Làm tình nhân của tôi đi

23h

Vị khách cuối cùng của quán cũng đã ra về, cô dọn dẹp lại, sắp xếp lại bàn ghế rồi nhanh chóng kiểm tra túi xách để chuẩn bị nhanh về nhà.

“Em về trước nhé, chào hai chị.” Do ngày mai là thứ 2, bài tập đại cương thì cô vẫn chưa làm xong, nên thực là rất gấp. Cô gấp rút quải balo lên sau đó cuối đầu chào rồi đi nhanh ra cửa.

“Khoan đã, em gói 2 cái bánh này đem về ăn đi nhá, chị có chừa sẵn ở đây này.” Tuy chỉ mới làm có hai tuần nhưng vì sự lễ phép và chăm chỉ nên mọi người trong quán ai cũng quý cô cả.

“Dạ em cảm ơn, cũng trễ rồi, mai còn phải lên lớp, em xin phép ạ.”

Cô nhanh chóng phi chân ra khỏi quán. Do trời đã rất khuya nên chẳng còn chiếc xe buýt nào cả, cô cũng chẳng có xe riêng. “Nhưng nếu gọi taxi đi thì phí quá! Hay là đi bộ nhỉ, từ đây về nhà trọ chỉ tầm 2km thôi, hồi nhỏ mình trốn học đi chơi nhiều mà!" Nghĩ là làm, cô nhanh chóng chỉnh sửa lại túi xách rồi đi về nhà.

Thành phố vào độ đầu thu luôn mang theo những cơn gió chướng và mưa phùn lất phất.

*Kéttt

Cô giật mình lùi về phía sau nhém nữa thì đã té. Trước mặt cô lại là chiếc xe đó, chiếc xe mà cô thấy xấu nhất dù giá thành đủ nuôi cô mấy tháng. Chàng trai trên xe tháo chiếc nón bảo hiểm ra. Chạm mặt cũng đã vài lần, nhưng bây giờ cô mới có thời gian để phân tích kĩ khuôn mặt của anh. Mũi cao, môi mỏng, da ngăm chân mài rậm, tuy mắt một mí nhưng ngũ quan rất đẹp. Miễn cưỡng chấm 9/10 vậy.

“Nhìn đủ chưa?”

Giọng nói như kéo cô vùng ra thoát khỏi những suy nghĩ vẩn vơ nãy giờ. Cô chớp mắt vài cái rồi hỏi

“Sao anh cứ thích dừng xe trước mặt người khác vậy đàn anh? Biết như vậy là nguy hiểm lắm không, lỡ như xảy ra tai nạn thì sao?”

Anh xuống xe, bước lại ngay trước mặt cô. Do anh xũng xấp xỉ m8 mà cô chỉ vỏn vẹn m6 nên anh có hơi khom người. Anh phả vào tai cô rồi nói

“Sao tôi có thể làm tổn thương một bông hoa xinh đẹp được, em yên tâm.” Anh lấy một tay đưa nhẹ vén tóc cô ra sau gáy. Với người ngoài không biết nhìn vào cứ nghĩ anh và cô là một đôi.

Giọng nói của anh ấm cực kì, nhưng để cho người vô sỉ bất lịch sự như anh có được, thì quá là bất công.Cô gạt phắt tay anh ra, sau đó lùi nhanh về sau vài bước nhỏ “Chúng ta không quá thân thiết để nói chuyện sát như vậy đâu”

“Không thân thì mai thân, mai không thân thì mốt thân, Hoài Ân này muốn thân với em cũng dễ thôi, chơi vài trò chơi đi, em muốn thân cỡ nào cũng được.’’ Anh nở nụ cười nham hiểm nhìn về phía cô.

Cô nhanh chóng chạy đi, cô thật sự sợ những người như vậy. Cứ cho là cô nghĩ quá lên đi, nhưng câu nói đó của anh thật ra cũng có vài phần không đứng đắn. Gì mà thân thiết, gì mà chơi vài trò chơi chứ? Vô sỉ!

Vừa về tới nhà cô nhanh chóng khoá trái cửa, tắm rửa rồi ngồi ngay vào bạn học. Đồng hồ điểm 00h00. Cô ngồi vào bàn học, cũng may là bài tập Khiết Linh đã làm rồi gửi mail cho cô rồi. Cô xoay đầu nhìn đứa bạn thân đang ngái ngủ trên võng mà tỏ ra sự biết ơn, cảm ơn vì đã cho cô đứa bạn thân tốt đôi lúc hơi khó hiểu đôi chút.

Cô vừa dọn tập vào balo thì điện thoại bỗng gửi một thông báo có tin nhắn chờ. Cô nhanh chóng bấm vào xem. “Em đẹp lắm, tôi thích em.” Trán cô như nổi 3 vạch đen lên, không thèm trả lời lại, tắt điện lại sạc và đi ngủ.

Sáng hôm sau, cô mang tâm trạng phấn khởi tới trường, do Khiết Linh không có tiết buổi sáng nên cô chỉ tới trường một mình. Vừa bước vào cổng lập tức mọi ánh mắt như đổ dồn về cô xì xào bàn tán. “Chắc là mình nhạy cảm thôi, mình có gì đâu mà họ phải bàn tán nhỉ”.

Cô nhanh chóng bước vào phòng học, còn tầm 15’ nữa mới vào tiết, cô ôn lại bài cũ thì Khiết Linh từ đâu chạy vào ngồi xuống ngay bên cạnh hỏi

“Thanh Anh, mày xem bảng tin chưa, hot serch luôn kìa, chết mày rồi!”

“Phốt hay sao? Mà phốt ai? Hôm qua tới giờ tao đâu có xem điện thoại đâu.” Cô nhanh chóng cầm lấy điện thoại mà Khiết Linh đưa. Trong điện thoại là tấm hình chụp cô từ phía góc nghiêng kèm theo dòng cap “new girlfriend” với lượt tương tác cực kì cao và ngày càng tăng nhiều hơn.

Đó là tấm hình chụp cô từ tối hôm qua cơ mà? Cái tên đó bị điên à. Cô đập bàn đứng phắt dậy chạy nhanh về hướng phòng hội trường của CLB âm nhạc. Khiết Linh vội vàng chạy theo sau.Tới nơi, cô đẩy mạnh cửa phòng rồi chạy vào quát

“Nè, anh bị điên à, tại sao chụp lén tôi rồi đăng lên vậy, tôi với anh có liên quan gì nhau đâu.”

Cô không thèm để ý là có rất nhiều người đang ở trong phòng mà cứ xối xả mắng anh. Trên dưới hơn mười cặp mắt khó hiểu nhìn về phía cô.

“Mọi người về trước đi, hôm nay chúng ta nói tới đây thôi.” Mọi người nhanh chóng ra khỏi phòng. Bây giờ chỉ còn lại anh, cô và Khiết Linh. Cô đập mạnh chiếc điện thoại xuống bàn

“Cho anh 30s để giải thích.” Cô vừa dứt tiếng thì Khiết Linh đau khổ cầm cái điện thoại lên nhìn, dù gì cũng là điện thoại của cô mà sao bạn thân nỡ làm vậy chứ.

Anh đổi ánh mắt nhìn sang Khiết Linh “Em gái, ra ngoài giùm anh tí nhé”. Anh nở nụ cười toả nắng làm đốn tim một người mê trai như Khiết Linh. Linh nhẹ nhàng quay gót chuyển hướng ra khỏi phòng. Vừa bước ra khỏi phòng Khiết Linh va vào một đàn chị. Cô vội vàng xin lỗi nhưng đổi lại là ánh mắt như dao găm rồi ngoe ngoảy bỏ đi.

Quay lại trong phòng. Khiết Linh vừa đi thì anh thu ngay bộ mặt lương thiện thay vào đó là gương mặt không thể nào biến thái hơn.

“Tôi nói rồi, tôi thích em, thì em là bồ của tôi, em vinh hạnh lắm mới được Hoài Ân để ý tới đó.” Anh cười lớn.

“Tôi không thích anh, và tôi không có hứng thú với anh, anh làm ơn xoá tấm hình đó đi.” Cô xuống giọng cầu xin anh, ánh nắt khẩn khoản.

Đổi lại với điệu bộ đó của cô, anh chỉ cười nhẹ

“Ra giá đi, tôi không thiếu tiền, làm thuê vất vả như vậy, hay là làm tình nhân của tôi đi, tiền tôi không thiếu, tôi cho em.”

Hot

Comments

Vũ Khánh Huyền

Vũ Khánh Huyền

hay

2022-01-27

0

Tuấn Kiệt

Tuấn Kiệt

good

2021-11-25

0

Thanh Ngoc

Thanh Ngoc

ghét nam9 quá

2021-11-24

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play