Cô ta là Ami sao?
Buổi sáng trong lành, em cho gà ăn, bắt bếp nấu cơm xào rau chiên cá, cuối cùng làm một li trà tắt để vào một bình nước. Leo lên chiếc xe đạp rồi chạy đến căn nhà biệt thự vườn nơi bố và dì đang làm.
Bước vào cổng chính, liền thấy bố và dì đang cắt lá sâu, em chạy đến lấy khăn lau mồ hôi cho bố.
Cheon Ami
Bố nghỉ tay uống nước, rồi làm tiếp!
Cheon Ami
Dì cũng vậy, dì chắc cũng mệt rồi!
Cha BonHwa
Mệt thì có, nhưng có ai quan tâm đâu
Cheon Ami
Làm sao được, Ami cũng rất thương Dì. Khi Ami đi học, chỉ có dì là ở bên bố chăm sóc bố thay Ami, Ami luôn biết ơn dì
Từ xa một chiếc xe hơi hạng sang hiếm có 1 đấu giá chạy vào sân, lướt qua họ, cửa kính cũng đã mở ra khiến Cha BonHwa tí tắc mà nhìn.
Cheon Hang
Cái gì, đang nghỉ ngơi bà cũng phiền tôi nữa!
Cha BonHwa
Thì là con trai ông chủ vườn đó, mới từ Seoul về đây. Trời ạ, đẹp trai quá ông ơi, điển trai như siêu sao điện ảnh hàn Quốc.
Cheon Hang
Bà mê nó à? Bà cũng đã có tuổi rồi, cỡ bà thì mấy thằng đó không có để vào mắt đâu
Cha BonHwa
Ông điên à? Tôi là đang kiếm mối cho nhỏ Ami nhà mình.
em giật mình, bây giờ lôi kéo em vào rồi.
Cha BonHwa
Ừ, nhìn thằng đó cũng tầm hơn con vài tuổi
Cheon Hang lắc đầu, vợ ông nhiều lần muốn ông gã em cho nhiều thằng đại già mà bà thấy rồi. Nhưng ông biết tính con gái mình, kén chọn lại khó yêu ai, phải nói rằng từ mối tình đầu thì con gái đã chẳng dễ quên mà yêu thêm ai.
Cheon Ami
Dì Bon à, con hiện tại vẫn chưa muốn yêu ai đâu.
Cha BonHwa
Chắc gì trong lòng con nghĩ vậy, tiền là phù du mà con!
Cheon Ami
Phải, con muốn làm thật nhiều tiền để nuôi gia đình mình. Nhưng.. không phải bằng cách này!
Cha BonHwa
Đừng nên nói sớm điều gì, nếu không ta sẽ bất ngờ khi con dẫn bạn trai đại gia về xem mắt gia đình mình.
Cheon Hang
Thôi BonHwa, đừng trêu con bé!
Cô ở lại giúp bố và dì cắt lá xâu rồi bón thuốc, nhập cuộc vào việc giúp đỡ gia đình. Sau này em cũng định sẽ xin vào làm vườn ở biệt thự vườn của ông chủ nhà này để em cùng gia đình vừa làm , lại gần gũi.
Em được bố phân công ra phía bắc của vườn hoa hồng cắt lá xấu, em chạy đi.
Một mình làm một việc lại thấy tự lập hơn hẳn, em vừa làm vừa hát đủ mình nghe, không làm phiền chủ hay các người làm khác.
NamJoon
Cô cũng thích bài Home sao? Tôi cũng rất thích bài này, nó nghe rất mát tai đúng không?
Em hết hồn ngẫn người quay lại, là một người thanh niên nhìn cũng lớn hơn em vài tuổi. Nhưng em hát nhỏ, anh ta sao có thể nghe chứ? Xấu hổ.. chết được.
NamJoon
Cô là nhân viên làm mới sao? Tôi trước đây chưa từng thấy cô!
NamJoon
Tôi tên là Kim NamJoon, nhân viên vườn bón rau xanh.
Kim NamJoon đưa bàn tay to lớn trước mặt cô
Cheon Ami
( Em bắt lấy) tôi tên là Cheon Ami, tôi thì chỉ vào đây phụ bố và dì mà thôi
Cheon Ami
Anh không đi làm sao?
Thấy anh đứng đây nhìn em mãi, nên em cũng hơi ngại
NamJoon
Vườn rau ở cách đây không xa, tôi định đi lấy thêm thuốc bón, tình cờ gặp cô nên qua hỏi thăm
Cheon Ami
Haha, vậy phiền anh quá
Quản gia Nam
Đây là hoa đỗ quyên hồng, chúng tôi đang bón một cách tốt nhất để nở rộ vào tháng 5. Nhưng theo thống kê sẽ tầm giữa tháng 4 là sẽ ra hoa.
Quản gia Nam
Đây là hoa Tulip đủ sắc loại, hoa này cũng tầm như hoa Đỗ quyên sẽ rộ cùng thời gian.
Quản gia Nam cùng Park Jimin đi dạo một vòng vườn hoa, biệt thư nhà vườn của bố chủ yếu là trồng hoa, phần nhỏ còn lại là trồng rau xanh, nhưng đoạn đường anh đi đến mỏi thì chỉ chưa được một nữa nhà vườn.
Quản gia Nam
Còn đây là hoa cải, tầm tháng 3 -5 là có thể nở, may mắn thì tháng 4 là rộ một vườn rồi
Park Jimin
Quản gia Nam à, còn cách nào để tôi biết hết các loại hoa trong vườn không?
Quản gia Nam
Ông chủ nói rằng là cậu phải tận mắt nhìn qua từng loại hoa và ghi nhớ thời gian trổ bông, nghe qua cách phát triễn cách trồng cách bón
Park Jimin
Ông có thể thống kê cho tôi, tôi sẽ tự học. Không tốt hơn sao? Mất thời gian lắm thế?
Quản gia Nam
Không được đâu cậu chủ, phải đi xem, xem cách nhân viên làm việc, xem thái độ xem cách họ chăm sóc, để sau này cậu chủ có thể dễ hơn trong việc quản lí cả khu vườn chứ!
Anh không ngờ rằng khu vườn lại to lớn đến thế, ông nội quả thật là tài giỏi hơn người, một mình có thể làm ra được như vậy. Cũng không trách vì sao bố anh lại di truyền gen của ông nội!
Đi được một đoạn, Park Jimin thấy được một chiếc xe máy điện, anh chạy đến rồi phóng lên, có sẵn chìa khóa là anh leo lên mà chạy thôi.
Park Jimin
Tôi tự mình xem, anh không cần đi theo!
Đi một mình vẫn tốt hơn có ai đó lãi nhãi bên tai, mệt chết được. Có cơ hội rồi, anh cũng hứng thú đi một vòng biệt thự vườn nhà mình, dù sao trong tương lai nó cũng là của anh.
NamJoon
Để tôi giúp, cô không biết rồi cách bón hoa phải cẩn thận, vì nếu sơ xuất hoa nở sẽ không đẹp
Cheon Ami
Vâng, vậy nhờ anh..
Em khép lại đứng phía sau, quan sát NamJoon thực hành, em chỉ mới ra trường nông, nên vẫn còn bỡ ngỡ.
Tiếng nổ xe vang lên, em khó chịu bịt tai lại, không quan tâm phớt lờ đi. Em chăm chú nhìn NamJoon bón phân rất tỉ mĩ, cách bón cũng rất nhẹ nhàng và nhanh nhén rất cẩn thận.
Cheon Ami
Anh làm hay quá, chuyên nghiệp thật đấy
NamJoon
Hả? Cô muốn nhờ tôi gì sao?
Cheon Ami
Không, tôi nói là cảm ơn anh
Tiếng xe càng ngày càng lại gần, khiến cuộc trò chuyện giữa em và Namjoon thật buồn cười, nói mà đối phương chẳng nghe gì cả!
Em tức giận xoay người lại nhìn chủ nhân của cuộc phá rối kia, mắt trố mắt mở khi thấy người đó, em nhanh chóng quay người lại. Ôi chời, anh ta cũng làm việc ở đây sao?
Cho đến khi tiếng xe tắt đi, em vẫn không an tâm mà quay lại nhìn. Vì em biết tiếng bước chân ai đó đang bước đến gần đây.
Park Jimin
Woaaa, vườn hoa này rất đẹp... cách trang trí vòng cũng bắt mắt.
NamJoon
Cậu chủ, cậu là Park Jimin đúng không ạ?
Namjoon thân thiện cười tươi, nghe nói Ông chủ có một người con trai trưởng sẽ tiếp quản vườn hoa, còn rất điển trai, nhìn thoáng qua là NamJoon có thể đoán ra.
Park Jimin
Là cậu bón sao?
NamJoon
À không, nơi này là của hai bác Hang và Bon. Tôi làm ở khu rau xanh.
Park Jimin gật đầu rồi đi một vòng vườn hoa. Em quay đi chổ khác, muốn rời đi nhanh nhất có thể. Kim NamJoon thấy em bỏ chạy, theo quán tính gọi em:
NamJoon
Ơ, Cheon Ami, em đi đâu thế?
Bước chân ai đó đang bất động, nhanh mắt quay lại nhìn người con gái anh vốn không để ý tới trước đó. Thì ra là Cheon Ami, cái tên khá quen thuộc..
Phải rồi, khi gây với nhau, anh có nhớ bà chủ quán ấy gọi cô gái đó là Ami.
Park Jimin nhanh chân chạy ra xem mặt, để anh xem có phải là người con gái hóng hách đó hay không? Nếu là cô ta, anh thề sẽ không dễ dàng buông tha!
Park Jimin
Cô ta, cô gái anh gọi là Ami đi đâu rồi?
NamJoon
À, em ấy bảo là về vườn nhãn giúp gia bố rồi
Park Jimin
Cái gì, có vườn trái cây nữa sao?
Quản gia nói với Anh là chỉ vườn Hoa và Rau, sao lòi ra thêm vườn trái cây?
NamJoon
Cách đây vài năm, Ông chủ vừa mới trồng thêm vài loại trái, ông ấy mở ra một lãnh thổ nhỏ cho cây ăn quả. Mà sao thế cậu?
Park Jimin
Thế vườn ăn quả ở đâu?
Chạy về chổ, em thở một hơi dài rồi ngắn, ngồi bệch xuống đất. Bố em thấy em cứ hớt hải chạy nhanh về, thì lo lắng lắm
Cheon Hang
Có chuyện gì thế Ami?
Cheon Ami
Dạ? Không.. kh.. có gì!
vừa nói vừa thở khó khăn gần chết
Bố em đi đến đưa khăn cho em lau mồ hôi, rồi vắt chiếc võng cho em nằm.
Cheon Hang
Chắc con mệt rồi, nằm nghĩ một lát rồi dậy làm tiếp!
Em cũng không dám mở mặt ra mà làm nữa. Em nghe tiếng "cậu chủ" từ miệng Anh NamJoon, chân tay em như cứng đơ, nếu như anh ta biết em là cô gái lần trước cãi tay đôi với anh ta..
Thì em e rằng anh ta sẽ dùng quyền mà ép bố và dì em nghĩ việc hoặc nhẹ hơn là tăng thêm việc làm mà lương y nguyên.. em sợ cái cảnh bị chủ ức hiếp mà em lại là người thấp cổ bé họng không có tư cách lên tiếng trách.
Nằm trên võng mà tim đập thình thịch muốn rớt ra ngoài. Đến khi em nghe tiếng ai đó gọi bố, em càng quýnh hơn nữa.
Park Jimin
Cháu là Park Jimin
ai đó hớt hải chạy ra, vui mừng nắm lấy bàn tay của Park Jimin.
Cha BonHwa
Là Park Jimin - con trai của ông Park đây mà. Hân hạnh khi gặp cháu, nhìn xa cháu đã ngút ngàn rồi, nhìn gần càng khiến người ta lưu luyến
Park Jimin
À, bác quá khen rồi.
Từ đó đến giờ biết bao được người nịnh, nhưng khi nghe người đàn bà này nịnh, anh lại nổi cả da ốc.
May là người đàn ông kia kéo bà ta ra, nếu không thật khiến anh khó xử.
Cheon Hang
Không biết cậu tìm chúng tôi có việc gì?
Park Jimin
À, không dài dòng. Tôi muốn hỏi là hai bác có biết Cheon Ami!
Giọng nói bà Bon càng rõ sự vui mừng, giống như ông trời hiểu được lòng bà, mà kéo duyên cho đôi trẻ.
Cha BonHwa
Là con gái của chúng tôi, sao vậy.. hai người có quen nhau sao?
Cheon Hang
Bà.. ( ông nắm tay bà Bon lại)
Bà Cha BonHwa kéo cánh tay chồng mình ra, không ai có thể ngăn cản bà lúc này.
Park Jimin
Phải, tụi cháu có quen nhau từ trước, cháu muốn.. gặp con gái bác một chút
Cha BonHwa
Được được chứ, nó.. nằm ở võng
Bà rất thẳng thắng chỉ về phía em đang nằm. Còn nhiệt tình kéo tay Anh về hướng em.
Em sợ hãi kéo cả võng cuộn mình vào trong, nhất quyết không lộ mặt ra. Khi Park Jimin đi đến, cũng chỉ thấy một cái cuộn võng người bên trong.
Bà Bon lây người em, còn dùng tay kéo chiếc võng ra.
Cha BonHwa
Ami, dậy.. có bạn kiếm con này.. Ami, mở võng ra nào!
Trong tình huống này, em phải làm sao đây, nên làm thế nào? Cơ thể em như có gì đó chích điện, run rẫy cả lên, mồ hôi nhễ nhãi không chút sức sống, dùng sức nắm chặc võng không cho dì Bon kéo ra.
Cha BonHwa
Ami, con bị sao vậy?
Em luôn tin rằng nếu em không muốn gặp mặt, thì nam nhân mà.. sẽ mất kiên nhẫn mà rời đi thôi.. đừng mong em sẽ gặp mặt anh ta.
Cheon Ami
* Haha, đi đi.. đừng làm phiền tôi haha*
Cha BonHwa
Cháu phải đi sao, để bác kéo nó ngồi dậy
Anh ta thở dài một hơi, nhìn xuống chiếc võng em đang nằm, một lâu anh nói:
Park Jimin
Để cháu giúp bác một tay!
- Những chap đầu thì mình viết hơi lộn xộn.
- Nhưng khoảng chap 5 là lên hương nha, mình đảm bảo ạ..(=^・ω・^=)
Comments
Quýt của YoonGi🍊
eeee
2025-03-08
0
Trà Sữa 🍵
Toang chị nhà
2023-01-06
0
Hanna_Yoongi🍊💜
Làm tưởng bở hà:))
2022-09-21
0