Tin đồn nổi lên

Ăn xong, bọn Tử Lý trở về lớp trước. Cô một mình đi đến phòng thí nghiệm mang đồ dùng phục vụ cho tiết học buổi chiều. Đi đến cửa, tiếng nói trong phòng vọng ra:

- Cậu nghe nói chưa? Cả ban chúng ta chỉ có Hà Tịch và Dương Minh của lớp A được tham gia cuộc thi tiếng anh.

- Nghe rồi.

- Tớ nghe nói, Dương Minh khi còn ở trường cũ đã được xưng là học thần rồi. Thành tích vô cùng tốt. Tiếng anh của cậu ấy cực kỳ cực kỳ giỏi!

- Thật không vậy?

- Là thật đó, tớ có một người chị họ, sống cùng thành phố, học cùng trường trước đây với cậu ấy mà.

Hà Tịch mở cửa, đang định bước vào lại nghe người kia nói:

- Tớ chỉ là không hiểu, dựa vào đâu Hà Tịch có thể thi, chúng ta lại không thể? Tiếng anh của cậu ta đâu có xuất sắc, tại sao cô Trần lại chọn cậu ta chứ?

- Ai mà biết được cậu ta dùng mánh khoé gì?

- Đến vòng loại trường, cậu ta không có  năng lực sẽ tự động bị loại thôi. Không nói ban chúng ta, ban xã hội còn sờ sờ ra đó, còn chưa nói tới Lương Phi, Hải Linh..cơ mà.

    Hà Tịch đứng tại chỗ đó một lúc lâu, nghe hai người bên trong nói rất nhiều. Đến một đoạn, học sinh nọ hâm nộ nói rằng:

- Nói thực, Dương Minh lớp A đó quá đẹp trai rồi!

- Đừng có mơ nữa, tớ nghe nói cậu ta không thích con gái đâu!

- Gì chứ? Ai nói? Tớ thấy cậu ta rất nam tính mà!

- Chẳng nhẽ tớ lại nói dối sao? Lần đó chính mắt tớ nhìn thấy!

- Cậu nhìn thấy cái gì?

- Hôm đó là buổi sáng cuối tuần, tớ đi đến trung tâm thương mại, ngang qua khách sạn. Thực sự...đã nhìn thấy Dương Minh cùng Tống Đại Nghĩa của lớp A từ đó đi ra.

- Có phải cậu nhìn lầm rồi không?

- Thà rằng lầm đi, nhưng tớ còn đứng nhìn một lúc lâu, thấy họ leo lên taxi về cùng nhau mà.

    Hà Tịch đứng ngoài nghe mà đầu óc chấn động. Cuối cùng vẫn là tránh đi một lúc, đợi người ra rồi cô mới có thể lấy được đồ.

Hành lang hôm nay có vẻ náo nhiệt quá. Không giống như mọi ngày, mọi người sẽ tranh thủ buổi trưa để nghỉ ngơi, hoặc chạy ra ngoài chơi.

- Mày yên tâm, thằng oắt con Tống Đại Nghĩa không thoát nổi đâu! Tan học tao sẽ cho nó no đòn!

- Địa điểm?

- Bãi đất hoang sau trường, nhớ chứ?

    Tống Đại Nghĩa? Không phải là Tống Đại Nghĩa lớp cô đấy chứ? Linh cảm mách bảo có chuyện chẳng lành, thế là cô bước nhanh hơn. Về lớp đã mọi người tụm lại chỗ bàn của Dương Minh. Tử Lý nhìn thấy cô về thì mừng rỡ:

- Tiểu Tịch, cậu về rồi! Mau lại đây xem, lũ côn đồ của lớp E đúng là hiếp người quá đáng mà!

    Cô vứt đồ thí nghiệm lên bàn giáo viên. Nhìn thấy mặt Tống Đại Nghĩa có vết bầm, khoé miệng bị rách đến chảy máu, đoán được chuyện gì đã sảy ra. Cô nói với cậu ta:

- Cậu đừng sợ, tôi sẽ báo cáo với thầy chủ nhiệm?

    Nào ngờ Tống Đại Nghĩa đứng phắt dậy quát lớn:

- Tôi mà sợ? Tôi sợ cái rắm! Cậu tuyệt đối không được nói với thầy. Cậu dám hé nửa lời, tôi lập tức bỏ học!

- Cậu định làm gì?

- Không gì hết!Tóm lại cậu mặc kệ tôi!

    Cậu ta đúng là không sợ, ban nãy tuy là bị đánh, nhưng cũng có lúc cậu ta trả lại được vài cước. Nếu không có Dương Minh ngăn lại thì cái đạp của cậu ta cũng đủ khiến tên Trương Tiểu Hổ kia đoạn tử tuyệt tôn.

    Trường bọn họ trước nay cấm kỵ nhất việc học sinh xích mích, gây gổ đấm đá nhau. Chuyện này để thầy chủ nhiệm biết được, hậu quả không biết ra sao. Nhưng nếu không nói, cô thật sự không biết ngăn chặn bằng cách nào. Cô thân là lớp trưởng, những chuyện như thế này dù không muốn thì vẫn phải tham dự mà thôi, không thì thật thiếu trách nhiệm quá.

    Cả buổi cô ngồi thẫn thờ, suy nghĩ về cuộc thi tiếng anh. Dương Minh thật sự giỏi như vậy sao? Cậu chuyển về đây được hơn một tháng, năng lực của cậu cô không hề rõ. Chỉ là bình thường cậu bày ra cái dạng cà phất cà phơ khiến cô nghĩ cậu vào được lớp chọn của ban tự nhiên có phải là quá may mắn rồi không? Cô nghiêng đầu nhìn sang Dương Minh, chỗ ngồi của hai người bọn họ chỉ cách nhau hơn một mét, khoảng cách khá gần. Hà Tịch âm thầm đánh giá người con trai này: ngũ quan đẹp đẽ, ngoại hình ưu tú, nghe nói gia đình rất giàu có, nếu giờ đây đến cả học học tập cũng xuất sắc, vậy không phải đã được ông trời hết mực ưu ái? Ngược lại là cô, giống như bị ông trời bỏ rơi, không có vẻ ngoài, không có tiền...

    Cô nhìn Dương Minh hồi lâu, chợt người kia cũng quay sang nhìn lại mình làm cô có chút lúng túng. Đi nhìn con nhà người ta chằm chằm, như thể muốn ăn tươi nuốt sống vậy. Hà Tịch lấy lại tinh thần, quay lên nhìn bảng. Trước nay cô không phải kiểu người hay đi soi mói để ý người ta như vậy. Lo tốt chuyện của bản thân là được rồi. Thầy giáo vật lý hăng say giảng bài, một tá công thức được viết chằng chịt khiến cô hơi đau đầu.

    Tan học, quả nhiên Tống Đại Nghĩa hùng hổ xách cặp ra khỏi lớp. Dương Minh ngược lại không vội, sắp xếp đồ đạc đâu ra đấy mới đứng dậy rời đi. Hà Tịch cứ nghĩ mãi về mấy câu của hai nam sinh lớp E. Cuối cùng cũng không thể cứ thế mà làm ngơ được. Trong phim hay có mấy cái tình tiết gọi anh em giang hồ đến đánh giúp, cuối cùng nổ ra một trận mưa máu gió tanh, tình hình này có vẻ giống lắm.

    Thế là cô và Tử Lý dắt tay nhau ra bãi đất hoang sau trường. Đến nơi đã thấy hội Trương Tiểu Hổ đứng đợi. Còn Tống Đại Nghĩa cũng từ một phía khác đi đến, bên cạnh còn có mấy chàng trai cao to lạ mặt. Nhưng tình hình này không khả quan lắm, bởi chênh lệch về lực lượng khá lớn.

Nếu họ thật sự đánh nhau ở đây mà bị nhà trường biết thì chỉ còn nước chờ đuổi học. Cô nghĩ cũng không kịp nghĩ liền chạy ra.

    Trương Tiểu Hổ thấy vậy thì châm chọc:

- Dô, còn dắt theo gái đến đây cơ à, mày thiếu người đến mức đấy rồi hả Tống Đại Nghĩa?

    Tống Đại Nghĩa nhìn thấy bọn cô bất thình lình chạy lại cũng bất ngờ lắm:

- Lớp trưởng, sao cậu lại đến đây?

- Tới ngăn cậu đánh nhau!

    Tống Đại Nghĩa khoát tay:

- Chuyện này không liên quan tới cậu. Dù cậu muốn ngăn cũng ngăn không được.Tránh ra một bên đi! Cẩn thận chuốc vạ vào thân!

     Hà Tịch lại làm như không nghe thấy, đứng chắn trước mặt cậu ta, nghiêm túc nhìn Trương Tiểu Hổ nói:

- Trường học có quy định không được gây gổ đánh nhau, các người không biết sao?

     Người kia nở nụ cười giễu cợt:

- Biết đấy thì sao? Tôi cứ đánh đấy, cậu làm gì tôi?

- Tôi sẽ báo cảnh sát!

- Vậy báo đi! Báo đi!

    Cậu ta vừa nói vừa đưa tay đẩy cô mấy hồi. Hà Tịch không hề sợ hãi, nắm lấy ngón trỏ của cậu ta vứt sang một bên, nói:

- Đừng có dùng bàn tay của cậu chạm vào người tôi!

    Trương Tiểu Hổ bị chọc tức, dùng sức đẩy cô ngã về sau. Trong lúc Hà Tịch chao đảo, có một bàn tay đỡ lên eo giúp cô đứng vững. Bàn tay rời đi để lại một chút hơi ấm. Cô ngẩng đầu nhìn lên, là Dương Minh. Cậu tốt bụng hỏi:

- Không sao chứ?

- Không...

Trương Tiểu Hổ nhân lúc bọn họ thiếu cảnh giác, lao về phía Tống Đại Nghĩa. Tống Đại Nghĩa hứng trọn cú đấm này, hai mắt đỏ ngầu, không do dự đạp ngã Trương Tiểu Hổ. Trương Tiểu Hổ thân hình béo núc, bị ngã sòng soài trên đất, miệng không ngừng chửi thề, phải nhờ đến người khác đỡ mới đứng dậy được.

    Dương Minh nhanh tay giữ lấy Tống Đại Nghĩa:

- Đừng đánh nữa, tôi báo cảnh sát rồi.

    Tống Đại Nghĩa bất mãn quát:

- Báo cái gì? Cậu có khùng không hả?

    Cậu không để ý đến cậu ta nữa. Nhìn sang bọn Trương Tiểu Hổ nói:

- Muốn bị dắt về đồn thì cứ ở lại. Dù sao các ngươi đâu phải chỉ mới đi gây sự lần đầu đúng không?

    Cảm thấy lời nói còn chưa đủ tin cậy, cậu đưa tay lên nhìn đồng hồ, gật gật đầu:

- Cũng nhanh thôi, khoảng mười phút nữa!

    Mấy tên kia nghe vậy liền có chút giao động, Trương Tiểu Hổ không can tâm bị đồng bọn kéo đi. Trước khi đi còn cảnh cáo:

- Coi như lần này mày may mắn, lần khác tao tìm mày tính sổ!

    Hà Tịch thở phào nhẹ nhõm, chuyện cứ như vậy mà được giải quyết rồi. Lần đầu tiên cô trải qua chuyện thế này, tay chân không nhịn được mà run rẩy. Nếu khi nãy không có Dương Minh, có phải bây giờ bọn họ đang đánh nhau tới tấp không? Nghĩ cũng không dám nghĩ.

    Tống Đại Nghĩa cằn nhằn:

- Mấy cậu can thiệp vào làm gì chứ? Không phải hôm nay thì hôm khác, thà rằng ở đây giải quyết một lần còn hơn.

    Tử Lý nhịn không được đánh mạnh vào đầu cậu ta một cái:

- Có lòng giúp còn bị cậu thái độ lại. Cậu nghĩ chúng tôi là bồ tát sống à? Liều mạng chạy ra đây, không may bị dính đòn nguy hiểm biết mấy! Cậu không cảm kích thì thôi. Đánh nhau thì có gì mà hay ho? Cậu cảm thấy bản thân ngầu lắm chắc?

    Cậu ta không phục, lải nhải mấy câu rồi xách cặp lên:

- Đi thôi, cảnh sát đến bây giờ.

    Hà Tịch nghe vậy cũng vội lôi kéo Tử Lý, đi được hai bước chợt quay lại nhìn Dương Minh ung dung nhàn nhã đứng đó:

- Sao cậu còn chưa đi?

    Dương Minh cười:

- Tôi vốn không có báo cảnh sát.

- ....

Tống Đại Nghĩa thật sự muốn chửi thề. Bọn Trương Tiểu Hổ mà biết thì chắc sẽ tức hộc máu mất.

Cậu ta phì cười chạy tới vỗ má Dương Minh:

- Không hổ là cậu! Cũng chỉ có cậu mới nghĩ ra trò này!

Dương Minh liếc xéo cậu ta. Tử Lý nói đúng, dù là con trai thì đánh nhau cũng là điều không nên. Tống Đại Nghĩa hớn hở đi theo sau Dương Minh, mặt ngước lên tận trời. Ngay sau đó cảm thấy trời đất chao đảo, cả người đổ về phía sau.

- Áaaaa....!

Một bàn tay vững chắc giữ lấy eo cậu ta, ngăn không cho cậu ta ngã xuống. Tống Đại Nghĩa thở phào một hơi, được Dương Minh đỡ thẳng người dậy. Nhìn thấy vỏ chuối nát bét ở gót giày, không nhịn được chửi thề:

- Mẹ nó! Con lợn nào ăn chuối vứt vỏ lung tung!

Hà Tịch và Tử Lý nhìn thấy một cảnh này, hai mắt trợn tròn. Này là..."anh hùng cứu mỹ nhân" đúng nghĩa có phải không? Tử Lý chớp chớp mắt, vỗ vai cô hỏi:

- Một màn vừa rồi quả là chemistry đỉnh của chóp. Tiểu Tịch! Cậu có nghĩ giống tớ không?

Hot

Comments

Quỳnh Anh

Quỳnh Anh

Cute dễ sợ

2021-12-21

3

I tím you🌺

I tím you🌺

ờm xin lỗi vì lỡ cười hahhhaa cảnh *anh hùng cứu mỹ nhân* này mà cho mấy bà hủ nữ thấy thì xác định

2021-12-14

3

I tím you🌺

I tím you🌺

đừng nhìn mặt mà bắt hình dong chứ :((

2021-12-14

1

Toàn bộ
Chapter
1 Khi chúng ta vẫn còn xa lạ
2 Có gì đó rất không bình thường
3 Tin đồn nổi lên
4 Hai người họ thật sự là...?
5 Khách tới nhà
6 Thử học nhóm
7 Gặp chuyện không may
8 Rời khỏi đội thi
9 Thật mất hứng
10 Một bữa cơm của mẹ cậu rất đáng tiền
11 Hoá ra lâu nay tôi trong mắt cậu là gay?
12 "Bà dì" đến thăm thật đúng ngày
13 Đi làm thêm
14 Khu trượt tuyết
15 "Để tôi dạy cậu"
16 Tiết mục văn nghệ
17 Học sinh mới
18 Đội thi thể thao
19 Có chút khó chịu
20 Làm bạn với cậu rất tốt!
21 Điểm nào cũng không tốt
22 Phí tình bạn
23 Chuyến xe bus của cuộc đời
24 Lời mời sinh nhật
25 Mang theo rắc rối đến
26 Món quà ý nghĩa
27 Không có chuyện gì thì không thể gọi sao?
28 "Như đôi vợ chồng trẻ cãi vã..."
29 "Cậu như vậy sẽ khiến tôi hiểu lầm"
30 "Chốt một câu là tôi thích cậu!"
31 Chỉ là trêu đùa
32 Ấu trĩ
33 Một đứa trẻ đi lạc
34 Vượt quá giới hạn
35 Ít nhất ngay lúc này, muốn được ở bên cậu
36 Thật đáng yêu
37 Cảnh tượng khó tin
38 Chỉ là hiểu lầm
39 Làm lành
40 Trái tim nhỏ bé phải chịu oan ức
41 Tới các vì sao
42 Người không muốn gặp lại nhất
43 Những tấm ảnh cũ
44 Quá khứ
45 Không muốn gặp
46 Chưa từng có bắt đầu
47 Cái giá của thanh xuân
48 Good luck! My darling!
49 Gia đình mới
50 Thành phố có cậu
51 Thấy nhau
52 Thời gian lợi hại
53 Chính thức gặp gỡ
54 Doạ người
55 Say rồi
56 Hậu quả của việc say rượu
57 Sinh nhật của Tiểu Ái
58 Nhóm nghiên cứu
59 Một chuyến đi xa
60 Làng xa xôi
61 Mộ cổ
62 Mượn phòng
63 Một ngày làm nông
64 Một chút ấm áp
65 Đổ sông đổ bể
66 Bị đánh thức
67 Cứ cho là vậy đi
68 Tranh giành một chiếc váy
69 Đưa về nhà
70 Dạy nấu ăn
71 Đúng là điên thật
72 Tuyết đầu mùa
73 Cậu có nhớ tôi không?
74 Chúng ta bắt đầu lại
75 Du học sinh
76 Đoàn tình nguyện
77 Đoàn tình nguyện
78 ...
79 Bận rộn
80 Đồn cảnh sát
81 Nghi ngờ
82 Cận tết
83 Bắt gặp
84 Năm mới vui vẻ
85 Lì xì
86 Bạn cũ
87 Có tư cách để giận không?
88 Mua điện thoại
89 Bố
90 Thiết kế
91 Bán vải
92 Gone
93 93
94 Thật sự là tới tìm anh
95 95
96 96
97 97
98 98
99 99
100 100
101 101
102 102
103 103
104 104
105 105. Hoàn.
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Khi chúng ta vẫn còn xa lạ
2
Có gì đó rất không bình thường
3
Tin đồn nổi lên
4
Hai người họ thật sự là...?
5
Khách tới nhà
6
Thử học nhóm
7
Gặp chuyện không may
8
Rời khỏi đội thi
9
Thật mất hứng
10
Một bữa cơm của mẹ cậu rất đáng tiền
11
Hoá ra lâu nay tôi trong mắt cậu là gay?
12
"Bà dì" đến thăm thật đúng ngày
13
Đi làm thêm
14
Khu trượt tuyết
15
"Để tôi dạy cậu"
16
Tiết mục văn nghệ
17
Học sinh mới
18
Đội thi thể thao
19
Có chút khó chịu
20
Làm bạn với cậu rất tốt!
21
Điểm nào cũng không tốt
22
Phí tình bạn
23
Chuyến xe bus của cuộc đời
24
Lời mời sinh nhật
25
Mang theo rắc rối đến
26
Món quà ý nghĩa
27
Không có chuyện gì thì không thể gọi sao?
28
"Như đôi vợ chồng trẻ cãi vã..."
29
"Cậu như vậy sẽ khiến tôi hiểu lầm"
30
"Chốt một câu là tôi thích cậu!"
31
Chỉ là trêu đùa
32
Ấu trĩ
33
Một đứa trẻ đi lạc
34
Vượt quá giới hạn
35
Ít nhất ngay lúc này, muốn được ở bên cậu
36
Thật đáng yêu
37
Cảnh tượng khó tin
38
Chỉ là hiểu lầm
39
Làm lành
40
Trái tim nhỏ bé phải chịu oan ức
41
Tới các vì sao
42
Người không muốn gặp lại nhất
43
Những tấm ảnh cũ
44
Quá khứ
45
Không muốn gặp
46
Chưa từng có bắt đầu
47
Cái giá của thanh xuân
48
Good luck! My darling!
49
Gia đình mới
50
Thành phố có cậu
51
Thấy nhau
52
Thời gian lợi hại
53
Chính thức gặp gỡ
54
Doạ người
55
Say rồi
56
Hậu quả của việc say rượu
57
Sinh nhật của Tiểu Ái
58
Nhóm nghiên cứu
59
Một chuyến đi xa
60
Làng xa xôi
61
Mộ cổ
62
Mượn phòng
63
Một ngày làm nông
64
Một chút ấm áp
65
Đổ sông đổ bể
66
Bị đánh thức
67
Cứ cho là vậy đi
68
Tranh giành một chiếc váy
69
Đưa về nhà
70
Dạy nấu ăn
71
Đúng là điên thật
72
Tuyết đầu mùa
73
Cậu có nhớ tôi không?
74
Chúng ta bắt đầu lại
75
Du học sinh
76
Đoàn tình nguyện
77
Đoàn tình nguyện
78
...
79
Bận rộn
80
Đồn cảnh sát
81
Nghi ngờ
82
Cận tết
83
Bắt gặp
84
Năm mới vui vẻ
85
Lì xì
86
Bạn cũ
87
Có tư cách để giận không?
88
Mua điện thoại
89
Bố
90
Thiết kế
91
Bán vải
92
Gone
93
93
94
Thật sự là tới tìm anh
95
95
96
96
97
97
98
98
99
99
100
100
101
101
102
102
103
103
104
104
105
105. Hoàn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play