Sau khi được nhắc nhở xong, Mạn Đình mới an tâm mà thả sợi dây xuống phía dưới.
Đầu nắm của sợi dây cũng đã chạm được đến chiếc hộp.
''Giờ làm sao mở hộp?'' Mạn Đình thắc mắc hỏi hai người còn lại.
''Nhấn giữ thật lâu đầu nút!'' Cố Quân Nguyên hướng dẫn.
Nghe theo hướng dẫn của quân sư của mình, Mạn Đình tiến hành làm theo.
2 phút sau...
Chiếc hộp thành công mở ra.
Viên ngọc được hé mở, những tia sáng lấp lánh cuốn hút người khác. Cả Mạn Đình và Thiên An đều há hốc mồm.
''Nhanh lên, còn 5 phút thôi đó!'' Quân Nguyên nhắc nhỡ.
Mạn Đình nhanh chóng đưa sợi dây lại chỗ viên ngọc. Thành công lấy viên ngọc rời khỏi.
Mà đường ống này lúc đi theo chiều xuôi đã hơi khó,lại quá nhỏ không thể xoay người, nên giờ cô chỉ có thể dùng chân đi trước.
Cô trường người khổ sở mà quay lại căn phòng ban đầu.
Lúc cô vừa bước xuống phòng thì một tên không rõ mặt mũi cũng vừa mở cửa phòng bước vào. Anh thấy cô từ trên chui xuống có chút bất ngờ. Hai người đối mặt, mắt nhìn mắt:
'' Ngươi là ai?''
Cả hai tham dò lẫn nhau.
Bởi vì cả hai đều mặt trang phục gần như giống nhau. Hơn nữa nếu là khách mời đêm nay của biệt thự chắc chắn sẽ không có ai mặc đồ như họ.
Lúc này Cố Quân Nguyên và Thiên An nghe được điều đó đều có chút sửng.
''Anh ta đi vào mà không bị camera phát hiện, không phải dạng tầm thường, cậu hãy cẩn thận!'' Thiên An nhắc nhở Mạn Đình
Mạn Đình hiểu rõ vấn đề, cô rút con dao dưới chân ra,giơ lên trước mặt mà phòng bị.
''Mục đích giống nhau!'' Cả hai người đều thầm nghĩ.
hú...hú...hú...hú.....
Lúc này tiếng báo động bên ngoài vang lên. Thì ra viên ngọc cô trộm đi đã phát hiện. Mạn Đình đưa tay lên nhìn đồng hồ thì đã quá thời gian.
Mọi cảnh báo, sự phòng thủ đều được làm việc hết hiệu suất. Tín hiệu của cả ba người cũng vì vậy mà mất đi.
Sự tình cấp bách lúc này, cô chỉ có thể tự mình ứng biến.
Cô lao tới, đánh nhau với tên đàn ông trước mặt nhàm thoát thân.
Nhưng tên này thân thủ quá linh hoạt. Anh đều né được các đòn đánh của cô.
Trong lúc sơ ý, cô bị anh đá văng ra góc giường, vô tình làm vỡ chiếc bình.
Tiếng động này đã thu hút được vệ sĩ đang đi tuần ngoài hành lang.
Tên vệ sĩ nhanh chóng đạp cửa mà xông vào bên trong.
Căn phòng lúc này không một bóng dáng người. Chỉ còn lại mảnh vỡ của chiếc bình đang lăn lóc trên sàn.
Hắn ta tiến lại gần phía mảnh vỡ.
Mạn Đình lúc này đã được tên lúc nãy một tay bịt miệng cô, tay còn lại vòng qua eo cô mà giữ chặt.
Với khoảng cách gần như vậy, lại bị một tay lạ mặt sờ mó, cô có chút ngại ngùng.
Nhưng cô biết việc nào nặng nhẹ nên cũng chỉ biết im lặng để người đàn ông che mặt này ôm lấy mình.
Tên vệ sĩ lúc này cũng thấy động tĩnh sau bức rèm liền đi chầm chậm tiến tới.
Khe tiếng bước chân càng gần, cô sợ hai người sẽ bị phát hiện.Cô đổ mồ hôi hột, nhanh chóng quàng tay ra sau eo anh, ôm chặt anh lại gần cơ thể mình để khoảng cách nhỏ hơn. Khoảng cách của cả hai hình như là không có. Nếu như không có bộ đồ chắc là 'thịt chạm da' rồi
Hành động đột ngột này của cô làm anh giật mình. Anh lại cảm nhận được hơi ấm từ người cô,đặc biệt hơi ấm từ hai quả núi của cô truyền sang anh. Anh có chút đỏ mặt.
Lúc này tên vệ sĩ đưa tay mở mạnh bức rèm.
Khúc Mạn Đình cũng nhắm chặt mắt.
Không có ai...
Tên vệ sĩ không thu hoạch được gì thì liền rời khỏi phòng.
Tên vệ sĩ đóng của lại, thì hình ảnh cô ôm chặt người đàn ông lạ mặt hiện ra càng rõ. Thì ra hai người họ núp sau cánh cửa.
Tên vệ sĩ đã đi mất, Mạn Đình cũng từ từ mở mắt ra nhìn thấy nụ cười từ trên khoé môi của tên đàn ông này cô có chút giật mình.
Cô nhanh chóng đẩy hắn ra.
Phủi phủi quần áo định rời đi,không muốn giao du với tên đàn ông lạ mặt này.
Cô quay người rời đi nhưng chưa được vài bước đã dừng lại. Bởi vì bây giờ bên ngoài đã không còn sự điều khiển của Thiên An cô làm sao có thể đi được, rất dễ bị ghi hình.
Cô đang suy nghĩ tìm đường thoát thì cánh tay cô có chút ấm áp truyền tới.
Tay cô đã bị người đàn ông khi nãy nắm lấy. Hắn ta kéo cô ra sau mình.
''Nêú em muốn thoát khỏi đây thì yên lặng mà theo tôi'' Tên đàn ông không thèm nhìn cô mà hé cửa đưa cặp mắt quan sát.
Khúc Mạn Đình có chút giật mình, cô định rút tay phản kháng. Nhưng cô chợt nhớ bộ đồ Quân Nguyên chuẩn bị cho cô ở tận cuối dãy. Bây giờ đi tới đó cũng chút khó khăn nên có chút quy thuận hắn ta mà đi theo.
Tên đàn ông lúc này quan sát không có ai ở hành lang mới đưa cánh tay ra bên ngoài. Anh đặt lên bức tường một cái máy nhỏ. Sau đó không nhìn thấy người thì ra hiệu cho cô rồi rời khỏi.
Cô hiểu chuyện liền theo sau anh.
Thì ra đây là máy gây nhiễu camera. Nó hiện lên hình ảnh mấy tên vệ sĩ đi qua đi lại để qua mắt những người điều khiển.
Hai người bọn họ cùng nhau rời đi. Nhưng đi được chưa xa thì nghe tiếng bước chân. Mạn Đình nhanh chóng chạy lên ôm tên đàn ông rồi ngã vào cánh cửa trước mặt.
Anh bị cú tấn công bất ngờ nên mất đà ngã đè xuống người đất. Cô vì vậy mà cũng theo rồi nằm phía trên lưng của anh. Cũng may chân anh lọt được lọt trong, cánh cửa đóng lại tránh được một kiếp nạn.
Anh theo quán tính nhanh chóng xoay người lại, cô liền nằm gọn trong lòng anh.
Bị một người con gái dè lên mình trong tư thế này có chút không thoải đáng nhỉ!.
Updated 72 Episodes
Comments