Chương 3: Nguy hiểm rình rập.
Lang thang trên con đường quen thuộc, chiếc váy cưới đã thấm không ít bụi bẩn, những người xung quanh không ngừng thì thầm to nhỏ về cô, nhưng cô dường như chẳng còn sức mà quan tâm. Ngày hôm nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra rồi. Thứ cô cần bây giờ chính là một giấc ngủ thật sâu để quên đi mọi thứ.
Nghĩ là làm, cô bắt một chiếc taxi gần đó rồi về ngôi nhà nhỏ của cô. Đây là ngôi nhà cô mua bằng tiền tiết kiệm của mình - một ngôi nhà đúng nghĩa của riêng cô. Ngôi nhà này không quá to, nội thất cũng không quá nhiều nhưng lại gợi cho người ta cảm giác yên bình. Đi khoảng 20 phút từ trung tâm thành phố là về tới chốn bình yên của cô, cô nhanh chóng thay đồ tắm rửa rồi ngả mình xuống đệm mà ngủ một giấc thật sâu, quên đi hết những muộn phiền.
Khi cô thức dậy đã hơn 5 giờ chiều, cô dụi mắt đi ra khỏi giường, vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh rồi đi xuống phòng bếp kiếm thứ gì đó lót bụng. Cô chưa ăn gì từ sáng sớm rồi nên bây giờ cảm thấy rất đói nha. Nhưng hôm nay là ngày xui của cô thì phải, trong tủ lạnh chẳng còn gì ngoài mấy hộp sữa chua. Cô đành thở dài mà thay quần áo để ra ngoài ăn vậy.
Tới quán nhỏ quen thuộc gần nhà, cô cười thật tươi mà nói với chủ quán “bà ơi, cho con một tô bún bò đặc biệt nha”. Nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô gái nhỏ, một bà lão ngoài 60 mỉm cười hiền hậu mà đáp “Tiểu Ly đó hả cháu, mau vào trong ngồi đi, bà sẽ làm xong nhanh thôi”. Dường như chỉ chờ câu nói ấy, Mộc Ly không ngần ngại bước vào quán nhỏ quen thuộc.
Bà lão bảo rằng bà không có tên, mọi người thường gọi bà là bà Đình bán bún. Bà bán ở đây cũng đã lâu rồi, phụ bà bán chính là một cô bé nhỏ có Du Yên. Cô bé ấy mồ côi cha mẹ từ sớm nên sống với bà, lúc nào cũng vui vẻ yêu đời, không chút tự ti về hoàn cảnh của mình.
Một lần tình cờ đang đi trên đường, cô nhìn thấy một bà lão tay cầm rất nhiều đồ dường như có chút mệt mỏi. Thấy thế cô không ngần ngại mà đưa bà về nhà, tới nơi cô mới biết bà lão ấy gần nhà mình, còn mở thêm một quán bún nhỏ để sống qua ngày. Từ đó, mỗi khi đi làm về cô đều ghé quán bà, đôi khi sẽ ăn một tô bún hoặc trò chuyện, tâm sự cùng bà…
"Chị Ly lại ghé quán em hở?"
Cô ngước lên thì thấy cô bé mặt lấm lem như con mèo đang mỉm cười nhìn cô, nụ cười làm cô cảm thấy xua tan mọi muộn phiền. Cô gật đầu đáp lại cô bé
"Ừ. Em xong việc chưa, ngồi nói chuyện với chị chút"
Du Yên có vẻ ái ngại nên luôn tránh những vấn đề về hôn nhân, vì cô biết Mộc Ly vừa trải qua chuyện gì. Dường như hiểu được ý nghĩ trong đầu cô gái nhỏ, cô cốc đầu con bé mà ý bả mình không sao
"Cái con bé này, chị không sao đâu. Thật ra sau khi buông bỏ mọi thứ, chị cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều"
Trò chuyện đến khi gần tối, đồ ăn cũng đã làm bụng cô no nê, cô đi hướng ngược lại để về nhà mà không để ý tới ánh mắt theo dõi cô từ đằng xa. Khi gần tới một con hẻm nhỏ, bất ngờ có một tên côn đồ tiến đến bịt miệng cô rồi kéo vào trong góc mặc cô giãy dụa. Tên ấy không ngừng dùng bàn tay bẩn thỉu sờ soạng khắp người cùng những lời nói đê tiện bên tai cô làm cô sợ hãi chỉ biết cầu xin hắn tha thứ.
Updated 28 Episodes
Comments
Hà Thị Lan Hương
tui bay từ f qua😊😊
2021-08-10
1
Thi Gai Ta
hóng quá. ra nhanh nha tác giả
2021-08-10
1
không muốn yêu đương 🤡
ra chap nhanh nha chị ơi
2021-08-10
2