Chương 3

Ăn uống xong xuôi, Karry tới giờ đi làm ở tòa pub trước ngõ vào có tên là Angel nên vội vàng thu xếp rời đi, còn Ben và Sol cũng có những công việc riêng không thể ở bên nói chuyện với Jackson và bà Weber. Chờ mọi người đi hết rồi, Jackson và madam nhìn nhau không nói gì mà lại như hiểu hết mọi suy nghĩ của nhau mà nở nụ cười. Madam vươn người ngồi sát về phía cậu, bàn tay tuy nhăn nheo nhưng lại truyền cho cậu hơi ấm vô cùng, bà vô nhẹ mu bàn tay cậu rồi nói: "Nếu đã sang đây thì đừng suy nghĩ về chuyện cũ nữa nhé, hãy vui vẻ sống cuộc sống mới, có như vậy mẹ cháu ở trên thiên đàng mới yên tâm được."

Jackson cúi đầu thoáng qua một tia phân vân, sau đó vì không muốn bà Weber lo lắng nên che giấu bằng một nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban trưa giữa buổi đông lạnh lẽo: "Madam đừng lo lắng, cháu chắc chắn sẽ cố gắng sống thật tốt mà."

Mới đặt chân vào ngôi nhà ấm cúng này chưa đầy một ngày, nghe những người trẻ ở đây nói chuyện với bà Weber, Jackson đã vô thức bị lây nhiễm mà gọi người phụ nữ bằng tiếng gọi thân thương: "Madam!"

Madam hài lòng nở nụ cười, bà nói: "Cháu mới sang đây còn lạ nước lạ cái, nếu muốn ra ngoài đi dạo thì cứ nói với ta, ta sẽ dẫn cháu đi. Nếu không thì nhờ Sol và Karry, hai đứa nó có rất nhiều thời gian rảnh."

Sol học khoa Nhiếp ảnh, thời gian của cô đều đổ dồn cho việc học trên trường và hoạt động của câu lạc bộ. Bất quá ngành nhiếp ảnh hoạt động tự do nay đi đây mai đi đó, rất thích hợp để dẫn theo Jackson đi cùng để thăm thú từng con đường từng góc phố ở nơi đây. Còn sinh viên Âm nhạc Karry ngoài việc học trên trường còn nhận chơi đàn piano cho pub nên có lẽ sẽ không có thời gian bồi Jackson đâu. Nghĩ vậy cậu liền quyết định một, hai ngày tới sẽ bắt truyện với Sol về vấn đề này.

.

Đêm đầu tiên tại nhà mới, Jackson tắm rửa sạch sẽ lại nhận một cốc sữa ấm từ bà Weber rồi mới nằm lên giường chuẩn bị đi ngủ. Trước đó ở trong nước có nhiều chuyện xảy ra khiến chất lượng giấc ngủ của cậu rất không tốt, hôm nào may mắn tâm trạng không tồi thì có thể thủ được một, hai tiếng một đêm, nhưng hôm nào tinh thần mệt mỏi lại mất ngủ đến kỳ lạ. Những lúc như vậy cậu chỉ có thể cam chịu tròn mắt nhìn trần nhà trải qua một đêm.

Hôm nay trải qua nhiều chuyện ngoài y muốn, cao hứng cả một ngày khiến cậu nằm lên giường rồi vẫn còn lưu lại dư vị. Jackson vươn tay lấy tấm ảnh của mẹ trên đầu giường ôm vào lòng, nhỏ giọng tâm sự về sự thân thiện của những người bạn mới và madam nhiệt tình, căn nhà tưởng như xa lạ cuối cùng lại đem cho cậu cảm giác giống với gia đình hơn nhất nhiều so với trước đây.

"Con thật sự may mắn phải không mẹ?" Jackson nhỏ giọng hỏi: "Nếu được thì con xin mẹ hãy mãi mãi ở bên con những lúc hạnh phúc như vậy nhé, con sẽ cố gắng để cuộc sống tốt đẹp hơn, mẹ đừng lo."

.

Sáng sớm ngày hôm sau, Jackson choàng tỉnh sau khi nghe thấy tiếng bước chân lên cầu thang và tiếng mở cửa từ phòng bên cạnh, có lẽ là Karry vừa đi làm về. Qua một đêm ngon giấc hơn bất cứ đêm nào ở quê nhà, Jackson mang theo bộ dạng thỏa mãn mở cửa phòng thì bắt gặp hình ảnh Karry đang đứng trước tấm gương to trên hành lang vén vạt áo, miệng ngậm cái bàn chải đánh răng dính đầy bọt.

Thật kỳ lạ, đây đã là lần thứ hai cậu bắt gặp cảnh người này cặm cụi đánh răng rồi. Đối phương sau khi thấy bộ dáng ngái ngủ của cậu thì hỏi: "Tiếng ồn của tôi lớn quá làm cậu thức giấc à? Hay lạ giường không ngủ được?"

"Không có, bình thường tôi cũng dậy khá sơm mà." Jackson cười đáp, cùng lúc đó tầm mắt cũng hạ xuống nơi cơ bụng của đối phương với sáu múi rõ rệt. Thật không nghĩ tới Karry có thân hình đẹp như vậy, ông trời đúng là rất ưu ái cho cậu ta, đã cho một gương mặt điển trai thu hút rồi mà lại phối thêm vóc dáng cao ráo, cơ bắp không quá nổi bật nhưng vẫn đủ khỏe khoắn mạnh mẽ. Chẳng bù cho bản thân mình, Jackson meo meo xoa cái bụng mềm múp, trong đầu nảy lên suy nghĩ đăng ký một lớp tập thể hình để cải thiện nhưng suy nghĩ này cũng nhanh chóng bị cậu gạt đi.

Karry nhận ra thiếu niên trước mắt đang đánh giá mình, anh thả vạt áo, không hề có sự ngượng ngùng khi bị người khác nhìn thấy thân thể mà nói: "Ở chỗ tôi làm có quy định khá khắt khe về ngoại hình cho nên tôi phải chăm chút cho thật kỹ, nếu không với cơ địa của người thường xuyên phải lao động ban đêm như tôi sẽ rất dễ xuống sắc."

Jackson gật gù, hoàn toàn đồng cảm với những gì Karry đang làm: "Thường xuyên thức đêm cũng không tốt cho cơ thể chút nào."

Trong lòng Jackson có chút hiếu kỳ vì sao Karry lại chọn một công việc vất vả như vậy, nếu chỉ vì kiếm thêm thu nhập thì anh hoàn toàn có thể tìm một công việc khác vào ban ngày, có những nơi rất ưa chuộng nam sinh có vẻ ngoài điển trai nhất định sẽ không từ chối anh. Nếu không phải vì vật chất thì chỉ có một lý do giải thích cho điều này, đó có thể là vì một ai đó mà Karry coi trọng đang ở pub đó. Jackson lén nghĩ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play