Anh nhanh chóng kéo cô ra khỏi người mình thì vô tình chạm phải ngực cô, à không anh là để tay lên ngực cô mà đẩy.
Một cú đạp nhanh chóng nằm lên người anh.
Sau khi cảm nhận thấy đau điếng, anh đưa tay lên chỗ đau mà xoa xoa.
''Anh đừng vì giúp tôi mà dỡ trò lưu manh!'' Cô tức giận chỉ tay vào mặt anh mà quát.
Anh cũng chỉ biết ngậm mồm. Thật ra là anh lười giải thích. Mà bóp cũng bóp rồi, đánh cũng đánh rồi coi như huề nhau vậy. khỏi phải giải thích rờm rà.
Mạn Đình lúc này bình tĩnh hơn. Cô đưa mắt quan sát khắp phòng thì nhận ra đây chính là căn phòng ban đầu cô đặt chân vào.
Cô mừng rỡ chạy ra ban công. Sợi dây vẫn còn. Cô rút trong ống quần lấy lại ống trượt ra rồi móc lên. Cô định tẩu thoát thì bất ngờ bị giữ lại.
Thì ra tên đàn ông lúc nãy thấy biểu hiện của cô có chút nghi ngờ nên đã đứng dậy tiến phía sau cô.
Cô giật mình, giằng co với anh thì vô tình làm rơi ống trượt xuống đất.
''Bịch...''
Tiếng va chạm làm một tên vệ sĩ phát hiện.
Nhưng...
Tên vệ sĩ đó lại ngã nhào xuống đất. Thì ra là Cố Quân Nguyên cũng nghe được tiếng động liền quay mặt nhìn lại thì thấy Mạn Đình bên trên đang dằn co với một người đàn ông lạ mặt. Còn bên dưới là tên vệ sĩ định thông báo qua bộ đàm.
Anh nhanh chóng tiến lên đập vào sau gáy hắn ta làm hắn ngất xỉu đi.
''LQL.. có chuyện gì? Cậu phát hiện gì sao?'' Bên bộ phận giám sát nhận được tín hiệu nhưng không nghe thấy tiếng gì.
''Không có gì! Chỉ là con mèo hoang thôi!'' Cố Quân Nguyên tiến lại nhặt lên bộ đàm của hắn ta trả lời.
Cố Quân Nguyên rút súng laze từ ống giày chiếu lên mặt Mạn Đình.
Thấy có ánh sáng rọi vào mặt mình. Cô đưa mắt nhìn xuống tìm nơi phát sáng.
Thấy Cố Quân Nguyên ra hiệu cho cô. Cô như gặp lại đồng bọn có chút vui mừng .
Nhìn hành động chỉ chỏ của Quân Nguyên lúc đầu cô có chút khó hiểu.
Lúc cô hiểu được ý nghĩa của anh thì cúi người. Nhưng lại bị tên đàn ông kia nhanh hơn. Hắn cúi xuống trước cô, mở chiếc túi bên phải theo chỉ thị của người phía dưới, thành công lấy ra một ống trượt khác.
Cô bị tên này 'hất tay trên' có chút khó chịu. Đưa tay ra cướp lại.
''Nêú cô muốn chết tại đây thì cứ tiến lên!'' Tên đàn ông lạnh nhạt nói với cô.
Cô bị uy hiếp cũng không nhào nháo như ban đầu.
Cô lùi lại phía sau đứng gần phía đầu dây trượt không cho anh thoát khỏi.
Thấy người con gái này an phận hơn, anh có chút hài lòng.
''Tầng ba, phòng nghỉ!'' Thông báo được phát qua loa khiến các tên vệ sĩ chú ý.
Mấy người vệ sĩ ở xa cũng bắt đầu chạy lại nơi được thông báo.
Nghe thấy thông báo, cả tên lạ mặt cùng Mạn Đình cũng có chút ngạc nhiên.
Hai người bọn họ đã bị phát hiện.
''Phòng nghỉ,tầng ba, dãy hai!'' Lúc này, Mộ Thiên An đã xâm nhập lại được hệ thống phòng thủ mà ra thông báo giả.
Tên đàn ông này cũng biết được có người điều khiển phòng máy. Anh đưa mắt nhìn người con gái phía trước.
Anh tiến lên ôm chặt lấy cô: '' Ôm tôi! Nêú không muốn ở lại thì ôm tôi!''
Anh đưa tay khoát ống trượt lên trên dây.
Cô hiểu được cử chỉ này của anh thì đưa tay ôm chặt lấy cổ anh, sẵn tiện quắp hai chân cô lên hông anh cho chắc chắc. Sau đó đưa một tay lên giữ ống trượt cùng với anh. Hai người trượt từ biệt thự qua dãy bên toà nhà đối diện, thành công trốn thoát.
Cố Quân Nguyên nhìn thấy Mạn Đình đã an toàn rời khỏi, anh cũng lặng lẽ mà biến mất theo.
....
Toà nhà đối diện
Hai con người thành công đặt chân xuống. Mạn Đình lập tức buông tay anh ra nhanh chóng rời khỏi.
Cô nhanh nhẹn chạy vụt đi. Nhưng sau đó cô lại quay người lại bởi tiếng gọi bởi tên đàn ông khi nãy.
Lúc này cô định rời đi thì từ phía anh có một vật bị ném sang mình, cô đưa tay ra bắt lấy.
''Đây... đây...???''
Mạn Đình đưa tay vào túi thì phát hiện viên ngọc bị mất.
''Quà gặp mặt...!'' Tên đàn ông nhìn biểu hiện của cô có chút thích thú.
''Anh trộm của tôi!'' Mạn Đình vẻ mặt tức giận nhìn anh.
''Trộm của cô??? Chúng ta chẳng phải giống nhau sao?''. Anh cười đẻo nhìn cô.
Cô tức giận bỏ lại viên ngọc vào túi rời rời đi.
Bóng dáng nhỏ bé của cô rời xa dần tầm mắt của anh.
Anh nhớ lại lúc hai người ở trong phòng, khi được cô ôm. Hơi ấm từ nơi đó của cô lan toả cho anh.
Anh có hơi ngại ngùng làm loạn xạ tay chân. Vô tình chạm trúng túi cô. Anh lặng lẽ lấy viên ngọc mà cô đang nhắm chắt mắt vì lo sợ.
Lúc này anh khẽ nhếch môi cười.
Bóng cô mất dần.
''Cô ta là ai?'' Một tên mặc áo đen đội nón che đầu ngang nữa mặt tiến ra hỏi tên lạ mặt đó.
''Không biết!'' Hắn nhúng vai trả lời lại.
'' Vậy còn viên ngọc??''
'' Thích tặng!''
Cạn lời...
''Mà mùi hương này??'' Tên trùm đầu đi lại gần anh thì lại ngửi thấy mùi nước hoa lạ.
''Rất quen.'' Tên lạ mặt đó đáp lại.
Sau đó cả hai cùng rời khỏi.
..........
Trên xe....
Mộ Thiên An cùng Cố Quân Nguyên đã yên vị trí chờ Mạn Đình.
Cánh cửa xe mở ra...
Mạn Đình nhanh chóng bước lên xe, chiếc xe rời đi.
''Câụ không sao chứ?'' Thiên An quay hỏi Mạn Đình.
''Không sao??''
''Tên lúc nãy là ai vậy?'' Quân Nguyên đang lái xe thì nhìn qua gương hỏi cô.
''Tên lúc nãy??'' Thiên An thắc mắc.
''Không biết?? Chỉ biết hắn ta cùng mục đích!'' Mạn Đình giải thích.
''Cũng vì viên ngọc'' Quân Nguyên cùng Thiên An đồng thanh hỏi lại cô.
''Đúng vậy!''
'' Để tớ xâm nhập vào toà nhà kế bên!'' Thiên An lấy máy tính ra định xem lại camera
''Không cần đâu! Hắn có một cái máy rất lạ lại hiện đại có thể gây nhiễu camera nên không có thông tin đâu?''
''À!! Hình như vậy!'' Thiên An chợt nhớ camera của mình điều khiển không bị xâm phạm chút nào thì đồng tình.
Chiếc xe cũng lặng mất dần trong đêm tối....
Updated 72 Episodes
Comments
zikava
anh cứ thấy gái là sờ vs mó
2021-11-15
0