Chap 11: Sở thích quái dị | Đêm nay đừng hòng chợp mắt

Điềm Y Hoàng nhìn cô, chỉ thấy đỉnh đầu tròn tròn đen bóng, bàn tay nhỏ nhịp nhịp trên bàn, đến đũa cũng chưa dám cầm lên dẫu cho bàn ăn chỉ có hai người.

Thấy vậy, nữ giúp việc đứng gần đó liền đi đến, lấy đũa trên bàn lau qua một lần rồi đưa cho cô. Trương Tuệ Mẫn nhẫn lấy, mỉm cười cảm ơn.

Cùng lúc, Điềm Y Hoàng gắp thức ăn vào bát cho cô:

" Đến cả ăn cũng phải chờ người khác lấy đũa đưa cho. Trương tiểu thư, em rốt cuộc thụ động tới mức nào rồi? "

" Không phải! " Lúc này, Trương Tuệ Mẫn mới ngẩng đầu lên nhìn anh, thanh minh không thành lời: " Tôi… tôi… "

Điềm Y Hoàng không kiên nhẫn nghe cô lắp bắp, từ lời châm biếm bỗng dịu dàng cắt ngang:

" Về sau cứ tự nhiên như ở nhà! "

Nghe đến đây, cô lập tức khựng người.

' Cứ tự nhiên như ở nhà ' sao?

Từ khi nào một 'tù nhân' bị anh giam hãm như cô lại có tư cách này? Tư cách của một nữ chủ nhân thực thụ!

Nghĩ vậy, nhưng cô không nói ra, chỉ lẳng lặng ăn hết phần thức ăn anh gắp cho. Đều là món khoái khẩu nhưng Trương Tuệ Mẫn lại chẳng cảm nhận được tư vị gì, càng không cảm thấy hào hứng như trước nữa.

Hai người im lặng, cứ vậy mà dùng bữa tối. Anh ăn rất nhanh chóng, tốc độ không từ tốn ăn như những chàng thư sinh lịch thiệp, nhưng cũng chẳng thô tục hay để phát ra tiếng động sụp sộp khó nghe nào.

Trương Tuệ Mẫn hạ đũa, đứng dậy, Điềm Y Hoàng liền lên tiếng:

" Ăn thêm! "

" Tôi no rồi! " Cô nhìn bàn thức ăn hầu như vẫn còn nguyên, ngán ngẩm đáp.

" Tôi bảo ăn thêm! Đàm Hi Văn, phiền cô! "

Anh không nhiều lời, lau miệng xong trực tiếp đứng dậy rời đi.

Đây rốt cuộc là loại người gì?

Trường Tuệ Mẫn hậm hực nghiến răng. Đến cả việc ăn uống của người khác hắn cũng muốn quản. Hắn tự cho mình là bá chủ ư?

Đàm Hi Văn là chị giúp việc trẻ, từ khi Trương Tuệ Mẫn đến đây, việc ăn uống, chăm sóc cô đều do một tay chị lo liệu.

Ở Điềm gia đã nhiều năm, Đàm Hi Văn rất hiểu ý Điềm Y Hoàng, chị đi tới xới cơm và gắp thêm đồ ăn vào bát cho cô. Trương Tuệ Mẫn bĩu môi, không muốn động đũa, giống hệt như một đứa trẻ kén ăn.

Đàm Hi Văn thấy vậy phì cười:

" Tiểu thư không chịu ăn tử tế, tôi sẽ là người bị Điềm chủ trách phạt! "

Chỉ vì cô không ăn mà chị gái này bị người đàn ông xấu xa kia trách phạt. Nghĩ thấy không đành, Trương Tuệ Mẫn miễn cưỡng cầm đũa, máy móc ăn dần.

" Chú Điềm kia đáng lẽ ra phải là họ Vô tên Lý! " Đối với hắn, cô không thấy có một sự thỏa đáng, thuyết phục nào ở đây! Từ đầu chí cuối, rốt cuộc cũng chỉ có miễn cưỡng.

Đàm Hi Văn vẫn cười, không nói.

Trương Tuệ Mẫn nhai xong, lại uất ức muốn cất giọng chửi bới một trận cái người đàn ông kia, nhưng nhớ lại lời của chị giúp việc nói lúc sáng, rằng không được phép nói xấu hắn kể cả ở sau lưng, cô liền nuốt lại tất cả vào trong bụng.

Cảnh giác nhìn chị giúp việc, ánh mắt không giấu giếm sự sắc bén. Cô thầm nghĩ, cho dù từ lúc tới đây, chị gái này là người duy nhất đối xử tốt với mình, nhưng cô không được phép quên, đây là người của Điềm gia, là người của tên ác ma kia, nhất cử nhất động của cô đều sẽ được thông qua họ mà truyền tới tai mắt hắn. Vì vậy, Trương Tuệ Mẫn cô không thể tùy tiện hay mất phòng bị được. 

Trên môi chị giúp việc vẫn mỉm cười trìu mến. Nhưng ánh mắt chị lại không biểu hiện ý cười, càng chẳng bộc lộ ý tứ gì khiến cho Trương Tuệ Mẫn càng thêm nghi hoặc, bản thân rơi vào trận bão mơ hồ.

Cảm thấy nghĩ nhiều quá phiền phức, cô chép miệng mặc kệ, tiếp tục dùng bữa. Đang ăn, Trương Tuệ Mẫn bỗng nhớ ra điều gì đó, cô vội nuốt cho hết, song liền quay sang Đàm Hi Văn vẫn luôn túc trực bên cạnh.

" Chị, chú Điềm đi đâu rồi chị biết không? "

" Bình thường giờ này Điềm chủ sẽ ở thư phòng làm việc! "

Đàm Hi Văn trả lời.

" Phiền chị đưa em tới đó! Em có chuyện cần phải nói với chú ta! "

*****

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Điềm Y Hoàng hướng mắt lên, nháy chuột đóng lại trang web đang hiển thị bài báo về một vụ tai nạn. 

Anh lạnh lùng lên tiếng:

" Cửa không khóa! "

Lập tức, cánh cửa được mạnh mẽ mở ra. Trương Tuệ Mẫn ầm ầm bước vào trong đi đến chỗ anh:

" Tôi hỏi chú, chú hôm nọ đâu rồi? "

Điềm Y Hoàng xoay ghế giám đốc, đối diện với cô, lưng nhàn nhã tựa về sau, cười nhạt:

" Đừng phiền người khác làm việc chỉ vì những câu hỏi ngớ ngẩn như thế này! "

" Ngớ ngẩn? Chú Điềm, chú xem mạng người là ngớ ngẩn? "

Anh không buồn đáp, xoay ghế lại tiếp tục xem hồ sơ. Để mặc Trương Tuệ Mẫn phải ngậm một cục bơ to tướng. Cô không cam tâm, đi đến giật lấy hồ sơ mà anh đang xem:

" Tôi đang hỏi chú đó! "

Vừa nói, cô vừa lùi lại phía sau, toan ba chân bốn cẳng cầm của bỏ chạy nhưng Điềm Y Hoàng đã nhanh hơn một bước. Anh túm lấy cánh tay cô, kéo về phía mình. 

Những tưởng Điềm Y Hoàng sẽ giật lại tệp hồ sơ, nào có ngờ cô bị anh đánh mạnh hai cái vào mông.

Trương Tuệ Mẫn đau điếng la lên, ném luôn tệp hồ sơ xuống sàn nhà chuyển sang ôm mông của mình. 

Trần đời, từ lúc ở cùng một chỗ với người đàn ông này, cô chẳng những bị giam hãm, bị coi quản, còn có phải chịu không ít đau đớn, nhục nhã.

Hắn vậy mà đánh mông cô, như thể đang trừng phạt một đứa trẻ nghịch ngợm vậy!

Nhưng Trương Tuệ Mẫn cô đâu phải là trẻ con!

Cô bỗng nhớ đến lúc cùng hắn lăn lộn trên giường, Điềm Y Hoàng cũng rất nhiều lần làm vậy đối với cô. Gương mặt bất giác vừa giận vừa thẹn mà đỏ bừng.

Trái lại, Điềm Y Hoàng dường như hả dạ lắm. Anh nhìn bộ dạng hài hước ngốc nghếch của cô, khóe môi khẽ nhếch lên. Lọt vào mắt Trương Tuệ Mẫn, cái điệu cười trở thành một sự chế giễu nặng nề đáng ghét nhất.

Cô trừng mắt lườm anh:

" Bây giờ tôi mới nhận thấy, thì ra chú Điềm đây lại có sở thích vỗ mông con gái người ta! " Quả là một tên dê cụ _ Lời này thì cô nghĩ thầm, cũng không có dám nói ra, sợ hắn lại chứng minh cho cô thấy, hắn thật sự là một tên dê cụ. 

Điềm Y Hoàng như có như không nghe thấy, anh quay lại bàn làm việc, thản nhiên đáp:

" Còn em chính là thích được tôi vỗ mông! "

" Chú… "

" Quay về phòng ngủ ngay lập tức! Bằng không, đêm nay em đừng hòng chợp mắt! "

Mệnh lệnh từ anh, không thể để nói lại lần hai.

***

Trương Tuệ Mẫn cứ vậy sống qua ngày ở nhà anh. Điềm Y Hoàng không cho cô đi học, cô cả ngày chỉ loanh quanh luẩn quẩn ở sân thượng mái vòm hoặc dạo quanh hoa viên. Nhiều lúc muốn vượt tường bỏ trốn, nhưng khi nhìn đến bức tường thành cao hơn 2m, cô lại chán nản chịu thua. 

Trong suốt nửa tháng đó, cô hay đi theo Đàm Hi Văn, nhìn chị làm việc, học chị làm việc, rồi thì phụ chị làm việc. Trương Tuệ Mẫn rất vụng về, cô không biết nấu ăn, chỉ biết làm một việc nhà lặt vặt, cơ bản. Đàm Hi Văn không muốn để cô phải động tay động chân, nhưng sau khi nghe Trương Tuệ Mẫn nói muốn học làm được nhiều thứ để có thể sống tự lập, mẹ sẽ không phải lo lắng nữa thì chị liền nhiệt tình chỉ giúp cô. 

Trương Tuệ Mẫn từ một cô gái vụng về dần trở nên nhanh nhẹn hơn rất nhiều. Hai người cũng từ đó mà trở nên thân thiết hơn.

" Mẹ em giỏi lắm, chuyện gì cũng biết làm và làm tốt! Không hiểu sao em lại dở tệ như vậy nữa! Hoặc có khi do có một người mẹ đảm đang, tháo vát quá nên em bị ỷ lại mất rồi! "

Cô hay kể về mẹ mình, đầy tự hào và yêu thương. Mỗi lần như vậy, tuy không nói gì về mình nhưng cô để ý thấy ánh mắt của Đàm Hi Văn trở nên trầm dịu hơn bao giờ hết, còn có dấy lên một nỗi niềm nào đó. Một lần không nhịn được, Trương Tuệ Mẫn hỏi ngược lại:

" Còn chị thì sao ạ? "

Đàm Hi Văn vẫn chăm chú tưới cây, viền môi khẽ cong lên như một phản xạ vô điều kiện:

" Thì sao? Tiểu thư muốn biết chuyện gì về tôi? "

" Là về gia đình của chị đó! "

Cô đi đến bên chị, đáy mắt ngập tràn hiếu kỳ và hồn nhiên.

Đàm Hi Văn quay sang, chị ngập ngừng giây lát. Hồi sau bỗng cất bình tưới sang một bên, đứng đối diện với Trương Tuệ Mẫn mỉm cười:

" Gia đình của tôi nhiều năm trước đã không còn nữa rồi! "

________________________________

-Còn tiếp-

Hot

Comments

Hoài Thụy Kk

Hoài Thụy Kk

dê cụ kkk

2022-01-17

0

Thuy Nguyen

Thuy Nguyen

lại hết rồi sao khi nao ra tiếp

2022-01-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Muốn sống? Đến địa ngục mà sống!
2 Chap 2: Tùy tiện chơi đùa
3 Chap 3: Được! Tôi chiều em! ( H+ )
4 Chap 4: Gậy ông đập lưng ông ( H+ )
5 Chap 5: Đại ác quỷ ( H+ )
6 Chap 6: Một đêm hứng tình ( H+ )
7 Chap 7: Bỏ trốn là việc bất khả thi
8 Chap 8: Muốn tôi ở rể? Em có tư cách gì?
9 Chap 9: Sự thay đổi màu hồng | Tôi đáng sợ như vậy sao?
10 Chap 10: Ánh mắt thâm tình | Tư cách của một nữ chủ nhân
11 Chap 11: Sở thích quái dị | Đêm nay đừng hòng chợp mắt
12 Chap 12: Học bá Hoa Vương
13 Chap 13: Có chạy đằng trời | Bị bắt cóc
14 Chap 14: Bắt nhầm | Bước sai và ích kỷ chiếm giữ
15 Chap 15: Câu chuyện năm đó | Vấp phải vàng
16 Chap 16: Chợ đêm | Cực phẩm trời ban
17 Chap 17: Quan hệ bạn giường | Lùi một bước, tiến hai bước
18 Chap 18: Duyên âm | Bạn trai tốt
19 Chap 19: Ngoại tình | Sự hụt hẫng khổng lồ
20 Chap 20: Cơn lạnh buốt nhói | Nhìn một cái mất mát tới vậy?
21 Chap 21: Không gì là mãi mãi | Thế giới nhỏ bé
22 Chap 22: Dựa vào cái đầu | Đom đóm trong đêm
23 Chap 23: Đằng sau sự phỉ báng | Chính thức trúng tuyển
24 Chap 24: Đàn ông rốt cuộc có thể tham lam tới mức nào?
25 Chap 25: Thẩm vấn điều tra | Cái sai không thể sửa
26 Chap 26: Tự mình hành động | Người cha bất lương
27 Chap 27: Mất dấu | Cuộc định mệnh kinh hoàng | Đối mặt
28 Chap 28: Loại con gái dễ dãi | Độc tình điên dại
29 Chap 29: " Khỏi uống! Sinh em bé cho tôi! " | Cô bé năm đó
30 Chap 30: Sau tất cả đều là vì... ? | Máy bay điều khiển từ xa
31 Chap 31: Thoát khỏi ngục tù | Chọn bằng trái tim | Thuốc thử nghiệm
32 Chap 32: Sự trở lại của Darking | Tác dụng phụ
33 Chap 33: Đừng hòng trốn thoát
34 Chap 34: Không hổ danh là con gái của người đàn ông kia
35 Chap 35: Hối hận | Tuyệt kỹ ám sát | Mãng xà không đầu
36 Chap 36: Hãy để tôi giúp em!
37 Chap 37: "Giải độc" (H+)
38 Chap 38: Tất cả đều là giả dối
39 Chap 39: Bị phát hiện | Cản trở
40 Chap 40: Người thế mạng | Trợ lý bác sĩ
41 Chap 41: Cần có thời gian | Chính thức đối đầu
42 Chap 42: Đổ máu | Phải chết
43 Chap 43: Đầu hàng | 'Họ hàng' ghé thăm | Tạm gác hiềm khích
44 Chap 44: Tạm gác thù hằn | Chìa khóa của vụ án | Ôn lại chuyện cũ
45 Chap 45: Câu trả lời
46 Chap 46: Ngự tỷ | Đi xem phim
47 Chap 47: Không có tiền đồ | Thứ cô để ý | Gọi tôi là anh
48 Chap 48: Người đàn ông hát ru | Dáng vẻ si tình | Khơi gợi ký ức
49 Chap 49: Xin lỗi | Đánh cược | Cửa hàng mỹ ký
50 Chap 50: Biến thái | Ý đồ xấu xa
51 Chap 51: Đòi lại công bằng | Gửi lời xin lỗi | Đầm ngủ
52 Chap 52: Lão già biến thái và cháu gái ngoan | Dùng một đêm để "cảm ơn" (H+)
53 Chap 53: Buổi sáng đậm tình | Dạy bơi | Làm trái tim anh tan chảy
54 Chap 54: Về thăm mẹ
55 Chap 55: Bất an trong lòng mẹ | Kiểm duyệt ổn thỏa, sẵn sàng mở lòng
56 Ý tưởng về Trương Tuệ Mẫn
57 Chap 56: Muốn tốt cho em | Chứng minh sự trong sạch | Kỷ niệm vụt qua
58 Chap 57: Kết quả cuối cùng | Cảm giác quen thuộc | Rời đi
59 Chap 58: Tỏ Tình | Hạ Vy bị bắt cóc | Cuộc tái ngộ bắt đầu
60 Chap 59: May mắn lắm mới xui được như vậy
61 Chap 60: Bán sang Cam | Bắt quàng làm họ
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chap 1: Muốn sống? Đến địa ngục mà sống!
2
Chap 2: Tùy tiện chơi đùa
3
Chap 3: Được! Tôi chiều em! ( H+ )
4
Chap 4: Gậy ông đập lưng ông ( H+ )
5
Chap 5: Đại ác quỷ ( H+ )
6
Chap 6: Một đêm hứng tình ( H+ )
7
Chap 7: Bỏ trốn là việc bất khả thi
8
Chap 8: Muốn tôi ở rể? Em có tư cách gì?
9
Chap 9: Sự thay đổi màu hồng | Tôi đáng sợ như vậy sao?
10
Chap 10: Ánh mắt thâm tình | Tư cách của một nữ chủ nhân
11
Chap 11: Sở thích quái dị | Đêm nay đừng hòng chợp mắt
12
Chap 12: Học bá Hoa Vương
13
Chap 13: Có chạy đằng trời | Bị bắt cóc
14
Chap 14: Bắt nhầm | Bước sai và ích kỷ chiếm giữ
15
Chap 15: Câu chuyện năm đó | Vấp phải vàng
16
Chap 16: Chợ đêm | Cực phẩm trời ban
17
Chap 17: Quan hệ bạn giường | Lùi một bước, tiến hai bước
18
Chap 18: Duyên âm | Bạn trai tốt
19
Chap 19: Ngoại tình | Sự hụt hẫng khổng lồ
20
Chap 20: Cơn lạnh buốt nhói | Nhìn một cái mất mát tới vậy?
21
Chap 21: Không gì là mãi mãi | Thế giới nhỏ bé
22
Chap 22: Dựa vào cái đầu | Đom đóm trong đêm
23
Chap 23: Đằng sau sự phỉ báng | Chính thức trúng tuyển
24
Chap 24: Đàn ông rốt cuộc có thể tham lam tới mức nào?
25
Chap 25: Thẩm vấn điều tra | Cái sai không thể sửa
26
Chap 26: Tự mình hành động | Người cha bất lương
27
Chap 27: Mất dấu | Cuộc định mệnh kinh hoàng | Đối mặt
28
Chap 28: Loại con gái dễ dãi | Độc tình điên dại
29
Chap 29: " Khỏi uống! Sinh em bé cho tôi! " | Cô bé năm đó
30
Chap 30: Sau tất cả đều là vì... ? | Máy bay điều khiển từ xa
31
Chap 31: Thoát khỏi ngục tù | Chọn bằng trái tim | Thuốc thử nghiệm
32
Chap 32: Sự trở lại của Darking | Tác dụng phụ
33
Chap 33: Đừng hòng trốn thoát
34
Chap 34: Không hổ danh là con gái của người đàn ông kia
35
Chap 35: Hối hận | Tuyệt kỹ ám sát | Mãng xà không đầu
36
Chap 36: Hãy để tôi giúp em!
37
Chap 37: "Giải độc" (H+)
38
Chap 38: Tất cả đều là giả dối
39
Chap 39: Bị phát hiện | Cản trở
40
Chap 40: Người thế mạng | Trợ lý bác sĩ
41
Chap 41: Cần có thời gian | Chính thức đối đầu
42
Chap 42: Đổ máu | Phải chết
43
Chap 43: Đầu hàng | 'Họ hàng' ghé thăm | Tạm gác hiềm khích
44
Chap 44: Tạm gác thù hằn | Chìa khóa của vụ án | Ôn lại chuyện cũ
45
Chap 45: Câu trả lời
46
Chap 46: Ngự tỷ | Đi xem phim
47
Chap 47: Không có tiền đồ | Thứ cô để ý | Gọi tôi là anh
48
Chap 48: Người đàn ông hát ru | Dáng vẻ si tình | Khơi gợi ký ức
49
Chap 49: Xin lỗi | Đánh cược | Cửa hàng mỹ ký
50
Chap 50: Biến thái | Ý đồ xấu xa
51
Chap 51: Đòi lại công bằng | Gửi lời xin lỗi | Đầm ngủ
52
Chap 52: Lão già biến thái và cháu gái ngoan | Dùng một đêm để "cảm ơn" (H+)
53
Chap 53: Buổi sáng đậm tình | Dạy bơi | Làm trái tim anh tan chảy
54
Chap 54: Về thăm mẹ
55
Chap 55: Bất an trong lòng mẹ | Kiểm duyệt ổn thỏa, sẵn sàng mở lòng
56
Ý tưởng về Trương Tuệ Mẫn
57
Chap 56: Muốn tốt cho em | Chứng minh sự trong sạch | Kỷ niệm vụt qua
58
Chap 57: Kết quả cuối cùng | Cảm giác quen thuộc | Rời đi
59
Chap 58: Tỏ Tình | Hạ Vy bị bắt cóc | Cuộc tái ngộ bắt đầu
60
Chap 59: May mắn lắm mới xui được như vậy
61
Chap 60: Bán sang Cam | Bắt quàng làm họ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play