Ánh Sáng Của Ngày Mai

Ánh Sáng Của Ngày Mai

CHƯƠNG 1

Tinn Leonard

Giới tính: Nam

Cung hoàng đạo: Sư Tử

"Mày còn nhỏ biết cái gì mà nói."

"Tao nói mày phải nghe, đừng có cãi người lớn, ra đường người ta lại nói tao không biết dạy mày."

"Tao bảo mày làm gì mày phải nghe, đừng có mà cãi, cái tao đuổi ra đường ở."

Từ nhỏ mấy câu nói này không còn xa lạ gì với Tinn nữa. Cậu chưa từng được tự do làm điều gì, mà luôn bị sự kìm kẹp của gia đình.

Dần dần nó hình thành nên tính cách của cậu. Tinn trở thành một người thụ động, ngại giao tiếp và rất sợ nói chuyện với người lạ. Cậu ko dám từ chối mỗi khi ai nhờ mình một việc gì đó, cậu luôn đồng ý theo phản xạ, bởi vì gia đình đã dạy rằng cậu phải nghe lời, không được phản bác, không được cãi lại. Vậy nên cho dù việc không liên quan tới Tinn, nhưng cậu vẫn thường dính vào rắc rối.

Tinn luôn tự tách mình ra khỏi đám đông, dù cậu có cố gắng hòa nhập, thì cũng chỉ trong thời gian ngắn chưa tới mười lăm phút, cậu sẽ bị mọi người lơ. Đơn giản bởi vì không ai hợp với cậu cả, họ cảm thấy nới chuyện với cậu thật vô vị, chán ngắt.

Tinn cũng quen dần với cảm giác cô lập với đám đông rồi. Cậu lại cảm thấy thoải mái mỗi khi ở một mình.

Nhưng một mình, đồng nghĩa với sự cô đơn. Tinn chưa bao giờ có được một người bạn thật sự. Bạn của cậu chính là những cuốn tiểu thuyết trinh thám, là những bài hát mà cậu thích nghe, là căn phòng vắng lặng trống không.

Trưởng thành, cậu cũng yêu như bao người khác, nhưng cách mà họ đáp trả lại tình yêu của cậu, khiến cậu không thể tin vào tình yêu nữa.

"Anh vẫn còn thương e nhiều lắm."

"Anh yêu em, nhưng vì cuộc sống nên anh phải quen một người nữa, anh vẫn muốn giữ mối quan hệ với em."

"Anh xin lỗi, những gì anh đã làm, làm emtổn thương, anh hối hận rồi."

".............."

Mấy lời đó, Tinn nghe đến phát ngán rồi. Cậu cảm thấy, có lẽ mình không nên yêu làm gì, đến cuối cùng, chỉ có bản thân mình là đau.

Bởi vì bản thân quá ngu ngốc, luôn hết lòng vì một người, để rồi cái mình nhận được lại là một nhát dao đâm thẳng vào tim. Quá tam ba bận mà, đến người thứ ba thì cảm thấy tim mình mệt mỏi lắm rồi.

Rồi Tinn tự xây xung quanh mình một bức tường vô hình, tự nhốt mình trong đó, không muốn mở lòng với bất cứ ai nữa. Cậu nghĩ, như thế cũng tốt, sẽ không phải chịu đau nữa.

Tinn từng tổn thương chính bản thân mình, nhưng cậu lại không thấy đau, không đau ở thể xác, mà đau ở trái tim. Trái tim cậu đã có nhiều vết sẹo vô hình rồi.

Đến khi đi làm rồi, gia đình cậu chưa bao giờ hỏi rằng cậu có mệt không, mà chỉ hỏi tháng này lương được bao nhiêu, lễ được thưởng như nào. Tinn thật sự rất mệt mỏi, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói. Cậu học được cách che giấu cảm xúc, bởi vì trước mặt gia đình, cảm xúc thật của cậu là không cần thiết.

Thậm chí, Tinn đã quên luôn cách biểu lộ cảm xúc thật của mình ra, cậu luôn treo nụ cười trước mặt mọi người như một phản xạ tự nhiên. Cho dù là tức giận, hay buồn tủi, cậu cũng không rơi nước mắt mà luôn cười thật vui.

Về với căn phòng yên tĩnh của mình. Nước mắt Tinn bắt đầu rơi, cậu không thể khóc trước mặt mọi người, chỉ có thể khóc, bộc lộ cảm xúc thật của mình ra. Cậu chỉ có thể làm vậy khi không có ai bên cạnh.

"Không sao, sẽ ổn thôi..."

Đôi khi Tinn cũng không hiểu lý do tại sao mình khóc nữa, đang yên đang lành, nước mắt cũng tự rơi không thể kiểm soát được. Cậu thở dài, có lẽ việc kiềm nén cảm xúc quá lâu khiến cậu bắt đầu không kiểm soát được nữa, bắt đầu vỡ òa ra. Cũng may là không bị ai nhìn thấy.

Tinn hay hỏi người khác muốn gì, nhưng cậu chưa từng tự hỏi bản thân mình muốn gì. Những điều cậu muốn, cậu chẳng bao giờ nói ra, và cũng không dám nói ra. Cậu sợ đó là đòi hỏi quá nhiều.

Cậu muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của gia đình. Cậu muốn được tự do. Cậu muốn được làm những điều mà trước giờ gia đình cấm cản cậu. Cậu muốn theo đuổi đam mê của mình. Cậu đã từng muốn...được chết.

Nhưng cậu không có can đảm để nói ra, cậu rất sợ, sợ mình lại trở thành gánh nặng cho người khác, sợ bị người đời chửi mắng cậu là đồ ngu. Bởi vì cậu là một con người nhạy cảm với mọi thứ, chỉ cần một câu nói đùa, cũng đủ khiến cho tinh thần cậu sụp đổ...

"Liệu có ai quan tâm đến cảm xúc của mình không?"

"Liệu trong mắt người khác, mình chỉ là một hạt bụi không đáng để chú ý tới?"

"Liệu một ngày, mình biến mất khỏi thế gian, thì họ quan tâm không?"

"Liệu nếu như..."

Hot

Comments

Đom Đóm

Đom Đóm

buồn ghê

2022-01-28

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play