Chương 2: Có chút thay đổi

Tôi giật mình tỉnh giấc cứ tưởng là hôm nay lại trễ học nhưng không ngờ hôm nay chỉ mới 6g mà tôi đã dậy. Chắc là do vết sưng ấy còn đau ê ẩm nên nó khiến tôi không thể ngủ ngon được. Tôi thay đồ xong rồi xuống dưới lầu ăn sáng trước sự ngạc nhiên của mẹ tôi.

- Ơ, sao hôm nay con dậy sớm thế hả con?

- Con cũng chẳng biết sao nữa mẹ, chắc do tối qua con mệt quá ngủ sớm chứ không thức khuya như mấy bữa trước.

Tôi ngáp ngắn ngáp dài trên bàn ăn nhưng vẫn cố tranh thủ để kịp giờ học. Khi Linh lại rước tôi, nó ngạc nhiên như thể chưa bao giờ ngạc nhiên!

- Uầy, phải Thư bạn thân tao không đó!?

- Mày im đi! Đầu tao đau quá rồi nè!

Vừa dứt câu, Khang cũng từ nhà bước ra nhìn tôi chẳng có chút thân thiện nào. Tôi bực mình liền kêu Linh mau chạy đi.

- Tao lại nhà mày nhiều lần rồi mà giờ tao mới biết nhà nó ở đối diện nhà mày.

- Tao cũng không biết hình như nó mới chuyển về từ tuần trước.

Tôi và Linh vừa lên lớp vừa nói về hắn, một lúc sau hắn đã vào lớp và hai đứa chúng tôi chẳng thèm nhìn mặt nhau. Học được một hồi lâu, đầu tôi cảm thấy đau như búa nổ tôi nhớ rằng mình đã uống giảm đau như sao mà vẫn còn đau quá. Tôi quay xuống phía sau bảo Linh dẫn tôi xuống phòng y tế để xem như thế nào.

Và khi xuống phòng y tế, tôi mới biết rằng do tụ máu bầm nhưng tôi không để ý nên khiến tôi đau đến thế. Và thế là tôi xin được nằm nghỉ tại phòng y tế và bảo với Linh lên lớp để tôi nằm ở đây một mình.

- Tại tên Khang đáng ghét đó mà giờ mình phải nằm ở đây với cái đầu bị sưng!

- Tui thấy tui đáng yêu chứ đâu đến nỗi đáng ghét, bị khùng hả?

- A! Giật cả mình!

Tôi giật mình la toáng lên, Khang đột nhiên xuất hiện trong phòng y tế mà tôi chả hay biết, tên này từ đâu mà xuất hiện vậy? Với bây giờ cũng chưa hết tiết nữa mà... Không lẽ cúp học!? Mà tên này tự khen mình đáng yêu á!? Còn chửi mình bị khùng! Đúng là tự tin quá cũng không tốt!

- Nhìn mặt ông như thế mà đáng yêu chỗ nào chỉ thấy đáng ghét mà thôi! Với hiện tại vẫn chưa hết tiết ông cúp tiết à?

- Haiz nhìn tui thế này giống cúp tiết lắm à? Do Linh trách tui làm bà bị thương nên tui đành xin xuống đây để xem bà như thế nào.

Cái gì! Hắn mà cũng chịu xuống đây xem tôi thế nào á, tôi chẳng thể nào tin được!

- Ông mà cũng biết thấy có lỗi nữa hả?

- Từ khi ngày hôm qua bà bảo tôi thằng đần thì tui đã biết có lỗi rồi!

Tôi khựng lại, ngày hôm qua tức giận quá nên lỡ mắng hắn là thằng đần nhưng mà tại hắn chọc tôi tức quá mà.

- Thì ai bảo ông chọc tôi tức điên lên làm chi rồi để tui chửi!

- Nhưng mà sự thật là vậy mà?

Tên này không lẽ muốn mình chửi hắn cả ngày hả? Đúng là những người học giỏi quá thì đầu óc có chút vấn đề mà…

Hai chúng tôi đều im lặng khá lâu chẳng ai nói thêm được gì cả. Đầu tôi cũng đã đỡ đau nên trở về lớp học lại như bình thường.

- Cô bé yếu đuối của tui đã đỡ chưa vậy cô bé yếu đuối?

Vừa lên tới lớp, Linh đã nhéo hai cái má tôi rõ đau rồi còn chọc ghẹo tôi khiến tôi ngượng đỏ mặt.

- Thôi thôi, mày tha cho tao, nhìn tao như vậy chưa đủ khổ hả?

Bỗng Khang kéo tôi quay lên khiến tôi mất trớn ngã trúng vào hắn.

- Ông có bị gì không vậy? Tự nhiên kéo người ta lên chẳng nói gì mém chút là rơi ra khỏi ghế!

- Tới giờ môn Toán rồi! Quay lên làm bài tập đi.

Tôi mới nhớ ra rằng bây giờ Khang còn có thêm nhiệm vụ sẽ là "thầy" dạy kèm của tôi. Suốt cả tiết học chắc tôi bị hắn la không biết bao nhiêu lần, biết làm sao được do từ trước đến nay môn Toán là môn tôi yếu nhất trong tất cả các môn. Trong khi hắn giải được tới bài thứ 5 còn tôi thì đang loay hoay với bài đầu tiên.

- Haizz, làm sao mà bà lên lớp 11 được hay vậy?

- Ông này kì ghê! Tại môn này khó chứ đâu phải tại tui.

- Sai nữa rồi kìa!!!

- Thì từ từ, tui sửa lại liền.

Vừa hết tiết toán, tôi và hắn mới bình tĩnh lại mà không cãi nhau nữa, nhiều đứa trong lớp nói rằng do "thau nước định mệnh" hôm qua mà hai chúng tôi đã thân với nhau, tôi chả thấy thân chỗ nào ngoài "Thân ai nấy lo"

Chiều nay là sinh nhật của một người bạn trong lớp, tôi đang phân vân là có đi hay không bởi vì hôm nay hơi lười nhưng con Linh thì cứ năn nỉ tôi đi cùng với nó và bồ nó và thế nào tôi cũng phải ăn "cơm tró" từ chúng nó nhưng vì con bạn tôi năn nỉ nhiều quá nên tôi cũng chấp nhận đi dự tiệc.

- Ê! Có tính đi sinh nhật hay không vậy?

Tôi quay sang hỏi tới cái tên đang ngồi cặm cụi giải bài tập về nhà.

- Chưa biết nữa tại làm biếng đi quá!

- Chứ không phải ở nhà làm bài tập về nhà à?

- Làm xong luôn rồi.

Cái tên này có phải thiên tài không mà làm nhanh thế này nếu mà là tôi, đống bài tập này chẳng biết khi nào mới hoàn thành được!

Tan học tôi trở về nhà để sửa soạn đến bữa tiệc sinh nhật, tôi mặc một chiếc váy màu trắng dáng xoè, buộc tóc cao và trang điểm nhẹ nhàng.

Vào sáu giờ chiều, Linh đứng trước cổng nhà chờ tôi đang loay hoay mang đôi giày để ra xe thì tôi thấy hắn cũng đang lấy xe để đến bữa tiệc. Khang ăn mặc khá đơn giản, một chiếc áo sơ mi phối với quần jean và mang một đôi sneakers trông khá đẹp.

Bữa tiệc được tổ chức tại một quán karaoke trong thành phố khá xa với khu nhà của tôi, trong khi bữa tiệc diễn ra chúng tôi vui đùa với nhau khá vui vẻ, tôi đã từng nghĩ Khang chỉ là một tên mọt sách nhưng thật ra không như vậy! Suốt bữa tiệc cậu ấy luôn bày trò khiến cả đám cười không ngớt, hầu như các cô gái trong bữa tiệc đều muốn đổ cậu trong lớp cũng có và ngoài lớp cũng có.

- Thư xem cái cậu đằng kia kìa, nhìn cậu ấy thú vị quá Thư có biết là ai không?

Đây là câu hỏi tôi gặp nhiều nhất trong suốt bữa tiệc mỗi lần có người hỏi như vậy tôi đều lảng tránh hoặc không quan tâm bởi vì tôi chẳng muốn ai sai lầm đi làm quen một tên khùng điên như hắn!

Khi tan tiệc do chúng tôi có uống một ít bia nhưng do tửu lượng tôi và Linh khá thấp nên đành phải nhờ người yêu của Linh chở về giúp còn tôi do nhà gần với nhà của Khang nên mọi người đều nhờ Khang đưa tôi về nhà.

Buổi sáng ngày hôm sau, tôi giật mình thức giấc và thấy chỉ còn 15p nữa thôi là sẽ vô giờ học rồi, tay chân tôi luống cuống mau chóng đến trường.

- Thư ơi! Tao không định nói nhưng nếu tao không nói điều này thì mày chắc chắn sẽ bị quê rất nhiều.

Linh vẻ mặt nghiêm trọng nhìn tôi khiến tôi nhìn thấy cũng phát sợ.

- Chuyện gì thì mày nói đi.

- Ngày hôm qua lúc đi về, mày lỡ quá chén có lỡ nôn vào áo của Khang nhưng mà lúc đó không biết Khang có say không mà nó không có biểu hiện gì hết!

- Mày nói cái gì chứ!!!

Vừa nghe Linh nói xong tôi chỉ muốn kiếm một cái hố mà chui xuống dưới thật sâu! Tôi không hiểu làm sao mà tôi lại ngu ngốc đến mức nôn vào áo của hắn, mà bây giờ hắn lại ngồi kế bên tôi như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Này này!

Tôi vỗ vào đầu của Khang khiến nó giật mình.

- Bà có thể kêu tui một cách bình thường được không?

- Về chuyện cái áo.... Thật ra tui không có ý.

- Không sao đâu dù gì cũng chỉ là cái áo thôi nhưng mà cái mặt của tui thì bà tính sao?

- Hả?

Tôi giật mình nhìn lên gương mặt của nó, một vết cào khá dài ngay bên má phải, tôi thề nếu cho tôi mười cái quần để đội e rằng không thể nào đủ đối với tôi!

- Cho tui xin lỗi do qua tui say quá nên tui không nhớ tui đã làm chuyện gì.

- Ừ, không sao đâu! Lo mà làm bài đi.

Bây giờ kêu tôi đi làm bài sao? Làm sao tôi có thể tập trung khi mới vừa bị mất mặt với tên như chó với mèo với tôi! Nhưng tôi cũng chợt nhận ra có sự thay đổi giữa mối quan hệ của tôi và Khang.

Chapter
1 Chương 1: Điều xui rủi nhất đó chính là phải chung lớp với cậu
2 Chương 2: Có chút thay đổi
3 Chương 3: Đại hội thể thao
4 Chương 4: Đại hội thể thao (Tiếp theo)
5 Chương 5: Chẳng ai có thể đụng vào cô ấy!
6 Chương 6: Làm bạn thân cũng là một ý kiến tốt!
7 Chương 7: Làm việc tốt cảm thấy thật thoải mái.
8 Chương 8: Chăm sóc người bệnh
9 Chương 9: Sự trở lại của người yêu cũ.
10 Chương 10: Giận dỗi
11 Chương 11: Hoá ra là hiểu lầm!
12 Chương 12: Dã ngoại 3 ngày 2 đêm (1)
13 Chương 13: Dã ngoại 3 ngày 2 đêm (2)
14 Chương 14: Dã ngoại 3 ngày 2 đêm (3)
15 Chương 15: Rung động.
16 Chương 16: Giả vờ yêu đương.
17 Chương 17: Lời tỏ tình vào năm mới.
18 Chương 18: Yêu em từ lần gặp đầu tiên.
19 Chương 19: Ghen tuông
20 Chương 20: Chúc mừng sinh nhật tôi.
21 Chương 21: Đánh nhau
22 Chương 22: Biến cố.
23 Chương 23: Đổ vỡ
24 Chương 24: Tạm biệt
25 Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26 Chương 26: An ủi.
27 Chương 27: Mến mộ.
28 Chương 28: Cùng nhau.
29 Chương 29: Gặp lại anh.
30 Chương 30: Tỏ tình
31 Chương 31: Thách Thức
32 Chương 32: Cãi nhau
33 Chương 33: Đê tiện
34 Chương 34: Công tác
35 Chương 35: Bày tỏ
36 Chương 36: Bắt cóc
Chapter

Updated 36 Episodes

1
Chương 1: Điều xui rủi nhất đó chính là phải chung lớp với cậu
2
Chương 2: Có chút thay đổi
3
Chương 3: Đại hội thể thao
4
Chương 4: Đại hội thể thao (Tiếp theo)
5
Chương 5: Chẳng ai có thể đụng vào cô ấy!
6
Chương 6: Làm bạn thân cũng là một ý kiến tốt!
7
Chương 7: Làm việc tốt cảm thấy thật thoải mái.
8
Chương 8: Chăm sóc người bệnh
9
Chương 9: Sự trở lại của người yêu cũ.
10
Chương 10: Giận dỗi
11
Chương 11: Hoá ra là hiểu lầm!
12
Chương 12: Dã ngoại 3 ngày 2 đêm (1)
13
Chương 13: Dã ngoại 3 ngày 2 đêm (2)
14
Chương 14: Dã ngoại 3 ngày 2 đêm (3)
15
Chương 15: Rung động.
16
Chương 16: Giả vờ yêu đương.
17
Chương 17: Lời tỏ tình vào năm mới.
18
Chương 18: Yêu em từ lần gặp đầu tiên.
19
Chương 19: Ghen tuông
20
Chương 20: Chúc mừng sinh nhật tôi.
21
Chương 21: Đánh nhau
22
Chương 22: Biến cố.
23
Chương 23: Đổ vỡ
24
Chương 24: Tạm biệt
25
Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26
Chương 26: An ủi.
27
Chương 27: Mến mộ.
28
Chương 28: Cùng nhau.
29
Chương 29: Gặp lại anh.
30
Chương 30: Tỏ tình
31
Chương 31: Thách Thức
32
Chương 32: Cãi nhau
33
Chương 33: Đê tiện
34
Chương 34: Công tác
35
Chương 35: Bày tỏ
36
Chương 36: Bắt cóc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play