Sau khi hoàn tất tất cả thủ tục. Hạ Tử Lan được đưa vào phòng phẫu thuật. Trước khi bị bác sĩ gây mê cô vô thức đưa tay lên sờ bụng mình, nước mắt của cô cầm cự nãy giờ cũng rơi xuống. Bác sĩ bước vào phòng phẫu thuật. Cô cầm dao lên chuẩn bị tiến hành ca phẫu thuật thì đột nhiên có một đám người mặc áo đen xuất hiện xông vào phòng phẫu thuật. Trong những người mặc áo đen đang đứng ở phòng phẫu thuật thì có một người có độ tuổi trung niên tiến lên phía trước đặt một cọc tiền dày cợm lên bàn phẫu thuật. Ông ta chậm rãi nói:
“ Tiềng này sẽ là của các vị và hãy để cô gái này đi theo chúng tôi.”
Bác sĩ và y tá ở đó đều có chút run sợ.
“ Chuyện này... chuyện này... không thể nào.”
“ Số tiền này có thể khiến cho các vị sống một cuộc sống sung sướng đến già chỉ cần các vị làm như không có chuyện gì xảy ra. Như vậy không phải tiện lợi cho đôi bên hay sao.”
Sau đó ông ta quay sang mấy người áo đen đứng bên cạnh ra lệnh cho bọn họ đem Hạ Tử Lan đi. Thuốc mê hết tác dụng, Hạ Tử Lan lờ mờ mở mắt ra nhưng khung cảnh xung quanh khiến cô rất ngạc nhiên. Cô lấy tay dụi mắt để có thể nhìn rõ hơn khung cảnh xung quanh. Cô nhận ra đây không phải là bệnh viện, cũng không phải là Hạ gia, càng không phải là kí túc xá ở trường của cô. Căn phòng này thật rộng, nội thất được trang trí rất sang trọng. Hạ Tử Lan rời khỏi giường định đi ra bên ngoài thì thấy một người đàn ông trung niên đang bước vào. Cô hoảng hốt lùi lại phía sau.
“ Ông là ai? Tại sao tôi lại ở đây?”
“ Tôi là quản gia của căn nhà này. Chuyện có thai của cô thật sự xin lỗi. Hôm đó có một vài sự cố xảy ra nên chúng ta đã nhầm cô với một cô gái khác.”
Đầu ốc của Hạ Tử Lan lúc này không suy nghĩ kịp những gì người quản gia này nói.
“ Nhầm lẫn?”
“ Thật sự xin lỗi cô vì chuyện đó. Nhưng bây giờ cô đã mang thai thì cô phải sinh đứa bé trong bụng của mình ra.”
Hạ Tử Lan tức giận “Không. Tại sao vì sự nhầm lẫn của mấy người mà tôi phải gánh chịu mọi hậu quả này chứ.”
“ Chúng tôi không cần cô phải gánh chịu gì cả. Chúng tôi chỉ cần cô sinh đứa bé này ra mạnh khỏe rồi chúng tôi sẽ nuôi đứa bé và cho cô một số tiền nhưng mong cô sau này đừng có xuất hiện trước mặt chúng tôi và đứa bé là được rồi.”
Cô lắc đầu không tin vào những gì mà mình vừa mới nghe được.
“ Không... không. Tôi không đồng ý. Nhất quyết không đồng ý chuyện này.”
Quản gia đưa cho cô một xấp tài liệu. “ Cô đọc xong tài liệu này rồi hãy quyết định cũng không muộn.”
Hạ Tử Lan không hiểu người này ruốt cuộc có ý gì nhưng cô vẫn rất cẩn thận đọc từng chữ trong tài liệu của ông ta đưa. Đọc xong tài liệu đó sắc mặt của cô trở nên khó coi hơn.
“ Đây là... đây là... tại sao mấy người lại có được những tài liệu này?”
“ Tại sao chúng tôi có tài liệu này thì không quan trọng. Chuyện quan trọng mà cô cần quan tâm là nếu như cô từ chối chuyện sinh đứa trẻ này ra thì tài liệu này sẽ được phát tán trên mạng và chúng cũng sẽ có mặt ở đồn cảnh sát đó.”
Cô nghe quản gia nói vậy vừa run sợ vừa tức giận.
“ Các người thật sự đang đe dọa tôi sao?”
Quản gia đưa cô thêm một xấp tài liệu nữa.
“ Đây là hợp đồng sinh đứa bé. Cô kí vào đi mọi chuyện sẽ được giải quyết.”
Hạ Tử Lan thật sự rất căm phẫn. Cô không muốn làm theo yêu cầu của những người này nhưng nếu cô không làm theo họ thì gia đình cô sẽ gặp nguy hiểm. Cô không thể để gia đình của mình rơi vào nguy hiểm được. Vì thế cô đã kí tên vào bản hợp đồng sinh con đó.
Tử Lan chua xót nhìn ra ngoài cửa. Cô không ngờ bản thân mình lại rơi vào cảnh này. Cô của bây giờ đang bị người ta giam lỏng để chờ sinh con cho họ. Cô có khác nào một cái máy đẻ cho những người lạ mặt đó. Cô vô thức lại sờ vào bụng của mình. Sau này đứa bé trong bụng của cô sẽ ra sao? Liệu rằng đứa bé có được sống hạnh phúc? Liệu rằng sau này nó có hận cô hay không?
9 tháng mang thai cô bị giam lỏng trong khu biệt thự này. Mọi người ở đây chăm sóc cô rất tốt, lo cho cô đầy đủ tất cả mọi thứ. Cô biết họ làm những điều này là vì đứa bé mà cô đang mang trong bụng. Thời gian cũng trôi qua thật nhanh. Mới đó đã đến ngày sinh của Hạ Tử Lan. Cô được quản gia bí mật đưa đến bệnh viện A để sinh con. Hạ Tử Lan đau như ruột cắt sinh ra một đứa bé. Vừa nghe thấy tiếng khóc của con cô rất muốn ôm lấy con mình nhưng chưa kịp làm gì thì quản gia đã đi vào và bế đứa bé đi, để lại cho cô một số tiền. Lúc này trái tim cô như bị đâm vào vậy. Trước đây cô chưa từng nghĩ khi mất con cảm giác sẽ đau đớn đến như vậy.
“ Còn... còn một bé nữa. Thai phụ cố gắng lên.”
Tiếng của bác sĩ làm cho cô có thêm một chút niềm tin. Không ngờ rằng cô lại mang song thai. Con của cô vẫn còn ở bên cô.
Updated 15 Episodes
Comments
𝑌𝑢𝑛𝑖𝑢𝑠
🤍🤍🤍
2021-10-12
11