Chương 3: Thiệp cưới

Mấy ngày gần đây, Đường Thiên Tuyết đi làm đều nghe được những người xung quanh xì xào bàn tán về mình. 

Tuy cô không muốn để tâm nhưng cô cũng không phải điếc để mà không nghe thấy. 

Bọn họ nói cô gây tai nạn cho Tô Dĩ Thần, tổng giám đốc hiện tại của T&T, sau đó còn mặt dày cưới anh vì để tranh gia sản kết xù của nhà họ Tô. 

Thật ra những tin đồn này từ khi cô mới về nhà họ Tô đã có, nhưng không biết vì sao dạo gần đây lại được đồn thổi trở lại, trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của những người tám chuyện. 

Nhưng Đường Thiên Tuyết chưa bao giờ lên tiếng về việc này, thậm chí đến những người đồng nghiệp khá thân thiết hỏi cô, cô cũng tìm cách lái sang chuyện khác để không cần trả lời. 

"Đường Thiên Tuyết, vào văn phòng của tôi, tôi có công việc muốn trao đổi riêng với cô."

Đến tổng biên tập Hà cũng vậy, đột nhiên lại đến gọi cô, gương mặt của anh ta tỏ ra khó hiểu.

Đường Thiên Tuyết bị gọi cũng nhanh chóng bỏ việc vào trong, không biết có phải tổng biên tập muốn nói chuyện với cô về tin đồn hay không?

"Tổng biên tập có chuyện gì sao, báo cáo đến mai mới hết hạn…"

Đường Thiên Tuyết vội nói, Hà Sưu liền ngắt lời cô, anh ta chống tay lên bàn nhìn cô bằng ánh mắt thăm dò. 

"Không phải vì chuyện báo cáo. Tôi nghe nói cô là vợ của Tô Dĩ Thần, nhị thiếu gia nhà họ Tô?"

Quả nhiên là vì tin đồn, Đường Thiên Tuyết bỗng chốc không biết làm sao trả lời.

"Chuyện này…" 

"Xem cô ấp úng như vậy là đúng rồi. Chồng là nhân vật lớn như vậy mà cô lại kín tiếng quá nhỉ Đường Thiên Tuyết."

Hà Sưu trông mặt rất hào hứng, nếu anh ta đã biết là tin đồn là thật thì anh ta cũng nên biết mối quan hệ giữa cô và Tô Dĩ Thần không tốt đẹp gì mới phải. Đằng này anh ta lại nói như thế như đang cố ý xát muối vào vết thương của cô vậy, cô khá là khó chịu.

"Tổng biên tập có gì thì anh cứ nói thẳng vào vấn đề đi."

Đường Thiên Tuyết chẳng muốn vòng vo tam quất làm gì, cô trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.

Hà Sưu vẻ mặt nghiêm túc trở lại, anh ta trả lời. 

"Được. Tôi mới nhận được tin là Tô Thiếu sẽ xuất hiện trở lại sau gần hai năm bị tai nạn. Nhiệm vụ lần này tôi muốn giao cho cô là phỏng vấn Tô thiếu. Tòa soạn đã ngỏ lời mời, còn nhiệm vụ của cô là phải thuyết phục anh ta đồng ý phỏng vấn. Dù sao hai người cũng là vợ chồng, chắc chắn sẽ thuận lợi."

Ý đồ của Hà Sưu lộ rõ ra ngoài mặt cả, anh ta bảo cô đi thuyết phục, phỏng vấn Tô Dĩ Thần là đang lợi dụng tin đồn để kéo độ họt cho báo thì đúng hơn.

Nhưng Đường Thiên Tuyết là phóng viên bên mảng giải trí, mảng kinh doanh cô không có kinh nghiệm nên hoàn toàn cô có thể từ chối làm việc này. Cô nghĩ trong đầu là thế nhưng Hà Sưu như đi guốc trong bụng cô, anh ta vội nói trước khi có kịp mở lời. 

"Đường Thiên Tuyết, tôi biết cô đang nghĩ gì trong đầu. Nhưng một là cô làm, hai là cô bị sa thải. Tôi không thể giữ lại một nhân viên chỉ làm việc theo cảm tính mà không nghĩ cho sự phát triển của tòa soạn được."

Hà Sưu nghiêm mặt nghiêm cả giọng, xem ra không chỉ là cảnh cáo suôn. Nếu cô thật sự bị sa thải thì cũng rất khó để tìm một công việc mới, cô trước nay toàn sống dựa vào lương của bản thân, giờ mất mà đi rồi thì tin đồn cô ăn bám Tô gia lại càng chứng minh cho người ta thấy là thật. Một chút phẩm giá còn lại của cô cũng không còn. 

Đường Thiên Tuyết nghĩ ngợi, chắc là cô sẽ nhắm mắt làm liều. 

"Tôi sẽ thử."

Vì cô đã đồng ý nên Hà Sưu rất vui vẻ cho cô tan làm sớm để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn. 

Đường Thiên Tuyết không muốn về nhà ngay, nhưng thật sự cô cũng chẳng còn nơi nào để đi. 

Cô cũng không ngờ rằng hôm nay cô lại nhận nhiều bất ngờ như vậy khi vừa mới bước chân vào nhà đã nghe thấy một giọng nói cực kỳ quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến cô vừa nghe thấy đã nổi hết cả gai ốc. 

"Chị, chị về rồi à, em đợi chị rất lâu rồi đó."

Đường Mạn Đình không biết từ đâu mà xuất hiện ở đây, nhìn thấy Đường Thiên Tuyết cô ta vô cùng hớn hở mà đi tới khoác tay. Ở đằng sau, Đường Thiên Tuyết bất ngờ hơn cả là tên bạn trai cũ của cô cũng có mặt, còn ngồi giang tay ra sofa thoải mái như nhà mình. Cô bất chợt nhíu mày tỏ vẻ khó chịu nói. 

"Đường Mạn Đình, Lôi Hạo Hiên tại sao hai người lại đến đây?" 

Đường Mạn Đình bỗng chốc nhếch môi, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý nhìn cô, nhưng giọng nói nhẹ nhàng nũng nịu thì không bỏ đi được. 

"Chị em biết chị rất bất ngờ, em và Hạo Hiên tới là muốn báo cho chị một tin tốt. Bọn em sắp kết hôn rồi."

Đường Thiên Tuyết nghe thấy tin này thì trong lòng chỉ có cảm giác mỉa mai là xuất hiện nhiều nhất. 

"Kết hôn? Ha, Em gái kết hôn với bạn trai cũ, chuyện nực cười nhất mà mình từng gặp. Hai con người phản bội đến với nhau, xứng lắm."

Đường Thiên Tuyết nắm chặt bàn tay vào quai xách, cô cố gắng vẫn giữ cho nét mặt được bình tĩnh mà nói. 

"Vậy thì liên quan gì đến tôi?" 

Đường Mạn Đình trong lòng đang cười ngạo nghễ rõ to, nhưng bên ngoài vẫn cố kìm nén nói thêm, mong được nhìn thấy bộ dạng ghen tức của Đường Thiên Tuyết trỗi dậy. 

"Chị đừng có nói lạnh lùng như vậy. Em đến là để đưa thiệp cưới cho chị, mong chị chúc phúc cho bọn em, chị nhất định phải đi đó. À, còn phải bảo anh rể đi chung nữa."

Đường Mạn Đình vừa nói vừa cố nhét vào tay của cô tấm thiệp cưới, Đường Thiên Tuyết cảm thấy cầm thứ này chỉ tổ bẩn tay nên nhất quyết không nhận. 

"Ngại quá, tôi không có thời gian."

Đường Thiên Tuyết thẳng thừng khước từ lời mời, còn không có một chút lại là ghen tị nào với Đường Mạn Đình, cô ta mất kiên nhẫn mà nắm lấy tay cô siết thật chặt, còn cố ý nghiến răng nói nhỏ vào tai cô. 

"Không có thời gian? Cô không muốn gặp Tiểu Di nữa sao?"

Đường Thiên Tuyết nghe thấy cái tên này thì đột nhiên đứng hình, hai hốc mắt của cô chợt đỏ lên, cô không nói nên lời. 

Đường Mạn Đình thành công chọc vào điểm chí mạng của Đường Thiên Tuyết, cô ta lần này lại tiếp tục tấn công mà không cần dùng một chút, sức lực. 

"Chị, chị và anh rể phải đến thì hôn lễ của chúng em mới trọn vẹn được, đồng ý đi mà chị."

"Đúng đó, cô phải đi để biết hôn lễ là như thế nào chứ?" 

"Anh Hạo Hiên này, đừng nói thẳng ra như vậy chứ, chị ấy sẽ buồn đó."

Lôi Hạo Hiên, cái tên đê hèn này cuối cùng cũng lên tiếng, anh ta biết rõ cô vào Tô gia mà không có lấy một hôn lễ nên mới cố ý nói thế, nhìn gương mặt của anh ta bây giờ cô chỉ thấy phát tởm. 

Còn cô em gái, vẫn tỏ ra dịu dàng đáng yêu nhưng thực chất lại là kẻ chủ động ve vãn bạn trai của chị. Chính cô ta cũng là kẻ đầu sỏ trong việc đẩy cô vào sống cuộc sống như thế này. Cô ta vui vẻ kết hôn còn cô phải sống thay cuộc đời tội lỗi của cô ta, còn phải rời xa người thân yêu nhất, thật trớ trêu.

Tra nam tiện nữ luôn đi với nhau, câu nói này quả thật không lệch chút nào. 

Đường Thiên Tuyết hít sâu một hơi cố trấn tĩnh để không bị cơn thù hận ghim sâu trong người điều khiển, cô điều chỉnh lại nét mặt, môi hơi cười mà quay qua nhìn Đường Mạn Đình nói, tay giật luôn tấm thiệp cưới trên tay của cô ta. 

"Được thôi. Tới ngày đó tôi sẽ đến… chúc phúc cho hai người."

Toàn bộ cảnh tượng dưới lầu đều bị Tô Dĩ Thần nhìn thấy, anh chống nạng đứng nép vào một góc mà quan sát từ đầu. 

Đoạn Đường Thiên Tuyết và Đường Mạn Đình thì thầm với nhau, nét mặt của Đường Thiên Tuyết có chút bất thường khiến anh chau mày không khỏi đa nghi. 

"Hai người này nhất định là có điều gì đó mờ ám. Đường Thiên Tuyết, cô đang giấu diếm làm chuyện gì sau lưng tôi sao?"

Hot

Comments

Nguyễn Thư

Nguyễn Thư

tiểu di là ai dị

2023-12-13

1

#ℓιʑу. ۫ ꣑ৎ .ˊ˗

#ℓιʑу. ۫ ꣑ৎ .ˊ˗

Chẹp, có điềm.•-•

2022-06-07

1

Thơ Lê

Thơ Lê

đi lên Phía trước đâu tranh cho mình cứ để hết cho người ta đánh mảng nhu nhược

2022-02-01

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bể dâu
2 Chương 2: Ghen
3 Chương 3: Thiệp cưới
4 Chương 4: Đuổi khéo
5 Chương 5: Phản ứng sinh lý
6 Chương 6: Tiểu Di
7 Chương 7: Cứng đầu
8 Chương 8: Có tin của con gái
9 Chương 9: Ỷ lại việc bị thương
10 Chương 10: Bị Đường Thiên Tuyết đe dọa ngược
11 Chương 11: Vỡ òa khi gặp con
12 Chương 12: Đứa trẻ đáng thương
13 Chương 13: "Cô muốn bỏ đi?"
14 Chương 14: Đến lượt mẹ con họ Vương
15 Chương 15: 100 nghìn tệ 1 cái ôm
16 Chương 16: Một người quen cũ
17 Chương 17: Đường Mạn Đình tráo trở
18 Chương 18: Đường Thiên Tuyết ngoại tình???
19 Chương 19: Tô Dĩ Thần ghen?
20 Chương 20: Cười ra nước mắt
21 Chương 21: Ngủ cùng giường
22 Chương 22: Không nhân nhượng nữa
23 Chương 23: Náo loạn ở sở cảnh sát
24 Chương 24: "Có phải tôi lại khiến anh mất mặt không?"
25 Chương 25: Ép cung
26 Chương 26: Vượt qua nỗi ám ảnh
27 Chương 27: Vứt bỏ lòng tôn trọng cuối cùng
28 Chương 28: "Dám tơ tưởng đến ai khác thì đừng có trách tôi."
29 Chương 29: Ở khu giải trí
30 Chương 30: Động đến con tôi, tôi đánh
31 Chương 31: Cùng nhau trải lòng
32 Chương 32: Tô Diệc Hải
33 Chương 33: Lật mặt
34 Chương 34: Giọt nước mắt của Đường Mạn Đình
35 Chương 35: Bi kịch
36 Chương 36: Thăm mộ
37 Chương 37: Đong đếm thất vọng
38 Chương 38: Cuộc họp cổ đông
39 Chương 39: Chỉ là một công cụ
40 Chương 40: Không một lời giải thích
41 Chương 41: "Người khác đã từng chạm vào cô, tôi còn không chê."
42 Chương 42: Bị cho thôi việc
43 Chương 43: Lòng dạ rắn rết
44 Chương 44: Động vào người không nên động
45 Chương 45: Vu khống vô căn cứ
46 Chương 46: "Vứt tôi đi."
47 Chương 47: "Tôi không còn nợ anh nữa."
48 Chương 48: Ngốc hết chỗ nói
49 Chương 49: Cái tôi lấn át cái tâm
50 Chương 50: Đường Thiên Tuyết nổi giận
51 Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
52 Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
53 Chương 53: Phải đi trước một bước
54 Chương 54: Không thể lầm
55 Chương 55: Ngất
56 Chương 56: Não úng
57 Chương 57: Thay đổi bất ngờ
58 Chương 58: Hiểu lầm
59 Chương 59: Hai người lần đầu gặp
60 Chương 60: Bí mật của... năm đó.
61 Chương 61: Nhường một cái sàn
62 Chương 62: Đường Thiên Tuyết sợ ma
63 Chương 63: Toàn bộ đều là dàn xếp
64 Chương 64: Ai mới là người nguy hiểm?
65 Chương 65: Hiểm nguy gần kề
66 Chương 66: Lần thứ hai gần kề cửa tử
67 Chương 67: Vạch mặt
68 Chương 68: Muốn đưa cô ta đến một nơi
69 Chương 69: Dập đầu cũng không đủ
70 Chương 70: Nước mắt cá sấu
71 Chương 71: Áp giải nghi phạm
72 Chương 72: Rốt cuộc anh đối với tôi là như thế nào?
73 Chương 73: "Chúng ta tốt nhất… đừng quay lại."
74 Chương 74: Công khai
75 Chương 75: Làm hoà
76 Chương 76: Đối chất
77 Chương 77: Cái ôm khác thường
78 Chương 78: Gặp Đường Thiên Tuyết thú nhận
79 Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
80 Chương 80: Người bí ẩn
81 Chương 81: Ngày vui của Tô Dĩ Thần
82 Chương 82: Đường Thiên Tuyết mất tích
83 Chương 83: Cơn phẫn nộ của Tô Dĩ Thần
84 Chương 84: Lúc bị bắt cóc
85 Chương 85: Làm rơi kỷ vật
86 Chương 86: Mất kiềm chế
87 Chương 87: Đường Mạn Đình phát điên
88 Chương 88: Vương Hân Nghiên trở lại
89 Chương 89: Điều kiện thứ hai
90 Chương 90: Gậy ông đập lưng ông
91 Chương 91: Chọn váy cưới
92 Chương 92: "Cô ta sắp hết giá trị lợi dụng rồi."
93 Chương 93: Nhân vật bất ngờ
94 Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
95 Chương 95: Gả cho địa chủ
96 Chương 96: Vị khách lúc sáng sớm
97 Chương 97: Bố vợ và con rể
98 Chương 98: Vấn đề nan giải
99 Chương 99: A Chư
100 Chương 100: Kẻ phá đám
101 Chương 101: Chê bai thậm tệ
102 Chương 102: Nhìn thấu
103 Chương 103: Bức ảnh gia đình (Kết)
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: Bể dâu
2
Chương 2: Ghen
3
Chương 3: Thiệp cưới
4
Chương 4: Đuổi khéo
5
Chương 5: Phản ứng sinh lý
6
Chương 6: Tiểu Di
7
Chương 7: Cứng đầu
8
Chương 8: Có tin của con gái
9
Chương 9: Ỷ lại việc bị thương
10
Chương 10: Bị Đường Thiên Tuyết đe dọa ngược
11
Chương 11: Vỡ òa khi gặp con
12
Chương 12: Đứa trẻ đáng thương
13
Chương 13: "Cô muốn bỏ đi?"
14
Chương 14: Đến lượt mẹ con họ Vương
15
Chương 15: 100 nghìn tệ 1 cái ôm
16
Chương 16: Một người quen cũ
17
Chương 17: Đường Mạn Đình tráo trở
18
Chương 18: Đường Thiên Tuyết ngoại tình???
19
Chương 19: Tô Dĩ Thần ghen?
20
Chương 20: Cười ra nước mắt
21
Chương 21: Ngủ cùng giường
22
Chương 22: Không nhân nhượng nữa
23
Chương 23: Náo loạn ở sở cảnh sát
24
Chương 24: "Có phải tôi lại khiến anh mất mặt không?"
25
Chương 25: Ép cung
26
Chương 26: Vượt qua nỗi ám ảnh
27
Chương 27: Vứt bỏ lòng tôn trọng cuối cùng
28
Chương 28: "Dám tơ tưởng đến ai khác thì đừng có trách tôi."
29
Chương 29: Ở khu giải trí
30
Chương 30: Động đến con tôi, tôi đánh
31
Chương 31: Cùng nhau trải lòng
32
Chương 32: Tô Diệc Hải
33
Chương 33: Lật mặt
34
Chương 34: Giọt nước mắt của Đường Mạn Đình
35
Chương 35: Bi kịch
36
Chương 36: Thăm mộ
37
Chương 37: Đong đếm thất vọng
38
Chương 38: Cuộc họp cổ đông
39
Chương 39: Chỉ là một công cụ
40
Chương 40: Không một lời giải thích
41
Chương 41: "Người khác đã từng chạm vào cô, tôi còn không chê."
42
Chương 42: Bị cho thôi việc
43
Chương 43: Lòng dạ rắn rết
44
Chương 44: Động vào người không nên động
45
Chương 45: Vu khống vô căn cứ
46
Chương 46: "Vứt tôi đi."
47
Chương 47: "Tôi không còn nợ anh nữa."
48
Chương 48: Ngốc hết chỗ nói
49
Chương 49: Cái tôi lấn át cái tâm
50
Chương 50: Đường Thiên Tuyết nổi giận
51
Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
52
Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
53
Chương 53: Phải đi trước một bước
54
Chương 54: Không thể lầm
55
Chương 55: Ngất
56
Chương 56: Não úng
57
Chương 57: Thay đổi bất ngờ
58
Chương 58: Hiểu lầm
59
Chương 59: Hai người lần đầu gặp
60
Chương 60: Bí mật của... năm đó.
61
Chương 61: Nhường một cái sàn
62
Chương 62: Đường Thiên Tuyết sợ ma
63
Chương 63: Toàn bộ đều là dàn xếp
64
Chương 64: Ai mới là người nguy hiểm?
65
Chương 65: Hiểm nguy gần kề
66
Chương 66: Lần thứ hai gần kề cửa tử
67
Chương 67: Vạch mặt
68
Chương 68: Muốn đưa cô ta đến một nơi
69
Chương 69: Dập đầu cũng không đủ
70
Chương 70: Nước mắt cá sấu
71
Chương 71: Áp giải nghi phạm
72
Chương 72: Rốt cuộc anh đối với tôi là như thế nào?
73
Chương 73: "Chúng ta tốt nhất… đừng quay lại."
74
Chương 74: Công khai
75
Chương 75: Làm hoà
76
Chương 76: Đối chất
77
Chương 77: Cái ôm khác thường
78
Chương 78: Gặp Đường Thiên Tuyết thú nhận
79
Chương 79: Vạch trần Tô Dĩ Thâm
80
Chương 80: Người bí ẩn
81
Chương 81: Ngày vui của Tô Dĩ Thần
82
Chương 82: Đường Thiên Tuyết mất tích
83
Chương 83: Cơn phẫn nộ của Tô Dĩ Thần
84
Chương 84: Lúc bị bắt cóc
85
Chương 85: Làm rơi kỷ vật
86
Chương 86: Mất kiềm chế
87
Chương 87: Đường Mạn Đình phát điên
88
Chương 88: Vương Hân Nghiên trở lại
89
Chương 89: Điều kiện thứ hai
90
Chương 90: Gậy ông đập lưng ông
91
Chương 91: Chọn váy cưới
92
Chương 92: "Cô ta sắp hết giá trị lợi dụng rồi."
93
Chương 93: Nhân vật bất ngờ
94
Chương 94: Tô Dĩ Thần trở mặt
95
Chương 95: Gả cho địa chủ
96
Chương 96: Vị khách lúc sáng sớm
97
Chương 97: Bố vợ và con rể
98
Chương 98: Vấn đề nan giải
99
Chương 99: A Chư
100
Chương 100: Kẻ phá đám
101
Chương 101: Chê bai thậm tệ
102
Chương 102: Nhìn thấu
103
Chương 103: Bức ảnh gia đình (Kết)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play