2

Lâm Yến Yến chạy xung quanh tìm kiếm gã mập kia, nhưng tìm mãi không được. Hỏi ra mới biết hôm nay vợ ông ta bị bệnh, vậy nên ông ta đã không đến. Cô ta rối loạng, chạy xung quanh tìm Phi Dao.

"Cô... cô có thấy Triệu Phi Dao ở đâu không?"

"Dạ, chị ấy mệt nên đi nghỉ rồi ạ!"

Lâm Yến Yến ngơ ngác. Kế hoạch mà mình khổ công sắp đặt vậy mà tiêu tùng rồi. Cô ta đứng ngây ra đó một lát, rồi kéo tay nữ phục vụ khi nãy lại hỏi chuyện.

"Cô... có thấy ai khác vào phòng nghỉ ngoài cô Triệu Phi Dao hay không?"

"Hình như là có anh nào tóc xám khói đấy ạ!"

Cô phục vụ nói xong liền bị quản lí hối đi dọn dẹp. Lâm Yến Yến đứng lại đầy nghi hoặc. Trong buổi tiệc này biết bao nhiêu là con người, có vài người nhuộm tóc cũng khá là nổi bật, nhưng cô ta lại không nhớ ra nổi ai là người có mái tóc màu xám khói. Ngẫm nghĩ một hồi lâu, cô ta đột nhiên biến sắc mặt, há hốc mồm ra.

Ôi trời! Người có mái tóc màu xám khói đặc trưng, đẹp trai ngời ngời duy nhất trong bữa tiệc này... chính là Bạch tiên sinh - Bạch Chữ Thiên? Không thể nào. Tại sao Triệu Phi Dao lại có số hưởng như vậy, được ngủ cùng với anh ấy chứ? Mình... mình đang làm cái gì vậy?

Lâm Yến Yến chạy ngang một dãy phòng tìm xem Phi Dao và Chữ Thiên đang ở phòng nào. Vì khách sạn này mới khai trương vẫn chưa có khách, nên rất dễ biết họ đang ở chỗ nào. Ngang qua một căn phòng đóng cửa, cô ta khựng lại.

Trong phòng lúc này, Phi Dao và Chữ Thiên đang chìm trong vô thức mà quấn lấy nhau. Cô vì uống phải xuân dược nên vô cùng cuồng nhiệt, hầu như chủ động trong mọi chuyện. Anh cũng không chịu lép vế, liên tục cưỡng hôn cô.

"Ưm... nóng..."

Chữ Thiên như lấy lại được một chút ý thức, nhưng vẫn không thể dứt ra khỏi cuộc hoan ái này.

Cô gái này... Tại sao lại...

Phi Dao mạnh bạo trèo lên người anh ngồi, dường như rất thích sờ vào bộ ngực rắn rỏi của anh.

Những âm thanh mị tình vang lên trong phòng, làm Lâm Yến Yến ở bên ngoài nghe lén mà đỏ mặt tía tai. Cô ta phải dùng tay tự bịt miệng mình lại, tránh để mình quá khích mà hét lên.

Không thể tin được hai người họ lại làm chuyện này với nhau. Khoan đã! Bạch tiên sinh xưa nay là người lạnh lùng không thích ở gần phụ nữ. Nếu như anh ta tỉnh lại, biết mình đang ở cùng Triệu Phi Dao thì sẽ như thế nào nhỉ? Còn cô ta nữa, nhất định sẽ vô cùng hốt hoảng. Tuy không cho cô và gã mập kia ngủ cùng nhau, nhưng cũng coi như là cô động phải ổ kiến lửa rồi. Để xem, cô làm sao mà giải quyết đây.

...

Sáng hôm sau.

Phi Dao mơ màng tỉnh dậy trước, cô ngồi dậy đưa tay day thái dương, đầu vẫn còn hơi đau một chút. Cô không nhớ rõ gì về chuyện đêm qua, đến khi nhìn sang người đàn ông nằm bên cạnh.

Cô trố mắt nhìn anh, rồi nhìn lại mình. Cả hai đều không mặc gì cả, hơn nữa trên ngực anh còn đầy dấu hôn.

Mình... mình đã làm gì thế này? Không lẽ mình và anh ta đã...

Cô vẫn còn bàng hoàng và ngơ ngác nhìn qua nhìn lại. Mà khi nhìn kĩ rồi, mới thấy anh đúng là có một dung mạo hoàn mỹ, sóng mũi cao, da trắng, rất hợp với mái tóc màu xám khói này. Và đặc biệt là, cơ bụng rất tuyệt. Phi Dao hầu như không có chút gì là sợ hãi hay quá kinh ngạc. Cô thản nhiên đứng dậy, thay lại quần áo rồi sửa soạn chỉn chu. Ngồi lên giường nhìn người đàn ông đang say ngủ, khoé môi cô khẽ cong.

"Tiểu thịt tươi này... càng nhìn càng thấy ngon nhỉ?"

Cô sợ anh sẽ không nhớ những gì đêm qua mình đã làm, vậy nên đã lấy son viết lên mặt bàn gỗ màu trắng ở bên cạnh rồi quay người rời đi.

...

Chữ Thiên nằm đến tận một tiếng nữa mới dậy nổi. Quả nhiên là Bạch tiên sinh trong lời đồn, gì cũng giỏi nhưng chỉ có tửu lượng là dở tệ. Hôm qua anh chỉ cùng vài người quen uống mấy ly mà đã không biết trời đất gì rồi. Anh ôm đầu ngồi dậy rồi nhìn lại mình, cũng không hiểu quần áo đã bị lột sạch từ khi nào, còn vứt lung tung cả lên. Anh cũng kệ, thay đồ trước rồi tính.

Sau khi thay xong, đi ra anh mới để ý đến dòng chứ màu đỏ ở trên mặt bàn.

"Cảm ơn nhé tiểu thịt tươi! Nhưng mà cậu mạnh bạo quá đấy! Làm người ta ngượng chết được! Kí tên Dao tỷ tỷ!"

Cái gì vậy? Đây là cái gì? Ai đã viết những chữ này?

Chữ Thiên cau mày, đầu anh như hiện ra hàng tá dấu chấm hỏi. Lúc này anh chợt nhớ ra, hình như đêm qua mình đã ngủ cùng một cô gái. Hai mắt anh như xẹt ngang một tia sáng, ngơ ngác toàn tập. Trong đầu anh vọng lại những âm thanh ái muội ấy, cùng khuôn mặt quyến rũ gợi tình kia.

"Tiểu thịt tươi này... nhìn mlem thật đấy!"

"Ưm... đừng..."

Anh ôm đầu, còn chưa kịp định thần nhớ ra cho thật kĩ khuôn mặt đó thì điện thoại đã rung lên.

"Alo! Bạch tiên sinh! Hôm nay có buổi triễn lãm tranh nghệ thuật ở nhà hàng Ngoại Hải đấy! Anh quên rồi sao?"

"Tôi quên mất! Đến ngay đây!"

Buổi triễn lãm từ thiện này do một nữ doanh nhân tổ chức, nhằm quyên góp tiền ủng hộ cho côi nhi viện lớn ở Thượng Hải. Chữ Thiên về nhà ăn mặc chỉn chu, vẫn không che được cái dấu hôn trên cổ, phải can thiệp bằng kem che khuyết điểm. Anh vừa bước xuống xe cùng với trợ lý, thì đã nghe thấy một âm thanh vui mừng niềm nở.

"Ơ? Là tiểu thịt tươi tối qua đây mà?"

________________________________________________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play