Trong suốt thời gian nhà trường tổ chức ôn luyện cho học sinh lớp 9 thi chuyển cấp, tôi xin nghỉ để ở nhà ôn bài cho thuận tiện. Mẹ tôi cũng đồng ý. Nên từ lúc nghe tin tôi tập trung vào việc học thì đám bạn tôi không gặp lại tôi nữa.
Anh hai là người có công nhiều nhất trong việc thay đổi này của tôi. Tôi nói thật ấy. Về việc học thì anh kèm tôi cực kĩ, lúc nào tôi cần cũng xuất hiện để giảng bài cả. Về vẻ ngoài thì theo như lời ba mẹ và anh góp ý thì tôi có vẻ hơi “men lỳ” chút xíu, tại tôi toàn bận mấy bộ đồ cool ngầu không ý nên tôi phải bỏ hẳn một ngày sau thi để đi shopping mua đồ với mẹ và anh trai. Còn đống đồ cũ thì chắc tôi bảo mẹ đem đi nguyên góp quá.
Mẹ tôi toàn lựa những bộ kiểu chững chạc quá ấy nên tôi không thích lắm. Nhìn anh hai vậy thôi mà có mắt thẩm mỹ phết. Lựa bộ nào là tôi ưng bộ ấy luôn cơ. Đồ anh lựa không quá bánh bèo nhưng cũng không kém phần nữ tính. Lúc trước cứ nghĩ tôi không bao giờ hợp với mấy thứ đáng yêu như này nhưng mặc vào rồi lại hợp một cách không tưởng.
Vì tôi bỏ hết đống đồ “men lỳ” ở nhà nên phải mua lại đồ mới khá nhiều. Nhìn anh hai vác mà trông tội nghiệp ghê luôn.
Tôi ngỏ lời kêu ba sau khi thi xong thì đăng ký cho tôi vài lớp học năng khiếu. Bởi vì lúc trước, lúc tôi còn nhỏ ấy, tôi thích hát với đàn lắm nên tôi muốn học. Tôi đăng ký học đàn guitar với lớp dạy hát.
Sau 3 tháng ôn thi cực lực thì cuối cùng ngày ấy cũng đến. Ngày mà tôi đi thi. Hôm nay ba chở tôi đến trường, có mẹ và anh hai đi theo nữa. Mẹ bảo dù sao cũng đến công ty nên đi ké ba luôn cho tiện. Còn anh hai thì bảo có hẹn phỏng vấn ở công ty nên xin đi cùng luôn. Nói vậy thôi chứ tôi biết mọi người lo lắng cho tôi và muốn cổ vũ cho tôi thi tốt nên mới đi cùng tôi như này.
Lúc đầu tôi cũng lo lắng lắm, sợ mình học dốt quá rồi thi không được ấy nhưng mà nhờ tôi thông minh sẵn nên tiếp thu bài cũng nhanh và dễ hơn, gia sư dạy tôi bảo vậy đấy! Dần dần tôi không học cơ bản nữa mà chuyển sang nâng cao, cô cũng khá bất ngờ vì bài nâng cao nào cũng không làm khó được tôi. Nhờ đó mà tôi cũng tự tin về thực lực của mình hơn.
Cuối cùng những gì tôi cố gắng, phấn đấu cũng được đền đáp. Tôi bị hoảng khi nghe kết quả thi luôn ấy. Không lầm đâu. Tôi bị hoảng. Cực kì hoảng. Cô gia sư gọi cho mẹ tôi báo điểm, tôi ngồi bên cạnh nghe cô nói mà tay chân run hết cả lên. Đến câu cuối cùng tim tôi như ngừng đập
“Bé Linh thủ khoa chị nhá. Chúc mừng bé Linh giúp em nhé. Gia đình mình giờ thì đỡ lo rồi đấy. Con bé không chỉ học giỏi mà còn rất xuất sắc.”
Đó chính xác là những từ mà tôi nghe được từ điện thoại mẹ. Mẹ tôi mừng lắm. Bà ôm tôi rất chặc rồi cười tươi. Ba nghe tin thì bỏ việc ở công ty rồi về nhà tổ chức tiệc ăn mừng. Hí hí có cần phải làm vậy không chứ.
Bữa tiệc được diễn ra ngay tối hôm đó, các cô chú họ hàng đều đến.
- Ơ sao hai ông cũng đến ạ?_Tôi chớp mắt nhìn hai người ông đáng quý đang đứng trước mặt mình mỉm cười.
- Bọn ta đến chúc mừng cháu gái yêu được thủ khoa. Không được sao?
Ặc. Quên mất.
Mọi người ai ai cũng mang theo quà để tặng cho tôi hết á. Tại vì không hiểu sao nhà nội ngoại có mỗi tôi con gái nên được cưng chiều ghê lắm. Mẹ hay bảo tôi giống công chúa. Lúc trước nghe tới hai từ này tôi ghét cực nhưng giờ nghĩ lại thì cũng thấy thích thích.
Ồ. Mọi người thật chịu chi nha. Anh hai tôi tặng hẳn chiếc Apple Watch đời mới nhất màu trắng, mẹ thì tặng bộ trang sức mới ra mắt của công ty nhà tôi, nhìn khá đơn giản nên tôi rất thích. Tính tôi nó vậy ấy, luôn thích những thứ tối giản nhất. Quà của ông nội với ông ngoại thì khỏi nói rồi, nào là bách khoa toàn thư, ôn ielts cấp tốc, bla bla.. nói chung toàn sách! Còn rất nhiều món quà khác do các cô chú chuẩn bị nữa. Ủa mà khoang? Quà của ba tôi đâu???
- Ơ baaaaaaa..
- Ở trong gara. Quà của con.
Nghe ba nói câu này là tôi thục mạng chạy về phía gara liền. Ủa mà ba tặng gì mà lại kêu ra gara nhỉ. Chẳng lẽ ba tặng oto?? Hửm? Gara nhà tôi toàn xe oto không thôi. Toàn là quà ba tặng mẹ. Chẹp chẹp. Vậy quà của tôi đâu chứ?
- Ở bên cạnh chiếc Lambor đấy Nho._Anh trai thấy tôi mãi tìm nên mở miệng chỉ cho luôn.
À quên kể. Lúc bé mẹ cứ thấy tôi thích ăn nho nên đặt tên ở nhà là nho luôn ấy. Cute nhỉ :))
Ư.
Ba tặng tôi một chiếc cub các bạn ạ. Siêu đẹp luôn í. Lại còn là màu xám. Màu tôi thích nhất luôn. Eooo yêu ba nhất trên đời. Há há.
- Con bảo không thích tài xế đưa đi học nên ba tặng con đấy. Cho thuận tiện đi học._Ba thấy tôi cười tươi mà ôn nhu nói.
Aaa đã quá đi. Vậy là tôi có xe riêng rồi á? Lại còn được tự đi học. Thích quá đi. Đúng là có ba hiểu con nhất trên đời màaaa
Updated 31 Episodes
Comments