Chap 9: Sự thay đổi màu hồng | Tôi đáng sợ như vậy sao?

Ngày hôm sau tỉnh dậy, chỗ nằm bên cạnh đã mát lạnh trống trơn.

Trương Tuệ Mẫn uể oải ngồi dậy, đêm qua may mắn không phát sinh chuyện gì. Nếu có đảm bảo không bước nổi xuống giường. 

Cô thở dài chậm rãi tiến vào phòng tắm, phát hiện bên trong xuất hiện mấy vật dụng vệ sinh cá nhân mới dành cho nữ. 

Bàn chải, khăn mặt, cốc đánh răng, bông và khăn tắm,... Tất thảy đều là màu hồng.

Trong phòng tắm bây giờ, hồng đen trở thành màu sắc chủ đạo.

Nhìn bàn chải đánh răng trong tay, Trương Tuệ Mẫn không khỏi nhíu mày:

" Chú nghĩ gì lại mua thứ này cho tôi vậy? Tôi đâu có thích màu hồng! "

Gọi là phòng tắm, nhưng bên trong được chia làm hai gian ngăn cách, kết hợp với phòng thay đồ. Cô nghĩ nghĩ một lúc, bước đến tủ đồ đen tuyền bóng nhẵn mở ra xem thử. Quả nhiên, bên trong đã có đồ dành cho nữ. Quần áo này không như những vật dụng kia, ngược lại có nhiều màu sắc và kiểu dáng hơn, nhưng nhìn chung đều là màu ấm và màu tối.

Trương Tuệ Mẫn tắm rửa sạch sẽ rồi tùy ý lấy một bộ thay ra. Khi trở ra, vừa hay bên ngoài vang lên tiếng gọi cửa.

" Tiểu thư, mời cô xuống nhà dùng bữa sáng! " Là giọng nói của chị người làm hôm qua.

" Xuống nhà? " Cô không nghe lầm chứ? Trương Tuệ Mẫn nói đoạn đi ra mở cửa.

" Em được phép xuống nhà sao? "

" Vâng thưa tiểu thư! Cậu chủ hạ lệnh cho phép cô tự do đi lại trong biệt thự, nhưng tuyệt đối không được đặt chân bước ra khỏi cổng! " Chị ta hơi cúi đầu cung kính trả lời.

Trương Tuệ Mẫn trong lòng thầm vui sướng, tuy chỉ được lòng vòng trong biệt thự nhưng đối với như vậy còn tốt hơn rất nhiều bị chôn chân ở căn phòng bốn bức tường. Điều này so với những gì hắn làm với cô cũng có thể xem là một đặc ân lớn.

" Chờ chút em đi lấy đồ xong sẽ xuống với chị! " Cô nói với chị giúp việc, không đóng cửa mà trở lại vào trong lòng tìm trên đầu nằm chiếc điện thoại của mình nhưng chẳng thấy đâu. 

Từ sau đêm hôm kia nhận điện thoại của mẹ, cô cũng không có hở tí thời gian nào để cầm lấy điện thoại. Nên đáng lẽ nó vẫn phải ở nguyên ở đây chứ? 

Ngay tức khắc, trong đầu cô chợt xẹt qua một tia nghi ngờ, nhưng mang tính chắc chắn vô cùng. Điện thoại rất có thể bị người đàn ông kia lấy mất rồi! Bởi ngoài hắn ta ra thì chẳng ai có khả năng làm việc này cả!

" Con mẹ nó Điềm Y Hoàng!! " Trương Tuệ Mẫn không kiềm chế được phẫn nộ chửi thề một tiếng. Chị giúp việc cùng hai vệ sĩ canh gác ngoài cửa nghe vậy không khỏi giật mình run người.

Dám chửi Lão Đại như vậy, cô nhóc này là người đầu tiên có lá gan đó!

Hậm hực theo sau người giúp việc, Trương Tuệ Mẫn thầm ghi nhớ từng lối đi ngã rẽ trong căn biệt thự. Khắp biệt thự đều được sơn trắng, nhưng mọi đồ vật trang trí toàn bộ đều mang tông màu tối với màu đen là chủ yếu, kể cả vật dụng bằng gỗ cũng ép bị phủ một lớp sơn đen tuyền. Đem lại cảm giác vô cùng tương phản.

Căn phòng cô đang ở xuống nhà bếp tính luôn tầng trệt tổng cộng có bốn lầu, tức là cô đang ở tầng năm, đi mà muốn rã rời chân tay. Chị người giúp việc nói ở đây một thang máy nhưng ngoài ông chủ ra thì không ai có quyền sử dụng nó.

" Hừm… đúng là đồ ích kỷ! "

" Trương tiểu thư, những lời này người tốt nhất không nên nói ra! Kể cả ở sau lưng ông chủ! "

Chị ta đi trước cô, dáng người thon gọn, tấm lưng thẳng tắp, mái tóc màu nâu hạt dẻ được búi lên gọn gàng sau gáy, hời hợt rơi ra một vài sợi tóc con. Từng bước đi, từng cử chỉ, kể cả cách ăn nói đều toát ra một nét đẹp dịu dàng trang nhã hiếm có. Loại khí chất mà kể cả người thuộc tầng lớp thượng lưu cũng không phải ai cũng có được.

Trước lời khuyên nhủ chân thành đó, Trương Tuệ Mẫn im lặng không nói gì, lẳng lặng đi theo sau.

Khi cô đứng trước bàn ăn thịnh soạn đã là chuyện của vài phút sau.

Bàn ăn được phủ bởi một tấm khăn trải bàn màu đen, nhìn thôi cũng đủ thấy lạnh. Nhưng thức ăn bày trí bên trên lại bắt mắt và hấp dẫn vô cùng. Có món vừa được nấu xong đã được mang ra, mấy làn khói trắng còn chưa kịp bay hơi hết, nhẹ nhàng bão hòa trong khí, mang lại cảm giác ấm cúng xoa dịu hồn người.

Trương Tuệ Mẫn khịt mũi, ngồi xuống bên bàn ăn mà chị giúp việc đã kéo ghế ra sẵn cho cô.

" Tiểu thư ăn ngon miệng, tôi ở ngay đây, người cần gì cứ gọi! "

" Cho em một cốc nước ấm được không? " Bụng dưới của cô từ lúc ngủ dậy không hiểu sao đau nhức âm ỉ, chút nước ấm có lẽ sẽ xoa dịu được!

Chị giúp việc như nhìn thấu tình trạng của cô, mỉm cười nói:

" Nếu tiểu thư thấy trong người không khỏe, tôi sẽ pha trà gừng cho tiểu thư uống! "

Chị thật tốt! Nhưng ngại quá… em lại không thể uống trà gừng! 

Trương Tuệ Mẫn nghĩ vậy rồi vội lắc đầu: " Thôi ạ! Em cần nước ấm là được! "

" Vâng! "

Cả một bàn ăn rộng lớn, từ đầu chí cuối cũng chỉ có một mình Trương Tuệ Mẫn hưởng trọn. Thức ăn liên tục được dâng lên, bày biện kín mặt bàn. Từ món canh, món mặn, món xào đến món tráng miệng,... Món nào món nấy đều nóng hổi thơm phức, tác động vào chiếc dạ dày đã sớm teo lại vì đói meo của cô gái nhỏ.

Cô phải ăn thật nhiều! Ăn cho bằng hết! Có thực mới vực được đạo! Như vậy mới có sức để chạy trốn!

Nhưng thực tế thì cho kết quả ngược lại. Trương Tuệ Mẫn lỡ ăn nhiều tới mức no cứng bụng không thể đi được luôn.

_______________________________

Mãi đến tận chiều sau khi ngủ trưa dậy, Trương Tuệ Mẫn mới có thể rời khỏi phòng ngủ đi dạo một vòng Điềm gia. 

Ngôi biệt thự này tính cả tầng trệt là có năm tầng và một tầng thượng riêng biệt. Ấy cũng là nơi Trương Tuệ Mẫn thích nhất. Bởi nó hoàn toàn khác biệt và căng đầy sức sống so với các nơi khác trong biệt thự. 

Ở đây có xây một hồ bơi với diện tích cực kỳ rộng lớn. Nước hồ xanh ngắt trong veo tựa như được bầu trời từ cửa sổ sát đất phản chiếu vào. Xung quanh được trồng rất nhiều những loài cây xanh và nhiều loại hoa đẹp mắt. Hương thơm từ những cây thực vật ấy tỏa ra trong không khí mang đến cảm giác trong lành dịu nhẹ, lấn áp cả mùi chất tẩy của hồ bơi.

Cảnh sắc không khí trong lành dễ chịu này làm Trương Tuệ Mẫn nửa bước cũng không muốn rời khỏi. Nên cô quyết định ở lại đây hưởng thụ một chút! 

Đến bên bên chiếc ghế bành mây nhựa có mái che đặt gần hồ bơi, Trương Tuệ Mẫn thoải mái ngồi xuống, bên trong còn đặt bốn chiếc gối nhỏ xinh xắn. Cô đưa tay ôm lấy hai chiếc gối ngồi chằm dằm, đột nhiên nghĩ về nhà rồi cảm thấy nhớ mẹ. Nhớ Ông Chó đang yêu nằm đợi cô cho ăn. Nhớ cả chị Tiểu Miểu khối trên. Không biết bây giờ mọi người đang làm gì? Phải mà Điềm Y Hoàng thâm độc chết bầm kia không lấy đi điện thoại, cô đã có thể liên lạc với mẹ, gọi mẹ tới đón cô về nhà. 

Càng nghĩ, Trương Tuệ Mẫn càng tức tối, tức đến nỗi nằm ngủ quên hồi nào không hay.

______________________________

Hơn 6 giờ chiều, chiếc xe Lamborghini đi theo đường rừng kín đáo. Dừng lại vài giây trước cổng sắt cảm ứng hoạt động bằng điện, cổng sắt từ từ mở ra, chiếc xe cuối cùng chạy theo lối dẫn vào một ngôi biệt thự phong cách Âu cổ lẳng lặng đứng sừng sững trong một khu rừng ở ngoại ô, sau đó dừng lại tùy ý đỗ tại hoa viên biệt thự.

Người phụ nữ trẻ tuổi nhanh chóng từ trong biệt thự đi ra, cung kính đi đến mở cửa chỗ ngồi sau trên xe. Người đàn ông mặc âu phục đen tuyền từ trong xe đi ra ngoài, dáng người cùng tấm lưng dài rộng thẳng tắp. Vóc người anh rất cao lớn, dưới âu phục càng làm tôn lên vẻ điển trai lãnh đạm cùng khí chất lạnh lùng cao ngạo vốn có của anh.

Chân mày kiếm đậm, đồng tử đen thẳm sâu hun hút kết hợp đôi môi bạc mỏng dưới sống mũi thẳng tắp đem lại cảm giác tàn nhẫn vô tình. Ngũ quan thâm thúy đẹp mắt là vậy nhưng lại không có nhiệt độ, càng không có chút biểu tình. Môi mỏng khẽ của anh khẽ mở:

" Con bé đâu? "

" Tiểu thư lên tầng thượng từ chiều đến giờ vẫn chưa thấy xuống ạ! "

Điềm Y Hoàng gật đầu, cởi bỏ áo khoác đưa cho chị quản gia rồi sải bước vào cửa chính của biệt thự, đôi chân thon dài điềm đạm sau đó đi vào trong thang máy. 

Thang máy rất nhanh đã đưa anh lên đến tầng thượng. Cửa tự động mở ra, Điềm Y Hoàng nhìn bao quát một lượt, tầm mắt dừng lại trên lưng chiếc ghế mây có vành che. Anh khẽ nhếch môi, từ từ tiến về phía chiếc ghế mây rồi vòng lên mặt trước của ghế. Một thân thể mềm mại đang cuộn tròn lập tức đập vào mắt. Mái tóc đen dài xoăn nhẹ bung xõa rũ rượi, nhẹ nhàng che đi khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của cô. 

Trương Tuệ Mẫn nằm ngủ êm đềm trong gian ghế mây, cô hít thở dịu dàng, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn miệng xinh xắn đôi khi mím lại hoặc vô thức nhai chóp chép, như thể đang ăn một thứ gì đó rất ngon lành. 

Điềm Y Hoàng ngồi vào ghế mây, không tự chủ cúi xuống vuốt ve gương mặt thuần khiết của thiếu nữ. Giống như bắt gặp một đứa nhỏ đang ngủ, muốn lại gần trêu chọc cưng nựng một chút. Ngón tay anh đặt lên chiếc má bánh bao khẽ nhấn xuống. 

Thật mềm!

Anh được thể mơn trớn má cô thêm mấy cái. Sao lại có thể mềm mại đàn hồi như vậy nhỉ? Cảm giác không khác phần da thịt của đôi gò bông kia lắm!

Nghĩ đoạn, Điềm Y Hoàng di chuyển tầm mắt xuống ngực cô, nhìn đăm đăm. Đồng thời hồi tưởng lại tư vị những lần ân ái trước đó, yết hầu vô thức chuyển động lên xuống mấy cái.

Chết tiệt! Anh vậy mà nảy sinh cảm giác mãnh liệt đối với thiếu nữ này trong khi chỉ mới tiếp xúc có một chút.

Hơn hết cô là Trương Tuệ Mẫn… 

Là Trương Tuệ Mẫn…

" Ơi mẹ ơi… Chú Điềm! "

Đột nhiên, Trương Tuệ Mẫn bật dậy kinh sợ hét lên một tiếng chói tai. Nhìn cô gái nhỏ ngồi co ro một góc trong ghế mây giương ánh mắt đề phòng nhìn mình, Điềm Y Hoàng hơi nhíu mày, lại có chút buồn cười.

" Tôi đáng sợ như vậy sao? "

Trương Tuệ Mẫn vội lắc đầu:

" Không có! Không có! " Chú không phải đáng sợ mà là cực kỳ cực kỳ đáng sợ. Cư nhiên xuất hiện rồi ngồi một cục bên cạnh người khác còn không phải phương châm dọa người của ma quỷ sao? 

" Vậy thì lại đây! "

__________________________

-Còn tiếp-

Hot

Comments

Hoài Thụy Kk

Hoài Thụy Kk

nam nữ 9 có biết nhau từ trước àk

2022-01-17

2

hoa mặt trời

hoa mặt trời

bạn ơi khi nào mới za tiếp vậy bạn

2022-01-04

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Muốn sống? Đến địa ngục mà sống!
2 Chap 2: Tùy tiện chơi đùa
3 Chap 3: Được! Tôi chiều em! ( H+ )
4 Chap 4: Gậy ông đập lưng ông ( H+ )
5 Chap 5: Đại ác quỷ ( H+ )
6 Chap 6: Một đêm hứng tình ( H+ )
7 Chap 7: Bỏ trốn là việc bất khả thi
8 Chap 8: Muốn tôi ở rể? Em có tư cách gì?
9 Chap 9: Sự thay đổi màu hồng | Tôi đáng sợ như vậy sao?
10 Chap 10: Ánh mắt thâm tình | Tư cách của một nữ chủ nhân
11 Chap 11: Sở thích quái dị | Đêm nay đừng hòng chợp mắt
12 Chap 12: Học bá Hoa Vương
13 Chap 13: Có chạy đằng trời | Bị bắt cóc
14 Chap 14: Bắt nhầm | Bước sai và ích kỷ chiếm giữ
15 Chap 15: Câu chuyện năm đó | Vấp phải vàng
16 Chap 16: Chợ đêm | Cực phẩm trời ban
17 Chap 17: Quan hệ bạn giường | Lùi một bước, tiến hai bước
18 Chap 18: Duyên âm | Bạn trai tốt
19 Chap 19: Ngoại tình | Sự hụt hẫng khổng lồ
20 Chap 20: Cơn lạnh buốt nhói | Nhìn một cái mất mát tới vậy?
21 Chap 21: Không gì là mãi mãi | Thế giới nhỏ bé
22 Chap 22: Dựa vào cái đầu | Đom đóm trong đêm
23 Chap 23: Đằng sau sự phỉ báng | Chính thức trúng tuyển
24 Chap 24: Đàn ông rốt cuộc có thể tham lam tới mức nào?
25 Chap 25: Thẩm vấn điều tra | Cái sai không thể sửa
26 Chap 26: Tự mình hành động | Người cha bất lương
27 Chap 27: Mất dấu | Cuộc định mệnh kinh hoàng | Đối mặt
28 Chap 28: Loại con gái dễ dãi | Độc tình điên dại
29 Chap 29: " Khỏi uống! Sinh em bé cho tôi! " | Cô bé năm đó
30 Chap 30: Sau tất cả đều là vì... ? | Máy bay điều khiển từ xa
31 Chap 31: Thoát khỏi ngục tù | Chọn bằng trái tim | Thuốc thử nghiệm
32 Chap 32: Sự trở lại của Darking | Tác dụng phụ
33 Chap 33: Đừng hòng trốn thoát
34 Chap 34: Không hổ danh là con gái của người đàn ông kia
35 Chap 35: Hối hận | Tuyệt kỹ ám sát | Mãng xà không đầu
36 Chap 36: Hãy để tôi giúp em!
37 Chap 37: "Giải độc" (H+)
38 Chap 38: Tất cả đều là giả dối
39 Chap 39: Bị phát hiện | Cản trở
40 Chap 40: Người thế mạng | Trợ lý bác sĩ
41 Chap 41: Cần có thời gian | Chính thức đối đầu
42 Chap 42: Đổ máu | Phải chết
43 Chap 43: Đầu hàng | 'Họ hàng' ghé thăm | Tạm gác hiềm khích
44 Chap 44: Tạm gác thù hằn | Chìa khóa của vụ án | Ôn lại chuyện cũ
45 Chap 45: Câu trả lời
46 Chap 46: Ngự tỷ | Đi xem phim
47 Chap 47: Không có tiền đồ | Thứ cô để ý | Gọi tôi là anh
48 Chap 48: Người đàn ông hát ru | Dáng vẻ si tình | Khơi gợi ký ức
49 Chap 49: Xin lỗi | Đánh cược | Cửa hàng mỹ ký
50 Chap 50: Biến thái | Ý đồ xấu xa
51 Chap 51: Đòi lại công bằng | Gửi lời xin lỗi | Đầm ngủ
52 Chap 52: Lão già biến thái và cháu gái ngoan | Dùng một đêm để "cảm ơn" (H+)
53 Chap 53: Buổi sáng đậm tình | Dạy bơi | Làm trái tim anh tan chảy
54 Chap 54: Về thăm mẹ
55 Chap 55: Bất an trong lòng mẹ | Kiểm duyệt ổn thỏa, sẵn sàng mở lòng
56 Ý tưởng về Trương Tuệ Mẫn
57 Chap 56: Muốn tốt cho em | Chứng minh sự trong sạch | Kỷ niệm vụt qua
58 Chap 57: Kết quả cuối cùng | Cảm giác quen thuộc | Rời đi
59 Chap 58: Tỏ Tình | Hạ Vy bị bắt cóc | Cuộc tái ngộ bắt đầu
60 Chap 59: May mắn lắm mới xui được như vậy
61 Chap 60: Bán sang Cam | Bắt quàng làm họ
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chap 1: Muốn sống? Đến địa ngục mà sống!
2
Chap 2: Tùy tiện chơi đùa
3
Chap 3: Được! Tôi chiều em! ( H+ )
4
Chap 4: Gậy ông đập lưng ông ( H+ )
5
Chap 5: Đại ác quỷ ( H+ )
6
Chap 6: Một đêm hứng tình ( H+ )
7
Chap 7: Bỏ trốn là việc bất khả thi
8
Chap 8: Muốn tôi ở rể? Em có tư cách gì?
9
Chap 9: Sự thay đổi màu hồng | Tôi đáng sợ như vậy sao?
10
Chap 10: Ánh mắt thâm tình | Tư cách của một nữ chủ nhân
11
Chap 11: Sở thích quái dị | Đêm nay đừng hòng chợp mắt
12
Chap 12: Học bá Hoa Vương
13
Chap 13: Có chạy đằng trời | Bị bắt cóc
14
Chap 14: Bắt nhầm | Bước sai và ích kỷ chiếm giữ
15
Chap 15: Câu chuyện năm đó | Vấp phải vàng
16
Chap 16: Chợ đêm | Cực phẩm trời ban
17
Chap 17: Quan hệ bạn giường | Lùi một bước, tiến hai bước
18
Chap 18: Duyên âm | Bạn trai tốt
19
Chap 19: Ngoại tình | Sự hụt hẫng khổng lồ
20
Chap 20: Cơn lạnh buốt nhói | Nhìn một cái mất mát tới vậy?
21
Chap 21: Không gì là mãi mãi | Thế giới nhỏ bé
22
Chap 22: Dựa vào cái đầu | Đom đóm trong đêm
23
Chap 23: Đằng sau sự phỉ báng | Chính thức trúng tuyển
24
Chap 24: Đàn ông rốt cuộc có thể tham lam tới mức nào?
25
Chap 25: Thẩm vấn điều tra | Cái sai không thể sửa
26
Chap 26: Tự mình hành động | Người cha bất lương
27
Chap 27: Mất dấu | Cuộc định mệnh kinh hoàng | Đối mặt
28
Chap 28: Loại con gái dễ dãi | Độc tình điên dại
29
Chap 29: " Khỏi uống! Sinh em bé cho tôi! " | Cô bé năm đó
30
Chap 30: Sau tất cả đều là vì... ? | Máy bay điều khiển từ xa
31
Chap 31: Thoát khỏi ngục tù | Chọn bằng trái tim | Thuốc thử nghiệm
32
Chap 32: Sự trở lại của Darking | Tác dụng phụ
33
Chap 33: Đừng hòng trốn thoát
34
Chap 34: Không hổ danh là con gái của người đàn ông kia
35
Chap 35: Hối hận | Tuyệt kỹ ám sát | Mãng xà không đầu
36
Chap 36: Hãy để tôi giúp em!
37
Chap 37: "Giải độc" (H+)
38
Chap 38: Tất cả đều là giả dối
39
Chap 39: Bị phát hiện | Cản trở
40
Chap 40: Người thế mạng | Trợ lý bác sĩ
41
Chap 41: Cần có thời gian | Chính thức đối đầu
42
Chap 42: Đổ máu | Phải chết
43
Chap 43: Đầu hàng | 'Họ hàng' ghé thăm | Tạm gác hiềm khích
44
Chap 44: Tạm gác thù hằn | Chìa khóa của vụ án | Ôn lại chuyện cũ
45
Chap 45: Câu trả lời
46
Chap 46: Ngự tỷ | Đi xem phim
47
Chap 47: Không có tiền đồ | Thứ cô để ý | Gọi tôi là anh
48
Chap 48: Người đàn ông hát ru | Dáng vẻ si tình | Khơi gợi ký ức
49
Chap 49: Xin lỗi | Đánh cược | Cửa hàng mỹ ký
50
Chap 50: Biến thái | Ý đồ xấu xa
51
Chap 51: Đòi lại công bằng | Gửi lời xin lỗi | Đầm ngủ
52
Chap 52: Lão già biến thái và cháu gái ngoan | Dùng một đêm để "cảm ơn" (H+)
53
Chap 53: Buổi sáng đậm tình | Dạy bơi | Làm trái tim anh tan chảy
54
Chap 54: Về thăm mẹ
55
Chap 55: Bất an trong lòng mẹ | Kiểm duyệt ổn thỏa, sẵn sàng mở lòng
56
Ý tưởng về Trương Tuệ Mẫn
57
Chap 56: Muốn tốt cho em | Chứng minh sự trong sạch | Kỷ niệm vụt qua
58
Chap 57: Kết quả cuối cùng | Cảm giác quen thuộc | Rời đi
59
Chap 58: Tỏ Tình | Hạ Vy bị bắt cóc | Cuộc tái ngộ bắt đầu
60
Chap 59: May mắn lắm mới xui được như vậy
61
Chap 60: Bán sang Cam | Bắt quàng làm họ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play