Chương 7: Để tôi đưa cô đi cùng

Một ngày mới của Hà Nhiên bắt đầu ở trường đại học, bởi vì đêm qua có chuyện nên cô ngồi trong lớp không thể tập trung nổi, giọng của giáo sư thì đều đều như ru ngủ. Không chỉ riêng cô mà xung quanh có rất nhiều sinh viên ngáp ngắn ngáp dài, tiết học sáng thật sự là cực hình!

Chuông tan học vừa reo, Hà Nhiên liền thu gom đồ đạc rồi chạy đi ngay. Trên đường về nhà cô ghé mua một cốc cà phê, sau đó nghĩ tới lời Nam Cung Lân tối qua, anh nói sẽ chuyển đến ở cạnh cô.

Hà Nhiên rút điện thoại ra và nhìn màn hình một lúc lâu, mãi mới dám gõ vài chữ gửi cho Nam Cung Lân.

“Hôm nay khoảng mấy giờ anh sẽ chuyển đến? Có cần tôi giúp gì không?”

Phải qua hai ba phút, khi chị nhân viên trong quán cà phê đã làm xong đơn hàng cho cô rồi thì mới có tin đáp:

“Tôi đang sắp xếp lại đồ đạc.”

Vậy là anh đến rồi? Hà Nhiên hai mắt sáng lấp lánh, vội nhận cà phê và nói:

“Chị lấy cho em một ly nữa nhé, thêm đường ạ.”

Không biết khẩu vị của anh thế nào, mua hai phần rồi đưa anh chọn cho chắc.

Tính tiền xong, Hà Nhiên bắt bus trở về chung cư của mình.

Trước cửa lúc này đậu một chiếc xe tải lớn, cô vừa nhìn là nghĩ ngay tới Nam Cung Lân. Mấy anh trai cao to lực lưỡng đang ôm một ít vật dụng vào thang máy, cô cũng vội vàng chen vào cùng họ.

Khi nhìn thấy cô, mấy anh trai bên công ty vận chuyển còn cười đầy thân thiện, cô cũng gật đầu xem như chào hỏi. Giữa họ có chút ngại ngùng kỳ quặc, Hà Nhiên thấy là lạ, nhưng đúng lúc này thì cửa thang máy mở ra.

Xuất hiện trước mắt cô không ai khác ngoài Nam Cung Lân, anh mặc áo thun màu xanh sẫm và quần thể thao, trông còn trẻ hơn hôm qua. Hà Nhiên không biết rốt cuộc anh bao nhiêu tuổi, cô chưa hỏi nữa!

“Chào anh!”

“Chào.” Anh đưa tay lên vẫy nhẹ.

Hà Nhiên bước vội đến chỗ anh, sau đó ấp úng hỏi:

“K-Không biết anh có thích cà phê không?”

“Có.” Nam Cung Lân đáp. “Tôi thích cho thêm đường.”

Nghe anh nói thế, Hà Nhiên thầm thấy may mắn vì vừa rồi cô đã gọi hai loại, cô đưa ly cà phê bên tay trái cho anh và nói:

“Cảm ơn anh vì tối qua.”

“Không có gì.”

Trong lúc hai người đứng ở hành lang nói chuyện, mấy anh trai phía sau ôm từng túi đồ lớn đi ngang qua và nhìn họ chằm chằm. Hà Nhiên liếc thấy thì khó hiểu, hôm nay cô mặc váy hoa dài chấm đầu gối, chẳng lẽ trông rất kỳ cục hay sao? Cô cúi xuống kiểm tra lại một lần rồi mới nghiêng đầu lẩm bẩm:

“Đâu có lạ lắm đâu.”

Vừa dứt lời, đối diện truyền tới tiếng cười khẽ của Nam Cung Lân:

“Rất dễ thương.”

Hai gò má Hà Nhiên lập tức nóng bừng, anh đang khen cô? Hay cô nghe nhầm?

Nam Cung Lân không nói tiếp, anh mở cửa phòng mình và bắt đầu cho người chỉnh sửa lại một chút những chỗ chưa vừa ý.

Trong âm thanh lạch cạch rầm rầm bên đó, Hà Nhiên thấp thoáng nghe thấy tiếng cười của họ. Nếu cô tới gần một chút, chắc chắn sẽ càng bất ngờ vì cuộc đối thoại ở phòng 202.

“Cô ấy đáng yêu thật đó.”

“Còn phải nói sao? Mắt nhìn người của nhị thiếu gia nhà chúng ta mà!”

Mấy anh chàng này vốn là người làm của gia đình Nam Cung Lân, bởi vậy vừa rồi khi nhìn thấy Hà Nhiên họ mới chủ động chào hỏi. Gặp thiếu phu nhân tương lai, ai có thể mặt lạnh được chứ? Họ còn hận không thể vì cô mà rót trà bưng nước! Song, vì để thiếu gia thuận buồm xuôi gió theo đuổi Hà Nhiên, họ đã cố cắn răng nhịn xuống.

Nam Cung Lân đứng một bên cầm cà phê, nhàn nhã uống, nhìn mọi người làm việc.

Chỉ mất nửa ngày, căn phòng của Nam Cung Lân đã được tu sửa trở nên hoàn hảo, sạch sẽ thoáng mát, nội thất hiện đại và tiện nghi. Tuy vậy, khi ngồi xuống sofa, anh lại cảm thấy nó không êm ái bằng tấm nệm lót vừa nhỏ vừa mỏng bên phòng Hà Nhiên.

Những người khác đã đi hết, anh nhìn đồng hồ rồi vào nhà tắm tẩy rửa thân thể. Mở tủ quần áo ra, bên trong toàn bộ đều là quần tây và áo sơ mi đủ màu. Gu ăn mặc của anh tương đối đơn giản, nhưng anh biết, Hà Nhiên thích như thế.

Nam Cung Lân không rõ từ bao giờ chính anh cũng bắt đầu thấy kiểu quần áo này khá đẹp, anh thay đồ xong thì rời khỏi phòng.

Anh đứng trước cửa chờ khoảng hai phút, phòng 201 liền phát ra tiếng lạch cạch.

Hà Nhiên cũng xuất hiện bên ngoài hành lang, thấy anh, cô đưa tay chào:

“Anh định đi đâu sao?”

Anh nhếch lông mày tỏ vẻ ngạc nhiên:

“Trùng hợp thật, tôi định đến phòng khám.”

“A, tôi cũng đang chuẩn bị ghé trạm cứu trợ bên cạnh.”

Cô đáp mà trong lòng có chút ngây ngất, giống như tắm trong gió xuân ấm áp, tim cũng đập nhanh bất thường.

Hà Nhiên không biết phải nói thêm gì, có chút ngại ngùng nên gật đầu với anh rồi định vòng qua.

Bỗng lúc này, Nam Cung Lân nói:

“Tôi có xe máy, để tôi đưa cô đi cùng.”

“A? Vậy có phiền anh không?” Người nào đó thích muốn chết mà phải cố giấu trong lòng.

“Không phiền đâu, tiện đường mà.”

Nam Cung Lân nở nụ cười chuẩn mực làm Hà Nhiên càng thêm xấu hổ.

Mẹ ơi, con muốn lấy anh này làm chồng!

 

 

Hot

Comments

Mini2106🦋

Mini2106🦋

2 đứa mê nhau gần chớt mà cứ thả thính ỏn ẻn qua lại. Làm tui vừa đọc vừa tủm tỉm cười đây này 😍

2025-03-11

0

Linh Linh

Linh Linh

cuti vái

2024-01-12

1

Jade Gentlee

Jade Gentlee

Anh thâmmmm quá

2024-01-03

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hình tượng nam thần trong lòng Hà Nhiên
2 Chương 2: Anh bác sĩ đẹp trai
3 Chương 3: Số điện thoại
4 Chương 4: Tôi đến giúp cô
5 Chương 5: Phòng bên cạnh
6 Chương 6: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
7 Chương 7: Để tôi đưa cô đi cùng
8 Chương 8: Chưa từng có bạn gái
9 Chương 9: Truy Nhiên
10 Chương 10: Cô thấy tôi bình thường cũng tốt với hàng xóm khác sao?
11 Chương 11: Tín hiệu không tốt
12 Chương 12: Một tuần
13 Chương 13: Anh em sinh đôi
14 Chương 14: Lăng Bách sợ hãi
15 Chương 15: Tôi làm giúp em
16 Chương 16: Đi bar
17 Chương 17: Anh chờ em
18 Chương 18: Muốn hôn một cái
19 Chương 19: Cùng tìm hiểu
20 Chương 20: Anh vừa bị từ chối à?
21 Chương 21: Lừa đảo
22 Chương 22: Hà Nhiên bối rối
23 Chương 23: Hủy hẹn
24 Chương 24: Đánh chết anh!
25 Chương 25: Cô có dám quỳ xuống xin lỗi tôi không?
26 Chương 26: Thật sự là em trai của anh!
27 Chương 27: Giải quyết hiểu lầm
28 Chương 28: Ở nhà thì tốt
29 Chương 29: Hình phạt tàn độc
30 Chương 30: Bị nhắm tới
31 Chương 31: Gây khó dễ
32 Chương 32: Một cái tát
33 Chương 33: Mang ông ta ra ngoài
34 Chương 34: Nhớ gọi cứu thương
35 Chương 35: Đánh gãy cái tay đã nắm tóc cô ấy
36 Chương 36: Sự chênh lệch giữa hai người
37 Chương 37: Trùng hợp nhỉ?
38 Chương 38: Lân cơ hội
39 Chương 39: Không ai thấy đâu
40 Chương 40: Em là kiểu người anh thích
41 Chương 41: Nhịn nhiều sẽ hỏng
42 Chương 42: Anh đang dạy việc cho em
43 Chương 43: Chúng ta có nên làm gì đó
44 Chương 44: Anh cho em cơ hội
45 Chương 45: Trên bàn làm việc
46 Chương 46: Bé cưng giỏi lắm
47 Chương 47: Mặc quần dài ngủ không thoải mái
48 Chương 48: Anh mau trốn!
49 Chương 49: Rách đáy
50 Chương 50: Không phải chứ?
51 Chương 51: Quần cộc
52 Chương 52: Nỗi khổ của cha già
53 Chương 53: Nhổ sạch tóc
54 Chương 54: Xử lý
55 Chương 55: Đã đủ tuổi kết hôn
56 Chương 56: Mất ví tiền
57 Chương 57: Cocktail
58 Chương 58: Yêu em
59 Chương 59: Đến chơi
60 Chương 60: Ai bảo ông khai ra?
61 Chương 61: Đấu khẩu
62 Chương 62: Chiến tranh lạnh
63 Chương 63: Chờ
64 Chương 64: Khổ nhục kế
65 Chương 65: Sự phù hợp
66 Chương 66: Anh mới ba tuổi thôi
67 Chương 67: Có lời nào trăn trối không?
68 Chương 68: Thôi đi, ôn con!
69 Chương 69: Gọi mẹ chồng
70 Chương 70: Lưu manh!
71 Chương 71: Nhị thiếu phu nhân
72 Chương 72: Lén lút gạ gẫm?
73 Chương 73: Đùa anh thôi
74 Chương 74: Yêu em đến già
75 Chương 75: Xin lỗi, không bán
76 Chương 76: Không muốn người khác chê cười
77 Chương 77: Muộn rồi
78 Chương 78: Bạn gái của anh, anh cưng anh chiều
79 Chương 79: Say
80 Chương 80: Chuyển nhà
81 Chương 81: Còn sợ, sợ ba em
82 Chương 82: Tháng mười hai
83 Chương 83: Vĩnh viễn là của anh
84 Chương 84: Học theo anh
85 Chương 85: Tốt nghiệp rồi (END)
86 Chương 86: Ngoại truyện 1
87 Chương 87: Ngoại truyện 2
88 Nói lời tạm biệt Nam Cung gia hệ liệt.
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Hình tượng nam thần trong lòng Hà Nhiên
2
Chương 2: Anh bác sĩ đẹp trai
3
Chương 3: Số điện thoại
4
Chương 4: Tôi đến giúp cô
5
Chương 5: Phòng bên cạnh
6
Chương 6: Yêu từ cái nhìn đầu tiên
7
Chương 7: Để tôi đưa cô đi cùng
8
Chương 8: Chưa từng có bạn gái
9
Chương 9: Truy Nhiên
10
Chương 10: Cô thấy tôi bình thường cũng tốt với hàng xóm khác sao?
11
Chương 11: Tín hiệu không tốt
12
Chương 12: Một tuần
13
Chương 13: Anh em sinh đôi
14
Chương 14: Lăng Bách sợ hãi
15
Chương 15: Tôi làm giúp em
16
Chương 16: Đi bar
17
Chương 17: Anh chờ em
18
Chương 18: Muốn hôn một cái
19
Chương 19: Cùng tìm hiểu
20
Chương 20: Anh vừa bị từ chối à?
21
Chương 21: Lừa đảo
22
Chương 22: Hà Nhiên bối rối
23
Chương 23: Hủy hẹn
24
Chương 24: Đánh chết anh!
25
Chương 25: Cô có dám quỳ xuống xin lỗi tôi không?
26
Chương 26: Thật sự là em trai của anh!
27
Chương 27: Giải quyết hiểu lầm
28
Chương 28: Ở nhà thì tốt
29
Chương 29: Hình phạt tàn độc
30
Chương 30: Bị nhắm tới
31
Chương 31: Gây khó dễ
32
Chương 32: Một cái tát
33
Chương 33: Mang ông ta ra ngoài
34
Chương 34: Nhớ gọi cứu thương
35
Chương 35: Đánh gãy cái tay đã nắm tóc cô ấy
36
Chương 36: Sự chênh lệch giữa hai người
37
Chương 37: Trùng hợp nhỉ?
38
Chương 38: Lân cơ hội
39
Chương 39: Không ai thấy đâu
40
Chương 40: Em là kiểu người anh thích
41
Chương 41: Nhịn nhiều sẽ hỏng
42
Chương 42: Anh đang dạy việc cho em
43
Chương 43: Chúng ta có nên làm gì đó
44
Chương 44: Anh cho em cơ hội
45
Chương 45: Trên bàn làm việc
46
Chương 46: Bé cưng giỏi lắm
47
Chương 47: Mặc quần dài ngủ không thoải mái
48
Chương 48: Anh mau trốn!
49
Chương 49: Rách đáy
50
Chương 50: Không phải chứ?
51
Chương 51: Quần cộc
52
Chương 52: Nỗi khổ của cha già
53
Chương 53: Nhổ sạch tóc
54
Chương 54: Xử lý
55
Chương 55: Đã đủ tuổi kết hôn
56
Chương 56: Mất ví tiền
57
Chương 57: Cocktail
58
Chương 58: Yêu em
59
Chương 59: Đến chơi
60
Chương 60: Ai bảo ông khai ra?
61
Chương 61: Đấu khẩu
62
Chương 62: Chiến tranh lạnh
63
Chương 63: Chờ
64
Chương 64: Khổ nhục kế
65
Chương 65: Sự phù hợp
66
Chương 66: Anh mới ba tuổi thôi
67
Chương 67: Có lời nào trăn trối không?
68
Chương 68: Thôi đi, ôn con!
69
Chương 69: Gọi mẹ chồng
70
Chương 70: Lưu manh!
71
Chương 71: Nhị thiếu phu nhân
72
Chương 72: Lén lút gạ gẫm?
73
Chương 73: Đùa anh thôi
74
Chương 74: Yêu em đến già
75
Chương 75: Xin lỗi, không bán
76
Chương 76: Không muốn người khác chê cười
77
Chương 77: Muộn rồi
78
Chương 78: Bạn gái của anh, anh cưng anh chiều
79
Chương 79: Say
80
Chương 80: Chuyển nhà
81
Chương 81: Còn sợ, sợ ba em
82
Chương 82: Tháng mười hai
83
Chương 83: Vĩnh viễn là của anh
84
Chương 84: Học theo anh
85
Chương 85: Tốt nghiệp rồi (END)
86
Chương 86: Ngoại truyện 1
87
Chương 87: Ngoại truyện 2
88
Nói lời tạm biệt Nam Cung gia hệ liệt.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play