Chương 7: CHẶN Ở CỬA

“Đại thiếu, cô Bích Cầm hôm nay đến tìm anh.” – Báo Đen đứng bên cạnh người đàn ông điển trai đang nhắm mắt nghỉ ngơi báo cáo.

“Đuổi đi.” – Tôn Bách ngồi trên xe lăng nhíu mày xoa xoa huyệt thái dương.

“Vậy... vậy nhị tiểu thư cũng...” – Anh ga lại thấp thỏm nhìn sắc mặt của anh.

“Gọi người kia đến đi.” - Dứt khoát cắt ngang, anh tuyệt đối sẽ không động đến Tôn Triệu Mẫn.

“A, được.” – Sau một hồi hơi khựng lại, cuối cùng cũng lên tiếng rồi đi ra ngoài.

Tôn Bách đưa tay gõ gõ lên mặt bàn trơn bóng, đôi mắt đen sáng đã mở ra trầm tư suy nghĩ.

Hình ảnh cô gái hôm trước ở sân bay vài hôm nay cứ quanh quẩn trong đầu. Vì thế mà anh không có tâm trạng chơi đùa cùng đám phụ nữ kia, thật phiền phức. Sở dĩ anh có thể một lần với Tôn Triệu Mẫn là không cần phải mỗi ngày một cô như vậy, nhưng anh là có lí do riêng.

...

“Tôi muốn gặp anh Bách, anh dám cản đường tôi sao?” – Tôn Triệu Mẫn vừa được tài xế lái xe đưa đến cổng biệt thự riêng của anh thì bị Báo Đen đứng sẵn từ lúc nào chặn lại, tức giận.

Tôn Bách ở Tôn gia mặc dù tần suất xuất hiện không nhiều, một tháng thì chỉ có đúng bảy ngày ở nhà nhưng anh vẫn là muốn né tránh Tôn Triệu Mẫn. Cô ta chính là một phiền phức, suốt ngày bám lấy anh. Phụ nữ được đưa đến đều bị cô ta cho người đánh đập một trận rồi đuổi đi.

“Đại thiếu hiện không có ở nhà, anh ấy lại không thích có người lạ bước chân qua cánh cổng này nên mong cô hiểu cho tôi.” – Báo Đen cúi đầu khí thế tỏa ra khiến người khác phải sợ hãi.

“Ý anh nói tôi là người lạ sao, anh muốn bị đuổi ra khỏi Tôn gia luôn có phải không?” – Cô ta vừa nghe đến hai từ ‘người lạ' lập tức động chạm đến điểm yếu của mình tức giận nhảy đổng lên.

Đúng anh đã sống ở Tôn gia hai năm, là anh trai nuôi trên danh nghĩa nhưng anh hình như lại chỉ xem bố cô ta là người nhà, còn cô ta thì vẫn cứ lạnh lùng, không đoái hoài. Mặc dù cô ta đã hao tổn không biết bao nhiêu tâm sức vì anh nhưng Tôn Bách lại cứ như khúc gỗ không biết thương hương tiếc ngọc là gì.

“Xin thứ cho Báo Đen nói một câu, tôi là người của đại thiếu. Có muốn đuổi cũng phải do chính miệng anh ấy nói không cần tôi. Nếu không thì chưa đến phiên nhị tiểu thư phải cất công đến tận đây như vậy.” – Cứng nhắc giống y đúc anh lên tiếng.

“Anh... anh...” – Tôn Triệu Mẫn tức đến dặm chân, trợn trừng mắt chỉ vào anh ta không nói nên lời.

“Ai mà lớn lối ở đây thế?” - Bỗng từ phía sau vang lên một giọng nói phụ nữ khác. Sau đó là một thân hình đẫy đà, quyến rũ với khuôn mặt được trang điểm đậm xuất hiện.

Báo Đen cứng đờ người, chuyện gì đang xảy ra với cuộc đời anh ta vậy. Sao sớm không đến muộn không đến, cứ phải canh đúng giờ cùng nhau xuất hiện thế hả. Đại thiếu à, anh nhất định phải trân trọng tôi đấy.

“Đi vào trong đi.” – Anh ta lại lạnh giọng hất mặt ý bảo Bích Cầm mau chóng vào trong.

Ả ta có hơi khó hiểu nhưng vẫn là bước đi vào trong. Nhưng Tôn Triệu Mẫn tự dưng phát hiện ra điều gì đó, cô ta lại gào lên:

“Con đàn bà kia, cô chính là cái ả năm trước tôi cho người bắt mà lại bị sẩy mất có phải không?”

“Ồ, ra là cô cho người bắt tôi đấy à?” – Bích Cầm nhếch mép.

Báo Đen đứng bên cạnh đầu dù đã đổ đầy mồ hôi, căng thẳng nhưng vẫn là không lên tiếng, mặt lạnh đứng yên.

Kể cũng lạ, Tôn Bách là loại người hôm nay một cô, ngày mai một cô nhưng tại sao người phụ nữ tên Bích Cầm này kể từ năm ngoái lại được ở bên cạnh anh lâu như vậy. Thật không ngờ, đến hiện tại vẫn còn liên lạc, mặc dù đã biết anh còn qua lại với không ít phụ nữ nhưng đều là tình một đêm.

“Quả nhiên là cô, bắt ả lại cho tôi.” – Sau tiếng hô ra lệnh phía sau Tôn Triệu Mẫn liền xuất hiện vài tên áo đen chạy đến. Vì thân phận của Tôn Thành Thắng nên thân là con gái bên cạnh khi ra ngoài phải có ít nhất năm tên vệ sĩ bảo vệ.

Báo Đen kéo Bích Cầm ra phía sau, mặt lạnh lên tiếng:

“Những người trước có thể động vào nhưng người này nhị tiểu thư tuyệt đối đừng đắc tội. Nếu không đại thiếu mà nổi giận thì cô biết rồi đấy.”

“Được, được các người giỏi lắm.” – Tôn Triệu Mẫn tức giận đến mức bật cười gật gật đầu, rồi lại quay sang chỉ vào Bích Cầm.

“Nhưng ngay cả tôi cũng không được vào thì ả ta lấy quyền gì?”

“Ôi chao, Bách gọi tôi đến đấy em gái nhỏ, em thật là. Lại nói đến căn nhà này, tôi vào đến chán luôn rồi đấy chứ.” – Bích Cầm khoanh tay xéo sắc.

Aaa.

Tôn Triệu Mẫn tức đến nhảy đổng, làm ầm lên mà ăn vạ.

“Tôi mặc kệ, anh ấy chắc chắn có trong nhà. Tôi muốn vào trong, ai cũng không cản được.” - Vừa nói vừa đi thẳng.

“Cô Tôn, tôi kính cô một tiếng ‘nhị tiểu thư' không phải tôi sợ cô, mà là tôi tôn trọng cô dù sao cũng là con gái của ngài Tôn, quan hệ thân thích trên giấy tờ với đại thiếu. Nếu như cô cứ muốn tự tiện làm loạn trên địa bàn của đại thiếu thì Báo Đen sẽ không chắc chắn bản thân làm ra điều gì đắc tội, mạo phạm đến cô đâu.” - Anh ta dang cánh tay ra chắn trước mặt Tôn Triệu Mẫn.

“Anh nhất định sẽ hối hận.” - Chỉ nghe thấy cô ta nói câu đó xong thì trên cánh tay Báo Đen lại truyền đến cơn đau đớn. Tôn Triệu Mẫn cắn anh ta một cái thật mạnh lên cánh tay giơ trước mặt rồi dặm chân quay về xe để tài xế lái đi.

“Tại sao lại có người cứng đầu như vậy chứ?” – Báo Đen ôm cánh tay đau nhìn theo hướng xe chạy mắng thầm.

“Hai người cũng hợp đấy chứ, không chừng sau này đến với nhau cũng không chừng.” – Bích Cầm mỉm cười rồi quay đầu bước vào trong.

“Này, cô nói gì đấy hả. Tôi với cái con bé cứng đầu, dở hơi, càn rỡ đó mãi mãi sẽ không có kết quả đâu nhé.” – Báo Đen nghe vậy quay phắt lại chạy theo vào trong.

“Đừng có mạnh miệng, sau này lại tự vạ mồm.”

“Này, này.”

***

“Cha...” - Vừa về đến nhà thấy Tôn Thành Thắng đang trong phòng khách vừa kết thúc một cuộc gọi gì đấy, Tôn Triệu Mẫn đã chạy đến ngồi bên cạnh mè nheo.

“Lại làm sao nữa đấy, chẳng phải là ra ngoài mua sắm sao. Hôm nay sao tự dưng về sớm thế?” – Tôn Thành Thắng thả điện thoại trên tay xuống mặt bàn rồi xoay sang cười xoa đầu con gái cưng.

“Anh Bách không cho con bước chân vào biệt thự của mình nhưng lại dắt phụ nữ về.” – Cô ta vẻ mặt như sắp khóc đến nơi.

“Đàn ông ấy à, con ít nhiều cũng phải cho nó có không gian riêng bên ngoài chơi đùa chứ. Sau này khi chơi đã rồi thì nó cũng sẽ quay lại trở thành người của con thôi.” – Tôn Thành Thắng vỗ vỗ vai cô ta.

“Cha thôi đi, cha cũng giống anh ấy chứ khác gì mà ngụy tạo trong sạch cho nhau.” – Tôn Triệu Mẫn trề môi lườm ông ta.

Chapter
1 Chương 1: VA PHẢI
2 Chương 2: CON NHẤT ĐỊNH PHẢI GẢ CHO ANH ẤY
3 Chương 3: ÁC BÁ TRONG LỜI ĐỒN
4 Chương 4: XEM NHƯ LÀ THƯ GIÃN GÂN CỐT
5 Chương 5: QUYỀN UY
6 Chương 6: GIÁC NGỘ
7 Chương 7: CHẶN Ở CỬA
8 Chương 8: MAU BẢO ANH ẤY CƯỚI CON
9 Chương 9: TRÒ HỀ
10 Chương 10: XỨNG SAO?
11 Chương 11: BẪY TRÊU NGƯƠI
12 Chương 12: VỀ NHÀ
13 Chương 13: NGHI NGỜ
14 Chương 14: NÓI ĐI
15 Chương 15: QUAN SÁT NHẤT CỬ NHẤT ĐỘNG
16 Chương 16: HUẤN LUYỆN DÃ NGOẠI
17 Chương 17: BỌN DẠ KIÊU LÂM NGUY
18 Chương 18: LÀ AI ĐÃ CHO PHÉP
19 Chương 19: TẨU THOÁT
20 Chương 20: TRỐN ĐI
21 Chương 21: VÔ TÌNH HAY HỮU Ý?
22 Chương 22: ĂN VẠ
23 Chương 23: ĐƯA PHỤ NỮ VỀ NHÀ
24 Chương 24: BỊ PHÁT HIỆN
25 Chương 25: LÃO GIA GỌI NGÀI VỀ
26 Chương 26: NẾM TRẢI MÙI VỊ THẤT THẾ
27 Chương 27: ANH TA XEM THƯỜNG CÔ
28 Chương 28: KHÓ CHỊU
29 Chương 29: ĐẾN CÔNG TY
30 Chương 30: ĐẾN THÀNH PHỐ S
31 Chương 31: CHỜ
32 Chương 32: ĐÁM NGƯỜI LẠ
33 Chương 33: LÃO LỪA GẠT MÌNH?
34 Chương 34: GẶP NẠN
35 Chương 35: ĐỪNG CÓ ĐỘNG VÀO TÔI
36 Chương 36: CÓ CÒN LÀ ĐÀN ÔNG KHÔNG?
37 Chương 37: GIẢI THÍCH
38 Chương 38: ĐƯỢC CHỨ? (H NHẸ)
39 Chương 39: MỘ DUNG BẠCH
40 Chương 40: TRỞ VỀ
41 Chương 41: TIỂU ĐỘI CỦA LĂNG THIẾU PHÀM
42 Chương 42: SỐ 9 THÂM HIỂM
43 Chương 43: CHỊ GIÀ HƠN BAO NHIÊU CHỨ?
44 Chương 44: CẢM GIÁC SẼ NHƯ THẾ NÀO NHỈ?
45 Chương 45: THỨ ĐỒ TỐT
46 Chương 46: CHÍNH VÌ HIỂU
47 Chương 47: TRUYỀN THUYẾT CÀ TÍM
48 Chương 48: TÁT
49 Chương 49: MƯỜI PHẦN - HAI MƯƠI PHẦN
50 Chương 50: SỐNG ĐƯỢC RỒI TÍNH SAU
51 Chương 51: CẮT ĐỨT
52 Chương 52: HAI NĂM BIẾN ĐỘNG
53 Chương 53: NHIẾP KHUYNH NGANG BỊ THƯƠNG
54 Chương 54: ĐẾN NHÀ TÔI Ở
55 Chương 55: ĐẾN ĐÂY LÀ VÌ ANH TA
56 Chương 56: THƯỢNG QUAN DAO - MỘ DUNG BẠCH CHỈ CÓ THỂ LÀ BẠN
57 Chương 57: THÍM NGỌC
58 Chương 58: XUẤT THÂN CỦA A HÀNH (LƯU TỬ HÀNH)
59 Chương 59: BÀ ĐÂY LÀ THÚ CƯNG SAO?
60 Chương 60: ĐỢI ĐẾN KHI NÀO EM MỞ LÒNG
61 Chương 61: CÓ ĐƯỢC KHÔNG?
62 Chương 62: ĐỐI VỚI NHỮNG KẺ NHƯ VẬY CỨ TRỰC TIẾP XUỐNG TAY
63 Chương 63: KHƯU GIA - KHƯU TINH MINH
64 Chương 64: BỆNH
65 Chương 65: CHIẾC GHẾ THỨ NĂM W
66 Chương 66: DIỄN
67 Chương 67: BỊ GIỮ LẠI
68 Chương 68: EM CÓ RẤT NHIỀU BÍ MẬT
69 Chương 69: CŨNG NÊN KHIẾN MỘ DUNG ĐỨC GẶP CHÚT CHUYỆN
70 Chương 70: VỀ NHÀ MỘT CHUYẾN
71 Chương 71: ĐỐT NHÀ
72 Chương 72: CỨU NGƯỜI
73 Chương 73: TRẦM LẶNG
74 Chương 74: TÔN THÀNH THẮNG CHẾT
75 Chương 75: BỊ PHÁ ĐÁM
76 Chương 76: SỦNG ÁI BẤT NGỜ (H+)
77 Chương 77: THÍM NGỌC - QUÁCH NGỌC
78 Chương 78: VỪA ĐẾN ĐÃ BỊ PHÁT HIỆN
79 Chương 79: HIỂU RÕ NHÂN TÌNH
80 Chương 80: ĐÊM CUỐI TRƯỚC SÓNG GIÓ
81 Chương 81: "ĐOÀN KẾT, DŨNG CẢM, QUYẾT THẮNG"
82 Chương 82: TỔNG THƯ KÝ LIÊN HỢP QUỐC
83 Chương 83: ANH YÊU EM
84 Phiên ngoại 1 (H+)
85 Phiên ngoại 2
86 Phiên ngoại 3
87 Phiên ngoại 4 (HOÀN)
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Chương 1: VA PHẢI
2
Chương 2: CON NHẤT ĐỊNH PHẢI GẢ CHO ANH ẤY
3
Chương 3: ÁC BÁ TRONG LỜI ĐỒN
4
Chương 4: XEM NHƯ LÀ THƯ GIÃN GÂN CỐT
5
Chương 5: QUYỀN UY
6
Chương 6: GIÁC NGỘ
7
Chương 7: CHẶN Ở CỬA
8
Chương 8: MAU BẢO ANH ẤY CƯỚI CON
9
Chương 9: TRÒ HỀ
10
Chương 10: XỨNG SAO?
11
Chương 11: BẪY TRÊU NGƯƠI
12
Chương 12: VỀ NHÀ
13
Chương 13: NGHI NGỜ
14
Chương 14: NÓI ĐI
15
Chương 15: QUAN SÁT NHẤT CỬ NHẤT ĐỘNG
16
Chương 16: HUẤN LUYỆN DÃ NGOẠI
17
Chương 17: BỌN DẠ KIÊU LÂM NGUY
18
Chương 18: LÀ AI ĐÃ CHO PHÉP
19
Chương 19: TẨU THOÁT
20
Chương 20: TRỐN ĐI
21
Chương 21: VÔ TÌNH HAY HỮU Ý?
22
Chương 22: ĂN VẠ
23
Chương 23: ĐƯA PHỤ NỮ VỀ NHÀ
24
Chương 24: BỊ PHÁT HIỆN
25
Chương 25: LÃO GIA GỌI NGÀI VỀ
26
Chương 26: NẾM TRẢI MÙI VỊ THẤT THẾ
27
Chương 27: ANH TA XEM THƯỜNG CÔ
28
Chương 28: KHÓ CHỊU
29
Chương 29: ĐẾN CÔNG TY
30
Chương 30: ĐẾN THÀNH PHỐ S
31
Chương 31: CHỜ
32
Chương 32: ĐÁM NGƯỜI LẠ
33
Chương 33: LÃO LỪA GẠT MÌNH?
34
Chương 34: GẶP NẠN
35
Chương 35: ĐỪNG CÓ ĐỘNG VÀO TÔI
36
Chương 36: CÓ CÒN LÀ ĐÀN ÔNG KHÔNG?
37
Chương 37: GIẢI THÍCH
38
Chương 38: ĐƯỢC CHỨ? (H NHẸ)
39
Chương 39: MỘ DUNG BẠCH
40
Chương 40: TRỞ VỀ
41
Chương 41: TIỂU ĐỘI CỦA LĂNG THIẾU PHÀM
42
Chương 42: SỐ 9 THÂM HIỂM
43
Chương 43: CHỊ GIÀ HƠN BAO NHIÊU CHỨ?
44
Chương 44: CẢM GIÁC SẼ NHƯ THẾ NÀO NHỈ?
45
Chương 45: THỨ ĐỒ TỐT
46
Chương 46: CHÍNH VÌ HIỂU
47
Chương 47: TRUYỀN THUYẾT CÀ TÍM
48
Chương 48: TÁT
49
Chương 49: MƯỜI PHẦN - HAI MƯƠI PHẦN
50
Chương 50: SỐNG ĐƯỢC RỒI TÍNH SAU
51
Chương 51: CẮT ĐỨT
52
Chương 52: HAI NĂM BIẾN ĐỘNG
53
Chương 53: NHIẾP KHUYNH NGANG BỊ THƯƠNG
54
Chương 54: ĐẾN NHÀ TÔI Ở
55
Chương 55: ĐẾN ĐÂY LÀ VÌ ANH TA
56
Chương 56: THƯỢNG QUAN DAO - MỘ DUNG BẠCH CHỈ CÓ THỂ LÀ BẠN
57
Chương 57: THÍM NGỌC
58
Chương 58: XUẤT THÂN CỦA A HÀNH (LƯU TỬ HÀNH)
59
Chương 59: BÀ ĐÂY LÀ THÚ CƯNG SAO?
60
Chương 60: ĐỢI ĐẾN KHI NÀO EM MỞ LÒNG
61
Chương 61: CÓ ĐƯỢC KHÔNG?
62
Chương 62: ĐỐI VỚI NHỮNG KẺ NHƯ VẬY CỨ TRỰC TIẾP XUỐNG TAY
63
Chương 63: KHƯU GIA - KHƯU TINH MINH
64
Chương 64: BỆNH
65
Chương 65: CHIẾC GHẾ THỨ NĂM W
66
Chương 66: DIỄN
67
Chương 67: BỊ GIỮ LẠI
68
Chương 68: EM CÓ RẤT NHIỀU BÍ MẬT
69
Chương 69: CŨNG NÊN KHIẾN MỘ DUNG ĐỨC GẶP CHÚT CHUYỆN
70
Chương 70: VỀ NHÀ MỘT CHUYẾN
71
Chương 71: ĐỐT NHÀ
72
Chương 72: CỨU NGƯỜI
73
Chương 73: TRẦM LẶNG
74
Chương 74: TÔN THÀNH THẮNG CHẾT
75
Chương 75: BỊ PHÁ ĐÁM
76
Chương 76: SỦNG ÁI BẤT NGỜ (H+)
77
Chương 77: THÍM NGỌC - QUÁCH NGỌC
78
Chương 78: VỪA ĐẾN ĐÃ BỊ PHÁT HIỆN
79
Chương 79: HIỂU RÕ NHÂN TÌNH
80
Chương 80: ĐÊM CUỐI TRƯỚC SÓNG GIÓ
81
Chương 81: "ĐOÀN KẾT, DŨNG CẢM, QUYẾT THẮNG"
82
Chương 82: TỔNG THƯ KÝ LIÊN HỢP QUỐC
83
Chương 83: ANH YÊU EM
84
Phiên ngoại 1 (H+)
85
Phiên ngoại 2
86
Phiên ngoại 3
87
Phiên ngoại 4 (HOÀN)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play