#13: Mày Là Con Chó Của Tao

Yên tâm, anh chỉ thẳng được với em!

Tiết Nhu bĩu môi, "thẳng" á? Trừ lúc lên giường thì chẳng lúc nào cô thấy anh thẳng cả.

- Như thể mày không hứng thú với gái vậy?

Khang bật cười cốc vào đầu cô:

- Chứ em là con gái à? Anh quên mất vợ anh là con gái, xin lỗi nhé.

Câu nói trêu chọc nhẹ nhàng này rõ là đang chọc tức cô. Cô từ trên xuống dưới chỗ nào giống con trai chứ? Tiết Nhu theo thói quen đưa tay nắm tóc Khang giật mạnh:

- Hình như tao hiền quá rồi mày làm tới.

Bất ngờ bị nắm đầu Khang dường như muốn mất thăng bằng ngã ra sau. Anh cũng thật nể vợ anh, người thì lùn hơn anh một khúc mà tay dài kinh.

- A a, anh sai rồi. Mau buông ra đi...

Tiết Nhu cô làm gì dễ bỏ qua thế, cô một tay nắm tóc anh, một tay bóp miệng anh làm những thứ khó coi.

Cả hai dường như quên mất sự hiện diện của mẹ chồng.

Tuyết Nhan bật cười ho khan một tiếng ra hiệu cho hai con khỉ kia rằng mẹ bây còn ở đây.

Tiết Nhu nhìn mẹ chồng thì cười gượng vội buông Khang ra. Cô với Khang lúc nào cũng giỡn hớt như vậy, chắc mẹ chồng sẽ không để ý đâu nhỉ?

Tuyết Nhan biết mình đã làm hai đứa kia ngại ngùng nên bà cất tiếng:

- Hai đứa ăn xong thì dọn dẹp nhé. Mẹ có hẹn với mấy bà bạn đi ăn sáng. Giờ mẹ đi đây.

Nói xong liền rời đi chừa lại không gian riêng cho vợ chồng anh.

Tiết Nhu đục vào người Khang, còn thân thiện tặng anh cái lườm xéo sắc.

- Ăn đi còn đi làm.

Giọng điệu cọc cằn dữ luôn, nhưng hành động đưa bát cơm thì lại nhẹ nhàng đến không ngờ.

- Đi làm gì chứ? Cơ quan anh phải sửa chữa nên tạm thời được nghỉ một tuần.

- Ăn đi con chó.

Viễn Khang vừa cho cơm vào miệng đã nghe thấy lời nói của cô. Anh ho sặc sụa, mặt mài trở nên khó coi:

- Kêu ai là chó đấy?

Tiết Nhu ung dung nuốt thức ăn trong miệng rồi nghênh mặt:

- Mày! Là con chó của tao!

Cô đọc rành rọt từng chữ một, con tốt bụng chỉ tay vào người anh rồi chỉ vào người mình để diễn tả thêm cho lời nói đặc sắc. Gương mặt thì hiện rõ vẻ khinh thường, cợt nhã.

Viễn Khang chịu không nổi cái gương mặt kêu ca ấy liền đưa tay cốc vào đầu cô. Ngay sau đó đôi đũa trong tay Tiết Nhu không cánh mà bay thẳng vào đầu anh và sau đó là rơi xuống đất. Tiết Nhu nhếch mép hài lòng:

- Có qua có lại mới toại lòng nhau!

Trời mọe, thật muốn vố vào đầu con vợ một cái. Con vợ gì mà trước mặt mẹ chồng thì dạ dạ vâng vâng, sau lưng thì nó hành xem chồng nó chẳng khác gì con chó.

Ừ mà đúng nhỉ. Đó giờ Tiết Nhu bao giờ xem anh là chồng đâu nhỉ?

Còn chưa kịp trả thù thì cái chân dài chưa tới một mét kia đã gác lên đùi anh. Tiết Nhu ngang ngược ra lệnh:

- Lấy tao đôi đũa mới.

Cái giọng điệu gì thế? Đêm qua còn dịu dàng các thứ. Biết thế đêm qua đã không mềm lòng.

Viễn Khang anh đương nhiên không cam tâm làm. Anh thẳng tay gạt cái chân lùn ngủn ấy ra, tiếp tục gấp thức ăn cho vào miệng:

- Có tay có chân tự đi mà lấy.

Anh biết anh đang chọc tức vợ mình. Nhưng thành thật xin lỗi, chỉ khi lên giường anh mới ga lăng nổi chứ bình thường kêu ga lăng thì mơ đi nhé, nhất là với Tiết Nhu.

Tiết Nhu cầm cái bát lên như muốn phang vào người anh, anh cũng đã thủ sẵn tư thế để né.

1...

2...

3...

Phù, bát cơm vẫn nằm vẹn trên bàn, nhưng Tiết Nhu thì cọc cằn đập bàn một cái dằn mặt anh rồi bỏ ra phòng khách.

Bàn ăn thoáng chốc chỉ còn lại một mình anh, nhìn bát cơm kia vẫn còn đầy ấp như chưa vơi đi hột nào. Khang lúc này chợt nhớ vợ mình đang mang thai tính khí thất thường. Anh vội đặt bát cơm xuống chạy ra phòng khách.

Có trách thì trách cô và anh chơi thân mười mấy năm, đột nhiên thay đổi tính khí thì ai mà nhớ cho kịp. Trong vô thức nào đó Khang vẫn nghĩ Tiết Nhu là cái con bạn thân ngỗ nghịch khó ưa của mình.

Tiết Nhu hậm hực nằm dài trên ghế sô pha, cô cố tình mở ti vi lớn hết cỡ, cố ý dán mắt vào màn hình ti vi không để tâm đến anh.

Viễn Khang đứng đó nói nữa ngày trời cũng không chữ nào lọt vào tai cô.

Thấy con heo lười biếng kia vẫn còn giận dỗi, anh cảm giác như nãy giờ anh đang nói với không trung vậy.

Bực mình, bức xúc. Anh cầm lấy remote tắt ti vi, nhanh như chóp ngồi vào sô pha đặt cô ngồi lên đùi mình. Tiết Nhu đơ người chưa định hình được mọi chuyện liền bị anh ngang nhiên cướp lấy hơi thở.

Buông chiếc môi mềm mại ra, anh gằng giọng:

- Có xuống ăn không?

- Không!

Còn tưởng anh sẽ làm gì ghê gớm, ai ngờ lại nhẹ giọng:

- Thế mày muốn ăn gì?

Tiết Nhu suy nghĩ đắn đo một hồi. Cô nhìn tổng thể từ trên xuống dưới người Khang.

Đắn đo mệt nhọc, cuối cùng lại mỉm cười hiên ngang ngậm lấy môi anh.

Chiếc lưỡi lờn vờn đùa giỡn trong khoang miệng như là chủ nhà, tự tin đắc ý chẳng được mấy giây đã bị Khang áp chế lại.

Không cam tâm cô đẩy anh ra, hơi thở có chút loạn nhịp:

- Mày không được đáp trả.

Gì thế? Hôn anh không cho anh đáp trả?

- Tao hôn mày, mày mà đáp trả thì tao ăn mày!

Hot

Comments

Minh Nguyennguyen

Minh Nguyennguyen

hi

2021-11-27

1

cam tu tran

cam tu tran

tại chưa đọc đó, đọc r sẽ like mà 😁

2021-09-17

3

Thùy Thùy

Thùy Thùy

MẤY CÔ ƠI LIKE ĐỀU CHAP ĐI Ạ😥 EM ĐĂNG 3 CHAP MÀ SAO MẤY CÔ LẠI CHỈ LIKE CHAP 14😥😥 TỔN THƯƠNG SÂU SẮC😭

2021-09-17

11

Toàn bộ
Chapter
1 #1: Bạn Thân Là Chồng
2 #2: Ngày Đầu Làm Dâu
3 #3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4 #4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5 #5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6 #6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7 #7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8 #8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9 #9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10 #10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11 #11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12 #12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13 #13: Mày Là Con Chó Của Tao
14 #14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15 #15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16 #16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17 #17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18 #18: Nhớ!
19 #19: Thèm!
20 #20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21 #21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22 #22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23 #23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24 #24: Khóc!
25 #25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26 #26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27 #27: Trái Tim Rúng Động
28 #28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29 #29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30 #30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31 #31: Người Làm Mày Có Bầu!
32 #32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33 #33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34 #34
35 #35: Đêm Xuân Mộng
36 #36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37 #37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38 #38: Dịu Dàng Ân Cần
39 #39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40 #40: Hoan Ái (1)
41 #41: Hoan Ái (2)
42 #42: Chờ Em Về!
43 #43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44 #44: Mất Mát
45 #45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46 #46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47 #47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48 #48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49 #49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50 #50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51 #51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52 #52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53 #53: Lời Dặn Dò
54 #54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55 #55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56 #56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57 #57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58 #58: Tôi Trả Con Cho Em
59 #59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60 #60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61 #61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62 #62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63 #63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64 #64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65 #65: Việc Bận Của Anh...
66 #66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67 #67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68 #68: Trầm Lặng...
69 #69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70 #70: Sao Ba Không Thương Con...
71 #71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72 #72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73 #73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74 #74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75 #75: Chó Dại
76 #76: Có Thai Rồi?
77 #77: Chỉ Là Lầm Người
78 #78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79 #79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80 #80: Khang Là Vợ Nhu
81 #81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82 #82: Ung Thư Não
83 #83: Tao Đau Quá...
84 #84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85 #85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86 #86: Cho Tao Lăn Giường!
87 #87: Giận Dỗi
88 #88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89 #89: Trần Viễn Vương?
90 #90: Trùng Hợp?
91 #91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92 #92: Hạ Nhan
93 #93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94 #94: Chị Là Gì Của Tôi?
95 #95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96 #96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97 #97: Lệ Giai Giai?
98 #98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99 Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100 #80: Nhu Hôn Chết Khang
101 #81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102 #82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103 #83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104 #84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105 #85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106 #86: Nước Mắt Của Mẹ
107 #87: Vết Thương Lòng
108 #88: Chờ Em Về!
109 #89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110 #90: Khang Yếu Sinh Lý
111 #91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112 #92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113 #93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114 #94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115 #95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116 #96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117 #97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118 #98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119 #99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con
Chapter

Updated 119 Episodes

1
#1: Bạn Thân Là Chồng
2
#2: Ngày Đầu Làm Dâu
3
#3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4
#4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5
#5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6
#6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7
#7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8
#8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9
#9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10
#10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11
#11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12
#12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13
#13: Mày Là Con Chó Của Tao
14
#14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15
#15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16
#16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17
#17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18
#18: Nhớ!
19
#19: Thèm!
20
#20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21
#21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22
#22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23
#23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24
#24: Khóc!
25
#25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26
#26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27
#27: Trái Tim Rúng Động
28
#28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29
#29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30
#30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31
#31: Người Làm Mày Có Bầu!
32
#32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33
#33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34
#34
35
#35: Đêm Xuân Mộng
36
#36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37
#37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38
#38: Dịu Dàng Ân Cần
39
#39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40
#40: Hoan Ái (1)
41
#41: Hoan Ái (2)
42
#42: Chờ Em Về!
43
#43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44
#44: Mất Mát
45
#45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46
#46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47
#47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48
#48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49
#49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50
#50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51
#51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52
#52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53
#53: Lời Dặn Dò
54
#54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55
#55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56
#56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57
#57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58
#58: Tôi Trả Con Cho Em
59
#59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60
#60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61
#61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62
#62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63
#63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64
#64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65
#65: Việc Bận Của Anh...
66
#66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67
#67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68
#68: Trầm Lặng...
69
#69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70
#70: Sao Ba Không Thương Con...
71
#71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72
#72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73
#73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74
#74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75
#75: Chó Dại
76
#76: Có Thai Rồi?
77
#77: Chỉ Là Lầm Người
78
#78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79
#79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80
#80: Khang Là Vợ Nhu
81
#81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82
#82: Ung Thư Não
83
#83: Tao Đau Quá...
84
#84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85
#85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86
#86: Cho Tao Lăn Giường!
87
#87: Giận Dỗi
88
#88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89
#89: Trần Viễn Vương?
90
#90: Trùng Hợp?
91
#91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92
#92: Hạ Nhan
93
#93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94
#94: Chị Là Gì Của Tôi?
95
#95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96
#96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97
#97: Lệ Giai Giai?
98
#98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99
Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100
#80: Nhu Hôn Chết Khang
101
#81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102
#82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103
#83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104
#84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105
#85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106
#86: Nước Mắt Của Mẹ
107
#87: Vết Thương Lòng
108
#88: Chờ Em Về!
109
#89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110
#90: Khang Yếu Sinh Lý
111
#91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112
#92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113
#93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114
#94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115
#95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116
#96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117
#97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118
#98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119
#99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play