#18: Nhớ!

Khang, ra siêu thị rước Nhu đi. Con bé lại để quên ví tiền rồi.

Anh vừa về đến nhà mở cửa ra mẹ đã nhanh chóng đẩy ngược anh ra ngoài như thể "không mang con dâu về thì mày ngủ ngoài đường".

Đúng là phải có cái gì đó tác động khiến Tiết Nhu sợ một lần là nhớ cả đời. Mặc dù đã rõ việc "bỏ nó đi" là việc bỏ hành nhưng Tiết Nhu vẫn cố gắng dậy sớm nấu bữa sáng, còn siêng năng đến mức giành đi chợ với mẹ cơ.

Siêng năng là thế nhưng cái tật bỏ não ở nhà vẫn không thể loại bỏ. Ra đến siêu thị mua đủ thứ món lại gọi về bảo không mang tiền, may mắn là Khang vừa đi làm về nếu không thì có mà đứng ở đó làm trò cười cho người ta.

Vì siêu thị cách nhà không xa nên cả hai cùng nhau đi bộ. Trên tuyến đường dài Tiết Nhu chỉ việc đi thư thả đi bên cạnh anh. Cô nhìn mà thấy thương Khang, đi làm về chưa được tắm rửa ăn uống đã phải chạy ra siêu thị bê con vợ về, đã thế giờ còn phải tay xách nách mang.

- Sao mày biết mà đến vậy?

Khang nghe thấy liền liếc mắt nhìn vợ mình. Cánh tay cứng cáp đưa ra choàng cổ cô, bước chân cả hai vẫn đều bước, giọng nói trầm ấm vang bên tai Tiết Nhu:

- Mày quên tao với mày có tâm linh tương thông à?

Tiết Nhu nghe xong bật cười đục vào người anh:

- Tâm linh tương thông hay là linh tinh lông tông?

Anh cốc nhẹ vào đầu cô:

- Đừng cụt hứng thế chứ, làm mất nhã hứng của bổn thiếu gia.

Khang ra vẻ chán nản, cô bật cười khúc khích nói bừa một câu:

- Nếu mày là thiếu gia thì tao là thiếu phu nhân nhỉ?

Khang tỏ vẻ bất ngờ trước câu nói của cô, anh bật cười đưa tay lên định đầu cô xoa xoa:

- Nay vợ anh thông minh thế cơ à.

Tiết Nhu cười đến đỏ cả mặt, cô đá "nhẹ" vào chân anh. Cứ chọc cho cô cười mãi, không chọc cười thì chọc cô điên tiết, chẳng bao giờ bình yên được với anh.

Nhà cô và anh vốn dỗi rất bình thường. Không nghèo khổ, không giàu có, có thể xem là khá giả đủ ăn đủ mặc. Khang là một kĩ sư phần mềm, anh rất giỏi nha. Lương một tháng cũng rất cao. Còn Tiết Nhu cô, học xong đại học thì còn ăn bám cha mẹ, bây giờ thì ăn bám thằng chồng.

Mãi mê nói chuyện đùa giỡn thì cũng đã về đến nhà. Tiết Nhu xung phong muốn cầm phụ đồ vào nhưng lại bị anh cự tuyệt:

- Mày cầm có nước mang đi bỏ hết.

Đây là nói cô hậu đậu không làm việc gì ra hồn ư? Có thằng chồng thế này thì nên đi luộc hay đi hấp?

Tuyết Nhan ở bên trong nghe thấy tiếng anh và cô thì bước ra mở cửa, bà thật sự là sợ hai cái đứa này.

Hai đứa vừa đi đến đầu đường là bà đã nghe giọng cười oan oát, bà sợ hôm nào hai đứa giỡn hăng quá quên mất Tiết Nhu đang có bầu thì mang họa.

Dạo trước, bà cũng nhờ đi siêu thị mà khi về Tiết Nhu đã trầy xước mấy đường, Viễn Khang cũng chẳng ngoại lệ y như rằng hai đứa đánh nhau ngoài siêu thị ấy. Từ đó bà chẳng dám nhờ hai đứa đi nữa. Hôm nay may mắn hai đứa trở về vẫn còn nguyên vẹn.

- Mang vào trong đi, thức ăn mẹ nấu xong cả rồi, tắm rửa rồi ra ăn.

Bà dặn dò vài câu rồi tiếp tục ngồi vào sô pha xem ti vi.

Tiết Nhu cất đồ đâu vào đó rồi liền chạy đến ôm lấy Khang. Gò má mềm mại chạm vào lớp áo sơ mi bên ngoài, tuy vậy nhưng cô vẫn cảm nhận rõ hơi ấm quen thuộc và độ mềm mại của vòm ngực ấy.

- Ôi, xa cách sáng giờ. Tao nhớ mày chết đi được.

Vừa nói, bàn tay nhỏ nhắn vừa mò vào trong áo anh biến thái bóp ngực anh. Vẫn là hơi ấm quen thuộc, rất dễ chịu.

Gương mặt Tiết Nhu hiện rõ vẻ thỏa mãn, Viễn Khang cũng ngoan ngoãn đứng yên để cô sờ xoạt, anh đã quá quen với cái kiểu biến thái này. Gần mười năm, hầu như ngày nào cô cũng mon men cơ thể anh, như kiểu không sờ chịu không nổi. Nhưng như thế thì anh rất thích!

Viễn Khang búng nhẹ vào tráng cô, ngay lập tức chiếc má bánh bao phồng ra khiến anh phải bật cười vì độ đáng yêu. Không kìm chế nổi liền cúi xuống hôn tới tấp lấy đôi gò má bánh bao kia.

Tiết Nhu mỉm cười hưởng thụ, được hôn thế này ai mà chả thích cho được.

Cô nhân cơ hội liền ôm cổ đu lên người Khang, chân tự động vắt ngang hông anh. Tiết Nhu tham lam hít lấy mùi hương trên cơ thể anh, cô còn biến thái đến mức cúi xuống liếm láp chiếc cổ trắng bóc, giọng điệu mê mẩn:

- Mày thơm quá... Cả ngày ở nhà chỉ để nhớ mày!

Khang bật cười vỗ nhẹ vào mông cô:

- Mày nhớ tao hay mày nhớ cơ thể tao?

Tiết Nhu bật cười bẻn lẻn:

- Tao nhớ mày, nhớ cơ thể của mày, nhớ mùi hương của mày, nhớ luôn cả "cậu em" của mày, hihi!

Hot

Comments

Hà Thu

Hà Thu

nhặt liêm sỉ lên c oi

2023-06-25

1

Nguyễn Hảo

Nguyễn Hảo

😂😂😂😂😂

2021-09-19

1

Gai

Gai

trời ơi liêm sỉ của chị ấy đâu rồi nhỉ

2021-09-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 #1: Bạn Thân Là Chồng
2 #2: Ngày Đầu Làm Dâu
3 #3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4 #4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5 #5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6 #6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7 #7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8 #8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9 #9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10 #10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11 #11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12 #12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13 #13: Mày Là Con Chó Của Tao
14 #14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15 #15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16 #16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17 #17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18 #18: Nhớ!
19 #19: Thèm!
20 #20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21 #21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22 #22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23 #23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24 #24: Khóc!
25 #25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26 #26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27 #27: Trái Tim Rúng Động
28 #28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29 #29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30 #30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31 #31: Người Làm Mày Có Bầu!
32 #32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33 #33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34 #34
35 #35: Đêm Xuân Mộng
36 #36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37 #37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38 #38: Dịu Dàng Ân Cần
39 #39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40 #40: Hoan Ái (1)
41 #41: Hoan Ái (2)
42 #42: Chờ Em Về!
43 #43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44 #44: Mất Mát
45 #45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46 #46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47 #47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48 #48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49 #49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50 #50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51 #51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52 #52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53 #53: Lời Dặn Dò
54 #54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55 #55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56 #56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57 #57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58 #58: Tôi Trả Con Cho Em
59 #59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60 #60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61 #61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62 #62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63 #63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64 #64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65 #65: Việc Bận Của Anh...
66 #66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67 #67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68 #68: Trầm Lặng...
69 #69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70 #70: Sao Ba Không Thương Con...
71 #71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72 #72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73 #73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74 #74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75 #75: Chó Dại
76 #76: Có Thai Rồi?
77 #77: Chỉ Là Lầm Người
78 #78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79 #79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80 #80: Khang Là Vợ Nhu
81 #81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82 #82: Ung Thư Não
83 #83: Tao Đau Quá...
84 #84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85 #85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86 #86: Cho Tao Lăn Giường!
87 #87: Giận Dỗi
88 #88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89 #89: Trần Viễn Vương?
90 #90: Trùng Hợp?
91 #91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92 #92: Hạ Nhan
93 #93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94 #94: Chị Là Gì Của Tôi?
95 #95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96 #96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97 #97: Lệ Giai Giai?
98 #98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99 Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100 #80: Nhu Hôn Chết Khang
101 #81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102 #82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103 #83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104 #84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105 #85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106 #86: Nước Mắt Của Mẹ
107 #87: Vết Thương Lòng
108 #88: Chờ Em Về!
109 #89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110 #90: Khang Yếu Sinh Lý
111 #91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112 #92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113 #93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114 #94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115 #95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116 #96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117 #97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118 #98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119 #99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con
Chapter

Updated 119 Episodes

1
#1: Bạn Thân Là Chồng
2
#2: Ngày Đầu Làm Dâu
3
#3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4
#4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5
#5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6
#6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7
#7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8
#8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9
#9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10
#10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11
#11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12
#12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13
#13: Mày Là Con Chó Của Tao
14
#14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15
#15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16
#16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17
#17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18
#18: Nhớ!
19
#19: Thèm!
20
#20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21
#21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22
#22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23
#23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24
#24: Khóc!
25
#25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26
#26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27
#27: Trái Tim Rúng Động
28
#28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29
#29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30
#30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31
#31: Người Làm Mày Có Bầu!
32
#32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33
#33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34
#34
35
#35: Đêm Xuân Mộng
36
#36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37
#37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38
#38: Dịu Dàng Ân Cần
39
#39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40
#40: Hoan Ái (1)
41
#41: Hoan Ái (2)
42
#42: Chờ Em Về!
43
#43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44
#44: Mất Mát
45
#45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46
#46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47
#47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48
#48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49
#49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50
#50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51
#51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52
#52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53
#53: Lời Dặn Dò
54
#54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55
#55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56
#56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57
#57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58
#58: Tôi Trả Con Cho Em
59
#59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60
#60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61
#61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62
#62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63
#63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64
#64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65
#65: Việc Bận Của Anh...
66
#66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67
#67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68
#68: Trầm Lặng...
69
#69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70
#70: Sao Ba Không Thương Con...
71
#71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72
#72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73
#73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74
#74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75
#75: Chó Dại
76
#76: Có Thai Rồi?
77
#77: Chỉ Là Lầm Người
78
#78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79
#79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80
#80: Khang Là Vợ Nhu
81
#81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82
#82: Ung Thư Não
83
#83: Tao Đau Quá...
84
#84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85
#85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86
#86: Cho Tao Lăn Giường!
87
#87: Giận Dỗi
88
#88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89
#89: Trần Viễn Vương?
90
#90: Trùng Hợp?
91
#91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92
#92: Hạ Nhan
93
#93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94
#94: Chị Là Gì Của Tôi?
95
#95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96
#96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97
#97: Lệ Giai Giai?
98
#98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99
Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100
#80: Nhu Hôn Chết Khang
101
#81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102
#82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103
#83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104
#84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105
#85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106
#86: Nước Mắt Của Mẹ
107
#87: Vết Thương Lòng
108
#88: Chờ Em Về!
109
#89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110
#90: Khang Yếu Sinh Lý
111
#91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112
#92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113
#93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114
#94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115
#95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116
#96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117
#97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118
#98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119
#99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play