Tình Kiếp Nhân Duyên

Tình Kiếp Nhân Duyên

CHAP 1

Thuở xa xưa, trên thế gian tôn bốn vị nữ thượng thần đức cao trọng vọng thành tứ thượng thần, được người người ngưỡng mộ, với sức mạnh khiến người ta nể phục, cùng với nhan sắc khiến ai gặp lần đầu cũng phải mê đắm trước các nàng.

Phượng Thu thượng thần, Thủy Cơ thượng thần, Mộc Hạ thượng thần và Huyết Phong thượng thần.

Tương truyền Phượng Thu và Huyết Phong có mối thù truyền kiếp, Phượng Thu từng thề rằng sẽ quyết phải rửa máu của Huyết Phong trên đỉnh Thiên Sơn, người ta nói rằng nguyên nhân là trước kia Huyết Phong từng hạ sát hết một bộ phận gia tộc mấy trăm mạng người của Phượng Thu chỉ với một thanh kiếm nhuốm đầy máu.

Từ đó, Huyết Phong cũng bị người đời chê trách, mỉa mai và muốn tước đi danh phận mà nàng đang có, nhưng họ có biết rằng, nàng đâu cần thứ danh phận hư vô đó? Thứ nàng mong muốn sau khi huyết tẩy Nam Sơn Môn (một phần gia tộc Phượng Thu) là có thể sống an nhàn bên khu rừng trúc yên tĩnh mà nàng yêu thích, tìm được một nam nhân tâm đầu ý hợp, bách niên giai lão.

Nhưng thứ mà nàng phải trả giá khi giết vô số mạng người kia là phải sống cô độc mãi mãi , một đời cô tịch....

Thật vậy, trong suốt mấy vạn năm qua, nàng từng được nhiều nam nhân ngõ lời cầu hôn... Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết thảy, đến khi cử hành hôn lễ thì phu quân không bị lên cơn đau tim thì cũng chết bất đắc kì tử, tóm lại chẳng có mối nào thành, thế là nàng cứ phải sống cái cuộc đời hiu quạnh này... Dần dà, nàng cũng không để ý tới việc hôn nhân đại sự nữa, chỉ có duy nhất cây tinh làm bạn, tên nó là Tiểu Lư.

Trong ánh nắng dịu nhẹ, nàng đang say giấc dưới gốc cây lớn, bộ Hồng y đỏ chói làm nổi bật nước da trắng nõn và nhan sắc tuyệt trần của nàng, đến nổi ai nhìn vào cũng phải đăm chiêu hồi lâu.

Sự yên tĩnh bị đánh thức bởi tiếng ồn ào gần đó, có một đám người áo đen đang vây đánh một người, xung quanh toàn những xác người máu me bê bết, cảnh ngộ tang thương.

Mấy tên áo đen chĩa kiếm vào người còn sống duy nhất đó, là một chàng trai tuấn tú thêm chút kiêu ngạo, đôi chân mày đậm,trông có vẻ là một kẻ có mưu lược cao.

-"Ngươi mau chịu chết đi" - Bọn áo đen cười đắc ý.

-"Tốt nhất các ngươi nên giết ta đi, nếu không khi trở về thì các ngươi sẽ phải sống không bằng chết."Chàng trai đang bò dưới đất không sức chống cự, quẹt vết máu trên khoé môi.

-" Ta xem ngươi còn cứng miệng đến khi gặp Diêm Vương không?"

Nói rồi bọn chúng vung kiếm thẳng đến chàng trai đó, khi tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc, một thân Hồng y bay từ trên không đáp xuống, phất tay khiến bọn áo đen phải té ra một khoảng thật xa, Huyết Phong mỉm cười nhẹ:

-" Ta không cho phép các ngươi nhuốm bẩn nơi ta nghỉ ngơi!"

bọn áo đen hớt hãi:

-" Ngươi là kẻ nào, dám phá hoại chuyện tốt của chúng ta."

Huyết Phong vươn tay về phía cái cây bên cạnh, một luồng sức mạnh khiến cái cây đổ rập xuống, bọn áo đen kinh hoàng chạy mất, chỉ còn lại hai bóng người cùng khung cảnh nhớt nhát xung quanh. Chàng trai gắng gượng ngồi dậy:

-"Cô là ai? Sao lại giúp ta?"

-"Ta không giúp ngươi, chỉ là thấy tức giận vì bị phá mất giấc ngủ ngon."

Chàng trai với khuôn mặt cảm kích, tuy bụi bám nhưng vẫn không che đi vẻ tuấn lãng của hắn:

-" Dù Cô nương vì mục đích gì chăng nữa, thì vẫn là ân nhân của ta, nếu không có cô, ta đã bị những kẻ tiểu nhân kia hãm hại, chết không cam tâm!"

-" Bọn chúng sao lại muốn giết ngươi?"

Thiên Lâm có chút ngập ngừng,sau đó nói:

-" Chắc chắn bọn chúng do tên biểu đệ của ta phái đến giết ta,Một trong số chúng còn từng giả làm người hầu thân cận sau đó đâm ta một nhát khiến ta không kịp trở tay, ta nhất định sẽ khiến bọn chúng phải hối hận..."

Vết thương trên người hắn vẫn còn chảy máu rất nhiều, Huyết Phong đưa bàn tay trắng mịn ra, toả ra nguồn sức mạnh khiến vết thương đang chảy máu rất nhiều dần hồi phục, thật ra Huyết Phong bản thân của nàng là người của tộc Sa Hoả, tộc này có khả năng chữa trị vết thương một cách thần kì, đặc biệt còn có thể hồi sinh cả người hấp hối cần kề cái chết.

-" Cô tên là gì?"

-"Huyết Phong, còn huynh?"

-"Thiên Lâm." Hắn nhìn nàng từ trên xuống dưới.

-"Cô nương có vẻ không phải người tầm thường."

-" Đúng vậy, ta là thượng thần, huynh phải rất may mắn mới gặp được ta đấy."

Nghe Huyết Phong nói một cách nghiêm nghị như vậy, hắn bật cười.

-" Nàng sống ở đây một mình ư, có muốn đi cùng ta không?"

-" Đi cùng huynh?"

Nàng sống lâu như vậy rồi, lần đầu tiên có người hỏi nàng có muốn đi cùng không. Sự cô đơn khi chịu trừng phạt khiến nàng trở nên lãnh đạm, nàng thật sự có chút rung động bởi câu hỏi này...

Nàng muốn thử một lần chống lại sự đơn độc ấy, chống lại số mệnh sắp đặt, nàng đi cùng hắn về kinh thành...

Trên đường đi , nàng thật sự mất đi cái dáng vẻ lạnh lùng trước kia, biến thành một chú mèo con ngây ngô với mọi thứ, vì dù sao đây cùng là lần đầu nàng đến chốn phồn hoa so với ở rừng trúc thật sự vô cùng mới lạ.

-"Huynh bình thường có thích đi dạo ở ngoài phố không?" Nàng hỏi.

-"Không hẳn, ta rất ít khi ra ngoài phố đi dạo, cũng bởi vì công việc quá bận rộn."

-"Huynh bận rộn tới mức đó sao?" Nàng ngạc nhiên, sau đó cũng xịu mặt.

-"Ta thì khác, ta rất là rãnh rỗi, mặc dù rất thích dạo chơi nhưng lại không muốn ra ngoài... Cái ả Phượng Thu sẽ lại tìm đến gây rắc rối."

Thiên Lâm nhướn mày.

-"Phượng Thu?"

-"Có nói huynh cũng không biết, lần này rời khỏi rừng trúc mong là cô ta không phát giác... Phải rồi, ta muốn ăn hồ lô, huynh đưa ta đi ăn được không?" Nàng hí hửng.

Còn nhớ mấy lần trước, cũng rất lâu rồi, nàng rời rừng trúc đến mấy huyện nhỏ để rong chơi, đang vui vẻ thì cái ả Phượng Thu kia cởi Phượng Hoàng bay đến... Thế là tất cả mọi người xung quanh sợ đến thót tim, chạy mất tăm...

-"Hồ lô? Được, vậy chúng ta dạo phố, ăn hồ lô rồi mới trở về." Thiên Lâm từ tốn nói, quay sang nàng thì hoảng hồn với cái người trước mặt.

-"Nàng đây là làm gì?"

Huyết Phong nàng trùm kín mít cả người, chừa lại mỗi mắt, mũi, miệng, đưa ngón tay lên suỵt.

-"Ta chính là đang ẩn thân, muốn được thoải mái vui vẻ thì chỉ còn cách này." Nàng nhăn mặt.

Mà Thiên Lâm thấy cái dáng vẻ này của nàng, ôm bụng cười một trận, nàng bị hắn trêu suốt quảng đường, thật quá đáng a.

Nói thì nói vậy, nhưng Thiên Lâm cũng rất bao dung với nàng, nàng muốn dừng chân vui chơi một lúc hắn cũng nhiệt tình chơi cùng nàng, nàng muốn ăn hồ lô, muốn cài trâm ngọc, muốn mua mọi thứ mới lạ nàng nhìn thấy, hắn đều cho nàng. Đây có lẽ là lần đầu nàng được đối đãi như vậy.

-"A, ta muốn đến đó." Nàng chạy đến một rạp bán những con diều đầy màu sắc, nhanh tay lấy một con diều hình bướm.

-"Ta muốn lấy cái này." Thiên Lâm đưa tiền cho ông chủ, ông ta cười vui vẻ nhận lấy, còn chúc cả hai được hạnh phúc gì gì đó.

Mọi thứ thật sự vô cùng tốt đẹp, trên đường có bao ánh mắt nhìn nàng và hắn vô cùng ngưỡng mộ, trai tài gái sắc đâu phải nơi nào cũng có?

Đến một buổi chiều tà, nàng đi trên phố, trời đã bắt đầu lạnh, tuy vậy người qua lại vẫn không hề thuyên giảm...

Thoáng có mùi thơm và khói của bánh bao đang nấu bay vào mũi nàng, nàng lay lay vạt áo Thiên Lâm.

Mà cái cô nương này, tham ăn như vậy, hắn thấy dáng vẻ này cũng hiểu nàng muốn gì rồi.

Cả hai đi đến chỗ ông chủ đang lấy giấy gói bánh bao cho khách, đột nhiên có một ông lão quần áo rách rưới, cầm cái bát đã mẻ một bên, run run chống gậy đi đến.

-"Lão đói quá... Ông cho lão một cái bánh bao có được không... Lão rất biết ơn..."

-"Ở đây buôn bán ai cũng khổ cực hết, lão tìm chỗ khác mà xin xỏ, đi đi đi, ta còn buôn bán nữa."

Huyết Phong thấy cảnh này thật sự rất xót thương, nàng đi đến chỗ bán bánh bao, lấy cho lão ăn mày mấy cái.

-"Lão mau ăn đi, có lẻ lão đã nhịn đói mấy ngày qua rồi..."

Lão ăn mày gật gật, nước mắt rưng rưng, vô cùng cảm kích.

-"Đa ta... Đa tạ cô nương tấm lòng lương thiện..."

Nàng lấy trâm ngọc trên đầu đưa cho lão.

-"Cây trâm này là huynh ấy mua cho ta, mặc dù ta rất thích, nhưng lão có lẻ cần nó hơn ta..."

Lão ăn mày xua tay không nhận nhưng bị nàng ép mãi, đành cầm lấy bằng hai tay, không ngờ lão có thể gặp người tốt bụng đến như vậy.

-"Ông chủ, ta trả tiền mấy cái bánh bao cô ấy lấy vừa nãy, gói thêm cho bọn ta hai cái."

Ông chủ cũng cười cười sau đó gói bánh lại, buôn bán mà, có tiền là được.

Mà Thiên Lâm thật sự có chút xao động trước cô gái này, tuy rằng là một vị thượng thần cao cao tại thượng, nhưng chẳng có chút nào coi thường người khác, ngược lại lại rất đáng yêu.

Đêm về, cả hai cùng vào khách điếm tìm phòng trọ nghĩ ngơi. Không may, chỉ còn lại duy nhất một phòng, hắn bảo nàng cứ yên tâm, nàng ngủ trên giường còn sàn nhà thuộc về hắn, hắn thích cảm giác lành lạnh của sàn nhà.

Nghe thì biết ngay là lời nói dối không tinh tế rồi, nàng cũng đành gật đầu vì chẳng còn lựa chọn nào khác, nhưng đêm đến, nàng bỗng nhớ đến sự trừng phạt của Vương hậu dành cho nàng, mãi mãi cô đơn, không thể hạnh phúc. Nếu cãi lời, một trong cả hai sẽ phải chết.

Bỗng nhìn lại người con trai đang nằm dưới sàn cùng tấm chăn không biết có đủ ấm không, nàng có lẽ đã rung động, nhưng mọi thứ sẽ không thể trọn vẹn, đây sẽ là món quà dành cho cuộc đời dài đằng đẵng của nàng...

Nàng rời đi, khoác một chiếc áo khoác lông mềm mại... Một cánh tay cản nàng lại

-"Nàng định đi đâu?"

-"Ta đưa ngươi đến đây được rồi, quay về nơi ta ở." Nàng hất tay hắn.

-"Nàng hứa sẽ đi cùng ta?"

-"Ta đổi ý rồi.."

Thiên Lâm cau mày:

-"Ta biết ta không thể ép buộc nàng, nhưng có lẽ ta đã rung động trước nàng, vẻ thánh thiện và ngây ngô của nàng đã thu hút ta, lẽ nào nàng đành lòng rời đi?"

Nàng thật sự cũng yêu hắn, nhưng nàng sao có thể đành lòng nhìn hắn chết vì nàng chứ? Cơn gió lạnh thổi qua, tà áo thổi đưa theo, nàng khẽ cười khổ:

-"Có duyên ắt tương ngộ!"

Nàng rời đi trong sự lực bất tòng tâm của Thiên Lâm.

Thật ra thân phận hắn là tam vương gia, sau khi trở về phủ, hắn đã xử gọn bọn chủ mưu vụ ám sát.

Trong ba năm sau đó, hắn luôn sai người tìm kiếm tung tích của nàng, người con gái xinh đẹp sống ở nơi rừng trúc kia, người cứu hắn thoát khỏi ngã sinh tử.

Hot

Comments

Mai Hồng Võ

Mai Hồng Võ

hay 🥰

2022-01-14

1

ngưu ngưu nhỏ

ngưu ngưu nhỏ

..

2021-12-30

1

An Vy

An Vy

À kh chị nên ở lại với anh đi

2021-12-30

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play