
Chương 125 Nữ nhân xấu xa
126
Chương 126 Gặp anh lần cuối
127
Chương 127 Cảm ơn em nhiều lắm, em yêu! (END)
128
THÔNG BÁO TRUYỆN MỚI
129
Ngoại truyện 1
130
Ngoại truyện 2
131
Ngoại truyện 3
132
Ngoại truyện 4
133
Ngoại truyện 5
134
Ngoại truyện 6
135
Thông Báo Truyện Mới 2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play