Yêu Không Đường Lui

Yêu Không Đường Lui

Chương 1

Kiều Phương là cô gái hiền lành, siêng năng nhưng lại có một gia đình không hề hạnh phúc, cha mẹ mỗi người một ngả, cô theo cha lên thành phố học tập những tưởng cuộc sống sẽ khác nhưng không ngờ cũng chỉ là mơ mộng nơi phồn hoa

Kiều Phương học xong cao trung đã mấy năm nhưng không thể nào xin được công việc đàng hoàng tử tế vì xã hội bây giờ rất phát triển, họ cần những người có bằng cấp để làm việc nhưng đáng tiếc Kiều Phương lại không có. Cô chỉ có thể đi làm tại siêu thị nhỏ vào buổi sáng và đến tối lại vội vàng chạy tới quán bar phục vụ, công việc tại quán bar cũng phải giấu giếm không muốn để cho An Ngọc và Hằng Kha biết

Cô không ký hợp đồng chính thức với Thiên Đường nên chỉ làm có thời hạn, công việc cũng không phải giống những cô gái tô son trát phấn kia mà chỉ cần bưng rượu, rót rượu mà thôi vì vậy không có nghĩa vụ phải thoả mãn nhu cầu của những ông to bụng phệ kia.

Hôm đó Kiều Phương cùng một cô gái khác phải tiếp một đám khách toàn những người có máu mặt trong giới kinh doanh, đã được quản lý dặn dò cẩn thận. Kiều Phương bưng khay rượu bước vào phòng, vừa mở cửa cô liền bị ho sặc sụa bởi khói thuốc trắng xoá cùng hơi rượu nồng nặc. Cố nén cơn buồn nôn ở dạ dày cô bưng khay rượu lại gần chiếc bàn nơi họ ngồi rồi quỳ xuống thảm rót rượu. Cô gái kia cũng ngồi rót rượu đối diện với Kiều Phương, lát sau lại thêm mấy người nữa đi vào, lần này là để thoả mãn nhu cầu đám đàn ông kia

Cô gái tiếp rượu cùng cô vì ăn mặc gợi cảm cộng thêm khuôn mặt ưa nhìn mà được một người kéo lên ngồi cùng, thấy vậy Kiều Phương liền nhanh chóng đưa tay vuốt vuốt mấy sợi tóc che đi nửa mặt, cúi gằm mặt xuống, hành động này của cô vô tình đã rơi vào ánh mắt người đàn ông đang ngồi khuất trong bóng tối kia. Hắn nhếch mép cười rồi ra lệnh

"Còn một người, sao không lấy đi!"

Mấy tên khác nhìn vào cô, một tên nhìn cô chăm chú như đang suy xét gì đó rồi mới cợt nhả nói:

"Lớn lên khuôn mặt xấu xí như oán phụ vậy, Hàn Thiếu, tôi không chơi nổi cô ta!"

Kiều Phương nghe vậy thầm thở phào một hơi, đám đàn ông nghe xong thì cả lũ cười ầm lên. Cô làm việc ở đây đã quen với kiểu ăn nói của đám đàn ông có tiền này rồi nhưng khi nghe vẫn không kiềm lòng được mà dâng lên một cỗ chua xót.

Có một tên dùng bật lửa đốt giấy bạc rồi lúm khúm cầm tới chỗ người đàn ông ngồi trên cao kia nhưng liền bị từ chối, ở trong cái nơi ăn chơi sa đoạ này Kiều Phương hiểu thứ họ cầm là gì, những cô gái vì chiều lòng khách mà không ngần ngại hút cái thứ chết người ấy vào. Thật là, kẻ không có tiền để sống, người dùng lửa đốt tiền để mua vui.

Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Kiều Phương lại chú ý đến người đàn ông ngồi trên cao kia, khuôn mặt hắn bị bóng tối bao trùm nên cô không thể thấy vẻ mặt hắn. Chỉ biết rằng những người ở đây rất sợ hắn và gọi hắn là Hàn Thiếu. Vì người đàn ông này suýt chút nữa đẩy cô vào miệng cọp nên cảm tình với hắn đạt mức âm nên Kiều Phương nhanh chóng đẩy hắn ra khỏi suy nghĩ rồi chuyên tâm làm công việc của mình.

____

Trạc Hàn không biết tại sao hôm đó lại tới quán rượu tiếp, hắn chỉ định là cô hầu rượu. Kiều Phương cũng cảm thấy kì lạ nhưng đã là nhiệm vụ của mình thì không được từ chối, vả lại quản lý nói hắn chính là Hàn Thiếu nếu làm vừa lòng hắn sẽ được cho nhiều tiền.

Hôm nay Trạc Hàn không ngồi trên cao nữa, cũng không hề giấu mặt nữa mà hắn ngồi ngay giữa chiếc ghế bọc da rộng kia, hai tay dang rộng đặt trên thành ghế, đôi chân thon dài vắt chéo lên nhau. Kiều Phương nhìn hắn mà không khỏi cảm thán, đúng là người có tiền, làm gì cũng đẹp.

Cả quá trình hai người không hề nói với nhau câu nào, hai người ai làm việc của người lấy. Hắn liên tục uống cạn rượu nên Kiều Phương chỉ biết im lặng rót. Hai chân cô đã tê dại không thể nhúc nhích nhưng Trạc Hàn như bị tâm thần vẫn ngồi đó, hết ngồi kiểu quý tộc thì lại chơi điện thoại. Đột nhiên Trạc Hàn cử động cô tưởng hắn sẽ đi ai ngờ hắn lại đổi tư thế nằm dài ra ghế. Kiều Phương tức một bụng nhưng không thể làm gì hắn, Trạc Hàn như âm hồn không tan mãi đến hơn một giờ sáng mới chịu về

Kiều Phương về đến nhà cũng gần hai rưỡi, cha cô say rượu nằm ngủ trên ghế, đồ đạc trong nhà bị vứt bừa bãi. Nằm trên giường, Kiều Phương nghĩ đến người đàn ông kia, hắn ta tại sao lại liên tục làm khó cô như vậy, nhưng tuyệt nhiên sẽ không đưa ra yêu cầu nào mà chỉ bắt cô hầu rượu cho hắn. Cô chỉ mong là mình nghĩ nhiều vì không bao giờ cô muốn dính tới những người đàn ông lắm tiền nhưng lại bí ẩn đó.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play