Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng

Đường Tiểu Nhu xử lý vụ việc một cách nhanh gọn rồi vội vàng chạy ra bến xe buýt ở đầu đường, nhìn đồng hồ điện tử đang hiển thị con số hai, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chỉ còn hai phút nữa là xe buýt đến rồi, nếu trễ, vậy phải chờ thêm hai mươi phút mới có chuyến kế tiếp! Hôm nay cô định vào thư viện trả sách và làm vài việc khác, vậy mà cuộc nói chuyện với Châu Kha suýt chút phá vỡ kế hoạch của cô.

Khi Đường Tiểu Nhu cho rằng bản thân có thể đến trường đúng giờ, khi xe buýt đỗ lại trước mặt cô, thì phía sau đột nhiên truyền tới tiếng bước chân làm cô phải cảnh giác xoay người.

Đập vào mắt cô là khuôn mặt tức giận đỏ bừng của Châu Kha, anh ta tóm lấy tay cô, nói:

“Em nói ai không xứng làm đàn ông?”

“Tôi nói anh đó.” Đường Tiểu Nhu hất mạnh tay của đối phương ra, không chút nể tình. “Đừng làm phiền tôi.”

Cô toan đi về phái xe buýt thì Châu Kha giống như phát điên, có lẽ lòng tự trọng của anh ta bị đả kích rất nặng nên đã mất lý trí, xông về phía cô mà gào lên:

“Hôm nay chúng ta phải nói chuyện rõ ràng, em đừng hòng đi!”

“Buông tay!” Đường Tiểu Nhu bị kéo mà tức giận.

Tài xế nhìn thấy bọn họ tranh chấp, sợ trễ nải thời gian nên hô lên:

“Cô gái, cô có lên xe không?”

“Có! Bác tài chờ cháu một chút!” Đường Tiểu Nhu vội đáp rồi túm lấy những ngón tay đang bám chặt bên eo mình, dùng sức gỡ ra. “Anh điên rồi à? Buông ra cho tôi!”

Châu Kha dù sao cũng là một người đàn ông cao to lực lưỡng, chút sức lực của Đường Tiểu Nhu chẳng hề thấm thía gì so với anh ta.

Hai người giằng co qua lại như vậy khiến tài xế ngại ngùng thay, ông nói:

“Cô giải quyết việc riêng rồi đi chuyến sau nhé.”

Dứt lời, tài xế ấn nút đóng cửa xe lại rồi lên ga chạy biến, bỏ Đường Tiểu Nhu đang bị lôi kéo ở chỗ kia. Trong mắt người ngoài, bọn họ giống như đôi tình nhân đang cãi cọ mà thôi.

Thấy bản thân bị bỏ lại, Đường Tiểu Nhu tức giận dùng cùi chỏ thục về phía sau một cái thật mạnh. Gò má của Châu Kha ngay tức khắc bị đập trúng, anh ta kêu lên:

“A, khốn kiếp!”

Bởi vì bất ngờ, bàn tay đang níu chặt eo Đường Tiểu Nhu cuối cùng cũng buông ra. Châu Kha che một bên mặt nhức nhối, thật sự đã bị chọc giận, chân mày nhíu chặt lại, ánh mắt đỏ bừng bừng.

Mặc dù người khác trông thấy Đường Tiểu Nhu vẫn biết cô là tay đua, nhưng cô sợ gây phiền phức, việc lái mô tô đến trường cứ như thể đang khoe mẽ vậy. Vì thế bình thường cô chọn ngồi xe buýt để bớt gây chú ý, mà cái tên khốn Châu Kha này dây dưa khiến cô trễ xe rồi!

Đường Tiểu Nhu sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt tuyệt tình:

“Anh còn muốn nói gì nữa? Nói chuyện thì nói chuyện, đừng động vào người tôi!”

Cứ hễ nhìn thấy anh ta, cô lại nhớ tới mấy câu nói đáng ghê tởm của đám đàn ông kia.

Châu Kha trông thấy cô mất bình tĩnh thì đổi giọng:

“Anh muốn giải thích, tại sao em không nghe?”

“Được rồi, anh giải thích đi.” Đường Tiểu Nhu hời hợt đáp.

“Anh…”

Ban đầu Châu Kha muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy cô bày ra vẻ ghét bỏ, mệt mỏi với anh ta, anh ta nghẹn một hơi ở cổ họng, nuốt xuống không được, phun ra cũng không xong.

Qua chừng một phút, thấy Châu Kha vẫn im lặng, Đường Tiểu Nhu nói:

“Tôi đã cho anh cơ hội, nhưng anh không cần thì phải? Bây giờ đã có thể tránh xa tôi ra được chưa? Trước khi tôi làm anh xấu mặt với thiên hạ.”

Đường Tiểu Nhu tức giận cũng không thể làm gì, bây giờ cô về nhà lấy xe vẫn kịp, nhưng chạy thẳng vào trường có chút làm màu. Cô đưa tay sờ trán, chẳng buồn nhìn mặt người đối diện. Đúng lúc ấy, Nam Cung Cảnh đột nhiên gọi điện thoại cho cô.

Đường Tiểu Nhu bắt máy, đứng trước mặt Châu Kha nghe điện thoại.

“Chị ăn sáng chưa? Em đang ở gần chỗ chị, em mua gì cho chị nhé?”

“Tôi ăn rồi.” Đường Tiểu Nhu nghĩ tên nhóc này biết lịch trình của cô, hóa ra là không à?

Một giọng nói mang theo ý cười bỗng vang lên cắt ngang suy nghĩ của Đường Tiểu Nhu:

“Nhưng em lỡ mua rồi thì làm sao đây?”

Âm thanh phát ra từ bên cạnh và cả trong điện thoại, Đường Tiểu Nhu giật mình quay về phía sau, không biết từ lúc nào Nam Cung Cảnh đã đứng ở đó.

“Cậu…”

“Chào buổi sáng.”

Nam Cung Cảnh đưa tay lên vẫy nhẹ, hắn sẽ không nói là hắn thường chạy ngang con đường này vì muốn nhìn thấy Đường Tiểu Nhu đâu, cho đến hôm nay hắn mới dám công khai xuất hiện. Cũng bởi tên khốn Châu Kha không biết xấu hổ còn đến quấy rối cô!

Nam Cung Cảnh chỉ chiếc mô tô bên đường, nói:

“Chị muốn quá giang đến trường không?”

“Có mũ?” Đường Tiểu Nhu vô thức nhích tới gần Nam Cung Cảnh và né tránh Châu Kha.

Động tác rất nhỏ ấy của cô khiến cả hai người đàn ông chú ý, Nam Cung Cảnh cười đắc thắng, liếc nhìn Châu Kha rồi mới đáp lời:

“Đã chuẩn bị, lúc nào cũng sẵn sàng đưa đón chị.”

Đỉnh đầu Châu Kha như muốn bốc hỏa, mặt mũi tối đen lại. Sống đến giờ này lần đầu tiên anh ta bị một thằng nhóc con mặt mũi non choẹt, miệng còn hôi sữa giành gái và khiêu khích kiểu này, không tức giận được sao?

Mặc kệ Châu Kha thế nào, Nam Cung Cảnh chỉ biết bây giờ hắn rất sung sướng khi tìm được cơ hội tiếp xúc với Đường Tiểu Nhu, còn được diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân! Hắn thích lắm!

Đường Tiểu Nhu khá cảm động trước tâm ý của Nam Cung Cảnh, nhưng cô không quen nhìn hắn hất cằm với Châu Kha chút nào. Cô đưa tay đập vai hắn, nói:

“Cho tôi quá giang đến gần trường là được, tôi có việc, không thể trễ.”

Bên vai truyền tới lực đập, Nam Cung Cảnh mới thoát khỏi cái trạng thái “ông đây là người chiến thắng“ mà gật gật đầu:

“Hiểu rồi, chúng ta đi thôi.”

Chờ đến khi ngồi lên xe của hắn và cách xa Châu Kha rồi, Đường Tiểu Nhu mới hỏi:

“Có ai nói với cậu là khi cậu vui vẻ, khuôn mặt cậu trông rất thèm đánh không?”

“Hả? Có sao?”

Có đó! Đường Tiểu Nhu thấy hắn giả bộ ngạc nhiên mà không kìm lòng được, cái tên này vừa rồi hất mặt hất mũi về phía Châu Kha như vậy, nếu cô là Châu Kha thì đã nhào qua sống mái một trận rồi!

Hot

Comments

Hminh Tu

Hminh Tu

sao a ko cho người lôi nó xuống hầm như bố vs anh trai a ý🙄

2022-02-28

0

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

Bảo đảm tk Châu Kha sẽ tìm mọi thủ đoạn để trả thù ac Cảnh Nhu nè

2021-12-15

0

Yến Nhi

Yến Nhi

Tức mà ko lm j đc vậy mới tức Châu Kha nhỉ😏bảo miệng anh tôi còn hôi sửa thì anh là cái giống j dê già gặm cỏ non à, bớt sân si đi anh bạn, chứ sau này phải đội quần ra đường đấy

2021-11-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bệnh thần kinh
2 Chương 2: Bóng hồng đường đua
3 Chương 3: Gai mắt
4 Chương 4: Rác rưởi
5 Chương 5: Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
6 Chương 6: Không cho
7 Chương 7: Không cần bận tâm
8 Chương 8: Máu
9 Chương 9: Bị lạc...
10 Chương 10: Gu của cô
11 Chương 11: Không có số điện thoại của anh ta
12 Chương 12: Không hiểu lầm gì cả
13 Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn
14 Chương 14: Anh em
15 Chương 15: Em thì khác
16 Chương 16: Cặn bã của xã hội
17 Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng
18 Chương 18: Hắn không có tự tin
19 Chương 19: Chị định bắt nạt em à?
20 Chương 20: Tin đồn
21 Chương 21: Chắc sẽ đủ, hoặc cũng có thể không…
22 Chương 22: Đừng để tôi nổi điên
23 Chương 23: Chỗ nào không đẹp?
24 Chương 24: Quan tâm
25 Chương 25: Bad boy?
26 Chương 26: Có người định đánh tôi!
27 Chương 27: Được huấn luyện qua
28 Chương 28: Chật vật
29 Chương 29: Cảm động
30 Chương 30: Thân thể ngọc ngà quý giá
31 Chương 31: Em gái
32 Chương 32: Khá đáng yêu
33 Chương 33: Là tên khốn nào!
34 Chương 34: Rất quan trọng
35 Chương 35: Để đứa trẻ này chăm chị
36 Chương 36: Thế nào mới gọi là yêu
37 Chương 37: Tôi có bạn trai rồi
38 Chương 38: Ôm thêm một cái được không?
39 Chương 39: Mất trí tạm thời rồi
40 Chương 40: Việc quan trọng cần làm
41 Chương 41: Tìm thằng chó Trần Hằng
42 Chương 42: Nam Cung thiếu phu nhân tương lai
43 Chương 43: Không muốn lùi bước
44 Chương 44: Hắn định về nhà cô à?
45 Chương 45: Vất vả cho cậu rồi
46 Chương 45.5: Chú chim nhỏ sau lưng Đường Tiểu Nhu
47 Chương 46: Được giang hồ bảo kê
48 Chương 47: Đường Đua Tử Thần
49 Chương 48: Quyết định khó khăn
50 Chương 49: Đam mê từ nhỏ của Nam Cung Cảnh
51 Chương 50: Trốn
52 Chương 51: Đuổi kịp cuộc đua
53 Chương 52: Tuyệt
54 Chương 53: Cha có cạo đầu hắn không...
55 Chương 54: Ở nơi này...
56 Chương 55: Bảo bối, có chuyện gì sao?
57 Chương 56: Đáng
58 Chương 57: Cải tổ
59 Chương 58: Chẳng lẽ là...
60 Chương 59: Nhiệm vụ lần này...
61 Chương 60: Bởi vì cậu thật sự rất tốt
62 Chương 61: Kích động cái gì mà kích động?
63 Chương 62: Nghe lời người lớn đi nhóc
64 Chương 63: Tiểu Nhu, đừng khóc
65 Chương 64: Không muốn cậu vì tôi mà mạo hiểm
66 Chương 65: Dừng một chút...
67 Chương 66: Mệnh của hắn rất tốt
68 Chương 67: Cảnh?
69 Chương 68: Không ai có thể ngăn hắn
70 Chương 69: Con làm được rồi
71 Chương 70: Chờ đợi
72 Chương 71: Vì ông quá yếu kém!
73 Chương 72: Đã hứa
74 Chương 73: Cảm ơn cậu vì tất cả
75 Chương 74: Dọn đi
76 Chương 75: Quên mất chưa hỏi
77 Chương 76: Có hay không?
78 Chương 77: Thư tay
79 Chương 78: Cậu tự lo đi!
80 Chương 79: Tên ngốc này
81 Chương 80: Tôi vẫn ổn
82 Chương 81: Cả phần đời còn lại, em muốn bảo vệ nụ cười của chị
83 Chương 82: Ôm trọn cả thế giới
84 Chương 83: Tiểu Nhu của tôi
85 Chương 84: Ra mắt?
86 Chương 85: Trông rất buồn cười
87 Chương 86: Đau
88 Chương 87: Sắp xong rồi
89 Chương 88: Những đứa trẻ không bao giờ lớn (Full)
90 PR.
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Bệnh thần kinh
2
Chương 2: Bóng hồng đường đua
3
Chương 3: Gai mắt
4
Chương 4: Rác rưởi
5
Chương 5: Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
6
Chương 6: Không cho
7
Chương 7: Không cần bận tâm
8
Chương 8: Máu
9
Chương 9: Bị lạc...
10
Chương 10: Gu của cô
11
Chương 11: Không có số điện thoại của anh ta
12
Chương 12: Không hiểu lầm gì cả
13
Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn
14
Chương 14: Anh em
15
Chương 15: Em thì khác
16
Chương 16: Cặn bã của xã hội
17
Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng
18
Chương 18: Hắn không có tự tin
19
Chương 19: Chị định bắt nạt em à?
20
Chương 20: Tin đồn
21
Chương 21: Chắc sẽ đủ, hoặc cũng có thể không…
22
Chương 22: Đừng để tôi nổi điên
23
Chương 23: Chỗ nào không đẹp?
24
Chương 24: Quan tâm
25
Chương 25: Bad boy?
26
Chương 26: Có người định đánh tôi!
27
Chương 27: Được huấn luyện qua
28
Chương 28: Chật vật
29
Chương 29: Cảm động
30
Chương 30: Thân thể ngọc ngà quý giá
31
Chương 31: Em gái
32
Chương 32: Khá đáng yêu
33
Chương 33: Là tên khốn nào!
34
Chương 34: Rất quan trọng
35
Chương 35: Để đứa trẻ này chăm chị
36
Chương 36: Thế nào mới gọi là yêu
37
Chương 37: Tôi có bạn trai rồi
38
Chương 38: Ôm thêm một cái được không?
39
Chương 39: Mất trí tạm thời rồi
40
Chương 40: Việc quan trọng cần làm
41
Chương 41: Tìm thằng chó Trần Hằng
42
Chương 42: Nam Cung thiếu phu nhân tương lai
43
Chương 43: Không muốn lùi bước
44
Chương 44: Hắn định về nhà cô à?
45
Chương 45: Vất vả cho cậu rồi
46
Chương 45.5: Chú chim nhỏ sau lưng Đường Tiểu Nhu
47
Chương 46: Được giang hồ bảo kê
48
Chương 47: Đường Đua Tử Thần
49
Chương 48: Quyết định khó khăn
50
Chương 49: Đam mê từ nhỏ của Nam Cung Cảnh
51
Chương 50: Trốn
52
Chương 51: Đuổi kịp cuộc đua
53
Chương 52: Tuyệt
54
Chương 53: Cha có cạo đầu hắn không...
55
Chương 54: Ở nơi này...
56
Chương 55: Bảo bối, có chuyện gì sao?
57
Chương 56: Đáng
58
Chương 57: Cải tổ
59
Chương 58: Chẳng lẽ là...
60
Chương 59: Nhiệm vụ lần này...
61
Chương 60: Bởi vì cậu thật sự rất tốt
62
Chương 61: Kích động cái gì mà kích động?
63
Chương 62: Nghe lời người lớn đi nhóc
64
Chương 63: Tiểu Nhu, đừng khóc
65
Chương 64: Không muốn cậu vì tôi mà mạo hiểm
66
Chương 65: Dừng một chút...
67
Chương 66: Mệnh của hắn rất tốt
68
Chương 67: Cảnh?
69
Chương 68: Không ai có thể ngăn hắn
70
Chương 69: Con làm được rồi
71
Chương 70: Chờ đợi
72
Chương 71: Vì ông quá yếu kém!
73
Chương 72: Đã hứa
74
Chương 73: Cảm ơn cậu vì tất cả
75
Chương 74: Dọn đi
76
Chương 75: Quên mất chưa hỏi
77
Chương 76: Có hay không?
78
Chương 77: Thư tay
79
Chương 78: Cậu tự lo đi!
80
Chương 79: Tên ngốc này
81
Chương 80: Tôi vẫn ổn
82
Chương 81: Cả phần đời còn lại, em muốn bảo vệ nụ cười của chị
83
Chương 82: Ôm trọn cả thế giới
84
Chương 83: Tiểu Nhu của tôi
85
Chương 84: Ra mắt?
86
Chương 85: Trông rất buồn cười
87
Chương 86: Đau
88
Chương 87: Sắp xong rồi
89
Chương 88: Những đứa trẻ không bao giờ lớn (Full)
90
PR.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play