Tiếng rên rỉ dần đứt đoạn, tầm mắt của Lạc Hy mờ dần rồi không cảm nhận được gì nữa. Không biết đã trải qua bao lâu, Doãn Ngạo bấy giờ mới tạm thời buông tha cho cô, anh nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang nhắm nghiền vì mệt mỏi, quyết định bế cô vào nhà tắm, tắm rửa cho cả hai người. Lúc bế cô ra, Lạc Hy vẫn chưa tỉnh lại.
"Sức lực kém thế mà dám to gan câu dẫn tôi." Anh dường như vẫn còn chưa thỏa mãn, đồng tử đen thẫm bất mãn nhìn gương mặt cô gái nhỏ đang say ngủ.
Doãn Ngạo đặt cô lên giường, từ phía sau ôm lấy cô, nhắm mắt. Đợi đến khi hơi thở của người đàn ông này dần đều, Lạc Hy mới mở mắt ra.
Cô khẽ khàng nhấc tay anh ra khỏi eo mình, sau đó mới nhón chân xuống giường, cả quá trình đều rất nhẹ nhàng như sợ anh sẽ thức giấc. Doãn Ngạo lại có một đặc điểm, đó là anh rất khó ngủ, nhưng một khi đã ngủ là sấm sét đánh trên đầu cũng không chịu tỉnh. Lạc Hy bĩu môi nhìn cái gối mà cô nhét vào lòng anh, đại ca à… anh cứ ngủ yên ở đấy đi nhé!
Vừa bước xuống giường một cái, lưng cô đã kêu khực một tiếng, bên dưới hai đùi vô cùng nhức mỏi. Lạc Hy xuýt xoa bóp bóp đùi, tên cầm thú này ăn sạch cô không còn một mẩu xương, vậy mà ban đầu còn tỏ ra mình là một quân tử, hóa ra cũng chỉ là ngụy quân tử mà thôi!
Đàn ông… cứ lên giường là ai cũng giống nhau cả.
Lạc Hy lầm bẩm mắng anh, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Thái Hựu, còn chưa kịp nhắn đã thấy gần chục cái tin nhắn, cả mấy cuộc gọi nhỡ, đều là của Thái Hựu.
Chưa đầy vài phút sau, anh ta đã trả lời.
Lạc Hy cầm bộ váy dạ hội lên, khóc ròng. Cô lấy áo sơ mi và quần của Doãn Ngạo mặc vào, chà… hàng đặt may của Ý, bán đi chắc sẽ được khối tiền. Lạc Hy thầm tính toán, sau đó cầm điện thoại lên lưu lại một vài khoảnh khắc đáng nhớ của Doãn Ngạo.
Cô lục tìm điện thoại của anh, gọi sang điện thoại của mình rồi lưu số của anh vào. Sau đó cầm túi rời đi mà thần không biết, quỷ không hay.
Bên ngoài dạ tiệc đã tan, trên du thuyền yên ắng, chỉ có tiếng sóng biển lặng lẽ. Lạc Hy ngó xuống tìm Thái Hựu, lúc này một chiếc cano chầm chậm lại gần, Thái Hựu cất tiếng gọi cô.
"Lạc Hy!"
Cô gật đầu, ném túi của mình xuống cho anh ta, lại đi tìm một sợi dây thừng, buộc chắc vào thành lan can, cẩn thận trèo xuống cano.
Thái Hựu đỡ lấy cô, xong xuôi hai người liền rời đi, anh ta không quên vừa lái cano vừa lo lắng:
"Lạc Hy, lần sau có gì phải thông báo cho chế biết đó nhé, vừa nãy gọi mãi không được cho em. Chế lo lắng muốn chết!"
Lạc Hy cười nói:
"Em xin lỗi, vừa nãy mải tìm anh ta quá. Em cứ tưởng là sẽ không tìm được anh ta chứ."
Thái Hựu nhìn bộ quần áo của Doãn Ngạo trên người cô, nháy mắt đáp:
"Chế biết là em đã ra tay là đã thành công mà, anh ta có biết em là ai không đấy?"
Lạc Hy lắc đầu, cô lấy điện thoại từ trong túi ra cho Thái Hựu xem, anh ta nhìn mấy tấm ảnh, há hốc mồm:
"Ôi! Lạc Hy, em chơi ác quá nha! Thế này thì anh ta mà biết chắc sẽ tức lắm."
Lạc Hy vắt chéo chân, ung dung đáp:
"Chế à, em muốn anh ta phải tức điên lên để chủ động tìm em mà..."
"Nếu Ninh Hạ mà được một phần của em thì tốt quá..." Thái Hựu nói đến đây, liền biết là mình lỡ lời, vội vàng ngậm miệng lại.
Vẻ mặt Lạc Hy bỗng rơi vào trầm ngâm, Thái Hựu biết ý lảng sang chủ đề khác:
"Lạc Hy à, mấy hôm nữa bộ phim của đạo diễn David tuyển casting đấy, chế đã vất vả lắm mới lấy được thông tin này, em cố gắng nắm bắt nhé."
"Em biết rồi, cảm ơn chế."
Cô hướng mắt nhìn ra xa, những con sóng biển đêm lặng lẽ cứ cuồn cuộn đập vào cano, giống như tâm trạng của cô lúc này vậy, ngập tràn những cơn sóng ngầm.
***
Lạc Hy vừa mới rời đi không lâu, Doãn Ngạo đã tỉnh lại, anh mở mắt ra, nhìn thấy mình đang ôm một chiếc gối ôm, bèn đen mặt lập tức quăng nó xuống đất.
"Cô ta dám lẻn đi sao..."
Doãn Ngạo vô cớ nổi nóng khi tỉnh dậy không thấy cô, đến bản thân anh còn thấy kì lạ. Anh cầm điện thoại lên, thấy có tin nhắn bèn mở ra xem, không ngờ là Lạc Hy gửi tới, còn kèm mấy tấm ảnh chụp ảnh bán nude ở tư thế vô cùng kỳ quặc.
"Chết tiệt!"
Doãn Ngạo siết chặt chiếc điện thoại trong tay kêu răng rắc. Lạc Hy gửi đến mấy trái tim cùng nụ hôn cho anh.
"Ngạo, thấy anh ngủ ngon quá nên tôi không nỡ đánh thức. Tôi có chụp lại vài bức ảnh lưu lại kỉ niệm của chúng ta nè… Anh thấy anh có đáng yêu không?"
Trong hình, Doãn Ngạo đeo tai thỏ, hai má đỏ hồng. Đôi môi được tô son đỏ chót, anh tức giận đưa tay lên môi quệt nó đi, còn bóp nát cái tai thỏ, Doãn Ngạo chưa từng bị ai trêu đùa như thế, anh nhất định phải tìm ra người phụ nữ này rồi dạy cho cô ta một bài học!
Lạc Hy đang rung chân ngồi xem lại mấy bức ảnh của anh, không nhịn được mà bật cười. Đúng lúc này điện thoại cô chợt rung lên, thì ra ai kia lại gọi tới, Lạc Hy hắng giọng một cái rồi mới bắt máy.
"Alo?"
"Cô đang ở đâu?"
Đầu dây bên kia, có thể cảm nhận được giọng nói lạnh băng tức giận của Doãn Ngạo.
Lạc Hy tựa người vào ban công, khẽ quấn một lọn tóc vào ngón tay nghịch ngợm.
"Anh đoán xem?" Cô thong thả đáp lời.
Tiếng hít thở sâu kìm chế truyền lại, Doãn Ngạo lên tiếng:
"Cô muốn gì? Một trăm vạn? Hay năm trăm?"
Lạc Hy nghe xong, bật cười thành tiếng chế nhạo.
"Có phải mỗi lần Doãn Tổng ngủ với người khác, đều đưa ra một cái giá để bịt miệng hay không?"
"Không phải mục đích của cô là tiền à?"
"Hưmm...." Lạc Hy giả vờ ậm ừ.
"Nói đi, bao nhiêu tôi cũng sẽ đáp ứng."
"Nhưng rất tiếc là tôi lại không thiếu tiền." Cô nói.
Doãn Ngạo im lặng, Lạc Hy lại nói:
"Nếu tôi muốn thứ khác, liệu Doãn tổng có thể đáp ứng được không?"
Cô nhỏ giọng nũng nịu vào điện thoại, Doãn Ngạo đen mặt, nhưng vẫn đáp:
"Nói đi."
Lạc Hy chỉ đợi có thế, cô tinh nghịch trả lời:
"Doãn tổng, nếu anh tìm được tôi, tôi sẽ nói cho anh biết. Hạn là ba ngày nhé, nếu không thì mọi người sẽ biết anh đáng yêu thế nào. Tạm biệt, anh yêu..."
Lạc Hy hôn chụt một tiếng, sau đó không đợi anh trả lời đã ngắt máy. Cô cười đến nỗi chảy cả nước mắt, tưởng tượng đến vẻ mặt anh lúc này, chắc là thú vị lắm đây...
"Phải cho anh ta nếm mùi khó khăn chứ..."
Doãn Ngạo làm cả người cô đau ê ẩm, tính sổ thế này là còn nhẹ chán. Lạc Hy khoác lại áo ngủ lụa, đóng cửa ban công đi vào, ngáp một cái rồi nằm lên chiếc giường mềm mại, ôm chú gấu bông đi gặp Chu công.
Updated 107 Episodes
Comments
Bảo Trâm
nam ngữ bay qua đây
2022-05-31
0
Bảo Trâm
từ nam ngữ đi qua đây
2022-05-31
0
Thiên Bình
hay quá
2022-05-10
0