Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn

Đấm ngã Châu Kha vẫn chưa khiến Nam Cung Cảnh hết tức giận, hắn lao tới túm cổ áo rồi dùng đầu gối đè lên ngực anh ta mà nói:

“Nếu còn để tao nghe được mày cùng đám bạn ô hợp này có ý nghĩ xấu với bất kỳ cô gái nào nữa, tao sẽ đánh bể trứng của mày! Tao không đùa đâu!”

Nam Cung Cảnh ghét nhất cái bọn bên ngoài lịch sự, văn nhã nhưng trong suy nghĩ, trong tư tưởng lại xấu xa, mục ruỗng như Châu Kha. Chỉ thích giảng đạo lý cho người khác mà không xem xem bản thân là người thế nào!

Sự việc trong nhà vệ sinh nhanh chóng khiến người bên ngoài chú ý, dần dà, có rất nhiều vị khách tiến tới vây quanh lối vào. Ngay cả quản lý và nhân viên của Loyal cũng bị đả động, phải chạy tới để giải quyết.

Nam Cung Cảnh đấm thêm một cái thật mạnh vào mặt Châu Kha rồi mới tức giận đi ra ngoài, khi thấy họ nhìn mình bằng ánh mắt dè bỉu, khó chịu, hắn cũng lười giải thích.

Đúng lúc hắn định chuồn êm thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trong đám đông:

“Có chuyện gì vậy?”

Nam Cung Cảnh ngẩng đầu lên, phát hiện Đường Tiểu Nhu cũng ở trong đám người, cô đang hỏi hắn...

Thấy Nam Cung Cảnh cứ đứng đờ ra ở đó, Đường Tiểu Nhu vội vàng nói:

“Tôi hỏi có chuyện gì? Sao cậu lại đánh nhau với Châu Kha?”

Mặc dù chỉ vừa đến thôi nhưng Đường Tiểu Nhu biết Châu Kha và bạn của anh ta vừa đi vệ sinh, thấy họ mãi chưa trở lại, cộng thêm nơi này đột nhiên ầm ĩ, cô lập tức xông tới. Kết quả nghe người khác bảo bên trong xảy ra tranh chấp.

Nam Cung Cảnh không lập tức rút điện thoại ra cho mọi người nghe đoạn ghi âm, bởi vì những câu chữ kia thật sự quá tiện, nghe nhức cả tai. Quan trọng hơn nó có thể ảnh hưởng đến cái nhìn của người khác về Đường Tiểu Nhu, hắn thật sự không hy vọng cô dính vào chuyện này.

Bên ngoài chen đầy người, quản lý và bảo vệ cũng phải vất vả lắm mới có thể tới gần, vừa đi vào vừa hô:

“Tránh đường một chút, xin lỗi, mời các vị lùi sang bên cạnh nhường đường cho chúng tôi!”

“Bảo vệ đến rồi, lui ra đi.” Một người ra hiệu cho bạn bè lùi về sau.

Chưa đầy một phút, họ đã tách ra thành một lối đi cho những anh chàng bảo vệ của Loyal.

Nam Cung Cảnh chủ động nói với họ:

“Tôi đánh nhau với ba tên cặn bã bên trong, các anh lôi chúng lên phòng quản lý đi, tôi sẽ đi cùng để giải quyết.”

Hắn bình tĩnh và thờ ơ khiến người khác phải lé mắt mà nhìn, phải biết ở tòa Loyal này mà gây sự thì chẳng khác gì tìm chết. Người đứng phía sau sẽ không tha cho hắn dễ dàng vậy đâu!

Một số người nhận biết Nam Cung Cảnh thì cười nhạt rồi thôi, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.

Đường Tiểu Nhu thấy thái độ của Nam Cung Cảnh như vậy đã có chút bất lực, cô cũng không quyền lực đến nỗi bảo vệ được hắn khỏi quản lý cấp cao của Loyal, chứ đừng nói gì đến người phía sau. Cô đi tới, nhỏ giọng nói với hắn:

“Cậu bị điên à?”

“Không điên, lát nữa có thời gian sẽ giải thích với chị sau.”

Hắn vẫn mạnh miệng như cũ, mà không chỉ mạnh miệng thôi đâu, vẻ mặt bình tĩnh của hắn là thật, chẳng giống đang giả vờ.

Đường Tiểu Nhu đưa tay đỡ trán, cảm thấy việc mời Nam Cung Cảnh đến đây thật là một quyết định sai lầm. Cô nói với hắn:

“Có chừng mực, đừng làm mọi việc rắc rối thêm.”

Dặn dò hắn xong, Đường Tiểu Nhu đưa mắt nhìn ra phía sau hắn. Lúc này bảo vệ đã vào trong nhà vệ sinh và đưa người ra ngoài, bởi vì Đường Tiểu Nhu là nữ nên không tiện tiến vào xem sao, giờ mới thấy thảm trạng của ba người. Trong đó, Châu Kha bị đấm sưng cả nửa bên mặt, tụ máu bầm, trông vết thương dường như rất nặng.

Đường Tiểu Nhu lo lắng tiến tới:

“Anh… Anh có ổn không?” 

Lần đầu tiên thấy Châu Kha chật vật như thế, Đường Tiểu Nhu không biết nên làm gì. Dù sao cũng là bạn bè, cô hơi nhíu mày nhìn về phía Nam Cung Cảnh, có ý trách cứ.

Đường Tiểu Nhu quen biết Châu Kha mấy năm rồi, so với người mới gặp gỡ hai tháng là Nam Cung Cảnh thì cô vẫn nghiêng về phía anh ta hơn. Có lẽ Nam Cung Cảnh cũng biết rõ điều này nên hắn chẳng thèm nói gì thêm, chủ động đi phía sau bảo vệ.

Xung quanh tụ tập quá nhiều người, giải quyết ở tại chỗ không phải ý hay, vì vậy Đường Tiểu Nhu cũng theo sau họ, ở bên cạnh trông chừng Châu Kha. Bởi vì bị đánh quá mạnh và đang trong cơn say, Châu Kha phải tựa vào trên người của bảo vệ và gần như lê chân trên sàn nhà, được người ta đưa vào phòng quản lý.

Sau khi gọi bác sĩ tư ở tầng dưới lên kiểm tra cho ba người, quản lý mới quay sang xử lý việc đánh nhau.

Vị quản lý kia nhíu mày nói với Nam Cung Cảnh:

“Nếu không phải hôm nay có bữa tiệc quan trọng thì tôi đã trực tiếp áp giải cậu đưa lên đồn rồi.”

“Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn!”

Dáng vẻ kia của hắn giống như đang thách thức và đang nói “ông đây cũng từng gặp trường hợp như vậy rồi”, khiến cho hai mắt Đường Tiểu Nhu tối sầm lại:

“Cảnh, chú ý cách cư xử!”

Cô sợ một khi chọc giận người quản lý của Loyal thì Nam Cung Cảnh sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng hơn, nhưng câu nói ấy vào trong tai Nam Cung Cảnh chẳng khác gì đang mắng hắn. Hắn chưa bao giờ là người im lặng chịu ấm ức.

Nam Cung Cảnh móc điện thoại từ trong túi ra, nhìn về phía Châu Kha đang nằm trên sofa mà cười mỉa mai:

“Tiểu Nhu, chị có biết lý do tại sao em đánh thằng khốn đó không?”

Đường Tiểu Nhu sững lại, mím môi nhìn Nam Cung Cảnh. Rõ ràng cô cũng muốn biết nguyên nhân đằng sau.

Ngay cả quản lý cũng rất hứng thú với việc này, chuyện đánh nhau ở Loyal khá hiếm, người gây sự rồi còn bình tĩnh được như Nam Cung Cảnh lại càng hiếm hơn. Ừm, nhưng mà thằng nhóc này tên Nam Cung Cảnh? Nghĩ đến một khả năng, quản lý hơi dịu giọng:

“Cậu chứng minh được mình có lý thì tôi sẽ bỏ qua cho cậu.”

“Ồ?” Nam Cung Cảnh ngạc nhiên. “Tôi tưởng ông định đưa tôi lên đồn cảnh sát?”

“Khụ khụ…” Với điều kiện là cậu không có chỗ dựa chứ!

Quản lý trăm công nghìn việc, chưa chắc đã biết hết mặt mũi các vị tiểu thư, công tử trong thành phố này, bù lại ông có mắt nhìn người và giỏi phân tích. Từ sự ngạo mạn, tự tin của Nam Cung Cảnh, ông đoán có lẽ thằng nhóc này là họ hàng của Nam Cung gia. May mà ông còn chưa nặng lời! 

Hot

Comments

N.Ph

N.Ph

u r right

2021-12-23

0

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

ngầu quá Cảnh ca ơi 😎😎

2021-12-14

1

i love kookie so much

i love kookie so much

ê!tao để ý dòng họ Nam Cung giàu lắm bây ạ😂thề nghe sang nữa

2021-11-03

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bệnh thần kinh
2 Chương 2: Bóng hồng đường đua
3 Chương 3: Gai mắt
4 Chương 4: Rác rưởi
5 Chương 5: Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
6 Chương 6: Không cho
7 Chương 7: Không cần bận tâm
8 Chương 8: Máu
9 Chương 9: Bị lạc...
10 Chương 10: Gu của cô
11 Chương 11: Không có số điện thoại của anh ta
12 Chương 12: Không hiểu lầm gì cả
13 Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn
14 Chương 14: Anh em
15 Chương 15: Em thì khác
16 Chương 16: Cặn bã của xã hội
17 Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng
18 Chương 18: Hắn không có tự tin
19 Chương 19: Chị định bắt nạt em à?
20 Chương 20: Tin đồn
21 Chương 21: Chắc sẽ đủ, hoặc cũng có thể không…
22 Chương 22: Đừng để tôi nổi điên
23 Chương 23: Chỗ nào không đẹp?
24 Chương 24: Quan tâm
25 Chương 25: Bad boy?
26 Chương 26: Có người định đánh tôi!
27 Chương 27: Được huấn luyện qua
28 Chương 28: Chật vật
29 Chương 29: Cảm động
30 Chương 30: Thân thể ngọc ngà quý giá
31 Chương 31: Em gái
32 Chương 32: Khá đáng yêu
33 Chương 33: Là tên khốn nào!
34 Chương 34: Rất quan trọng
35 Chương 35: Để đứa trẻ này chăm chị
36 Chương 36: Thế nào mới gọi là yêu
37 Chương 37: Tôi có bạn trai rồi
38 Chương 38: Ôm thêm một cái được không?
39 Chương 39: Mất trí tạm thời rồi
40 Chương 40: Việc quan trọng cần làm
41 Chương 41: Tìm thằng chó Trần Hằng
42 Chương 42: Nam Cung thiếu phu nhân tương lai
43 Chương 43: Không muốn lùi bước
44 Chương 44: Hắn định về nhà cô à?
45 Chương 45: Vất vả cho cậu rồi
46 Chương 45.5: Chú chim nhỏ sau lưng Đường Tiểu Nhu
47 Chương 46: Được giang hồ bảo kê
48 Chương 47: Đường Đua Tử Thần
49 Chương 48: Quyết định khó khăn
50 Chương 49: Đam mê từ nhỏ của Nam Cung Cảnh
51 Chương 50: Trốn
52 Chương 51: Đuổi kịp cuộc đua
53 Chương 52: Tuyệt
54 Chương 53: Cha có cạo đầu hắn không...
55 Chương 54: Ở nơi này...
56 Chương 55: Bảo bối, có chuyện gì sao?
57 Chương 56: Đáng
58 Chương 57: Cải tổ
59 Chương 58: Chẳng lẽ là...
60 Chương 59: Nhiệm vụ lần này...
61 Chương 60: Bởi vì cậu thật sự rất tốt
62 Chương 61: Kích động cái gì mà kích động?
63 Chương 62: Nghe lời người lớn đi nhóc
64 Chương 63: Tiểu Nhu, đừng khóc
65 Chương 64: Không muốn cậu vì tôi mà mạo hiểm
66 Chương 65: Dừng một chút...
67 Chương 66: Mệnh của hắn rất tốt
68 Chương 67: Cảnh?
69 Chương 68: Không ai có thể ngăn hắn
70 Chương 69: Con làm được rồi
71 Chương 70: Chờ đợi
72 Chương 71: Vì ông quá yếu kém!
73 Chương 72: Đã hứa
74 Chương 73: Cảm ơn cậu vì tất cả
75 Chương 74: Dọn đi
76 Chương 75: Quên mất chưa hỏi
77 Chương 76: Có hay không?
78 Chương 77: Thư tay
79 Chương 78: Cậu tự lo đi!
80 Chương 79: Tên ngốc này
81 Chương 80: Tôi vẫn ổn
82 Chương 81: Cả phần đời còn lại, em muốn bảo vệ nụ cười của chị
83 Chương 82: Ôm trọn cả thế giới
84 Chương 83: Tiểu Nhu của tôi
85 Chương 84: Ra mắt?
86 Chương 85: Trông rất buồn cười
87 Chương 86: Đau
88 Chương 87: Sắp xong rồi
89 Chương 88: Những đứa trẻ không bao giờ lớn (Full)
90 PR.
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Bệnh thần kinh
2
Chương 2: Bóng hồng đường đua
3
Chương 3: Gai mắt
4
Chương 4: Rác rưởi
5
Chương 5: Chỉ là bạn bè bình thường thôi.
6
Chương 6: Không cho
7
Chương 7: Không cần bận tâm
8
Chương 8: Máu
9
Chương 9: Bị lạc...
10
Chương 10: Gu của cô
11
Chương 11: Không có số điện thoại của anh ta
12
Chương 12: Không hiểu lầm gì cả
13
Chương 13: Chỉ là đánh nhau thôi, lên đồn thì lên đồn
14
Chương 14: Anh em
15
Chương 15: Em thì khác
16
Chương 16: Cặn bã của xã hội
17
Chương 17: Lúc nào cũng sẵn sàng
18
Chương 18: Hắn không có tự tin
19
Chương 19: Chị định bắt nạt em à?
20
Chương 20: Tin đồn
21
Chương 21: Chắc sẽ đủ, hoặc cũng có thể không…
22
Chương 22: Đừng để tôi nổi điên
23
Chương 23: Chỗ nào không đẹp?
24
Chương 24: Quan tâm
25
Chương 25: Bad boy?
26
Chương 26: Có người định đánh tôi!
27
Chương 27: Được huấn luyện qua
28
Chương 28: Chật vật
29
Chương 29: Cảm động
30
Chương 30: Thân thể ngọc ngà quý giá
31
Chương 31: Em gái
32
Chương 32: Khá đáng yêu
33
Chương 33: Là tên khốn nào!
34
Chương 34: Rất quan trọng
35
Chương 35: Để đứa trẻ này chăm chị
36
Chương 36: Thế nào mới gọi là yêu
37
Chương 37: Tôi có bạn trai rồi
38
Chương 38: Ôm thêm một cái được không?
39
Chương 39: Mất trí tạm thời rồi
40
Chương 40: Việc quan trọng cần làm
41
Chương 41: Tìm thằng chó Trần Hằng
42
Chương 42: Nam Cung thiếu phu nhân tương lai
43
Chương 43: Không muốn lùi bước
44
Chương 44: Hắn định về nhà cô à?
45
Chương 45: Vất vả cho cậu rồi
46
Chương 45.5: Chú chim nhỏ sau lưng Đường Tiểu Nhu
47
Chương 46: Được giang hồ bảo kê
48
Chương 47: Đường Đua Tử Thần
49
Chương 48: Quyết định khó khăn
50
Chương 49: Đam mê từ nhỏ của Nam Cung Cảnh
51
Chương 50: Trốn
52
Chương 51: Đuổi kịp cuộc đua
53
Chương 52: Tuyệt
54
Chương 53: Cha có cạo đầu hắn không...
55
Chương 54: Ở nơi này...
56
Chương 55: Bảo bối, có chuyện gì sao?
57
Chương 56: Đáng
58
Chương 57: Cải tổ
59
Chương 58: Chẳng lẽ là...
60
Chương 59: Nhiệm vụ lần này...
61
Chương 60: Bởi vì cậu thật sự rất tốt
62
Chương 61: Kích động cái gì mà kích động?
63
Chương 62: Nghe lời người lớn đi nhóc
64
Chương 63: Tiểu Nhu, đừng khóc
65
Chương 64: Không muốn cậu vì tôi mà mạo hiểm
66
Chương 65: Dừng một chút...
67
Chương 66: Mệnh của hắn rất tốt
68
Chương 67: Cảnh?
69
Chương 68: Không ai có thể ngăn hắn
70
Chương 69: Con làm được rồi
71
Chương 70: Chờ đợi
72
Chương 71: Vì ông quá yếu kém!
73
Chương 72: Đã hứa
74
Chương 73: Cảm ơn cậu vì tất cả
75
Chương 74: Dọn đi
76
Chương 75: Quên mất chưa hỏi
77
Chương 76: Có hay không?
78
Chương 77: Thư tay
79
Chương 78: Cậu tự lo đi!
80
Chương 79: Tên ngốc này
81
Chương 80: Tôi vẫn ổn
82
Chương 81: Cả phần đời còn lại, em muốn bảo vệ nụ cười của chị
83
Chương 82: Ôm trọn cả thế giới
84
Chương 83: Tiểu Nhu của tôi
85
Chương 84: Ra mắt?
86
Chương 85: Trông rất buồn cười
87
Chương 86: Đau
88
Chương 87: Sắp xong rồi
89
Chương 88: Những đứa trẻ không bao giờ lớn (Full)
90
PR.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play