#10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con

Không cần trả lời. Em quyết rồi. Anh không hôn em, em không ngủ!

Lời nói nói ra có vẻ rất chắt nịch nhưng có mấy ai hiểu cô đã đánh đổi cả lương tâm mình. Nhưng cô nhớ thằng bạn thân thường nói "mỗi ngày phải tiến bộ một ít" thì hôm qua chỉ ôm ngủ, hôm nay muốn hôn cũng là một tiến bộ mà.

Khang ngẩn người trong vài giây, anh cúi xuống nhìn gương mặt cô vợ. Gương mặt xinh đẹp ấy như đang mong chờ anh, gương mặt ấy rất khác với thường ngày, nó như thể là nguyện ý cho anh làm gì thì làm.

Thấy Khang cứ nhìn mình mà không có hành động gì, cô hơi thất vọng. Không gian trong phòng đột nhiên yên tĩnh đến lạ, Tiết Nhu bật cười xuề xuề phá vỡ bầu không khí ấy:

- Ờ... Không được thì thôi... Em đi ra ngoài đã...

Tiết Nhu chồm người ngồi dậy, còn chưa kịp ngồi vững đã bị cánh tay cứng cỏi kia kéo ngã xuống giường. Khang nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, cánh tay anh để trước ngực không cho cô nhúc nhích. Tiết Nhu hơi bất ngờ, ánh mắt này không giống thằng bạn thân "trong sáng, ngây thơ" của cô.

Khang ngã đầu dụi vào hõm cổ Tiết Nhu, anh há miệng cắn một cái lên chiếc cổ trắng nõn ấy.

Tiết Nhu thoáng chốc hóa đơ người. Còn chưa kịp định hình, Khang lại tiếp tục cho tay vào trong áo cô, bàn tay yêu nghiệt ấy nhanh chóng đáp vào một bên ngực của Tiết Nhu. Thoáng chốc cô đỏ mặt không thể nói nên lời.

Ông chồng "đáng yêu" này còn biến thái bóp vài cái rồi nhìn cô, giọng anh nhẹ nhẹ:

- Sao anh nghe bảo có bầu ngực nó to lắm, mà em vẫn lép như ngày nào vậy?

Tiết Nhu trợn tròn mắt, máu điên trong người dường như đã dâng lên tới đỉnh đầu. Cô muốn một phát đá bay cái thằng chồng khó ưa này. Viễn Khang có lẽ cũng đã hiểu mình vừa chọc tức phải con hổ liền ngã đầu vào ngực cô, bàn tay còn khôn ngoan xoa xoa bụng cô:

- To bự gì cũng được mà ha con nhỉ? Con sài đủ hay không kệ con ba sài đủ rồi.

Tiết Nhu hiểu anh đang đánh trống lảng, cô đẩy tên đầu sắt trên người mình ra:

- Ờ, ngực tao nó nhỏ. Ngực tao con tao xài còn không đủ đâu ra tới lượt mày?

Tiết Nhu như phát hỏa quát vào mặt Khang. Anh thầm tự trách tại sao cái máu nhây nó cứ nổi lên khi ở gần cô ý nhờ. Rõ ràng lúc nảy còn định nói mật ngọt mà.

Khang im lặng nghĩ cách để giải vây nhưng anh đâu biết chính cái im lặng đó đã làm cô vợ của mình tổn thương trầm trọng. Tiết Nhu cố nặng ra vài giọt nước mắt:

- Tao không ở với mày nữa... Mẹ ơi con không ở với thằng này nữa... Hic...

Diễn thì phải diễn cho trót, Tiết Nhu cầm cái gối chọi thẳng vào mặt anh, còn cố tình khóc lớn thêm một chút.

- Có thằng chồng thế này thà không...

Câu nói còn chưa tròn câu đã bị Khang chặn lại. Anh búng vào trán cô:

- Lời nói nói ra rồi không rút lại được đâu nhé con. Suy nghĩ kĩ trước khi nói.

Thật ra là do anh sợ vế sau của câu thôi. Tiết Nhu mà thật sự nói ra câu đó thì trái tim bé bỏng của anh tổn thương biết nhường nào.

Tiết Nhu quả quyết gạt bàn tay trên miệng mình ra:

- Thà không có còn hơn!

Khang lặng người. Anh đã nói đến thế mà cô vẫn còn ngoan cố?

A, tiếng trái tim anh vỡ đấy! Đau quá...

Khang bất lực nhìn cô một cái rồi không thèm nói gì nữa. Anh nằm xuống giường chùm chăn ngủ như mọi ngày.

Tiết Nhu ngây người, ơ thế không dỗ cô à?

Ngồi đợi một lúc Khang có vẻ đã ngủ thật rồi. Cô chán chườn nằm xuống giường. Cãi nhau xong thì quay mặt qua kia ngủ thật muốn đạp cho một phát.

Tâm trí Tiết Nhu rối bời, cô đưa tay ra định khều anh thì lại rụt lại. Sĩ diện của cô, không thể bỏ qua dễ như thế được. Nhưng không ôm cô ngủ không được...

Không ôm thì ít nhất cũng phải cho cô nhìn cái mặt chứ xoay qua kia thì ai mà nhìn cho được.

Tiết Nhu ấm ức, tức tối đạp vào mông ông chồng mình một cái rồi xoay mặt ra ban công ngủ lúc nào cũng chẳng hay.

Khang ngồi dậy thì giật cả người, Tiết Nhu lăn ra đến mép thành giường, một chút là là lọt xuống giường luôn ấy. Anh vội vàng ôm cô xích vào trong rồi đắp mềm cho cô. Mà con heo lười biếng ấy cứ như biết anh đang lo nên cứ tung mền miết. Cũng muốn bỏ mặc lắm chứ, nhưng thương rồi thì chịu thôi, anh kéo Tiết Nhu vào lòng sưởi ấm. Nhớ đến lời lúc nảy của cô. Khang khẽ bật cười:

- Anh chưa hôn em đã ngủ rồi, còn bảo không hôn thì không ngủ.

Khang nhẹ nhàng cúi xuống đặt nụ hôn lên trán cô. Anh vuốt ve tấm lưng nhỏ nhắn đến lúc ngủ thiết đi.

Tiết Nhu trong đêm cứ lâu lâu lại cự mình không thể ngủ tròn giấc. Mỗi lần cô cự mình là mỗi lần Khang thức giấc nhưng đến sáng khi cô dậy thì người bên cạnh ôm cô cả đêm đã biến mất.

Chán chường chui rụt vào trong chăn. Cô không muốn dậy nữa. Ngủ đến chiều đến tối, đến khi thằng chồng về nó chịu nói chuyện với cô thì thôi.

- Có dậy rồi ăn không thì bảo?

Tiết Nhu ló đầu ra khỏi mềm, kinh ngạc:

- Không đi làm à?

- Không ăn thì thôi, nói nhiều chi cho mệt.

Nói rồi liền quay đầu ra khỏi phòng. Tiết Nhu bĩu môi. Bây giờ cô muốn ngủ cũng không được nữa, đành ngồi dậy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.

Vừa bước chân xuống lầu đã nghe thấy cuộc nói chuyện của hai mẹ con Khang:

- Cô ấy muốn bỏ con...

- Con bỏ nó đi...

- Vâng!

Tiết Nhu lặng người. Mẹ chồng cô như thế mà khuyên anh bỏ cô?

Khang như thế mà cũng vâng?

Hot

Comments

Đặng Linh Nhi

Đặng Linh Nhi

ơ, buồn thế, giết Ngân

2021-11-23

1

🍬棉花糖 - Cotton Candy 🍭

🍬棉花糖 - Cotton Candy 🍭

k chịu đâu

2021-09-16

5

Gai

Gai

tiếp đi tác giả ơi

2021-09-16

1

Toàn bộ
Chapter
1 #1: Bạn Thân Là Chồng
2 #2: Ngày Đầu Làm Dâu
3 #3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4 #4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5 #5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6 #6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7 #7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8 #8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9 #9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10 #10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11 #11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12 #12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13 #13: Mày Là Con Chó Của Tao
14 #14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15 #15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16 #16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17 #17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18 #18: Nhớ!
19 #19: Thèm!
20 #20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21 #21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22 #22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23 #23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24 #24: Khóc!
25 #25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26 #26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27 #27: Trái Tim Rúng Động
28 #28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29 #29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30 #30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31 #31: Người Làm Mày Có Bầu!
32 #32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33 #33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34 #34
35 #35: Đêm Xuân Mộng
36 #36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37 #37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38 #38: Dịu Dàng Ân Cần
39 #39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40 #40: Hoan Ái (1)
41 #41: Hoan Ái (2)
42 #42: Chờ Em Về!
43 #43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44 #44: Mất Mát
45 #45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46 #46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47 #47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48 #48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49 #49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50 #50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51 #51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52 #52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53 #53: Lời Dặn Dò
54 #54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55 #55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56 #56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57 #57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58 #58: Tôi Trả Con Cho Em
59 #59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60 #60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61 #61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62 #62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63 #63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64 #64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65 #65: Việc Bận Của Anh...
66 #66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67 #67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68 #68: Trầm Lặng...
69 #69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70 #70: Sao Ba Không Thương Con...
71 #71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72 #72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73 #73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74 #74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75 #75: Chó Dại
76 #76: Có Thai Rồi?
77 #77: Chỉ Là Lầm Người
78 #78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79 #79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80 #80: Khang Là Vợ Nhu
81 #81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82 #82: Ung Thư Não
83 #83: Tao Đau Quá...
84 #84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85 #85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86 #86: Cho Tao Lăn Giường!
87 #87: Giận Dỗi
88 #88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89 #89: Trần Viễn Vương?
90 #90: Trùng Hợp?
91 #91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92 #92: Hạ Nhan
93 #93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94 #94: Chị Là Gì Của Tôi?
95 #95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96 #96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97 #97: Lệ Giai Giai?
98 #98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99 Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100 #80: Nhu Hôn Chết Khang
101 #81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102 #82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103 #83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104 #84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105 #85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106 #86: Nước Mắt Của Mẹ
107 #87: Vết Thương Lòng
108 #88: Chờ Em Về!
109 #89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110 #90: Khang Yếu Sinh Lý
111 #91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112 #92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113 #93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114 #94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115 #95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116 #96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117 #97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118 #98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119 #99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con
Chapter

Updated 119 Episodes

1
#1: Bạn Thân Là Chồng
2
#2: Ngày Đầu Làm Dâu
3
#3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4
#4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5
#5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6
#6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7
#7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8
#8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9
#9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10
#10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11
#11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12
#12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13
#13: Mày Là Con Chó Của Tao
14
#14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15
#15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16
#16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17
#17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18
#18: Nhớ!
19
#19: Thèm!
20
#20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21
#21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22
#22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23
#23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24
#24: Khóc!
25
#25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26
#26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27
#27: Trái Tim Rúng Động
28
#28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29
#29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30
#30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31
#31: Người Làm Mày Có Bầu!
32
#32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33
#33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34
#34
35
#35: Đêm Xuân Mộng
36
#36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37
#37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38
#38: Dịu Dàng Ân Cần
39
#39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40
#40: Hoan Ái (1)
41
#41: Hoan Ái (2)
42
#42: Chờ Em Về!
43
#43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44
#44: Mất Mát
45
#45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46
#46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47
#47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48
#48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49
#49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50
#50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51
#51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52
#52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53
#53: Lời Dặn Dò
54
#54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55
#55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56
#56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57
#57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58
#58: Tôi Trả Con Cho Em
59
#59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60
#60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61
#61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62
#62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63
#63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64
#64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65
#65: Việc Bận Của Anh...
66
#66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67
#67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68
#68: Trầm Lặng...
69
#69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70
#70: Sao Ba Không Thương Con...
71
#71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72
#72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73
#73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74
#74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75
#75: Chó Dại
76
#76: Có Thai Rồi?
77
#77: Chỉ Là Lầm Người
78
#78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79
#79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80
#80: Khang Là Vợ Nhu
81
#81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82
#82: Ung Thư Não
83
#83: Tao Đau Quá...
84
#84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85
#85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86
#86: Cho Tao Lăn Giường!
87
#87: Giận Dỗi
88
#88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89
#89: Trần Viễn Vương?
90
#90: Trùng Hợp?
91
#91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92
#92: Hạ Nhan
93
#93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94
#94: Chị Là Gì Của Tôi?
95
#95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96
#96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97
#97: Lệ Giai Giai?
98
#98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99
Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100
#80: Nhu Hôn Chết Khang
101
#81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102
#82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103
#83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104
#84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105
#85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106
#86: Nước Mắt Của Mẹ
107
#87: Vết Thương Lòng
108
#88: Chờ Em Về!
109
#89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110
#90: Khang Yếu Sinh Lý
111
#91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112
#92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113
#93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114
#94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115
#95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116
#96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117
#97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118
#98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119
#99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play