nghe tiếng cộp cộp vọng lại Quân Hạo khẽ mở mắt ngồi thẳng dậy "mẹ dạo gần đây mẹ bận sao "?
"ờ ta đã làm hại một cô gái,đến nhà ở đâu còn không nhớ nên giờ thấy có trách nhiệm,có tin gì của Dư hy không"? thực ra bà đã có câu trả lời nhưng vì bà cũng thương yêu hết mực cô con dâu sắp cưới đó nên muốn xem có hy vọng gì không.bà nhìn con trai đau khổ lòng bà đã quặn đau nhưng cố gắng kiềm nén.
"từ khi các con còn nhỏ ta đã xem Dư Hy như một thành viên trong gia đình rồi khi mẹ Dư Hy mất đã từng nắm tay ta trao gửi đứa con gái này lúc đó nó mới 5 tuổi con thì 15 tuổi.."nước mắt bà rơi xuống sau những ngày giả vờ như mạnh mẽ vì bà rất mực cưng chiều cô con dâu này,cô định khi hoàn thành xong khoá học sẽ gả cho Quân Hạo.hai người hẹn hò công khai cách đây mới một năm thôi còn vài tháng là họ được bên nhau rồi..
anh không nói gì cặp mắt nhoè ra lờ mờ đi thẳng lên phòng sách tay cong lên "rầm" máu rỉ ra từ mu bàn tay to lớn kia da anh trắng nên khi những giọt máu rơi ra nó làm thêm rõ ràng vết thương...nhưng lúc này tim anh rỉ máu hay bàn tay anh rỉ máu anh cũng không biết.
anh lại xoa xoa thái dương vì cứ nhớ nụ cười cô gái anh yêu đang ở đâu chịu khổ như thế nào,vội khoác áo vào đi thật lẹ xuống và ra xe như chợt nhớ ra điều gì "alo đến hộp đêm ***nhanh"
"hạo" Đoàn phu nhân chỉ gọi một tiếng thì anh đã ra xe phi thẳng thật nhanh rồi.
""...kétt ..."một chiếc siêu xe Bugatti màu xanh dương dừng ngay trước hộp đêm một người đàn ông dáng cao bước xuống ăn mặc sang trọng nhưng râu lại lúng phúng xanh vì bao ngày không cạo làm sao anh để tâm cho nổi bề ngoài bây giờ.mặc dù anh là người rất sạch sẽ và kĩ lưỡng,nhưng cũng không dìm được vẻ đẹp trai đầy cao ngạo và ánh mắt xuyên người sắc bén.
"Hạo" Tín Dũng vẫy tay gọi mặc áo thun trắng quần jean đơn giản nhưng toát lên vẻ điển trai của một soái ca chỉ kém Quân hạo xíu và trợ lý nhạn đã ở đó bao giờ,cả ba người cùng bước vào tuy tiếng nhạc ồn ào nhưng khi ba người người đi đến đâu họ tự ép sát vào nhau tạo thành một lối đi "anh Hạo...". "anh hạo"..
.một tốp người áo đen đi từ trong ra vỗ tay thật to "chà chà anh Hạo cơn bão nào đã đưa anh đến đây xin mời vào trong vinh hạnh tiếp đón." người râu ria đầu trọc người đeo toàn trang sức nhìn rất dị và đáng sợ cúi người nhẹ tay mời chào ,người này biệt danh là anh heo rừng ko ai là không biết hắn ta nắm tất cả các điểm hộp đêm và massage
ba người đi thẳng vào phòng VIP
"tách" người râu ria búng tay và có vài cô õng ẹo đi vào cô nào cũng nuột nà gợi cảm nhào tới ba người như muốn ăn tươi ba miếng mỡ ngon lành...
"BIẾN" Quân Hạo hét lên làm cả phòng im lặng mặt ba cô lúc này tái xanh tái tím,ai cũng nuốt nước bọt ực ực,tuy anh không tự ra mặt giải quyết nhưng thế ngầm ai cũng phải nể mấy phần hôm nay anh ngồi đây là do đã chạm đến giới hạn của anh .
"có liên quan không?"anh quăng một xấp hình trong đó là hình ảnh những tên bắt cóc Dư Hy .tên Heo rừng trợn lòi mắt ra nuốt ực
"đúng là quen mặt nhưng tôi không giao nhiệm vụ gì cho bọn nó anh Hạo à"
"vậy còn một tên đâu"Tín Dũng gắt hỏi vừa gõ lên tấm hình để trên bàn .
"không...biết.."
"Xoảnggnggg .."ăn cái chai lên đầu cmnr.hai mắt của Quân Hạo đục ngầu đỏ lên làm tên heo biến thành thỏ lúc nào không hay hai tay bụm đầu lết lùi ra sau hoảng hốt gào to
"mang người lên... đem thằng tô lên"tên heo vừa lết vừa gào lên,máu trên đầu phúng thì thôi rồi...
"nếu nói sớm thì đâu phải ăn cmn chai" trợ lý nhạn lên tiếng vò đầu cười mỉa...
" em em chỉ biết được một người phụ nữ gọi đến nói là bắt cóc cô gái thôi nhưng khi nghe mấy anh em nói giết cô ấy em e..m.. đã trốn em không biết gì nữa"
."thật không!"Quân Hạo ngồi trên ghế chồm người nhẹ nhìn xuống người đang quỳ dưới chân mình hỏi nhẹ nhàng nhưng khiến người nghe sợ chết khiếp, bạc hồn vì ánh mắt ấy,dưới ánh đèn mờ ảo càng làm cho người đàn ông này quyến rũ từng nét trên gương mặt và giọng nói trầm ấm làm cho đối phương mềm nhũng như có ma lực thôi miên...
"cô ấy ở đâu".giọng anh giằng xé không gian xập xình bên ngoài.
"em em lúc trốn cô ấy vẫn còn sống mấy người anh em được lệnh là giết rồi thêu tại nhà hoang em nghe nghe đến đó..emmm ...t.rốn rồi vừa được vài hôm là nghe mấy anh em chết ttt. rồiii ạ,em nói thật e không dám gạt anh."hắn nói không tròn chữ vì quá run sợ..
Quân Hạo đứng lên đi thẳng ra mệt mỏi không quên quay lại nhìn hất càm lên với trợ lý Nhạn
"dạ" trợ lý Nhạn lực lưỡng đấm vào mặt vài cái hắn đã xĩu ..như cọng bún.nhìn đến chán.cả phòng chỉ biết đứng dòm...anh heo rừng thì cũng xĩu lên xĩu xuống đòi đi bệnh viện gấp...
"alo tới hốt cái đám ở hộp đêm Y liền..."Tín Dũng gọi cho cấp dưới hốt cả lũ về nhốt lấy lời khai về vụ bắt cóc..
"còn lại xem người phụ nữ kia có phải là người trong suy nghĩ của tôi không"anh quay sang nhìn Tín Dũng nói.
"uh có gì tôi sẽ gọi" Tín Dũng cũng lên chiếc xe của đen bóng của mình mà về...
" ..Xoảng.."
Dư Hy đau đớn dịch chuyển làm rơi chiếc cốc xuống cô đau đớn từ trong ra ngoài cô vội bất lực khóc..
"cạch" "cô sao vậy để tôi, phu nhân căn dặn tôi phải chăm sóc cô mà..có gì phải gọi tôi". Đoàn phu nhân rất chu đáo đã căn dặn người hầu ở lại chăm sóc cô thật tốt..vài hôm bà sẽ đến thăm vì gần đây bà thấy Quân Hạo tều tụy quá mức bà muốn ở nhà an ủi anh ấy.
đôi mắt nhỏ của cô khẽ run vì tủi hờn không biết mình là ai...mà mỗi khi cô nằm xuống thì lại mơ gặp những gương mặt lạ cười có khóc có làm cô rất sợ và đau đầu...
" cô đừng buồn có gì cứ nói chuyện với tôi,tôi rất thích tám lắm đó.." một gương mặt bình thường cười tít mắt khi nói xong câu đó.
"cô tên gì"người hầu hỏi
"tôi không biết...."Dư Hy trả lời
"oái làm sao không biết được hoa cỏ còn có tên mà thôi được rồi tôi sẽ tặng cô một cái tên thật mỹ miều"cô hầu cười toe toét
" được sao?"cô cảm thấy vui vui trong lòng và thoải mái ,cơn đau cũng giảm xíu,vì có người tám mà.
"a..hay là tôi kêu cô là Dư Hy nha..cô ấy là cô bạn gái của thiếu gia nhà tôi rất xinh lại hiền đẹp người đẹp nết à không là thiếu phu nhân tương lai của chúng tôi đó.".nói đến đây cô hầu buồn thiu cô hầu thật thà suy nghĩ đơn giản vì muốn sau khi cô lành bệnh được đẹp như thiếu phu nhân tương lai...nhưng hiện tại cô ấy mất tích rồi tính đến nay gần hai tuần rồi...tự trách bản thân lại nói bậy...
"được!.. tôi thích cái tên đó sau này cứ gọi tôi là Dư Hy" không phải cô thấy tên đó đẹp mà bởi vì cảm thấy thật quen thuộc trong giấc mơ cũng có người gọi tên như vậy nhưng cô không biết gọi ai...vừa ăn xong uống thuốc nên đã ngấm và buồn ngủ thế là cô ngủ lúc nào không hay...
Updated 80 Episodes
Comments
Wanbii
lót dép
2022-01-08
3
Huyền Man
ra tiếp đi ạ
2022-01-08
3
Nguyễn Nam
rất hay hóng....
2022-01-08
3