Chương 7: Không cần bận tâm

Nam Cung Cảnh ở bên ngoài trông như một tên bad boy chuyên đi tán tỉnh lừa gạt các cô gái, nhưng thực chất đó chỉ là những gì người khác nghĩ về hắn. Hắn trước nay đều không chủ động làm quen với các cô gái, không lừa gạt tình cảm gì họ, mà thường xuyên bị người ta trêu ghẹo. Bởi vì ngoại hình của hắn nổi bật, cho nên đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm của sự chú ý. Vừa cao vừa đẹp trai, gu ăn mặc cũng hợp mốt, cho nên lịch sử tình trường của hắn dài nhưng không phải do hắn, mà do người ta chủ động đưa tới cửa.

Ở nhà, hắn luôn là một đứa trẻ to xác thường bị hai người anh trai trêu. Khi nhìn thấy nụ cười vô hại của Nam Cung Lân, hắn tức tối nói:

“Em muốn đi dự tiệc, cho nên cần một bộ vest.”

“Ồ? Tiệc gì?” Nam Cung Lân nghiêng đầu, chớp chớp mắt, có vẻ khá hứng thú với chuyện mà hắn nói.

“Đi… Thì là đi dự tiệc. Vậy rốt cuộc anh có cho mượn không? Không cần phải hỏi nhiều như thế đâu!” Nam Cung Cảnh không dám nói thẳng ra chuyện mình đi cùng con gái, chắc chắn sẽ bị trêu chết.

Lần này, Nam Cung Lân không hề trêu hắn, gật đầu nói:

“Thích bộ nào thì lấy đi.”

Có anh em sinh đôi được một cái lợi như vậy đấy, mua một bộ quần áo cho hai người mặc cũng không sao. Bên ngoài nhìn thấy cũng chỉ nghĩ họ mua đồ giống nhau mà thôi. Tất nhiên, gia đình bọn họ không hề thiếu tiền, nếu muốn thì có thể mua bao nhiêu tùy thích. Chỉ là bình thường phong cách ăn mặc của Nam Cung Cảnh trẻ trung, năng động, hắn không thích vest.

Được sự đồng ý của anh trai, Nam Cung Cảnh hớn hở chạy lên lầu rồi phóng thẳng tới một căn phòng ở bên phải. Nơi này là phòng của Nam Cung Lân, bên trong sạch sẽ gọn gàng, trên tường chỉ bày đôi ba bức tranh trang trí gam màu lạnh, ga giường và gối đều là màu xám. Trái ngược với nơi này, phòng của Nam Cung Cảnh màu sắc sặc sỡ hơn.

Nam Cung Cảnh đi tới chiếc tủ quần áo ở một góc phòng, tiện tay mở ra xem. Một tủ áo sơ mi, một tủ quần jean, còn có mấy ngăn nhỏ khác, quần áo được gấp và đặt gọn bên trong.

“Nhạt nhẽo!” Nam Cung Cảnh chê bai phong cách thời trang của anh trai, nhưng vẫn kiên nhẫn mò xem từng cái một rồi mới lẩm bẩm: “Nhưng mà tên này được yêu thích hơn mình, chẳng lẽ bởi vì gu ăn mặc?”

Bởi vì bình thường bọn họ sống khá nội liễm, cho nên ngoại trừ Nam Cung Tử Thiêm đang gồng gánh công ty giúp cả nhà và hay đi xã giao ra thì hai anh em Nam Cung Lân, Nam Cung Cảnh không hề lộ diện, rất ít người biết. Chỉ có một số gia đình trong giới thượng lưu và các băng đảng hắc đạo quanh quẩn thành phố S chịu khó đào sâu hơn, tìm hiểu nhiều hơn thì mới hiểu về gia đình này. Mà đại đa số những người biết đến Nam Cung gia đều nhắm trúng hai người anh trai, không hề quan tâm tên nhóc lông bông Nam Cung Cảnh.

Là một vị thiếu gia trong gia đình có truyền thống làm mafia, Nam Cung Cảnh lớn lên không điềm tĩnh chững chạc như anh hai, không thông minh cơ trí như anh ba, mà hắn sống rất tùy hứng, vô ưu vô lo. Mọi chuyện đều có mấy anh xử lý, hắn chỉ cần chơi là được. Bởi vậy, người khác muốn tìm con rể chắc chắn sẽ không tìm hắn.

Nam Cung Cảnh nghĩ đến đây nhún vai, cũng không quan tâm xem người khác nhìn mình thế nào. Hắn chọn một bộ vest đen trông có vẻ đơn giản rồi cẩn thận gấp lại, tìm một cái túi nhét vào, còn chôm luôn đôi giày da trong tủ giày.

Làm xong hết thảy, Nam Cung Cảnh vội vàng chuồn khỏi nhà. Trước đó hắn còn lớn giọng tuyên bố sẽ sống tự lập mà bây giờ thỉnh thoảng cứ phải chạy về xin tiền gia đình mãi, mất mặt chết đi được.

Nam Cung Cảnh rời khỏi nhà, đội mũ bảo hiểm vào, vẫy tay chào mấy chú bảo vệ rồi leo lên chiếc Ducati Super Sport màu đen của mình, lao vụt đi.

Bảo vệ ở cổng nhìn nhau rồi lắc đầu nói:

“Không biết bao giờ tam thiếu gia mới chịu trưởng thành đây.”

“Ai mà trị được cậu ấy chứ? Ngoài phu nhân và tiểu thư ra, cậu ấy có nghe lời người khác bao giờ đâu.” Người bên cạnh vừa cắn hạt dưa vừa nói. 

Hiện tại đang là thời bình của giới hắc đạo nên mấy ông chú giang hồ từng vào sinh ra tử cùng Nam Cung gia chủ bây giờ đều rửa tay gác kiếm hết rồi, nhàn rỗi không có gì làm thì họ sẽ chơi đánh bài, cá cược, hoặc trồng cây, nuôi cá cảnh. Sau đó nhiều chuyện:

“Nhưng mà phu nhân gần đây bận, không để ý đến cậu ấy.”

“Tiểu thư cũng bận theo đuổi người yêu rồi.”

Nam Cung gia có ba trai một gái, Nam Cung Tử Thiêm, Nam Cung Lân, Nam Cung Cảnh, cuối cùng là Nam Cung Yến Thư. Người đầu tiên biết yêu không ngờ lại chính là cô út trong nhà, hiện tại vẫn đang mê mẩn anh chàng vệ sĩ nào đó, bám dính lấy người ta.

Lúc mấy ông chú đang nói chuyện phiếm, một chiếc xe bốn chỗ màu đen bỗng từ phía trong chạy ra ngoài. Bọn họ nhìn qua, lập tức nhận ra là xe của đại thiếu gia!

Bảo vệ nhấn nút mở cửa tự động, cánh cổng sắt chậm rì rì rụt vào trong, nhường đường cho người nọ.

Tài xế vừa lái xe vừa hỏi:

“Thiếu gia, ban nãy sao cậu không gọi tam thiếu gia lại nói chuyện?”

Tử Thiêm không ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn tài liệu trong tay, đáp:

“Được rồi, không cần bận tâm.”

Ba mẹ còn chưa nói gì đến việc của Nam Cung Cảnh, anh thì lúc nào cũng cắm đầu vào công việc và ra ngoài xã giao, quản lý cả nhà, làm gì dư thời gian chú ý đến thằng nhóc ấy.

Hot

Comments

Thích Làm Đẹp 💋

Thích Làm Đẹp 💋

giờ a mới biết mh biết ng này 😂

2023-08-23

0

Thích Làm Đẹp 💋

Thích Làm Đẹp 💋

tại ng ta cứ ốp vào chứ ko phải tại a nha 🤣

2023-08-23

0

Lam

Lam

Nam Cung Lân thông minh cơ trí thật nhưng là cơ trí đi lừa con gái nhà ngta

2022-12-10

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bệnh thần kinh
2 Chương 2: Bóng hồng đường đua
3 Chương 3: Gai mắt
4 Chương 4: Rác rưởi
5 Chương 5: Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
6 Chương 6: Không cho
7 Chương 7: Không cần bận tâm
8 Chương 8: Máu
9 Chương 9: Bị lạc...
10 Chương 10: Gu của cô
11 Chương 11: Không có số điện thoại của anh ta
12 Chương 12: Không hiểu lầm gì cả
13 Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn
14 Chương 14: Anh em
15 Chương 15: Em thì khác
16 Chương 16: Cặn bã của xã hội
17 Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng
18 Chương 18: Hắn không có tự tin
19 Chương 19: Chị định bắt nạt em à?
20 Chương 20: Tin đồn
21 Chương 21: Chắc sẽ đủ, hoặc cũng có thể không…
22 Chương 22: Đừng để tôi nổi điên
23 Chương 23: Chỗ nào không đẹp?
24 Chương 24: Quan tâm
25 Chương 25: Bad boy?
26 Chương 26: Có người định đánh tôi!
27 Chương 27: Được huấn luyện qua
28 Chương 28: Chật vật
29 Chương 29: Cảm động
30 Chương 30: Thân thể ngọc ngà quý giá
31 Chương 31: Em gái
32 Chương 32: Khá đáng yêu
33 Chương 33: Là tên khốn nào!
34 Chương 34: Rất quan trọng
35 Chương 35: Để đứa trẻ này chăm chị
36 Chương 36: Thế nào mới gọi là yêu
37 Chương 37: Tôi có bạn trai rồi
38 Chương 38: Ôm thêm một cái được không?
39 Chương 39: Mất trí tạm thời rồi
40 Chương 40: Việc quan trọng cần làm
41 Chương 41: Tìm thằng chó Trần Hằng
42 Chương 42: Nam Cung thiếu phu nhân tương lai
43 Chương 43: Không muốn lùi bước
44 Chương 44: Hắn định về nhà cô à?
45 Chương 45: Vất vả cho cậu rồi
46 Chương 45.5: Chú chim nhỏ sau lưng Đường Tiểu Nhu
47 Chương 46: Được giang hồ bảo kê
48 Chương 47: Đường Đua Tử Thần
49 Chương 48: Quyết định khó khăn
50 Chương 49: Đam mê từ nhỏ của Nam Cung Cảnh
51 Chương 50: Trốn
52 Chương 51: Đuổi kịp cuộc đua
53 Chương 52: Tuyệt
54 Chương 53: Cha có cạo đầu hắn không...
55 Chương 54: Ở nơi này...
56 Chương 55: Bảo bối, có chuyện gì sao?
57 Chương 56: Đáng
58 Chương 57: Cải tổ
59 Chương 58: Chẳng lẽ là...
60 Chương 59: Nhiệm vụ lần này...
61 Chương 60: Bởi vì cậu thật sự rất tốt
62 Chương 61: Kích động cái gì mà kích động?
63 Chương 62: Nghe lời người lớn đi nhóc
64 Chương 63: Tiểu Nhu, đừng khóc
65 Chương 64: Không muốn cậu vì tôi mà mạo hiểm
66 Chương 65: Dừng một chút...
67 Chương 66: Mệnh của hắn rất tốt
68 Chương 67: Cảnh?
69 Chương 68: Không ai có thể ngăn hắn
70 Chương 69: Con làm được rồi
71 Chương 70: Chờ đợi
72 Chương 71: Vì ông quá yếu kém!
73 Chương 72: Đã hứa
74 Chương 73: Cảm ơn cậu vì tất cả
75 Chương 74: Dọn đi
76 Chương 75: Quên mất chưa hỏi
77 Chương 76: Có hay không?
78 Chương 77: Thư tay
79 Chương 78: Cậu tự lo đi!
80 Chương 79: Tên ngốc này
81 Chương 80: Tôi vẫn ổn
82 Chương 81: Cả phần đời còn lại, em muốn bảo vệ nụ cười của chị
83 Chương 82: Ôm trọn cả thế giới
84 Chương 83: Tiểu Nhu của tôi
85 Chương 84: Ra mắt?
86 Chương 85: Trông rất buồn cười
87 Chương 86: Đau
88 Chương 87: Sắp xong rồi
89 Chương 88: Những đứa trẻ không bao giờ lớn (Full)
90 PR.
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Bệnh thần kinh
2
Chương 2: Bóng hồng đường đua
3
Chương 3: Gai mắt
4
Chương 4: Rác rưởi
5
Chương 5: Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
6
Chương 6: Không cho
7
Chương 7: Không cần bận tâm
8
Chương 8: Máu
9
Chương 9: Bị lạc...
10
Chương 10: Gu của cô
11
Chương 11: Không có số điện thoại của anh ta
12
Chương 12: Không hiểu lầm gì cả
13
Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn
14
Chương 14: Anh em
15
Chương 15: Em thì khác
16
Chương 16: Cặn bã của xã hội
17
Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng
18
Chương 18: Hắn không có tự tin
19
Chương 19: Chị định bắt nạt em à?
20
Chương 20: Tin đồn
21
Chương 21: Chắc sẽ đủ, hoặc cũng có thể không…
22
Chương 22: Đừng để tôi nổi điên
23
Chương 23: Chỗ nào không đẹp?
24
Chương 24: Quan tâm
25
Chương 25: Bad boy?
26
Chương 26: Có người định đánh tôi!
27
Chương 27: Được huấn luyện qua
28
Chương 28: Chật vật
29
Chương 29: Cảm động
30
Chương 30: Thân thể ngọc ngà quý giá
31
Chương 31: Em gái
32
Chương 32: Khá đáng yêu
33
Chương 33: Là tên khốn nào!
34
Chương 34: Rất quan trọng
35
Chương 35: Để đứa trẻ này chăm chị
36
Chương 36: Thế nào mới gọi là yêu
37
Chương 37: Tôi có bạn trai rồi
38
Chương 38: Ôm thêm một cái được không?
39
Chương 39: Mất trí tạm thời rồi
40
Chương 40: Việc quan trọng cần làm
41
Chương 41: Tìm thằng chó Trần Hằng
42
Chương 42: Nam Cung thiếu phu nhân tương lai
43
Chương 43: Không muốn lùi bước
44
Chương 44: Hắn định về nhà cô à?
45
Chương 45: Vất vả cho cậu rồi
46
Chương 45.5: Chú chim nhỏ sau lưng Đường Tiểu Nhu
47
Chương 46: Được giang hồ bảo kê
48
Chương 47: Đường Đua Tử Thần
49
Chương 48: Quyết định khó khăn
50
Chương 49: Đam mê từ nhỏ của Nam Cung Cảnh
51
Chương 50: Trốn
52
Chương 51: Đuổi kịp cuộc đua
53
Chương 52: Tuyệt
54
Chương 53: Cha có cạo đầu hắn không...
55
Chương 54: Ở nơi này...
56
Chương 55: Bảo bối, có chuyện gì sao?
57
Chương 56: Đáng
58
Chương 57: Cải tổ
59
Chương 58: Chẳng lẽ là...
60
Chương 59: Nhiệm vụ lần này...
61
Chương 60: Bởi vì cậu thật sự rất tốt
62
Chương 61: Kích động cái gì mà kích động?
63
Chương 62: Nghe lời người lớn đi nhóc
64
Chương 63: Tiểu Nhu, đừng khóc
65
Chương 64: Không muốn cậu vì tôi mà mạo hiểm
66
Chương 65: Dừng một chút...
67
Chương 66: Mệnh của hắn rất tốt
68
Chương 67: Cảnh?
69
Chương 68: Không ai có thể ngăn hắn
70
Chương 69: Con làm được rồi
71
Chương 70: Chờ đợi
72
Chương 71: Vì ông quá yếu kém!
73
Chương 72: Đã hứa
74
Chương 73: Cảm ơn cậu vì tất cả
75
Chương 74: Dọn đi
76
Chương 75: Quên mất chưa hỏi
77
Chương 76: Có hay không?
78
Chương 77: Thư tay
79
Chương 78: Cậu tự lo đi!
80
Chương 79: Tên ngốc này
81
Chương 80: Tôi vẫn ổn
82
Chương 81: Cả phần đời còn lại, em muốn bảo vệ nụ cười của chị
83
Chương 82: Ôm trọn cả thế giới
84
Chương 83: Tiểu Nhu của tôi
85
Chương 84: Ra mắt?
86
Chương 85: Trông rất buồn cười
87
Chương 86: Đau
88
Chương 87: Sắp xong rồi
89
Chương 88: Những đứa trẻ không bao giờ lớn (Full)
90
PR.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play