" Mẹ .. rốt cuộc là ai đã cứu mẹ thế ?"
Trịnh Hoan thắc mắc hỏi .
Trương Ngọc Ninh nhìn anh rồi lại rơi vào trầm tư.
" Là một cô gái tốt bụng lại xinh xắn"
Trịnh Hoan tỏ vẻ đã hiểu.
" Cô gái ? Mẹ chắc không phải cô ta định tống tiền chứ?"
Nghe con trai nói xấu ân nhân cứu mạng của mình , bà lập tức đánh anh mấy cái thật đau.
" Não con có vấn đề à ? Là người ta đã cứu mẹ anh đấy , nói cho tử tế vào "
" Mẹ dám khẳng định sao ?"
" Ấy..sao hôm nay anh nói nhảm nhiều thế ? Hả ?"
Trịnh Hoan lập tức cụp đuôi sang nịnh nọt.
" Mẹ đừng tức giận như thế sẽ không tốt cho sức khỏe đâu"
...
Hàn Vy hôm nay có ca phẫu thuật khó nhằn kéo dài suốt bảy tiếng đồng hồ.
Ca phẫu thuật kết thúc cũng là lúc bầu trời đã về đêm.
Vì đã là 10h tối nên cũng không có chiếc xe buýt nào chạy qua đi taxi thì tốn kém quá . Cho nên cô quyết định đi bộ về , dù gì đây cũng không phải lần đầu tiên .
Nhà cô cách bệnh viện Ái Tâm cũng không quá xa đi lại cũng không khó khăn gì , chỉ có điều hơi nguy hiểm một chút.
Cô đang đi ngang qua cây cầu Thân Tuyến thì bỗng nhiên có một nhóm người từ đâu ra chặn đường cô .
Bọn chúng có hơn năm người, người nào người nấy đều xăm trổ đầy mình. Bọn chúng như kiểu nhịn đói đã lâu ,nay nhìn thấy cô như nhìn thấy một món ăn ngon không khỏi chép miệng thèm muốn.
Đã muộn vậy rồi lại từ đâu ra một tiểu thịt tươi tự động bò tới . Thật là phúc trời ban mà.
" Chào người đẹp . Đã muộn vậy rồi đi đâu một mình thế ?"
Hắn ta vừa nói vừa đưa bàn tay của mình lên định vuốt ve khuôn mặt cô nhưng tay chưa kịp chạm tới đã bị giáng một đòn phản công làm cho hắn ta kêu oai oái.
Bị tập kích bất ngờ hắn ta như chạm phải dây thần kinh , hắn ra lệnh cho mấy tên còn lại bắt lấy cô .
Hàn Vy chỉ nở nụ cười lạnh ,khinh bỉ nói.
" Có giỏi thì lên hết đây "
" Cũng không tồi anh đây rất hứng thú..haha..anh em đâu , bắt nó lại "
" Hừm.."
Hàn Vy thân hình nhỏ nhắn động tác linh hoạt mà dứt khoát chả mấy đã hạ gục được mấy tên đô con kia.
" Lần này coi như chị đây làm người tốt một lần . Nếu để lần sau gặp lại tuyệt đối một đi không trở lại.. tránh ra cho chị đi "
Chờ cô vừa đi qua tên dẫn đầu như nuốt không trôi cục tức,bao năm lăn lộn giang hồ hắn ta chưa từng bị nhục nhã như vậy.
" Đi theo nó "
....
Giải quyết xong đống tài liệu cũng đã hơn 10h Trịnh Hoan tắt máy tính đứng dậy lấy áo khoác ra về.
Hôm nay thực khá mệt mỏi, không ngờ đối tác hôm nay lại dám làm khó anh như vậy. Danh tiếng của anh không ai là không biết .
Ông ta lại ngang nhiên làm khó anh .
"Két..."
Vốn đang nhắm mắt định thần , đột nhiên xe phanh gấp làm anh tức giận.
" Chuyện gì ?"
Trấn Hào mới lên tiếng giải thích.
" Thưa Giám đốc có người chặn đường"
Trịnh Hoan nhếch mép cười khẩy.
" Mấy chiêu cũ rích này sao ? Lái xe đi đi "
" Vâng sếp "
Hàn Vy bên này vừa phát hiện ra đám người kia luôn bám sát theo cô ,cô mới phải dùng đến hạ sách này.
Thế mà chiếc xe này dường như không muốn giúp cô , vậy thì cô sẽ phải liều mình thôi.
Cô nhanh chóng chạy lại chặn đầu xe, vừa chặn được thì chiếc xe ngay lập tức lùi lại và rẽ sang hướng khác.
Cô là ai chứ ? Là Hàn Vy đấy , có mỗi như thế mà đòi cô bỏ cuộc sao ?
Mơ đi .
" Anh ơi .. Làm ơn giúp tôi với ..Tôi bị người xấu truy đuổi ... làm ơn giúp tôi"
Trấn Hào cau mày .
" Cô à , cô tránh ra hộ tôi . Nếu cô còn muốn sống "
Hàn Vy nhanh nhảu tiến lại gần chỗ Trấn Hào ,cô liền bày ra bộ mặt hết sức 'đáng yêu'của mình ra..
" Anh trai quả thực em rất muốn được sống , nhưng nếu chết ở chỗ anh tôi chấp nhận.. còn nếu bị bọn người xấu kia hành chết,thì có làm ma tôi cũng không tha cho anh đâu "
Trấn Hào thực khó xử ,đúng là như thế thật. Nếu không cứu cô ta thì e rằng cô ta sẽ không buông tha cho anh. Còn nếu cho lên xe...
" Sếp.."
Trịnh Hoan quan sát tình hình nãy giờ , anh làm sao mà không biết cô nhóc này muốn lên xe anh đây. Thôi được nếu đã vậy ,xem cô nhóc này muốn giở trò gì..
" Cho cô ta lên "
Trấn Hào một phen ngớ người, mãi mới trả lời được.
" Dạ sếp... Này cô nhanh lên xe đi "
Lần đầu tiên trong đời anh thấy sếp cho người lạ lên xe giữa đêm thế này, lại còn nói là một cô gái.
Ôi mẹ ơi ! Tin này mà truyền ra ngoài có khi ...
Sếp có người yêu rồi cơ mà , vậy không lẽ .. sếp định nạp thêm người yêu ?
OMG , không thể tin nổi cái suy nghĩ của Trần Hạo mà . Nếu để Trịnh Hoan biết được anh có cái suy nghĩ thế này có khi anh lại phải sang công tác ở Châu Phi dài dài ấy chứ.
" Nhà cô ở đâu ?"
Hàn Vy ngớ người ,anh ta định đưa cô về ? Đỡ tốn tiền xe lại còn được đi về miễn phí .
" Nhà tôi ở đường 27 "
Trấn Hào như khá bất ngờ về điều này,anh ta lại hỏi tiếp.
Hai người cứ người qua tiếng lại , cuối cùng cả hai đều đã biết được tên tuổi của nhau .
Trấn Hào đã biết cô là Hàn Vy làm việc ở gần đây.
Cô cũng biết được anh ta là Trấn Hào - thư ký riêng của Trịnh Tổng , còn cái người ngồi đằng sau kia chính là Trịnh Hoan ( Trịnh Tổng ) - là ông chồng quốc dân của bao cô gái ở cái thành phố này .
Hôm nay cũng coi như không lãng phí , có thể quen được với nhân vật lớn có tiếng tăm khắp đất nước.
" Em nói làm việc ở gần đây , không lẽ em làm nhân viên y tế ở bệnh viện Ái Tâm ?"
Hàn Vy cũng bất ngờ về trình độ tư duy của Trấn Hào . Phải nói là thông minh.
" Wow..em nói vậy mà anh cũng biết . Em đúng là làm ở bệnh viện Ái Tâm nhưng không phải nhân viên y tế đâu hihi." - Hàn Vy tinh nghịch nói.
Nói đến đây Trần Hạo chợt như đã đoán ra điều gì. Mở hai mắt to hết cỡ ra nhìn cô rồi miệng nở nụ cười hớn hở.
" Em chính là Bác sĩ Hàn - Hàn Vy thần y mà mọi người ca tụng đó sao ? Em biết không anh cũng rất ngưỡng mộ em đấy .. Này tí nữa cho anh xin chữ ký nhé , Thần y "
Cách nói chuyện của Trấn Hào làm cô không khỏi bật cười. Trần Hạo của bây giờ và Trấn Hào của trước khi cô lên xe quả là trái ngược với nhau quá.
" Lại khiến anh chê cười rồi . Em làm gì phải thần y gì đấy ,em cũng là con người bình thường thôi mà anh.."
Trịnh Hoan nghe hai người lảm nhảm nãy giờ cũng đau hết đầu, đã vậy lại còn coi anh như người tàng hình nữa chứ.
" Trấn Hào"
Ôi một luồng không khí lạnh đang bao trùm lấy không gian bên trong chiếc xe hơi đắt tiền. Mùa đông sao lạnh bằng cái không khí này chứ. Cũng may đã tiếp xúc với cái không khí này nhiều rồi.
Biết mình lại phạm lỗi tày trời, Trấn Hào cười gượng nhìn vào trong gương.
" Sếp có gì căn dặn?"
" Dạo này thấy công việc có vẻ nhàn rỗi nhỉ ? Từ mai bắt đầu tăng ca."
Trấn Hào oai oán như muốn khóc .
" Sếp ơi.."
Hàn Vy ngồi bên cạnh thấy bất bình liền mới lên tiếng giáo huấn lại Trịnh Hoan.
Ai ngờ anh không những không thay đổi thái độ mà ngược lại cô còn tự mang họa vào người.
" Tôi có ý tốt cho cô đi nhờ xe vâ..."
" Vậy thì sao chứ? Tôi cũng có ý tốt mà "
Lúc xuống xe Hàn Vy quay lại nói
" Hẹn ngày không gặp lại "
Updated 44 Episodes
Comments
Đàm Tùng Vận
mấy ông sếp đa số là bắt thư ký tăng ca còn ko là đầy qa châu phi làm việc tội mấy a thư ký thiệt
2023-04-21
0
Phạm Hồng Phượng
trên đời nầy phải mạnh mẻ như vậy mới sống nỗi
2023-01-27
0
trang my
ủa xếp hình hả pà
2023-01-20
0