Anh Là Dương Quang Rực Rỡ Nhất!

Anh Là Dương Quang Rực Rỡ Nhất!

Khi chúng ta vẫn còn xa lạ

Ánh nắng bao trùm khắp khuôn viên trường học. Vừa xong tiết thể dục, ai nấy mồ hôi nhễ nhại ngồi sụp xuống ghế, hít thở nặng nề. Tống Đại Nghĩa vứt trái bóng vào góc lớp, cảm thán một câu:

- Chưa bao giờ tôi biết ơn người tạo ra cái điều hoà như bây giờ. Nếu mà gặp được người đó, tôi sẽ ba quỳ chín lạy cảm tạ người ta...

    Dương Minh nhếch miệng cười .Cậu rút khăn giấy từ trong túi, tỉ mỉ lau mồ hôi trên mặt. Còn không quên đưa cho Tống Đại Nghĩa một cái. Tống Đại Nghĩa đưa tay nhận lấy, tiện hỏi một câu:

- Cậu chuyển về đây đã một tháng rồi, có quyết định được sẽ tham gia câu lạc bộ gì chưa?

    Cậu uể oải tựa lưng về phía sau, ánh mắt hướng ra bên ngoài cửa sổ:

- Có bắt buộc không?

- Tuy là không, nhưng cũng thú vị lắm. Có điều câu lạc bộ bóng rổ thành viên rất nhiều, bọn Tiểu Đường cũng tham gia, e là không nhận nữa.

    Dương Minh hỏi ngược:

- Cậu thì sao?

    Tống Đại Nghĩa gãi đầu:

- Tôi thì đang phân vân lắm.

    Cậu ta cảm thấy thiên văn học rất tốt, lớp trưởng của bọn họ vừa hay là leader của câu lạc bộ, không sợ bị bắt nạt, có nhiều lợi thế. Nhưng cậu ta cũng muốn câu lạc bộ toán học, toán là đam mê của cậu ta, ở đó chắc chắn chỉ toàn học thần, học bá. Chủ quan mà nói thì có chút áp lực. Dương Minh nghe xong gật gù, vậy thì chọn cả hai chẳng phải đỡ đau đầu sao? Cậu ta liền lắc đầu, cậu ta đâu phải thiên tài, lấy đâu ra nhiều tâm trí như vậy?

- Tôi lại càng không phải là Hà Tịch... Tất cả mọi tâm tư đều đặt ở trường học.

    Nói xong cậu ta hất cằm về phía người con gái còn đang cặm cụi ghi lại công thức toán học trên bảng, cũng là lớp trưởng của bọn họ. Cô như cảm giác được, quay lại liếc hai người họ một cái, rồi lại cúi xuống viết tiếp. Dương Minh về đây đã được một thời gian, cũng chưa từng cùng cô nói quá ba câu. Một phần vì cô không thích nói nhiều, mà cậu cũng cảm thấy không cần thiết nói nhiều. Thế là từ đó đến nay, họ cũng chỉ biết mặt biết tên là vậy. Thỉnh thoảng có nghe Tống Đại Nghĩa kể đôi chút, nào là lấy học tập làm mạng sống, ngoài học ra không biết thứ gì khác. Nhưng cái này còn cần phải nghe cậu ta kể sao? Chỉ nhìn vào cũng có thể thấy.

    Hà Tịch làm xong bài, nhìn đồng hồ thấy còn dư chút thời gian, liền đi đến phòng giáo vụ mang bài kiểm tra tiếng anh về. Cô ôm xấp giấy dày cộp đi trên hành lang. Bài đầu tiên là của một cái tên không mấy quen thuộc: Dương Minh. Cô không có thiện cảm với cái tên này lắm. Là một học sinh mới với đủ tật xấu: hay làm biếng, luôn bày ra cái vẻ ung dung tự tại, một chút tinh thần học tập cũng không thấy có. Tử Lý đi bên cạnh cô lải nhải, nói nhà cậu ta rất khá giả, ngoại hình lại nổi bật, khiến biết bao nữ sinh chết mê chết mệt. Cô lại thấy, cậy trời sinh ưu ái cái mặt, giàu có nên không cần nỗ lực học tập. Cô không thể nào làm bạn với những người như vậy. 

    Chợt lướt qua ô điểm, thiếu chút nữa đã đạt điểm tuyệt đối? Tiếng anh của cô rèn giũa bao nhiêu cũng chưa từng đạt điểm cao như vậy? Lẽ nào cậu ta quay cóp? Nhưng hình như không đúng lắm. Những phần khác không nói, nhưng phần nghe thì không cách nào gian lận, đề cũng là cô giáo tự soạn. Đằng này cậu ta đúng hết, còn lại chỉ sai hai câu ở phần đọc hiểu. Miên man suy nghĩ, chẳng mấy chốc đã đến cửa lớp.

    Đến khi đứng trước mặt Dương Minh, đặt bài kiểm tra xuống bàn, cô vẫn không kìm được mà đánh giá cậu một chút. Bình thường cô không có sở thích để ý đến chuyện của người khác, nhưng đột nhiên có người vượt điểm của mình, lại còn là một học sinh lười biếng thế này, cô cảm thấy không can tâm. Dương Minh ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt "trong trẻo" vô cùng, thấy cô vẫn chưa có ý đính rời khỏi liền hỏi:

- Cậu còn chuyện gì sao?

    Hà Tịch nhận ra bản thân có chút bất lịch sự liền lắc đầu rời đi. Dương Minh cũng không nghĩ gì nhiều, liếc qua điểm trên tờ giấy sau đó vứt sang một bên, gục người xuống bàn đánh một giấc.

    Tống Đại Nghĩa giật lấy bài kiểm tra của cậu, trợn tròn mắt hét lên:

- Được đấy thằng nhóc này. Sao điểm lại có thể cao như vậy? Cậu nói đi, cậu làm cách nào? Làm cách nào hả?

    Người bên cạnh vẫn nằm im bất động, chỉ nghe giọng nam lí nhí:

- Đừng có làm phiền tôi ngủ!

- Anh trai à! Tiết tự học nhưng không thể ngủ đâu. Coi trừng lớp trưởng của chúng ta làm thịt cậu đó!

    Vậy cứ để cô làm thịt là được. Nhưng trước khi bị thịt, cậu vẫn hi vọng có thể ngủ một giấc đã.

    Kết quả không ngoài dự đoán, đến hôm sau, khi chủ nhiệm bước vào lớp, người đầu tiên được gọi tên chính là Dương Minh.

- Tôi nói các cô các cậu có phải sống quá thoải mái rồi đúng không?  Các người năm nay lớp 11, còn quá nhiều thời gian để bay nhảy đúng không? Hoàn toàn không có một chút nỗ lực! Dương Minh, cậu mới chuyển về đây mấy ngày, không cố gắng học tập lại trong giờ tự học mà ngủ? Cậu có lòng tự trọng hay không? Bạn bè miệt mài với sách vở, nhìn lại bản thân mình có thấy xấu hổ không? Còn mấy trò kia, chỉ mỗi ăn với học, tại sao ngày ngày vẫn cứ đi học muộn? Nhìn Hà Tịch, Hồ Khải mà xem?

    Dương Minh bị chỉ mặt gọi tên cũng không thấy có biểu tình gì. Quay mặt nhìn qua chỗ Hà Tịch vẫn thấy cô một tay viết, một tay bấm máy tính, hoàn toàn không bị tiếng nói từ phía trên ảnh hưởng. Cậu có chút cảm thán, tự hỏi cô có thật sự là người hay không? Liều mạng học đến vậy?

    Sau cùng, Dương Minh cùng hai học sinh nữa bị phạt chạy mười vòng sân. Mà Hà Tịch lại được thầy giao nhiệm vụ quản thúc bọn họ. Bọn họ vừa chạy, bên tai vừa văng vẳng câu nói cuối cùng của thầy chủ nhiệm:

- Mười vòng sân. Không chạy xong đừng hòng lên lớp!

    Một vòng....

    Hai vòng....

    Ba vòng.....

    Bốn vòng....

    Mới có bốn vòng, ai nấy cơ hồ đều sắp ngã quỵ rồi. Lý Tử khóc không thành tiếng:

- Tôi sắp chịu hết nổi rồi. Tôi mà có ngã ra đây, hai cậu nhất định phải đưa tôi đến phòng y tế, nhất định không được bỏ mặc tôi...

    Dương Minh thể chất khá tốt, tình trạng cũng không đến nỗi nào. Chỉ có điều nắng gắt như vậy, mồ hôi đã thấm ướt cả áo rồi, trông cũng chật vật lắm. Hà Tịch đứng một bên, ba người ngoài kia đúng là thảm không nỡ nhìn. Muốn trách cũng chỉ có thể trách bọn họ tự làm tự chịu. Nhân lúc bọn họ vẫn đang lết từng bước chân nặng nhọc, cô tốt bụng chạy ra nhà ăn mua vài chai nước. Gia đình cô không khá giả, tiền sinh hoạt hàng tháng không nhiều, mua mấy chai nước ngọt cũng khiến cô xót ví lắm, nhưng cô là lớp trưởng, chăm sóc các bạn trong lớp cũng coi như là việc nên làm.

    Tử Lý thân là con gái, không đọ được với sức của con trai. Cô nhịn không được nữa liền ngồi sụp xuống giữa sân. Hà Tịch vừa trở lại, nhìn thấy một cảnh này thì hốt hoảng chạy tới, dìu bạn vào trong chỗ râm mát nghỉ ngơi. Cô mở sẵn một chai nước đưa tới, Tử Lý xúc động không thôi:

- Lớp trưởng của tớ ơi, cậu thật tuyệt vời!

- Lần sau cố gắng đừng đi học muộn.

   Lý Tử đưa nước lên miệng uống ừng ực, hoàn toàn không để lời cô nói vào trong tai. Uống xong thở phào một hơi dài, hướng ra ngoài mà hét lớn:

- Hai người đừng chạy nữa, mau vào đây uống nước đi.

   Hà Tịch cũng không có ý kiến gì, sắp đủ mười vòng rồi. Thầy chủ nhiệm cũng không ở đây, không việc gì phải ép họ chạy tiếp, cô không có nhẫn tâm đến vậy. Hai người kia uể oải đi tới, dáng dấp không khác nào zombie. Cô để lại mấy chai nước, dặn Tử Lý sớm về lớp rồi rời đi.

    Dương Minh ngồi uỵch xuống bậc thang, hai chân run lẩy bẩy, mệt đến nỗi không còn cảm giác. Nhìn quanh không thấy người đâu liền hỏi:

- Lớp trưởng biến đâu rồi?

    Tử Lý đưa chai nước cho bọn họ, bản thân cũng uống thêm một chút. Lớp trưởng ấy à? Người ta đâu có rảnh rỗi, sợ bị trễ giờ toán nên chạy về lớp trước rồi.

    Lúc bọn họ về đến lớp, đúng là đã bị trễ. Thầy giáo đang giảng bài, nhìn thấy ba con zombie đứng thành hàng ở trước cửa ra vào liền bị doạ sợ một phen. Một lúc sau mới làm bộ mặt ngao ngán phất tay, đại ý bảo bọn họ đi vào. Dương Minh về chỗ, sau đó nhìn sang bàn bên cạnh không nhanh không chậm nói:

- Cảm ơn vì chai nước. Cậu mua cũng chuẩn đấy, tôi đặc biệt thích coca.

    Người bên kia im lặng không nói, chỉ gật đầu cái rồi thôi...tay không ngừng viết, mắt không ngừng hướng lên bảng.

    

Hot

Comments

≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥

≡ʕ´• ᴥ•̥`ʔMây baby♥

tuyệt vời

2023-10-08

0

Pé Mon

Pé Mon

❤️

2023-10-08

0

Quynh Lai

Quynh Lai

🥰🥰

2023-10-08

0

Toàn bộ
Chapter
1 Khi chúng ta vẫn còn xa lạ
2 Có gì đó rất không bình thường
3 Tin đồn nổi lên
4 Hai người họ thật sự là...?
5 Khách tới nhà
6 Thử học nhóm
7 Gặp chuyện không may
8 Rời khỏi đội thi
9 Thật mất hứng
10 Một bữa cơm của mẹ cậu rất đáng tiền
11 Hoá ra lâu nay tôi trong mắt cậu là gay?
12 "Bà dì" đến thăm thật đúng ngày
13 Đi làm thêm
14 Khu trượt tuyết
15 "Để tôi dạy cậu"
16 Tiết mục văn nghệ
17 Học sinh mới
18 Đội thi thể thao
19 Có chút khó chịu
20 Làm bạn với cậu rất tốt!
21 Điểm nào cũng không tốt
22 Phí tình bạn
23 Chuyến xe bus của cuộc đời
24 Lời mời sinh nhật
25 Mang theo rắc rối đến
26 Món quà ý nghĩa
27 Không có chuyện gì thì không thể gọi sao?
28 "Như đôi vợ chồng trẻ cãi vã..."
29 "Cậu như vậy sẽ khiến tôi hiểu lầm"
30 "Chốt một câu là tôi thích cậu!"
31 Chỉ là trêu đùa
32 Ấu trĩ
33 Một đứa trẻ đi lạc
34 Vượt quá giới hạn
35 Ít nhất ngay lúc này, muốn được ở bên cậu
36 Thật đáng yêu
37 Cảnh tượng khó tin
38 Chỉ là hiểu lầm
39 Làm lành
40 Trái tim nhỏ bé phải chịu oan ức
41 Tới các vì sao
42 Người không muốn gặp lại nhất
43 Những tấm ảnh cũ
44 Quá khứ
45 Không muốn gặp
46 Chưa từng có bắt đầu
47 Cái giá của thanh xuân
48 Good luck! My darling!
49 Gia đình mới
50 Thành phố có cậu
51 Thấy nhau
52 Thời gian lợi hại
53 Chính thức gặp gỡ
54 Doạ người
55 Say rồi
56 Hậu quả của việc say rượu
57 Sinh nhật của Tiểu Ái
58 Nhóm nghiên cứu
59 Một chuyến đi xa
60 Làng xa xôi
61 Mộ cổ
62 Mượn phòng
63 Một ngày làm nông
64 Một chút ấm áp
65 Đổ sông đổ bể
66 Bị đánh thức
67 Cứ cho là vậy đi
68 Tranh giành một chiếc váy
69 Đưa về nhà
70 Dạy nấu ăn
71 Đúng là điên thật
72 Tuyết đầu mùa
73 Cậu có nhớ tôi không?
74 Chúng ta bắt đầu lại
75 Du học sinh
76 Đoàn tình nguyện
77 Đoàn tình nguyện
78 ...
79 Bận rộn
80 Đồn cảnh sát
81 Nghi ngờ
82 Cận tết
83 Bắt gặp
84 Năm mới vui vẻ
85 Lì xì
86 Bạn cũ
87 Có tư cách để giận không?
88 Mua điện thoại
89 Bố
90 Thiết kế
91 Bán vải
92 Gone
93 93
94 Thật sự là tới tìm anh
95 95
96 96
97 97
98 98
99 99
100 100
101 101
102 102
103 103
104 104
105 105. Hoàn.
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Khi chúng ta vẫn còn xa lạ
2
Có gì đó rất không bình thường
3
Tin đồn nổi lên
4
Hai người họ thật sự là...?
5
Khách tới nhà
6
Thử học nhóm
7
Gặp chuyện không may
8
Rời khỏi đội thi
9
Thật mất hứng
10
Một bữa cơm của mẹ cậu rất đáng tiền
11
Hoá ra lâu nay tôi trong mắt cậu là gay?
12
"Bà dì" đến thăm thật đúng ngày
13
Đi làm thêm
14
Khu trượt tuyết
15
"Để tôi dạy cậu"
16
Tiết mục văn nghệ
17
Học sinh mới
18
Đội thi thể thao
19
Có chút khó chịu
20
Làm bạn với cậu rất tốt!
21
Điểm nào cũng không tốt
22
Phí tình bạn
23
Chuyến xe bus của cuộc đời
24
Lời mời sinh nhật
25
Mang theo rắc rối đến
26
Món quà ý nghĩa
27
Không có chuyện gì thì không thể gọi sao?
28
"Như đôi vợ chồng trẻ cãi vã..."
29
"Cậu như vậy sẽ khiến tôi hiểu lầm"
30
"Chốt một câu là tôi thích cậu!"
31
Chỉ là trêu đùa
32
Ấu trĩ
33
Một đứa trẻ đi lạc
34
Vượt quá giới hạn
35
Ít nhất ngay lúc này, muốn được ở bên cậu
36
Thật đáng yêu
37
Cảnh tượng khó tin
38
Chỉ là hiểu lầm
39
Làm lành
40
Trái tim nhỏ bé phải chịu oan ức
41
Tới các vì sao
42
Người không muốn gặp lại nhất
43
Những tấm ảnh cũ
44
Quá khứ
45
Không muốn gặp
46
Chưa từng có bắt đầu
47
Cái giá của thanh xuân
48
Good luck! My darling!
49
Gia đình mới
50
Thành phố có cậu
51
Thấy nhau
52
Thời gian lợi hại
53
Chính thức gặp gỡ
54
Doạ người
55
Say rồi
56
Hậu quả của việc say rượu
57
Sinh nhật của Tiểu Ái
58
Nhóm nghiên cứu
59
Một chuyến đi xa
60
Làng xa xôi
61
Mộ cổ
62
Mượn phòng
63
Một ngày làm nông
64
Một chút ấm áp
65
Đổ sông đổ bể
66
Bị đánh thức
67
Cứ cho là vậy đi
68
Tranh giành một chiếc váy
69
Đưa về nhà
70
Dạy nấu ăn
71
Đúng là điên thật
72
Tuyết đầu mùa
73
Cậu có nhớ tôi không?
74
Chúng ta bắt đầu lại
75
Du học sinh
76
Đoàn tình nguyện
77
Đoàn tình nguyện
78
...
79
Bận rộn
80
Đồn cảnh sát
81
Nghi ngờ
82
Cận tết
83
Bắt gặp
84
Năm mới vui vẻ
85
Lì xì
86
Bạn cũ
87
Có tư cách để giận không?
88
Mua điện thoại
89
Bố
90
Thiết kế
91
Bán vải
92
Gone
93
93
94
Thật sự là tới tìm anh
95
95
96
96
97
97
98
98
99
99
100
100
101
101
102
102
103
103
104
104
105
105. Hoàn.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play