Thẩm Tổng: Vừa Gặp Đã Yêu
Thời tiết bước vào giữa tháng sáu, ban đêm nhiệt độ đã đỡ nóng hơn ban ngày, nhiệt độ bây giờ là 24°C. Đêm đã khuya, từng cơn gió nhẹ thổi qua làm rung động những tán cây. Bên căn phòng, ánh trăng sáng len lỗi vào khung cửa sổ, từng cơn gió nhẹ nhàng thổi vào làm bay tấm rèm cửa phất phơi. Trên chiếc giường lớn xinh xắn màu trắng, một cô gái nhỏ đang cuộn người chật vật như muốn thoát khỏi ác mộng. Trong mơ, một gia đình nhỏ ba người đang ngồi trên xe trò chuyện vui vẻ thì một tai nạn kinh hoàng xảy ra. Một chiếc container đã đâm vào xe của họ, khung cảnh thật hỗn loạn, những miếng mảnh vỡ kính xe rơi khắp trên người, cả người họ máu me nhơ nhuốc. Chỉ còn lại đứa bé gái còn thở, chỉ còn lại một chút ý thức, cô thấy một người thiếu niên cỡ 16 hay 17 tuổi đã phá cửa xe cứu mình nhưng không thấy rõ mặt thì đã ngất đi, chỉ thấy được người thiếu niên đó có đeo một sợ dây chuyền hình con rồng làm bằng bạch kim.
Trong cơn mơ cô gái nhỏ thì thào trong vô vọng rằng ' Ba... ơi... mẹ... ơi...đừng... bỏ... con ' . Cô giật mình bừng tỉnh dậy, trên trán lấm tấm mồ hôi, sau lưng đã ướt sũng. Dưới mi, vài giọt nước mắt trong vô thức rơi xuống. Không khí ngột ngạt đến khó thở, nỗi cô đơn, đau đớn, hiu quạnh bao trùm cả căn phòng lớn này. Cô thu lại thân người nhỏ nhắn, ôm người ngồi thất thần trên chiếc giường to, không biết là bao lâu cho đến khi cả người không chịu nổi nữa thì thiếc đi thì bên ngoài cũng đã tờ mờ sáng. Đến khi bị tiếng chuông báo thức làm cho tỉnh dậy thì đã là 6h45p sáng. Cô vất vả ngồi dậy tắt đi báo thức, mang dép vào bước đến phòng toilet, vệ sinh cá nhân. Khoảng 15p sau bước ra thì quần áo đã chỉnh tề. Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần jeans xanh, mái tóc được chải gọn gàng, mái tóc đen huyền thẳng dài xoã ngang lưng. Cô bước đến bàn lấy chuyển ba lô đã chuẩn bị sẵn rồi xoay người đi ra ngoài, đóng cửa phòng lại, đi xuống cầu thang. Đi sang phòng bếp, nhìn thấy một người đàn ông đang loay hoay trong bếp chuẩn bị bữa sáng, nghe thấy tiếng cô bước đến người đàn ông xoay người đem bữa sáng để lên bàn ăn, nở nụ cười ôn nhu, hỏi cô:
- '' Tiểu Duệ đã dậy rồi sao, mau ngồi xuống ăn sáng đi ''.
Cô ngồi xuống bàn ăn, trước mặt cô là hai bát cháo trắng, một đĩa bánh quẩy, hai phần trứng chiên, hai ly sữa đậu nành nóng hổi. Người đàn ông từ trong bếp đi ra, hai tay còn cầm thêm vài món ăn kèm với cháo để lên bàn, rồi ngồi xuống đối diện với cô. Hai người bắt đầu ăn, người đàn ông gắp cho cô một ít thức ăn, cô mỉm cười vui vẻ nói:
- '' Cháu cảm ơn cậu ''.
Cậu của cô cũng cười lại, sau đó tiếp tục ăn, trong lúc ăn quan sát thấy sắc mặt cô hong được tốt, cậu cô lo lắng hỏi thăm:
-'' Tiểu Duệ à, Đêm qua cháu ngủ không được ngon sao ? ''.
Cô đáp:
-'' Dạ vâng, đêm qua cháu mơ thấy ác mộng ''.
Nghe cô nói vậy, cậu cô hỏi:
-'' Có cần cậu kê cho cháu một ít thuốc an thần hay không ? Nhìn sắc mặt của cháu rất tiều tụy ''.
Cô lắc đầu, khua tay nói:
-'' Dạ không cần đâu ạ, chắc do dạo này cháu hay suy nghĩ nhiều nên mới mơ thấy ác mộng thôi, cậu không cần lo đâu ạ ''. Cô ngừng một lúc rồi nói tiếp: '' Công việc ở bệnh viện của cậu đã nhiều như vậy rồi, cậu không cần lo cho cháu đâu, cậu cứ lo việc ở bệnh viện là được, cháu có thể tự chăm sóc mình mà, cậu cứ yên tâm ''.
Nghe cô khẳng định như vậy nhưng cậu cô vẫn rất lo lắng, hỏi lại cô một lần nữa:
-'' Có thật là không sao không ? ''.
-''Dạ, thật sự là không sao mà, nếu cháu thấy không khỏe thì sẽ nói với cậu, được không ? ''. Cô ngừng một chút rồi mỉm cười, nói: '' Cậu đừng lo lắng quá rồi nghĩ nhiều, sẽ mau già đấy. Già rồi sẽ chẳng có chị gái xinh đẹp nào yêu cậu đâu...haha... ''.
Cậu của cô nghe thấy cô chọc mình như vậy thì cười một cái, sau đó đưa tay lên má cô véo mặt cười nói:
-'' Cháu càng ngày càng tinh nghịch, hôm nay lại dám chê cậu già sao. Cậu cho cháu biết tay, đã chịu thua chưa ? ''.
Bị cậu véo mặt cô vội vàng cầm tay của cậu xin tha:
-'' Ây da... cháu biết lỗi rồi, cậu là người đẹp nhất trong nhà , đệ nhất mỹ nam trong lòng cháu được không, tha cho cháu đi... cháu đau quá ''.
-'' Được rồi, không giỡn nữa mau ăn sáng rồi đi học đi kẻo trễ ''.
Cô cười đáp một tiếng, sau đó tiếp tục ăn sáng.
-'' Dạ vâng ''.
Cậu cô tên là Âu Thần năm nay 34 tuổi, là một bác sĩ khoa nội thần kinh. Từ lúc 12 năm trước ba mẹ cô mất, cậu cô đã đem cô về chăm sóc và yêu thương cô. Cô là cô công chúa nhỏ của cậu, cậu xem cô như con ruột mà nuôi dưỡng. Những thứ mà những đứa trẻ khác có được thì cậu cô cũng cho cô. Tuy không thể cho cô được tình yêu của ba mẹ, nhưng có thể cho cô được tình thương của người thân, cho cô một gia đình ấm áp, không phải ở trong viện mồ côi như bao đứa trẻ bất hạnh khác. Cậu đã luôn bảo vệ cô không để bất cứ ai có thể bắt nạt cô, châm biếm cô, chưa bao giờ. Vì vậy cô luôn rất yêu thương, biết ơn và kính trọng cũng như ngưỡng mộ cậu ấy. Luôn làm những việc không khiến cậu phiền lòng. Vì vậy từ nhỏ tính cách của cô vẫn luôn rất mạnh mẽ và điềm đạm không có ăn chơi hay quậy phá.
Updated 117 Episodes
Comments
Ngoc Nguyen
.....
2022-03-24
0