Chương 3

Tiếng chuông báo thức kêu vang căn phòng, cô bật người ngồi dậy,ngáp dài một cái,xoay xoay cái cổ xong thì đứng dậy gấp chăn mền rồi đi vệ sinh cá nhân.

Chuẩn bị sẵn sàng cô nhìn lại đồng hồ,cô nhếch miệng cười tự đắc.

-Xời 6h đúng. Mầy đỉnh quá Nữ ơi.

Cô tung tăng xuống phòng khách ngồi nhàn nhã lướt điện thoại.Điện thoại chợt rung lên làm cô giật mình suýt chút nữa đánh rơi nó xuống đất.

-Gì đấy ?

" Cậu dậy chưa?"

Giọng nam trong điện thoại thật ấm áp,tim cô bất chợt đập khác lạ nhưng cô liền trấn tĩnh bản thân.

-Tớ dậy rồi.Sao đấy!

"Qua nhà tớ ăn sáng xong mình đi học luôn.Mẹ tớ chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ cậu qua thôi đấy."

-Ờ ờ tớ qua ngay.

Cô đứng dậy cất điện thoại vào cặp xong khóa cửa rồi chạy sang nhà Nam.Chưa kịp gõ cửa thì cánh cửa đã mở ra.

-Vào nhà đi Nữ.

Anh Kiên vừa cửa nở nụ cười như hoa mùa xuân với tôi,tôi cũng cười đáp.

-Sao anh Kiên biết em qua mà mở cửa nhanh vậy.?Em còn chưa kịp gõ nữa.

-Đỉnh nó thế đấy em.Vào đi cả nhà chờ em kìa.

-Dạ!

Cô cởi giày rồi đi vào trong.Đúng như cả Năm và anh Kiên nói cả hai bác đang ngồi chờ một mình cô qua.

-Dạ con chào hai bác.

Cả hai bác cười tít mắt khi thấy cô.

-Nào ngồi đi con.

Bác gái vỗ vào chiếc ghế bên cạnh,cô cũng không ngại gì nữa mà ngồi vào,đồ ăn có sẵn cho từng người hết rồi.Cả nhà vừa ăn vừa nói rộn ràng. Bác gái nhìn sang hỏi cô

-Tối qua có ngủ ngon không con.

-Dạ ngon ạ.

-Giỏi thế nhỉ.Thấy mấy đứa con gái khác ngủ một mình sợ ma rồi sợ chuột sợ gián các thứ mà con thì chả sợ gì cả.

-Hihi lâu thì nó cũng quen thôi bác ạ! Tối qua hai bác ngủ ngon chứ ạ!

-Hai bác đêm nào cũng ngon giấc cả.Haha.Đầu hôm thì còn lo lắng này kia chứ vào giấc rồi là quên cả trời đất.

Bác trai nói xong thì cười khà khà, bác ấy lớn hơn ba tôi vài tuổi nhưng trông vẫn còn trẻ trung và phong độ lắm,bác gái thì sắc nước hương trời thành sinh hai anh em đẹp trai má ôi luôn á.Mê mẩn.

Ăn uống xong đã 6h30,cả hai chúng tôi đi học còn hai bác và anh Kiên cũng chuẩn bị đi làm.

- Này cậu lấy xe đạp nhanh lên,sao nay lề mề thế,trễ học bây giờ.

- Yên tâm đi cô gái,có Nam ở đây cậu không lo bị trễ học đâu.

Cô khoanh tay lại liếc đôi mắt lên xuống nhìn thằng đang đứng trước mặt nổ banh trời,ánh mắt khinh bỉ nói.

-Tôi cho cậu đạp lòi cơm luôn,không phụ đâu nhé!

- Này tớ đây là cho cậu đi nhờ xe đấy.Lộn xộn đi bộ à nghen.

- Cậu nói gì cơ.Đi bộ á.Bổn tiểu thư về nhà lấy xe đạp tự đi nhé.Giận.

Cô làm mặt dỗi dậm chân bước về nhà mình,nghĩ chuyến này đạp xe giảm cân cũng được không thèm chơi với tên kia nữa.

Nhưng chỉ mới bước được một bước đã bị kéo giật ngược về phía sau.

Cô giận dữ quay lại định quát cậu ta cho đã, nhưng không ngờ lời chưa kịp nói ra đã đành vứt xuống.

Mặt Nam tỏ vẻ đầy tội lỗi và ăn năn,bàn tay cậu nắm cổ tay cô vẫn chưa buông.

-Tớ xin lỗi, từ giờ tớ sẽ không nói thế nữa đâu.Để tớ chở cậu đi.

Thấy cậu thành tâm ăn năn hối cải như vậy cô cũng không giận dai, chẳng qua từ đầu giả vờ giận vu vơ cho có không khí xíu ai ngờ cậu ta lại như vậy.

-Thôi được rồi tớ tha lỗi cho cậu đấy.Lần sau có nữa giận thật đấy.

-Ừ...Tớ có một bất ngờ nè.

-Gì vậy?

Cậu chạy vào trong sân,không biết làm gì sai bụi cây,cô thì sốt ruột nhìn đồng hồ điện thoại,má ơi 40 rồi đấy,cậu ta hôm nay bị sao thế không biết.

-Tèn ten...Ngạc nhiên chưa.

-Woa. Quá tuyệt.

Trước mắt cô là con xe máy điện mới tinh,màu xanh dương tươi tắn.Thì ra là vì có em nó nên cậu ta mới nhàn nhã vậy.

-Lên xe.

Cậu hùng dũng hô to,cô vui vẻ nhảy lên miệng cười toe toét.

Chiếc xe chạy bon bon trên đường, hôm nay trời sao mà mát mẻ đến thế,sao mà nhẹ nhàng đến thế,sao mà khỏe đến thế.Hên thật sự chứ nếu mà lúc nãy cậu không níu cô lại chắc giờ cô đang gồng mình đạp chiếc xe đạp đến trường quá.

- Cậu mua nó lúc nào thế Nam?

-Chiều hôm qua.

-Sao không rủ tớ đi với.

-Tớ muốn cho cậu bất ngờ mà.

-Haha đúng là bất ngờ thật.Sao tự dưng lại mua nó vậy.

-Haizz tớ cũng không tính mua đâu,có mua cũng mua mấy năm trước chứ giờ cũng lớp 12 mua làm gì,lên đại học sợ cũng không dùng đến nó.

-Ừ đúng rồi!

- Nhưng mà vì hôm qua,tớ như muốn đột quỵ khi về tới nhà,tớ nhận ra tớ đã già không còn sức để còng lưng đạp xe đón đưa cậu nữa rồi.Cho nên quyết định tậu em nó về.

-Hihi thế ra cậu không thể bỏ tớ à.

Mặt cậu bỗng chốc đỏ bừng, còn cô bé ngoài sau vẫn nói mấy lời chọc cậu.Phải chăng cậu đã quen với việc có cô bé rắc rối này bên cạnh,thích được đưa đón cô ấy mỗi ngày.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play