Ác Nữ Thu Phục Đại Ngốc Thiếu Gia

Ác Nữ Thu Phục Đại Ngốc Thiếu Gia

Chương 1: Ép hôn? Nằm mơ!

“Cộp cộp”, tiếng giày cao gót nện xuống nền gạch phát ra tiếng động chói tai. Một cô gái có mái tóc xoăn dài ngang eo, khuôn mặt với đường nét xinh đẹp mê người được tô điểm nổi bật hơn với lớp makeup nhẹ nhàng, tinh tế.

Cô mặc chiếc váy đen tuyền dài ngang gối, khoác một chiếc blazer kẻ sọc phiên bản giới hạn của hãng thời trang quốc tế bên ngoài, tay kéo chiếc vali nặng trịch gấp gáp đi ra khỏi sân bay.

Biệt thự Tần gia.

“Cha, như vậy có ổn không?”

Khuôn mặt đáng yêu của Tần Lộ Khiết để lộ ra biểu cảm yếu đuối đến đáng thương, tưởng chừng như chỉ cần người khác nói thêm một câu nào nữa sẽ làm cô ta phát khóc đến nơi.

“Khiết nhi, con yên tâm, cha mẹ sẽ làm chủ cho con.”

Tần phu nhân an ủi vỗ về con gái, sau đó quay sang nghiêm mặt với Tần lão gia: “Mọi chuyện đã định rồi, tôi nói cho ông biết, nếu như con nhỏ đó về cũng chẳng thay đổi gì đâu. Hôn lễ này nhất định phải là nó gả thay!”

“Chuyện này...”

Tần Nghị khó xử còn chưa kịp nói hết câu, thì cửa chính đã bị người khác dùng lực đạp một cái, cánh cửa thuỷ tinh với viền kim loại được điêu khắc tỉ mỉ đập mạnh vào vách tường bên cạnh, tạo ra vài đường nứt nhức mắt.

Tất cả mọi người trong phòng khách đều bị tiếng động này làm cho giật mình, quản gia của Tần gia vội bước đến, thành tâm cúi người:

“Thật xin lỗi, tôi có cản lại định vào hỏi ý kiến ông chủ, nhưng là Tần tiểu thư vẫn cương quyết xông vào.”

Tần phu nhân vừa vuốt vuốt lồng ngực vừa bị doạ đến tim sắp nhảy ra ngoài, vừa phẩy tay ý bảo quản gia lui ra: 

“Không sao, không phải lỗi của bà. Là có người tự tung tự tác làm càn, không hề ra thể thống của một đại tiểu thư danh gia vọng tộc, suốt ngày chỉ biết làm mất mặt gia tộc mà thôi.”

Tần Tư Hạ nghe được mấy lời đay nghiến, cười lạnh một tiếng, đặt vali bên ngoài cửa, hung hăng bước vào.

“Cái loại không ra thể thống gì, là đang nói các người sao?”

Cô đi đến bộ ghế sofa đắt tiền bọn họ đang ngồi, lại dùng chân mang đôi giày cao gót cao ba phân của mình đạp vào một cái. Tần Tư Hạ thật sự không muốn giữ thể diện cái quái gì nữa, vì cô đang muốn tức điên lên rồi đây!

Sự nghiệp công ty thời trang bên Ý của cô còn đang trên đà phát triển thịnh vượng, tuổi trẻ ăn chơi của cô chỉ vừa mới bắt đầu, thậm chí cuối tuần này cô còn cùng đám bạn hẹn nhau tham gia một buổi party để vui chơi, xem mắt tại bar hạng sang với những soái ca trời Tây ngon nghẻ.

Vậy mà hôm nay đột nhiên lại nhận được tin phải về nước để kết hôn với một tên ất ơ nào đó mà cô còn chưa biết mặt, như vậy kêu cô làm sao chấp nhận được?

“Tần Tư Hạ, cô ở đây làm loạn cái gì đây hả? Ở khắp cái Đài Bắc này, ai mà không biết Âu Dương gia là gia tộc có quyền thế số một, hô mưa gọi gió khắp chốn. Tôi và cha cô sắp xếp cho cô một cuộc hôn nhân tốt như vậy, cô không cảm ơn thì thôi, sao còn ở đây lời nặng tiếng nhẹ?”

“Ha... nói hay lắm!” Tần Tư Hạ rót một tách trà trên bàn, uống vào một hơi để giải toả cái cổ họng khát khô. “Nếu đã là cơ hội tốt như vậy, sao lại không dành tặng cho em gái yêu quý của tôi đây chứ? Dù sao thì từ trước đến giờ tất cả những thứ tốt đẹp của Tần gia này đều dâng cho Lộ Khiết mà!”

Kể từ lúc mẹ cô mất, cha cô cưới người phụ nữ này về, sinh ra Tần Lộ Khiết thì mối quan hệ vốn chẳng tốt đẹp gì của cô và cha đã hoàn toàn rạn nứt. Từ nhỏ đến lớn, tất cả sự yêu thương, điều kiện tốt nhất của cha và Tần gia đều dành cho Lộ Khiết. Tần Tư Hạ cô đã từng đấu tranh giành lại tình thương của cha, nhưng dần dần cũng trở nên kiệt sức, sau đó cũng không còn cưỡng cầu gì nữa.

Vào năm chỉ mới mười sáu tuổi, một mình cô qua Ý tự thân vừa kiếm tiền vừa học tập, sau đó thi đậu vào một trường đại học thời trang danh tiếng mới lập nên sự nghiệp của chính mình ngày hôm nay. Cô vẫn nhớ những đêm trời đông ở Roma, tuyết rơi dày vô cùng giá rét, cô vẫn cố gắng tăng ca ở cửa hàng tiện lợi để kiếm thêm chút tiền đóng học phí. Tất cả quá trình gian khổ đó, không hề có sự góp mặt của một người nào trong Tần gia này! Bây giờ họ lấy tư cách gì ép cô nghe theo sắp xếp của họ đây?

“Chị... chị nói gì vậy? Mọi người đều yêu thương chị, chúng ta đều là người một nhà mà...”

Tần Lộ Khiết nép sát vào mẹ của mình, yếu ớt lên tiếng.

“Cô xem, Lộ Khiết lương thiện như vậy, lúc nào cũng nghĩ cho cô. Nhưng ai kia lại không hề cảm kích, lúc nào cũng đối xử thô lỗ khó ưa không khác gì mẹ của mình.”

“Im miệng!” 

“Xoảng—“, kèm theo tiếng quát của Tần Tư Hạ là âm thanh toàn bộ ấm và tách trà sứ trên bàn đều bị gạt đổ xuống đất.

“Tôi cấm bà sỉ nhục mẹ của tôi. Nếu không...”

“Đủ rồi! Làm loạn đủ chưa?” Lúc cô giơ tay lên hăm doạ định tát vào người phụ nữ trước mặt, thì Tần Nghị ngồi im lặng nãy giờ mới mở miệng, “Ta còn ngồi ở đây, mà con lại dám càn quấy như chốn không người vậy ư? Đây là lời đính ước trên danh dự của hai gia tộc từ thời ông của con. Nên hôn sự này, con không muốn cũng phải muốn!”

“Ha...” Tần Tư Hạ ngoài miệng nhoẻn miệng cười, nhưng trong lòng cô đã trở nên cực kỳ lạnh lẽo. “Đừng nghĩ tôi không biết, ông không chỉ vì một lời định ước, mà là còn vì lợi ích Âu Dương gia có thể đem lại cho ông từ cuộc hôn sự này. Hơn nữa, tôi còn biết người được dự định gả đi ban đầu để một bước chim sẻ làm phượng hoàng là Tần Lộ Khiết, nhưng vì tin đồn thế tử nhà Âu Dương bị thiểu năng từ nhỏ, nên các người mới không nỡ, đem một đứa con bị vứt bỏ bên ngoài từ lâu như tôi đây ra làm vật thế thân!”

Phòng khách theo từng lời nói dõng dạc của Tư Hạ mà đột nhiên trở nên yên tĩnh.

“Sao, tôi nói đúng quá nên không cãi được chứ gì?”

“Con... con...”

Tần Nghị tay run run chỉ vào Tần Tư Hạ, không nói nên lời.

“Lão gia đừng tức giận, cẩn thận bệnh tim tái phát.” Tần phu nhân vội đến đỡ ông ta. “Cái con nhỏ bất hiếu này!”

Tần Tư Hạ quay người đi, vừa thong dong vuốt lại mái tóc xoăn bồng đẹp đẽ vừa nói: “Tôi đi đây, dù sao mục đích lần này tôi về chính là muốn làm giấy tờ đổi họ, đoạn tuyệt quan hệ với Tần gia! Tôi đương nhiên biết thế lực Âu Dương gia rất ghê gớm, nên nếu họ có truy cứu thì Tần gia không phải còn có một cô Tần Lộ Khiết xinh đẹp đáng yêu đây hay sao? Trừ phi cô ta chết rồi, thì hoạ mới lây đến chỗ tôi. Tạm biệt, hy vọng không có ngày gặp lại!”

Nếu hiện tại có thể giơ ngón giữa vào mặt bọn họ, Tư Hạ thật sự rất muốn làm. Nhưng dù sao Tần Nghị cũng là cha cô, để lại cho ông ta một chút mặt mũi cùng sự tôn trọng là điều cô nên hiểu.

Chỉ hy vọng sau hôm nay, cô thật sự có thể cắt đứt cái mối quan hệ khiến mình đau khổ và khó chịu biết bao năm này. Sau này không cần nhìn mặt người phụ nữ độc ác kia, người cha nhu nhược và đứa em gái lúc nào cũng chỉ biết tỏ vẻ đáng thương đó nữa, Tần Tư Hạ cảm thấy đó chính là điều làm cô vui vẻ nhất.

Hot

Comments

Vô Ngôn

Vô Ngôn

au viết chắc tay dễ sợ, văn phong tốt lắm luôn á

2021-12-24

0

€húc bạn giàu có $$

€húc bạn giàu có $$

motip truyện có phần hơi cũ nhưng mà văn phong của bạn rất tốt luôn ý

2021-12-04

0

Cảnh sát chính tả đây

Cảnh sát chính tả đây

nhiều người có cùng cảnh ngộ với Hạ lắm 😢

2021-12-04

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play