Mộc Linh tỉnh dậy đã là một ngày nữa cô mơ màng nhớ lại lúc đang làm việc thì cơn đau kéo tới.
Tháng này đã là lần thứ ba cô bị như thế này, mỗi lần càng nhiều và nhanh hơn cô ngồi trong phòng bệnh nhìn ra của sổ đôi mắt ưu buồn xa xăm.
"Con gái con tỉnh rồi, con thấy còn khó chịu ở đâu không?" Mộc phu nhân bưng chén canh gà đặt lên bàn cử chỉ nhẹ nhàng thanh toát như không có chuyện gì.
"Mẹ con không sao con thấy rất khỏe."Cô xuống giường bước đến ôm bà từ khía sau giơ tay cầm chén canh lên ngồi uống.
"Con đó nhà chúng ta không thiếu tiền sức khỏe con không tốt đừng nên cật lực làm việc mà quên sức khỏe."
"Mẹ công việc này là do con thích con biết mình ổn mà." Cô kiên nhẫn thiết phục muốn ông bà Mộc không lo lắng.
"Mà ba đâu mẹ?"
"Ba con đến công ty rồi hôm qua ông ấy rất lo cho con"
"Con biết ba mẹ rất lo cho con nhưng con không sao đâu mẹ." Cô vùi đầu vào lòng Mộc phu nhân che giấu đôi mắt ưu buồn của mình.
"Con gái con thấy khỏe hơn chưa ?" Mộc lão gia từ công ty trở về liền vào phòng thăm cô.
"Ta nghe nói con có một dự án ở Bắc Hải con định chừng nào đi vậy?"
"Ba sao ba biết cuối tuần này con xuất phát con muốn đến đó sớm 2 ngày để thăm quan nghe nói nơi đó có rất nhiều cảnh đẹp."
Ông Bà Mộc nhìn thấy con gái mình vui vẽ huyên thuyên làm cho ông ba cũng cảm thấy an tâm.
"Con định ở lại đó bao lâu ?"
"Dạ khoảng một tháng".
"Không được đi quá lâu mẹ không an tâm."Mộc phu nhân vừa nghe cô đi lâu như vậy sao có thể được sức khỏe cô không cho phép.
"Được nếu con muốn đi một tháng thì phải đem theo bác sĩ."
"Này ông Mộc ông đang suy nghĩ gì vậy? con bé vừa mới khỏe nó đi lâu như vậy tôi không yên tâm."Mộc phu nhân vẩn cương quyết không cho cô đi.
" Phu nhân ta đã nói với bà rồi con bé tự có phúc của nó ở hoài một thành phố không tốt cho nó chẳng phải lúc trước nó cũng đi mĩ bốn năm sao?"
"Con chấp nhận đem theo bác sĩ nhưng chỉ một người thôi.con không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng làm việc của con."
"Với lại có anh Triệu kì theo hổ trợ con rồi ba mẹ hãy yên tâm."
"À con đến đó trước cùng bác sĩ đi .Triệu kì sáng nay đã bay sang Pháp giải quyết họp đồng tuần sau nó về sẽ đến đó với con."
"Dạ".
"Phu nhân chúng ta về phòng thôi để con bé nghỉ ngơi." Mộc lão gia đứng dậy nắm tay bà ra khỏi phòng.
Căn phòng trở nên vắng lặng cô cũng trở lại tâm trạng của mình. bản thân cô cũng không biết bao giờ mình sẽ phát bệnh cô thật không muốn ba mẹ lo lắng qua nhiều.
Cánh cửa phòng vừa đóng lại Mộc lão gia bình thãn rót ly trà nhâm nhi.
"Chắc bà thắc mắc tại sao tôi không cản con bé đúng không ?"
"Ông biết rồi còn hỏi." giọng bà mộc có chút giận.
"Thật ra tiểu Linh đến Bắc Hải để khảo sát địa hình vẽ một dự án bệnh viện mà người đứng đầu ở đó là bác sĩ tài giỏi vừa tốt nghiệp nước ngoài trở về. tôi muốn con mình đến đó hợp tác biết đâu tìm được phép màu." Mộc ông cầm tay bà từ tốn nói lên suy nghĩ của mình.
"Thật sao. sao ông không nói sớm ?"Bà Mộc lộ vẽ vui mừng.
"Chuyện này tôi mới nghe Triệu Kì nói hôm qua là nhóc con ấy tìm hiểu vị bác sĩ này." nói đến đây ông hơi trầm ngâm.
"Là con trai của lão Lục " Ông Mộc đi đến bên cửa sổ nhìn xa xăm.
"Trời sao có thể ,liệu con trai lão Lục có chịu chữa bệnh cho Tiểu Linh nhà ta không ?Mộc phu nhân bàng hoàng khi biết chuyện.
"Sự việc năm xưa chúng ta không có lỗi, bao nhiêu năm qua chúng ta cũng ngấm ngầm giúp đỡ cha con họ giúp công ty họ bật dậy. Tôi nghĩ sống ở đời lấy đức làm nền mọi chuyện sẽ tốt đẹp."
"Bà cứ đừng nói gì với con bé nó tự có phúc của nó."
"Được rồi tôi biết rồi".
Ông Mộc vẫn nhìn ra cửa sổ nhớ lại.
Năm đó hai gia đình Mộc và Lục rất thân nhau.Họ thường đến nhà của nhau dùng cơm tâm sự .
Nhưng đến một năm hai phu nhân đang đi mua sắm trên đường về thì gặp bọn người bị Mộc lão gia thâu tóm công ty tập kích.
Lục phu nhân đã đỡ phát đạn thay cho Mộc phu nhân kết quả người cần chết không chết.Bọn họ chuyển sang bắt Mộc Linh.
Lục lão gia vì mất vợ cho rằng tất cả là tại nhà họ Mộc gây ra. Ông đau buồn dẫn đến công ty cũng bắt đầu làm ăn thua lỗ cũng may bao nhiêu năm qua có Mộc lão gia chống lưng nhưng cũng từng ấy năm họ không liên lạc với nhau nữa.
Updated 34 Episodes
Comments
Ngô Huệ
hay quá đi
2023-10-15
0