#19: Thèm!

Tao nhớ mày, nhớ cơ thể của mày, nhớ mùi hương của mày, nhớ luôn cả "cậu em" của mày, hihi!

Khang nghe mà đỏ cả tai. Tiết Nhu dạo gần đây có vẻ chẳng còn chút liêm sỉ nào. Ngày trước còn có giới hạn bạn thân chứ từ lúc về chung một nhà cái thứ gọi là "liêm sỉ" dường như biến mất hoàn toàn.

Tiết Nhu không đợi anh trả lời, cô hôn lên má anh:

- Còn anh? Anh có nhớ về em không?

Giọng điệu nhẹ nhàng đầm thấm khiến anh cũng không thể ngờ. Anh em ngọt sớt như mía lùi, anh đang hoài nghi không biết đây có phải vợ mình không nữa.

Viễn Khang một tay ôm giữ eo cô, một tay đưa lên véo cái mũi "trăm tỷ" của cô:

- So với em thì anh nhớ con heo của anh hơn.

Rõ ràng là người sến súa trước, nhưng khi nghe Khang nói những lời ngọt hơn đường thì hai má Tiết Nhu đỏ ửng lên. Cô úp mặt vào vai anh xấu hổ. Khang cũng chỉ xoa đầu cô rồi không chọc thêm gì.

Đúng lúc này Tuyết Nhan từ ngoài bước vào gặp ngay cảnh hai con khỉ ôm dính lấy nhau. Bà thở dài:

- Rồi có định tắm rửa ăn cơm không hay cứ dính lấy vợ?

Tiết Nhu nghe thấy liền vội nhảy xuống, hai má còn vươn chút phấn đỏ. Khang chỉ cười rồi đi lên phòng vì anh biết, anh có nói là bị cô đeo thì mẹ cũng chẳng tin. Nên thôi vậy, cứ cho anh là đeo vợ đi.

Tuyết Nhan lắc đầu ngao ngán. Bà thật không biết còn chịu nổi hai vợ chồng này đến bao giờ. Sống độc thân nuôi con gần hai mươi năm trời mà giờ anh lấy vợ, vợ chồng nó cứ anh anh em em dính lấy nhau. Sau này chắc bà phải dọn ra riêng mất. Chứ ăn đường kiểu này không chết vì bệnh cũng chết vì tiểu đường.

- Lát hai đứa ăn xong rồi dọn dẹp, mẹ vào phòng nghỉ đây.

Bà dặn dò rồi xoay lưng vào phòng, Tiết Nhu nhíu mày:

- Ơ, mẹ không ăn ạ?

Tuyết Nhan xoay lại nhìn con dâu rồi lắc đầu:

- Ăn cơm chó no rồi con!

Tiết Nhu nghe mà không nhịn được cười. Mẹ chồng cô rất teen, bà rất thích chạy theo thời đại, cả cách nói chuyện cũng vui vẻ và giống với giới trẻ hiện nay, nhiều lúc nói chuyện với bà giống như là nói chuyện với bạn bè vậy. Rất thoải mái.

- Vậy con để riêng cho mẹ một phần nhé, chút tối mẹ đói thì ăn.

Tuyết Nhan nhìn gương mặt đo đỏ của Tiết Nhu thì cười gật đầu:

- Ừ, bảo bối.

Ôi, chồng cô đã sến súa thì mẹ chồng cô còn sến súa hơn. Bà hay gọi cô bằng những cái biệt danh rất chi là đáng yêu.

Ngay lúc bà định đóng cửa phòng thì bà lại ló đầu ra:

- À phải rồi. Em bé còn nhỏ nên vợ chồng có làm gì thì cũng chú ý một chút nhé.

Tiết Nhu mỉm cười, bà nhắc nhở thế cũng đúng. Ngày nào cô và anh cũng đánh lộn, đấu khẩu các kiểu. Mỗi lần như thế cô đều quên mất mình đang có bầu, cứ xông pha đánh chồng là trên hết.

Lúc này Khang từ trên lầu bước xuống:

- Có nói thì mẹ nói con dâu mẹ đấy. Cứ lăn ra mép giường, bữa nào không để ý thì ngã xuống nền đất luôn ấy.

Tuyết Nhan nghe thấy lườm lấy con trai mình, bà lớn tiếng:

- Ba mày họ Trần, mẹ mày họ Giang đặt tên mày cũng đâu có chữ Đổ đâu sao mày đổ thừa ghê vậy con? Cái giường rộng thênh thang không làm, đi ra mép giường làm rồi còn đổ thừa? Nó nằm đó cho mày làm mà còn có thể lựa chỗ à?

Viễn Khang ngây người. Anh đang nói sự thật mà sao mẹ là gắt gỏng đến thế? Rõ ràng là cô ngủ cứ tự lăn ra mép giường chứ anh có dám làm gì cô. Còn chưa kịp để anh đáp trả bà đã nói tiếp:

- Hôm nay mẹ mệt, nên hai đứa làm khẽ thôi ngày nào cũng rầm rầm, cái thân già này sắp chịu hết nổi rồi.

Tiết Nhu càng nghe càng thấy sai. Cô vội ngắt lời mẹ chồng:

- Làm gì ạ?

Tuyết Nhan nhìn vẻ ngu ngơ khó hiểu của hai đứa con mình thì tức giận ra mặt:

- Ngày nào hai đứa bây cũng làm chuyện vợ chồng tưởng mẹ không biết à?

- ...

- Mà sức lực cũng kinh thật, tối làm mấy tiếng đồng hồ mà sáng đi làm như bình thường. Hai đứa bây là trâu bò luôn rồi.

Tiết Nhu và Khang ngây người. Nãy giờ bà nói là nói chuyện vợ chồng á? Tiết Nhu cười khổ:

- Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi. Con cũng rất muốn nhưng mà Khang nó...

- Thôi không cần nói nữa. Tóm lại đêm nay không được làm, cho mẹ nghỉ ngơi một ngày đi. Làm rầm rầm có khi hàng xóm bên cạnh cũng nghe đấy.

Viễn Khang tự bộp vào trán mình. Anh định tiếp lời vợ giải thích thì một lần nữa bị mẹ chặn họng:

- Em bé còn nhỏ lắm đấy, làm thì chú ý một chút. Đừng vì ham muốn của bản thân mà ảnh hưởng xấu đến đứa bé.

Tiết Nhu và Khang chỉ biết cười trừ nhìn nhau.

Cô thật sự tủi thân đến phát khóc ấy, nếu như có thể như bà nói thì tốt rồi. Nhưng đằng này là đánh lộn chứ không phải chuyện kia.

Tuyết Nhan căn dặn xong thì đóng cửa phòng lại.

Cô quay sang nhìn Khang thì thật là bất ngờ. Đi lên đi xuống chưa đầy mười phút đã tắm xong. Vài sợi tóc ươn ướt còn nhiễu giọt xuống gương mặt trắng bóc điển trai trong thật quyến rủ.

Nói thật ra thì đó giờ Khang vẫn đẹp nhất là khi vừa tắm ra. Vẻ đẹp từ trong nhà tắm bước ra luôn đẹp một cách thần kì.

Vẻ đẹp ma mị, yêu nghiệt như hút cả hồn cô.

Khóe môi Tiết Nhu lộ ra nụ cười ranh mãng. Cô khẽ liếm môi. Khang vừa nhìn đã hiểu ý đồ biến thái của cô. Anh ấn vào trán cô:

- Mẹ bảo đêm nay không được.

Viễn Khang nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Tiết Nhu bĩu môi, được hay không được gì chứ. Từ lúc cưới đến giờ có được đâu. Cô ngang ngược đi đến ngồi lên đùi Khang.

Tiết Nhu ngã đầu lên vai anh giọng cô nũng nịu:

- Chồng ơi, em thèm...

Viễn Khang theo thói quen giữ eo cô, anh chỉnh tư thế ngồi cho thoải mái:

- Ừm, thèm gì? Gà hay cá?

Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt đẹp đẽ hiện lên vẻ đáng thương:

- Gà hay cá em đều không thèm.

Viễn Khang gật đầu gấp miếng thịt gà đưa vào miệng cô. Tiết Nhu nuốt thức ăn định mở miệng thì Khang lại hỏi:

- Ăn cá không?

Tiết Nhu lắc đầu:

- Không.

Khang "ừm" một tiếng rồi gấp miếng cá tiếp tục cho vào miệng cô.

Tiết Nhu cũng thật là quá ham ăn rồi, đút miếng nào ăn miếng đó chẳng từ chối gì cả. Đến lúc nhận ra mọi chuyện thì vội giữ tay Khang lại:

- Em thèm cái khác.

Khang nhìn cô: - Em thèm gì?

Tiết Nhu áp hai lòng bàn tay vào má anh, cô cúi xuống hôn chụt lên đôi môi khô ráp, bật cười:

- Anh ngon thế này thì đương nhiên là thèm anh rồi!

- ...

Hot

Comments

Phương Nguyễn

Phương Nguyễn

chị nhà bị rớt liêm sỉ luôn rồi

2023-07-26

1

Hà Thu

Hà Thu

kkk coi này chắc tui cũng tiểu đường sương sương

2023-06-25

1

Victoria Vũ

Victoria Vũ

Hình như giờ tui mới phát hiện ra là từ liêm sỉ không có trong từ điển của ngôi nhà này thì phải

2021-11-24

1

Toàn bộ
Chapter
1 #1: Bạn Thân Là Chồng
2 #2: Ngày Đầu Làm Dâu
3 #3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4 #4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5 #5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6 #6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7 #7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8 #8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9 #9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10 #10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11 #11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12 #12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13 #13: Mày Là Con Chó Của Tao
14 #14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15 #15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16 #16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17 #17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18 #18: Nhớ!
19 #19: Thèm!
20 #20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21 #21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22 #22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23 #23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24 #24: Khóc!
25 #25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26 #26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27 #27: Trái Tim Rúng Động
28 #28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29 #29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30 #30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31 #31: Người Làm Mày Có Bầu!
32 #32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33 #33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34 #34
35 #35: Đêm Xuân Mộng
36 #36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37 #37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38 #38: Dịu Dàng Ân Cần
39 #39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40 #40: Hoan Ái (1)
41 #41: Hoan Ái (2)
42 #42: Chờ Em Về!
43 #43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44 #44: Mất Mát
45 #45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46 #46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47 #47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48 #48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49 #49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50 #50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51 #51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52 #52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53 #53: Lời Dặn Dò
54 #54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55 #55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56 #56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57 #57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58 #58: Tôi Trả Con Cho Em
59 #59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60 #60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61 #61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62 #62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63 #63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64 #64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65 #65: Việc Bận Của Anh...
66 #66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67 #67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68 #68: Trầm Lặng...
69 #69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70 #70: Sao Ba Không Thương Con...
71 #71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72 #72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73 #73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74 #74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75 #75: Chó Dại
76 #76: Có Thai Rồi?
77 #77: Chỉ Là Lầm Người
78 #78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79 #79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80 #80: Khang Là Vợ Nhu
81 #81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82 #82: Ung Thư Não
83 #83: Tao Đau Quá...
84 #84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85 #85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86 #86: Cho Tao Lăn Giường!
87 #87: Giận Dỗi
88 #88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89 #89: Trần Viễn Vương?
90 #90: Trùng Hợp?
91 #91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92 #92: Hạ Nhan
93 #93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94 #94: Chị Là Gì Của Tôi?
95 #95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96 #96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97 #97: Lệ Giai Giai?
98 #98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99 Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100 #80: Nhu Hôn Chết Khang
101 #81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102 #82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103 #83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104 #84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105 #85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106 #86: Nước Mắt Của Mẹ
107 #87: Vết Thương Lòng
108 #88: Chờ Em Về!
109 #89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110 #90: Khang Yếu Sinh Lý
111 #91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112 #92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113 #93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114 #94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115 #95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116 #96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117 #97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118 #98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119 #99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con
Chapter

Updated 119 Episodes

1
#1: Bạn Thân Là Chồng
2
#2: Ngày Đầu Làm Dâu
3
#3: Đến Lúc Chứng Minh Bản Thân?
4
#4: Bà Xã, Cục Cưng, Em Yêu Ơi!
5
#5: Hình Như Anh Chưa Từng Nói Anh Là Gay?
6
#6: Anh Là Lần Đầu Làm Chồng Người Ta
7
#7: Mười Lăm Năm Qua... Chưa Bao Giờ Anh Hết Thương Em!
8
#8: Em Thèm Thịt Anh Lắm Rồi!
9
#9: Anh Không Hôn, Em Không Ngủ
10
#10: Cô Ấy Muốn Bỏ Con
11
#11: Anh Không Dậy Là Em Chơi Anh Đấy Nhé!
12
#12: Anh Chỉ Thẳng Với Một Mình Em!
13
#13: Mày Là Con Chó Của Tao
14
#14: Con Tao Nó Muốn Gặp Cha Đẻ Của Nó
15
#15: Mày Có Người Yêu Rồi Tại Sao Còn Cưới Tao?
16
#16: Lần Đầu Đều Cho Em Cả
17
#17: Hư Cái Đầu Vợ Tao
18
#18: Nhớ!
19
#19: Thèm!
20
#20: Tôi Không Thể Lên Giường Với Ai Ngoài Cô Ấy
21
#21: Tình Nguyện Dâng Hiến!
22
#22: "Con Gái Là Người Tình Kiếp Trước Của Cha"
23
#23: Chỉ Cần Là Ngủ Với Em!
24
#24: Khóc!
25
#25: Chuyển Tiền Để Em Ngắm Anh
26
#26: Tám Số 0 - Mười Số 0
27
#27: Trái Tim Rúng Động
28
#28: Chồng Ơi, Em Nhớ Anh Rồi...
29
#29: Anh Nói Anh Thương Em, Thì Đây Mới Là Việc Của Anh!
30
#30: Liệt Giường Một Tuần Ba Ngày
31
#31: Người Làm Mày Có Bầu!
32
#32: Cho Anh Đi Cùng Hoặc Là Không Được Đi!
33
#33: Trừ Phi Em Ăn Anh, Nếu Không Anh Không Mặc!
34
#34
35
#35: Đêm Xuân Mộng
36
#36: Vận Động Viên Bơi Lội - Võ Sĩ
37
#37: Chỉ Đơn Giản Là Nụ Cười Của Tiết Nhu
38
#38: Dịu Dàng Ân Cần
39
#39: Ba Trận, Mỗi Trận Ba Hiệp!
40
#40: Hoan Ái (1)
41
#41: Hoan Ái (2)
42
#42: Chờ Em Về!
43
#43: Cô Ấy Vẫn Luôn Ở Đây Mà?
44
#44: Mất Mát
45
#45: Con Không Thể Ngủ Thiếu Vú Của Papa Được
46
#46: Papa Cởi Áo Ra Con Mới Ôm Được
47
#47: Tiết Nhu Và Lệ Giai Giai
48
#48: Ông Mau Sang Đây Nhìn Mặt Cô Ấy Lần Cuối
49
#49: Bệnh Tình Của Tiết Nhu
50
#50: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con!
51
#51: Cô Ấy Bỏ Anh Rồi...
52
#52: Chúng Ta Đều Hồi Hộp
53
#53: Lời Dặn Dò
54
#54: Chú Đẹp Trai Hơn Papa, Nhưng Con Không Thể Bỏ Papa, Nên Gọi Chú Là Cha Nuôi
55
#55: Cha Nuôi Thần Thánh Có Kẹo
56
#56: Không Có Nó, Con Sống Không Nổi
57
#57: Với Tính Cách Của Cô Ấy, Cô Ấy Sẽ Làm Gì?
58
#58: Tôi Trả Con Cho Em
59
#59: Tôi Mắc Phục Vụ Chồng Rồi!
60
#60: Em Chính Là Gánh Nặng Của Anh!
61
#61: Tốt Nhất Là Đưa Nhân Nhân Cho Viễn Vương Nuôi
62
#62: Xin Em, Đừng Tự Ý Quyết Định Tất Cả
63
#63: Nhân Nhân Về Ở Với Cha Nuôi Đẹp Trai
64
#64: Chị Thích Em Chồng Em Rồi
65
#65: Việc Bận Của Anh...
66
#66: Mày Xem Lại Mày Có Đáng Làm Mẹ Không?
67
#67: Cầu Xin Anh Một Đời Bình An
68
#68: Trầm Lặng...
69
#69: Ba Khang Đuổi Con Rồi...
70
#70: Sao Ba Không Thương Con...
71
#71: Tất Cả Chỉ Là Giấc Mơ
72
#72: Khang Cứ Mang Nhu Ra Đâm Thôi...
73
#73: Chồng Em Yếu Sinh Lý Mà!
74
#74: "Đánh Lộn Tiện Thể Đâm Lộn"
75
#75: Chó Dại
76
#76: Có Thai Rồi?
77
#77: Chỉ Là Lầm Người
78
#78: Biến Thái Là Biến Thành Thái?
79
#79: Vũ Vũ Là Ai Vậy?
80
#80: Khang Là Vợ Nhu
81
#81: Cho Tao Ngốc Lại Đi...
82
#82: Ung Thư Não
83
#83: Tao Đau Quá...
84
#84: Nhẹ Nhàng, Ấm Áp, Có Cả Hạnh Phúc!
85
#85: Tiểu Thuyết Gia Dở Hơi Nhất Hệ Mặt Trời
86
#86: Cho Tao Lăn Giường!
87
#87: Giận Dỗi
88
#88: Đem Anh Làm Bữa Tối
89
#89: Trần Viễn Vương?
90
#90: Trùng Hợp?
91
#91: Anh Vẫn Đang Chờ Em Về!
92
#92: Hạ Nhan
93
#93: Không Là Tiết Nhu Thì Không Là Ai Cả!
94
#94: Chị Là Gì Của Tôi?
95
#95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
96
#96: Được Cả Thế Giới Ôm Và Được Ôm Thế Giới Nhỏ Ngủ
97
#97: Lệ Giai Giai?
98
#98: Hạ Nhan Là Con Của Tôi và Người Yêu Cũ
99
Thông Báo: Một Chút Thay Đổi
100
#80: Nhu Hôn Chết Khang
101
#81: Bách Vũ Là Gì Của Cháu?
102
#82: Nhu Thương Nhân, Nhưng Mà Khang Hung Dữ Quá
103
#83: Nhân Nhân Được Mẹ Dỗ Ngủ
104
#84: Hai Mỹ Nhân "Nghiêng Nước Nghiêng Thành"
105
#85: Không Sợ Gì Chỉ Sợ Mẹ
106
#86: Nước Mắt Của Mẹ
107
#87: Vết Thương Lòng
108
#88: Chờ Em Về!
109
#89: Khang Cho Nhu Ăn Khang Nhá
110
#90: Khang Yếu Sinh Lý
111
#91: Nhìn Lại Cuộc Đời
112
#92: Viễn Khang Không Biết Gì Cả
113
#93: Thế Thì Đừng Nói Nữa
114
#94: Chỉ Có Em Bỏ Anh, Anh Không Có Tư Cách Bỏ Em
115
#95: Từ Giờ Không Tranh Chức Chồng Nữa
116
#96: Viên Ngọc Quý Trong Tay
117
#97: Ở Cạnh Người Mình Yêu Thì Mãi Là Con Nít
118
#98: Nhẹ Nhàng Ấm Áp Còn Có Cả Sự Hạnh Phúc
119
#99: Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play