......................
- Tiểu thư à, người tức giận tên đó làm gì vậy, hai người có quen nhau đâu, hắn nói gì thì kệ hắn chứ.
- Tố nhi à, muội không biết đâu.
- À mà tiểu thư, tên đó đẹp trai quá, đúng mẫu người muội thích đó.
Hoàng Tố vừa nói xong, mặt của cô đã đỏ lên. Hoàng Ngọc Linh đã gõ nhẹ lên đầu cô.
- Tên đó thấy mà ghét.
- .. Mà muội thấy hắn cũng được đấy chứ, hắn còn trả tiền giúp chúng ta nữa.
- Tiểu thư à, chúng ta cũng không còn nhiều tiền nữa rồi. Chúng ta vẫn là nên tiết kiệm thôi.
- Ta đã rất tiết kiệm rồi.
- Mà tiểu thư à, chúng ta cũng tìm một nhà trọ hạng thường để thuê đi, chúng ta không còn đủ điều kiện để ở hạng sang nữa rồi.
- Lão gia dặn dò ta phải chăm sóc cho người, bây giờ người đi học đại học, ta sẽ tìm công việc làm thêm.
- Tố nhi à, khổ cho muội rồi,
- Hay ta cũng bỏ học để đi làm thêm.
- " Không được đâu tiểu thư, ta không khổ ".
- Người phải học tiếp, Hoàng gia đã không còn nữa rồi, người là tương lai của Hoàng gia đó.
Hoàng Tố đưa tay lên gạt đi nước mắt của cô, không biết từ bao giờ mà nước mắt của cô đã chảy ra.
" Tố nhi, khổ cho muội rồi ".
Ngọc Linh ôm lấy Hoàng Tố, hai người lại bước đi về phía trước, nhưng hai người không biết sẽ bước đi đâu.
- Ấy, hai cô em, hai người xinh đẹp như thế này, không biết tận dụng nhan sắc là phí quá rồi.
Ba tên con trai khoảng độ ba mươi tuổi đã xuất hiện trước mặt hai cô gái.
- Hai cô có muốn đi làm thêm ở chỗ bọn ta không?
- Nhìn hai cô chắc là sinh viên, đi làm ở chỗ ta đi, đảm bảo chỗ ta trả lương cao nhất ở khu phố này.
Hoàng Tố đã đứng ra phía trước tiểu thư của cô.
- Bọn ta không cần việc làm, tiểu thư nhà ta không cần làm việc ở chỗ các ngươi.
- Cô gái trẻ này, hai cô xinh gái như vậy mà không đến chỗ ta thì phí lắm.
Tên vừa nói chuyện tên là Lục Vũ,
- Phải đó, anh Lục Vũ nói chí phải.
Tên Lục Vũ đã đưa tay của hắn lên sờ má của Hoàng Tố, một cánh tay mạnh mẽ khác liền tóm lấy tay của hắn.
- Cô ấy nói là không cần việc làm, các ngươi không nghe thấy à.
- Hay là các ngươi bị điếc hết rồi.
Người vừa cầm tay của tên Lục Vũ là Từ Lâm, đi sau hắn là Lưu Nhân.
- Đau, đau, đau...
Lục Vũ giật mạnh cánh tay của hắn lại.
- Tên sinh viên chết tiệt này từ đâu chui ra vậy, dám làm hỏng chuyện tốt của Lang bang bọn ta sao.
- Đánh chết nó cho ta.
Lục Vũ đã cùng ba người lao vào đánh Từ Lâm, nhưng ba tên này đã bị hắn giải quyết rất dễ dàng. Ba tên đã bỏ chạy với câu nói " đừng để bọn ta gặp lại ngươi ".
Hoàng Tố đã cảm ơn Từ Lâm, Ngọc Linh cũng nhẹ nhàng nói cảm ơn hắn,
- Cảm ơn ngươi,
- Tên biến thái.
Câu " tên biến thái " đã được Ngọc Linh nói rất nhỏ.
- Cảm ơn cả lúc nãy ngươi trả tiền giúp bọn ta.
Từ Lâm nhẹ nhàng đáp trả hai người :
- Cảm ơn thì khỏi cần đi,
- Ta tên là Từ Lâm, đừng gọi ta là biến thái.
Bốn người đã tự giới thiệu tên nhau, Từ Lâm bảo với hai cô gái là ở thành phố này không có ai là người tốt cả, hắn bảo hai cô gái chân yếu tay mềm thì nên cẩn thận vẫn hơn.
Hai người Từ Lâm và Lưu Nhân lại quay đi, Từ Lâm nói chuyện với Lưu Nhân,
- À phải rồi, nhà trọ chỗ ta có một phòng vừa có người chuyển đi, hay là cậu đến đó ở cho vui.
- Thôi, ta ở trong ký túc xá của trường là được rồi, chứ ta không quen ở nhà trọ.
Hoàng Tố đã chạy lại chỗ hai người Từ Lâm, cô nói rằng hai người cô đang muốn tìm phòng trọ, vì phòng trọ cũ của họ dạo gần đây hay có trộm cắp xảy ra. Mà họ là người ở nơi xa đến nên ở đây họ không có người quen nào cả.
Sau một hồi lâu suy nghĩ, Từ Lâm đã đồng ý với hai cô gái, hắn đã chia tay với Lưu Nhân và đưa hai cô gái về xóm trọ của hắn.
Tại đây, một ngôi nhà nhỏ nằm giữa một khu phố khá vắng, ngôi nhà này cao hai tầng và chỉ có vẻn vẹn bốn phòng.
Từ Lâm bảo thêm hai cô gái rằng tuy nơi đây khá vắng vẻ, nhưng an ninh nơi đây lại rất tốt, khi mà ở ngay đầu xóm trọ là một cục quân đội, nên hai cô gái cũng rất yên tâm.
- Chủ nhà trọ này ở đâu vậy.
Từ Lâm đã trả lời Hoàng Tố rằng thực ra hắn là chủ nhà trọ ở đây,
- Hai người ở cho đông vui thôi chứ ta không lấy tiền thuê phòng, cuối tháng thì đóng tiền điện, nước là được.
Hai người Hoàng Tố đã cảm ơn Từ Lâm rất nhiều.
- Có khách trọ mới à Lâm.
Một cô gái đã mở cửa từ căn phòng thứ hai tầng dưới bước ra.
- A, chào chị Dương.
Căn phòng thứ nhất tầng dưới cũng mở cửa, một cô gái khác cũng bước ra để nhìn mặt người mới đến trọ.
- Liên cũng ở phòng à, chị Trúc có ở phòng không?
- Có, chị ấy đang ăn bánh rán.
Ba người con gái đã bước ra để tự giới thiệu nhau.
- Chị là Nguyệt Dương, hai mươi ba tuổi. Đây là Trần Quỳnh Trúc, hai mươi hai tuổi, còn kia là Trần Quỳnh Liên, mười tám tuổi, Liên là em gái của Trúc.
Hai người Hoàng Tố cũng tự giới thiệu họ là Hoàng Tố mười bảy tuổi và Hoàng Ngọc Linh mười tám tuổi.
Nguyệt Dương đã chào mừng thêm hai em gái, và cô vẫn là người lớn tuổi nhất ở đây. Từ Lâm cũng mười tám tuổi.
- Mọi người không đi làm à, hay hôm nay được nghỉ rồi.
Từ Lâm vừa lên tiếng, ba người kia đã bảo rằng họ nghỉ làm để tối nay làm sinh nhật cho Trần Liên.
- Tiện thể chúc mừng người mới đến luôn.
- Hai em có muốn ở lại trọ lâu không ?
Hoàng Tố đã trả lời Nguyệt Dương rằng họ chưa có dự tính gì, nhưng có thể họ sẽ ở rất lâu.
Từ Lâm dẫn hai người đi lên tầng hai, Ngọc Linh đã nghĩ rằng ở một nhà trọ tồi tàn này mà có tới ba mỹ nữ ở, bảo sao lúc đó Từ Lâm đã chê cô xấu.
- Phòng hai là của ta, hai cô sẽ ở phòng một.
Hai người đi vào phòng một, do chủ cũ của phòng vừa chuyển đi nên nơi đây vẫn rất sạch.
- Lâm ơi, tối nay bọn chị dự định sẽ tổ chức sinh nhật ở phòng của em.
- Em thấy có được không?
- " hã..."
- Không được đâu chị Dương ơi, phòng của em vừa bừa bộn lại vừa bẩn nữa.
- Bọn chị sẽ lên dọn, Tố và Linh dọn cùng mọi người nhé.
Hai người Hoàng Tố Và Ngọc Linh còn chưa thích ứng được với cách xưng hô của mọi người, Hoàng Tố liền trả lời Nguyệt Dương " Một mình em dọn cùng thôi chị nhé, chị Linh bảo rằng chị ấy hơi khó chịu ".
- Không sao đâu Tố nhi, ta dọn cùng cũng được, đừng làm mất bầu không khí hội nhập đám đông của hai ta.
- Vâng, vậy thì khổ cho người rồi, tỷ đã bao giờ phải động vào những việc như thế này đâu.
- Không sao, bây giờ hai ta đã không còn giống như trước nữa rồi,
- Mà hai ta cũng nên thay đổi cách nói chuyện cho hợp với mọi người. Ta thấy ở thành phố này ai cũng có cách nói chuyện giống bọn họ.
- Vâng, Tố nhi biết rồi.
...****************...
Updated 42 Episodes
Comments