Chương 2: Món hàng (2)

Cơn gió, vuôn nhẹ trên đinh hương, giọng nói nghịch ngợm của một nhóc con.
[Vô danh]
[Vô danh]
này, Mitsuya, làm gì đây? [lại gần]
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
tao hả? chỉ đọc sách! [mắt vẫn liêu xiêu nhìn]
[Vô danh]
[Vô danh]
à! mà này, tại sao mày luôn đeo cái băng trên mắt vậy? [sự ngây thơ vẫn đỗi trên cậu]
Khóe mắt em có phần hơi cay, giật lên vài hồi, như sợ sệt chính bản thân đã sinh ra trên hình hài này.
Chờ đợi câu trả lời từ Mitsuya là mái tóc vàng ánh như mặt trời ban mai, đôi mắt đen láy của cậu sắc nhọn nhìn thẳng tắp vào đồng tử qua chiếc màn che.
Ngỡ như mấp máy sự hồi thanh, liệu khi em nói ra, người ngay trước mắt có tránh xa và chạy đi như bọn họ không? bỏ em lại, lại một mình?
[Vô danh]
[Vô danh]
gì vậy? sao không trả lời tao? [khó chịu]
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
... [im lặng, ven sách có phần nhăn đi]
Không gian đầy tĩnh lặng, em có thể nghe thấy tiếng lá xào xạc và nhịp đập mạnh ở thâm tim.
[Vô danh]
[Vô danh]
không nói cũng được.. mà, Mitsuya! [cậu nhổm cao người, giật phanh đi chiếc khăn trên mắt Mitsuya]
Chưa hết lời, sự ngạo mạn đã làm tấm vải băng trên mắt được gỡ bỏ, đôi mắt bạc ngỡ ngàng nhìn lên hiện thực vừa trải.
Mitsuya bàng hoàng lên, cuốn sách rơi xuống thềm mà phá cách ngột ngạt trong khoảng trống.
Hai đồng tử xanh đen của cậu mở tròn, miệng không thể nói lên điều gì ngay trước mắt.
Sẽ không quên, hai đôi mắt giao nhau không điểm dừng, em nhìn người, người thì nơm nớp, chăn chở không hay!
[Vô danh]
[Vô danh]
mày.. là mắt bạc?
Đã ước thời gian sẽ ngừng trôi, để tất cả rơi vào khoảng hư vô bất tận của ngân hà.
tiếng xe êm chạy qua khoảng đường dài, và dừng lại.
Kokonoi Hajime
Kokonoi Hajime
boss, chúng ta đến nơi rồi! [nói lên, đánh thức người trước mặt]
Âm thanh vang lên, phá đi giấc ngủ của chàng, ánh mắt vẫn vô hồn, tồn đọng là những khối mây đặc không thể bay biến.
Sano Manjirou
Sano Manjirou
 ừ! [nhẹ mắt, hai tay xoa lên hai bên chóp mũi]
Rời khỏi khối khí của buồng xe lạnh toát, bước trên thềm đỏ may đường chỉ vàng, áng đèn sáng lấp lánh bên trong tòa nhà biển [Panis] đầy mĩ lệ, như tôn lên sự trầm lặng nơi tóc bạch kim cô quạnh nhường nào.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
này, nếu mày mệt, tao sẽ hủy sự kiện này lại. [nhìn lên mà vỗ vào vai cậu]
Tất cả đều im lặng mà nhìn vào Sanzu, một bữa tiệc lớn do [Phạm Thiên] tổ chức mỗi tháng một lần, dễ dàng hủy bỏ chỉ với một câu nói đơn giản? gã nhìn chàng với ánh mắt nghiêm túc và thuần phục.
Sano Manjirou
Sano Manjirou
Haruchiyo, mày im lặng! [lạnh]
Hắn vỗ vai [Sanzu], ngầm ý trêu chọc và xoa dịu đi cơn điên bắt đầu nổi lên trong [Mikey].
Haitani Ran
Haitani Ran
Boss, hắn đùa cợt và mất trí thôi, chắc chắn sẽ không có lần sau! [liếc nhẹ gã]
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
mày! [lườm]
Mikey tiếp tục đi ngang qua cả hai người như cơn gió, thản nhiên mà toát ra sát khí trầm cả không gian.
Sano Manjirou
Sano Manjirou
lần sau, đừng đứng trước mặt tao nói điều sáo rỗng. [nhìn]
[Đồng thanh] "được, thưa boss!"
[Phạm Thiên]? tất cả đều ở đây? danh bất hư truyền? lời bàn tán xôn xao ngay trước chính chủ người thật, vật thật!
[Vô danh]
[Vô danh]
này, là thành viên [Bonten]!
[Vô danh]
[Vô danh]
không khí quanh họ thật điên rồ mà! [run nhẹ]
[Vô danh]
[Vô danh]
mong rằng sẽ không đắc tội họ! [cười gượng]
Phục tùng? thậm chí còn không có lời đồn nào xấu xa hay châm chọc, họ cầm ly rượu vang, vừa xì xào, ánh mắt liếc dọc các thành viên đi ngang qua.
Đã bước vào [Panis], những màn chơi chính thức bắt đầu, kể cả giao dịch đáng sợ nhất!
[Vô danh]
[Vô danh]
thưa ngài Haitani Ran, tôi nói chuyện được chứ? [cười khẩn cầu]
Một người bước tới, nhỏ nhẹ chào hỏi và nâng chiếc ly đặc hương vani tiến về phía hắn.
Haitani Ran
Haitani Ran
tôi? [nhìn]
Vừa dứt, hắn đảo mắt về phía Kokonoi mà như ra hiệu.
Sự gật đầu của cậu, làm hắn cười thiện lại, cầm lên phần ly mà phục vụ vừa đưa tới nơi, vị vang đỏ thể hiện đẫm màu trên tay hắn đung đưa.
Haitani Ran
Haitani Ran
được thôi, chiếu cố cho tôi! [nâng ly, cười khẩy nhẹ]
[Vô danh]
[Vô danh]
v.. vâng, cảm ơn ngài, thật ra, công ty chúng tôi [...] [vui mừng]
Xúc động như vỡ òa? Được bàn bạc và hợp tác chung với thành viên [Phạm Thiên], phải nói rằng vinh hạnh vô cùng, ai ai cũng nghĩ vậy?
Chiếc miệng hắn khểnh khoảng, như vun đắp sự hào hứng bên trong sự trải nghiệm!
Haitani Ran
Haitani Ran
“ con mồi mới. ”
Những người còn lại từng bước rời đi, hắn nhẹ nhàng nở nụ cười ra phía sau về em trai của mình, hân hoan chia sẻ phần công việc đầu tiên trong tháng mới.
Ai ai cũng biết, hợp tác với tổ chức, chắc chắn sẽ được nâng đỡ và đi sâu vào quyền lực xã hội, mà không hay, mặt tối bên trong, khủng khiếp cỡ nào.
[Hồi tưởng]
[Vô danh]
[Vô danh]
ngài Haitani Ran, ngài đến..
[Pằng!]
Chưa dứt lời, lòng súng vang lên tiếng động chua chát, xả vào người cô nàng xấu số ở quầy tiếp.
Hắn khẩy mép và điên loạn cho bọn lính đằng sau xả súng vào tất cả nhân viên công ty Agrani, hợp tác được 2 năm, thịnh vượng phát triển và lên tầm cao, hết lòng vì công chức, như đứa con tinh thần hắn tạo nên, chỉ trong thoáng chốc, giống như hổ đói cắn nát phần máu thịt vừa tạo dựng để sức mạnh nhân đôi, máu lạnh?
Haitani Ran
Haitani Ran
thật đáng tiếc! quý cô, hãy tha thứ cho tôi nhé? bọn mày, mau tiếp tục giết đi ~
Xung quanh khu vực công nghiệp rộng đầy vắng người, nơi đây đã bị bao vây, kín lấp bởi những khung sắt tuyệt mật tứ phía mặt đường, không ai có thể xâm phạm hay buộc tội và bắt giam ai?
Chỉ có sự điên cuồng cười nhẹ của gã đàn ông đang đứng trước cổng công ty.
Khoái cảm dâng trào?
Máu thấm đẫm, hắn bấm thang máy, đi tới phòng cao nhất của tòa nhà.
Lướt nhẹ lại gần ra khung kính trong suốt, thấy được tất cả quang cảnh hào nhoáng.
Hắn thưởng thức nhẹ điếu thuốc, vừa ngâm khúc nhạc, miệng vẫn giữ đường cong hoàn hảo, ở ngoài là tiếng la và phát súng hồi thanh.
Haitani Ran
Haitani Ran
công ty này đấy? tao nghĩ đến đây đủ rồi, chủ tịch Agr. [cười, rít nhẹ hơi]
Nền đất là bàn tay đã dính máu, tay nạn nhân nắm chặt vào phần ống quần hắn, căm phẫn ngay tên trước mặt.
[Vô danh]
[Vô danh]
b.. bọn khốn chúng mày, đồ quái vật khát máu! chắc.. chắn, cảnh sát sẽ điều tra ra. [căm phẫn, la lớn]
Haitani Ran
Haitani Ran
hm ~ cảnh sát à? [phả khói, cơ mặt và gân tay hắn bất chợt nổi lên]
Haitani Ran
Haitani Ran
[đá mạnh]
[Rầm!]
Hắn vuốt phần tóc vương ra mái lên, thở hắt sự nồng nặc bên trong khoang miệng vào trần nhà.
Bức tường kính chải đầy màu, người còn thoai thóp đã ra đi, tên này chết rồi!
Haitani Rindou
Haitani Rindou
để hắn chết bình thường đi, anh! [bước, dựa vào cánh cửa căn phòng]
Haitani Ran
Haitani Ran
công việc thôi, bực tức một chút cũng được! [cười]
Hắn đi tới và vỗ vào vai em trai, sau đó xoa phần mu tay dính bẩn, cũng không quên răn dạy đứa trẻ ngây thơ này.
Haitani Ran
Haitani Ran
tỉnh táo vào, Rindou! đây là khử quyết, không có chỗ cho sự nhân từ. [lạnh]
Haitani Rindou
Haitani Rindou
biết rồi! [nhìn lên mảnh kính trước mặt]
Haitani Ran
Haitani Ran
[ra lệnh cho đám thủ vệ mặc âu phục lính đặc công riêng] giờ thì bọn mày đốt sạch chỗ này! [đi khỏi]
Haitani Rindou
Haitani Rindou
[im lặng]
Cảnh sát? Nếu cảnh sát có mò vào, thì đây cũng đã là bãi bỏ hoang, không bóng người, không hiện diện hay bất kể là bằng chứng, tiêu diệt nhanh chóng của tổ chức tội phạm toàn cầu, đối đầu với chúng, chỉ có chết và tận diệt, dù đó là chính phủ, miếng mồi ngon, chính là tự đưa vào hàm [Phạm Thiên] mà nhai, nghiền ngấu!
[Sig . 12032022]
Hot

Comments

Mê trai 2D chơi 3D

Mê trai 2D chơi 3D

ô mai chuối (;ŏ﹏ŏ)

2022-04-28

0

yiin vả otpp

yiin vả otpp

hay quá

2022-02-28

1

HRK—IchIN

HRK—IchIN

hóng><

2022-02-01

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play