Cưỡng hôn

“Dù tôi không có tiền ăn hay mặc đến nổi phải đi xin cũng không bao giờ làm tình nhân của anh.” Thanh Anh quả quyết như vậy. Ánh mắt cô mở to nhìn người con trai đang đứng trước mắt mình.

“Mạnh miệng, rất mạnh miệng, đúng là người mà Hoài Ân này để mắt thì không thể nào tầm thường được.”

Anh đẩy nhẹ chiếc ghế ra tạo nên âm thanh nghe chát cả lỗ tai, anh ngồi xuống ghế. Sau đó anh cho tay vào túi móc chiếc điện thoại ra quẳng lên bàn. Trong hành động nãy giờ ánh mắt của anh chưa từng rời khỏi khuôn mặt của cô. Anh đan hai tay vào nhau gác lên tay cầm ghế, ngồi hơi ngửa về sau, gác chân lên liếm môi một cái rồi nói

“Điện thoại không có khoá, em tự lấy mà xoá.”

Cô nhanh chóng bước tới gần bàn, vơ vội tay chụp ngay điện thoại mà xoá nhanh tấm hình đó. Cô thật sự không muốn dính dáng gì tới anh cả, một phần là vì ấn tượng xấu ngay từ hôm đầu tiên, còn lý do chính là anh là hình mẫu lý tưởng mà các cô gái trong trường muốn theo đuổi. Đưa tấm hình cô lên như vậy chắc khác nào muốn hại cô, biến cô trở thành kẻ thù của các cô gái ngoài kia. Sau khi nhanh tay xoá bài post đó, cô đặt lại chiếc điện thoại lên bàn

“Tôi mong là sau này anh tôn trọng quyền riêng tư của tôi, chụp hình người khác đăng lên như vậy có thể gọi là vi phạm pháp luật. À không, nói cách khác là bất lịch sự và vô sỉ. Mong anh hiểu.” Nói xong cô nhanh chóng xoay người đi ra khỏi phòng.

Vừa bước được vài bước bỗng cô thấy được một lực mạnh kéo mình lại. Cô ngả nhào vòng lòng anh. Cô thấy anh cúi người xuống trong chớp mắt, chưa kịp hoàng hồn thì môi anh đã chạm vào môi cô. Tay anh đè mạnh sau gáy, ghì chặt đầu cô. Do cô hết hồn nên đã hé miệng tạo thuận lợi cho anh đưa lưỡi vào càn quét bên trong khoang miệng cô. Răng anh cắn nhẹ làm môi cô hơi đỏ xưng lên. Cô giật mình đẩy mạnh anh ra không quên tặng kèm một bạt tay.

Ngay lúc đó Minh Khang đẩy cửa vào đã chứng kiến hết màn đó, theo sau anh là Khiết Linh cũng chạy vào xem có chuyện gì trong này.Từ trước tới nay chưa ai dám đánh Hoài Ân cả, cô gái này không sợ à?

Thanh Anh lấy tay chùi nhanh đi môi của mình.

“Biến thái, tên điên.” Cô định tiếp tục lao vào đánh anh nhưng đã được Khiết Linh kéo ra, dù sao thì anh ta cũng là người có máu mặt ở trường, cô thật sự không mong kà bạn thân mình sống không yên ổn ở đây đâu.

Không biết cô lấy sức ở đâu để đánh mà Hoài Ân chảy cả máu ở khoé miệng. Thanh Anh lấy tay chùi đi môi mình đến đỏ cả lên. Cô tức giận nhanh chóng chạy ra cửa.

“Sẽ có một ngày em phải cầu xin tôi.” Hoài Ân nói lớn, giọng nói mang tám phần tức giận, hai phần cao ngạo trong đó.

“Biết bao nhiêu người sẵn sàng yêu mày, mắc gì chạy theo nhỏ đó vậy?” Minh Khang nhanh chóng đưa khăn giấy cho anh để chùi đi vết máu.

“Tao không biết, nhưng tao thấy thú vị, thấy thích, mà thứ tao thích thì tao phải có.” Anh nhẹ nhàng lau đi vết máu trên miệng, trầm ngâm nhìn ra cửa sổ như đang suy nghĩ gì đó...

Cô chạy nhanh về lớp học, nhìn vào đồng hồ đã trễ tiết hơn 20’. Cô vuốt nhẹ tóc lại rồi mở cửa bước vào phòng học. Do mọi ngày cô chăm chỉ chưa trốn tiết bao giờ nên giáo sư bộ môn cũng không gây khó dễ. Cô nhanh chóng ngồi vào chỗ để học. Nhưng suốt cả 2 tiết cô chẳng có tâm trí gì hết, trong đầu cô chỉ toàn nhớ lại chuyện vừa nãy.

Đây tuy không phải nụ hôn đầu của cô, nhưng là nụ hôn mà cô không muốn xảy ra nhất, với tên mà cô ghét. Chợt cô nhớ về anh ta, mối tình năm cấp 3 của cô, cô đã hứa là sẽ chờ anh đi du học về, đã hứa sẽ không hôn ai ngoài anh, vậy mà...

Như mọi ngày, sau khi hết tiết buổi chiều cô lại tiếp tục công việc ở quán cafe

“Xin hỏi quý khách dùng gì ạ.” Cô nở nụ cười nhìn hai vị khách trước mặt.

“Ây da, không phải là Thanh Anh cô gái được lên trang cá nhân của Cao đại thiếu gia đây sao! Ra cũng chỉ là một con phục vụ quán cafe rẻ tiền. Đúng không chị Hân.” Cô ta quay sang người con gái bên cạnh.

Ra là Ngọc Hân, là đàn chị học cùng khoa với cái tên kia. Cô cũng có vài lần nghe nói đàn chị rất thích anh.

“Thưa chị đó chỉ là hiểu lầm, tôi và anh ấy không có quan hệ gì hết.” Tại sao cô phải giải thích chuyện cỏn con ấy nhỉ?

Từ nãy đến giờ Ngọc Hân mới lên tiếng “Cho chị hai ly nước ép táo nhé.” Trái lại với sự đỏng đảnh của Mỹ Tiên, Ngọc Hân tỏ ra rất điềm tĩnh.

Cô nhanh chóng quay lại quầy. Tầm khoảng 10’ sau cô bưng 2 ly nước ra. Từng bước từng bước cẩn thận đi đến bàn của đàn chị Ngọc Hân. Nhưng

*Choảnggg

Sau đó là tiếng đổ vỡ của hai chiếc ly và cô cũng ngã xỏng xoài trên đất. Máu dâng tới não, nhưng do đang đi làm nhưng cô phải nhịn. “Khách hàng là thượng đế”. Cô tự nhủ.

Ngọc Hân nhanh chóng bước xuống đỡ tay cô

“Em có sao không, chị không thấy em đang đi ra nên lỡ chân, em có sao không, em yên tâm chị sẽ đền cho quán.” Cô ta tỏ ra vẻ thân mật đỡ cô lên, nhưng cô đã thấy được chín phần chán ghét và giả tạo trong mắt cô ta.

“Em cảm ơn chị, về phần nước em sẽ đền cho chị ạ.” Cô dọn dẹp mảnh vỡ rồi đi vào.

“Như cô không có của cướp Hoài Ân, con dâu Cao gia chỉ có thể là của tôi.” Cô ta để tiền lên bàn rồi nhanh chóng quay gót rời đi cùng ánh mắt chứa đầy sự toan tính.

...

Tan làm cô lại chậm rãi bước về trên con đường quen thuộc trở về phòng trọ.

*Tinggg

Một thông báo tin nhắn lại được gửi đến “Ngước mặt lên lầu hai, tay trái.” Là một tin nhắn đến từ một số điện thoại lạ. Cô tò mò nhìn lên. Là anh, một bar club nức tiếng ở thành phố này. Anh đứng đó một tay cầm điện thoại, tay cầm ly rượu, động tác liếm môi làm cô càng thêm ghét.

*Ting

Lại một tin nhắn nữa “Đẹp thế mà không làm tình nhân của tôi mà đi làm nhân viên phục vụ, uổng lắm người đẹp.” Cô đọc xong tin nhắn nhanh chóng tắt điện thoại, ngước lên nhìn anh. Cô lấy hai ngón tay chỉ về mắt mình rồi chỉ về phía anh, rồi nhanh chóng bước đi vội về nhà.

“Có chuyện gì vậy anh Ân.” Là Ngọc Hân, cô ta đang nhập cuộc ở đây, ả la lướt nhanh chóng bước đến, cố tình va chạm vòng một vào tay để quyến rũ anh.

Phải kể đến gia đình cô ta tuy không bằng gia thế của Hoài Ân, nhưng ba mẹ đều là luật sư có tiếng.

“Một cô bé, cứng đầu, rất hư, phải phạt.” Anh đưa ly rượu tạo nên động tác cụng ly với ả “Có hứng thú tí, anh đây vào trước.” Anh nhét nhanh điện thoại vào túi rồi bước vào trong tiếp tục nhập cuộc vui. Bỏ lại sau lưng là sự tức giận đến đỏ tai của ả.

Những cơn gió ngày càng mạnh, bay hết cả tóc làm nó rối lên, cô đưa tay lên vuốt lại. Chợt nhói lên ở tay, cô đưa tay nhìn thì có một vết đứt, chắc là do lúc nãy dọn dẹp đống đổ vỡ, cả mắt của cô chiều giờ cũng giật rất nhiều.

E là có chuyện gì không hay?

Hot

Comments

[Off] • Khương Tuyết 🍑

[Off] • Khương Tuyết 🍑

.

2023-01-21

2

Vũ Khánh Huyền

Vũ Khánh Huyền

hay lắm

2022-01-28

0

Tuấn Kiệt

Tuấn Kiệt

iu

2021-11-25

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play