Chương 8: Nhà Của Cô

Vì bị níu chân lại một hồi lâu, nên cô đã lỡ chuyến xe buýt cuối cùng để về nhà. 

“Bây giờ thì chỉ có thể bắt taxi trở về thôi.”

Khả Hân đứng bên đường kiếm xe, nhưng lại chẳng có cái xe taxi nào chịu dừng lại để chở cô. Mà lúc này lại mọc từ đâu ra một chiếc xe Bugatti đen dừng ngay trước mặt cô. Kính xe dần hạ xuống, khuôn mặt Mặc Lăng Vũ cũng xuất hiện.

“Tới đón tôi sao?”

Khả Hân dò hỏi, nhưng Mặc Lăng Vũ không nói gì, chỉ ra hiệu cho cô mau chóng lên xe. Xe di chuyển từ từ rồi bắt đầu tăng tốc.

“Anh muốn đưa tôi đi đâu?”

Khả Hân quay sang nhìn anh, cô hỏi anh vì con đường anh đang đi đối với cô rất lạ lẫm.

“Về nhà.” Anh vẫn chú tâm lái xe, qua loa mà trả lời cô.

“Nhà? Đường nhà tôi là hướng ngược lại mà.”

Anh bỗng đạp chân ga, khiến Khả Hân giật mình nói lớn:

“Chậm lại, từ từ mau chậm lại cho tôi!”

Mặc Lăng Vũ không quan tâm lời cô nói, anh quan sát đám súc sinh vẫn còn đang đuổi theo thì lại tăng hết tốc lực, anh đang cố ý phóng nhanh để cắt đuôi lũ cẩu tử bám đuôi.

“Anh điên à? Mau thả tôi xuống xe!”

“Câm miệng, muốn sống thì ngồi yên.”

Mặc Lăng Vũ mắng Khả Hân một câu, anh cần phải chú tâm tìm thời cơ cắt đuôi bọn họ. Mấy cái đuôi này bám lấy anh nhiều lần rồi, cũng nhờ công của bố anh cả…

Sau một hồi lạng lách đánh võng trên đường cao tốc, cuối cùng hai người bọn họ cũng cắt được cái đuôi rắc rối này. Khả Hân không hiểu chuyện gì đã xảy ra, liền lên tiếng hỏi:

“Anh bị làm sao mà tự nhiên như phát điên như thế?”

“Bị chó đuổi.” Anh thản nhiên trả lời.

Điều Mặc Lăng Vũ nói quả thực lực cười, có con chó nào chạy trên đường đâu chứ…

“Anh đừng nói là paparazzi nha! Chết tiệt tôi không muốn dính scandal.”

Thấy cô nhóc này đang lo sợ điều không tưởng, Mặc Lăng Vũ bất giác nở nụ cười châm chọc.

“Cô chưa nổi tiếng tới mức có chó săn theo đuôi đâu. Đừng ảo tưởng nữa.”

Bị dội một chậu nước lạnh như thế thì Khả Hân tụt hứng, cô không thèm nhìn anh nữa, một mực đòi xuống xe:

“Mau thả tôi xuống! Tôi muốn về nhà!”

“Cô chắc là muốn xuống chứ?”

Mặc cho anh hỏi lại lần nữa, Khả Hân nhất quyết muốn xuống xe. 

“Mau cho tôi xuống! Tôi tự bắt xe về nhà.”

Và như ý nguyện, cô được anh thả xuống giữa đường, nhưng nhìn tứ phía còn không có lấy một mống người, chứ đừng nói là có xe để mà trở về nhà. Con đường vắng lặng và chỉ có một mình cô thênh thang lạc lõng.

Chưa kịp định hình, cô vừa hối hận ngước đầu lên thì Mặc Lăng Vũ đã lái xe phóng vèo đi mất. Mà cô bị bỏ lại, cô lại chẳng biết đường nào để đi.

“Đây nhất định là trả thù, nhất định là đang trả thù aaa!”

Đến bây giờ hối hận thì đã chẳng còn kịp nữa, Mặc Lăng Vũ đã chạy mất, cô cũng đã bị bỏ lại. Điện thoại cả ngày không sử dụng tới nên vẫn còn đầy pin, nhưng mà câu chuyện ở đây là chỗ này không có sóng, muốn gọi người cứu trợ tới cũng không được.

Khả Hân bất lực cởi đôi giày cao gót ra bước bộ về hướng ngược lại. Cho dù cô còn chẳng biết nơi đây là chỗ quái đản nào.

“Mặc Lăng Vũ anh cứ đợi đấy cho tôi. Rồi sẽ có ngày tôi phải khiến anh cầu xuống cầu xin tôi!”

Khả Hân nhăn mặt nhó mày quyết tâm thực hiện lời hứa cô vừa nói đó. Nếu không, cô không phải Huyền Khả Hân.

Nhưng cô không biết cái người tưởng chừng đã bỏ cô đi đó lại đang lẳng lặng đi bộ theo cô từ phía sau. Anh ta chỉ muốn cho cô một bài học mà thôi, ai ngờ cô vậy mà không thèm gọi anh lại, tự nguyện quốc đường bộ.

“Cô bé đừng có trách tôi vô tâm, là do cô ngu ngốc không có mồm miệng thôi.”

Rồi cứ như thế, một người đi một người dõi theo, cho tới một đoạn thời gian sau đó, Khả Hân đau chân dừng lại bên vệ đường. Mặc Lăng Vũ vốn định tới trước mặt cô, bỗng nhiên từ phía xa có ánh sáng đèn ô tô rọi tới, di chuyển dần tới trước mặt của Khả Hân. Cô vui mừng tới chảy nước mắt.

“May chết tôi rồi. Người ấy có thể cho tôi quá giang không?”

Khả Hân mạnh dạn bước tới gõ cửa xe.

“Khả Hân? Sao cô lại ở đây vậy?”

Thuấn Dư hạ kính ô tô rồi nhìn cô mà nói.

“Tôi bị tên hỗn đản vứt lại đây. Còn anh sao lại ở chỗ này?”

Khả Hân gượng dậy với đôi chân bị thương của mình. Thuấn Dư thấy thế cũng liền xuống xe mở cửa cho cô vào bên trong. Sau đó anh quay xe trở về thành phố.

Mà ở phía khác Mặc Lăng Vũ đang tức giận sau khi thấy Khả Hân lên xe của tên trợ lý. Anh nhanh chóng trở lại xe rồi cấp tốc phóng ô tô về biệt thự của mình.

“Tôi có làm phiền anh quá không?” 

Khả Hân lên tiếng hỏi Thuấn Dư. Anh ta vốn định trả lời thì một cuộc gọi tới khiến anh suýt chút thì ù tai.

“Mau cút về biệt thự A ngay cho tôi! Mười phút sau không có mặt thì tôi bắt cậu đánh răng cho tiểu cẩu nhà tôi một tháng.”

Cuộc thoại tới này không ai khác chính là của Mặc Lăng Vũ, Thuấn Dư tự nhiên bị anh nạt thì không hiểu kiểu gì. Anh đã đồng ý đưa cô về thành phố rồi, bây giờ quay trở lại thì quả thực có chút ngại ngùng.

“Có chuyện gì à?” 

Khả Hân nhìn sắc mặt khó coi của Thuấn Dư thì cũng đoán được vài phần.

“Thật ngại quá, tôi không thể đưa cô về được rồi. Ông chủ gọi tôi có chuyện gấp, hay là cô đi cùng tôi tới đó đi nha.”

Khả Hân tuy vẫn còn giận chuyện vừa rồi mà Mặc Lăng Vũ đã làm. Thế nhưng thấy Thuấn Dư khó sử như thế cô cũng không tài nào nhắm mắt không quan tâm được. Vậy nên cuối cùng cô cũng đồng ý đi theo anh ta về gặp Mặc Lăng Vũ.

“Được rồi, anh cho tôi đi nhờ xe nên tôi cũng không có ý kiến gì. Anh cứ đưa cả tôi đến gặp sếp anh là được.”

“Cám ơn cô đã thông cảm cho tôi. Tôi hứa sẽ đưa cô về nhà an toàn sau khi xong chuyện.” 

Thuấn Dư nói xong thì lập tức quay xe trở về biệt thự A theo lời của Mặc Lăng Vũ đã nói. Còn Khả Hân vì quá mệt cũng thiếp đi trên xe.

[...]

Mặc Lăng Vũ ngồi trong căn biệt thự của mình, cho tới khi Thuấn Dư tới thì anh kéo một mạch anh ta vào thư phòng nói chuyện, đúng hơn là bàn kế hoạch. Bọn họ ngồi trong đó cả mấy tiếng cho tới khuya, bỏ mặc Khả Hân vẫn đang ngủ quên trong xe.

Nhưng cô cũng mau chóng thức dậy vì mùi thức ăn ngon đang mời gọi cô từ trong cơn mê. Cô bất giác bước ra khỏi xe rồi đi theo mùi hương mà tiên vào biệt thự.

Lúc này đám người ôm nhau trong thư phòng cũng thấy đói mà nghe lời ông quản gia mà đi ra ngoài ăn bữa khuya.

Mặc Lăng Vũ vừa mới bước ra ngoài đã nghe ồn ào ở ngoài cửa, anh liền bước ra xem là có chuyện gì.

“Ơ hay, mấy người thả tôi ra!” 

Khả Hân bị đám vệ sĩ bên ngoài biệt thự bắt giữ lại vì bị coi là kẻ đột nhập.

“Mau nói, cô là người của ai? Lại ngu ngốc mò tới tận đây để ám sát cậu chủ? Nếu đã bị bắt thì đừng hòng thoát chết.”

Khả Hân bị đè xuống thì kêu lên đau đớn:

“Ái đau đau, tôi là con gái đó, các người không biết thương hoa tiếc ngọc là gì à?”

“Chuyện gì mà ầm ĩ thế?” Mặc Lăng Vũ bước tới và hỏi.

“Chúng tôi bắt được tên đáng nghi đang lấp ló ở ngoài vườn thưa ông chủ.”

Đám vệ sĩ chỉ làm đúng chức trách của mình là bảo vệ chủ nhân. Bọn họ chưa bao giờ thấy Khả Hân bao giờ nên cô trong mắt bọn họ không khác gì kẻ đột nhập là mấy. Nên chuyện nhẹ tay đương nhiên là không thể.

“Không phải cô nói là bắt xe về nhà à? Sao lại biến thành kẻ đột nhập rồi?”  Mặc Lăng Vũ châm chọc mà nói.

Thuấn Dư cũng mau chóng chạy ra xem chuyện gì, thấy Khả Hân đang bị bắt lại thì anh liền lao nhận tội:

“Ông chủ à, là lỗi của tôi. Là tôi tự ý đem cô ấy tới đây.”

“Nè nè, kêu bọn họ thả tôi ra đi.” Khả Hân uất ức nói.

Mặc Lăng Vũ cũng phẩy tay ra hiệu cho bọn họ thả cô ra. Khả Hân mặt nặng mày nhẹ trực tiếp đi lên phía trước, cô muốn đi theo tiếng kêu của dạ dày mà đến bên cạnh bàn thức ăn đang vẫy gọi cô. Nhưng Mặc Lăng Vũ thì lại không để yên cho cô vào bên trong, anh đứng chặn trước mặt cô.

“Cô muốn làm gì? Đây là nhà tôi chứ không phải nhà cô.”

“Giờ này rồi, tôi không quan trọng mấy thứ đó.”

Khả Hân mặc kệ Mặc Lăng Vũ, cô bước sang một bên rồi bước thẳng vào bên trong. Xong cô cũng ngập ngừng trước cửa sau khi anh nói:

“Nếu như cô bước vào trong, thì nơi đây chính là nhà cô. Có giỏi thì đi vào.”

“Nhà thì nhà, tôi vừa hay thiếu chỗ ở rồi.”

Nói xong cô liền nhẹ nhàng bước vào trong căn nhà mới của mình không chút do dự.

Mặc Lăng Vũ chỉ nhẹ mỉm cười, anh quay sang tên trợ lý đang mừng thầm thoát chết kia, lại dọa:

“Mai cậu nhớ chuẩn bị bàn chải để đánh răng cho con tiểu cẩu sau nhà. Đúng rồi, quay xe trở về mang đồ đạc của cô ta tới đây.”

“Ông chủ tôi đâu có làm gì sai đâu chứ! Ngài muốn tôi sống sao đây?”

Mặc Lăng Vũ thản nhiên bước vào bên trong, anh không quan tâm trợ lý Dư đang gào thét không thành lời ở ngoài cửa…

Hot

Comments

♏Cung Phượng Cửu

♏Cung Phượng Cửu

Thấy tội ông trợ lý ghê, cận lực làm mai mà nhận kết đắng qua

2023-02-19

0

Huyền Anh

Huyền Anh

Thức ăn từ bao giờ có mị lực như thế

2022-04-11

0

Ẩn Quân Thần

Ẩn Quân Thần

Ulatr sao thấy yên ả vậy mà lo ghê ta, sợ bà lâm nha tác giả

2022-03-22

5

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bộ Mặt Thật
2 Chương 2: Mặc Lăng Vũ Là Tên Ngốc
3 Chương 3: Vai Diễn Đầu Tiên
4 Chương 4: Hợp Đồng Tình Nhân?
5 Chương 5: Cùng Kí Hợp Đồng
6 Chương 6: Người Đại Diện - Diễn Xuất Của Em Gái
7 Chương 7: Phụng Tư Hân
8 Chương 8: Nhà Của Cô
9 Chương 9: Mặc Lăng Tần
10 Chương 10: Lục Nguyên Nâng Đỡ
11 Chương 11: Chưa Xong
12 Chương 12: Luật Nhân Quả
13 Chương 13: Gặp Nguyệt Chân
14 Chương 14: Vai Diễn Hoàn Hảo Hơn!
15 Chương 15: Chuẩn Bị
16 Chương 16: Vũ Hội
17 Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
18 Chương 18: Hàng Giả Vô Vàn, Hàng Thật Vô Giá
19 Chương 19: Lửa
20 Chương 20: Nhặt Được Bảo Bối
21 Chương 21: Kế Hoạch Không Hoàn Mỹ
22 Chương 22: “Mèo” Con Nhặt Được
23 Chương 23: Mặc Lăng Kỳ
24 Chương 24: Buổi Luyện Tập Cùng Nguyệt Chân
25 Chương 25: Xin Lỗi
26 Chương 26: Không Phải Lần Đầu
27 Chương 27: Chị Chị Em Em
28 Chương 28: Âm Mưu Dơ Bẩn
29 Chương 29: Hiểu Lầm
30 Chương 30: Nhà Họ Tần
31 Chương 31: Hội Trường Hỗn Loạn, Khoái Chí Rời Đi
32 Chương 32: Giang Thần Vũ
33 Chương 33: Bất Khả Kháng
34 Chương 34: Tìm Thấy
35 Chương 35: Tự Do Ngôn Luận
36 Chương 36: Bắt Tay
37 Chương 37: Hai Bó Hoa
38 Chương 38: Bữa Ăn
39 Chương 39: Khẳng Định Chủ Quyền
40 Chương 40: Không Phải Lần Đầu (H)
41 Chương 41: Tôn Nghiêm Tổn Hại (H+)
42 Chương 42: Điểm Nghi Vấn?
43 Chương 43: Không Chịu Thiệt Bao Giờ
44 Chương 44: Nội Gián
45 Chương 45: Khoe Khoang
46 Chương 46: Chống Lưng
47 Chương 47: Bàn Luận
48 Chương 48: Dị Ứng
49 Chương 49: Thật Sự Yêu
50 Chương 50: Vô Lý Kiếm Chuyện
51 Chương 51: Hồi Tưởng: Tương Thân Tương Ái
52 Chương 52: Hồi tưởng: Người Ngoài
53 Chương 53: Cũng Muốn Thử
54 Chương 54: Nghĩa Trang Lúc Nửa Đêm
55 Chương 55: Nút Thắt Trong Lòng Huyền Giai Mẫn
56 Chương 56: Cọp Không Hóa Mèo - Bệnh Thế Kỉ
57 Chương 57: Bất Chấp Trả Thù
58 Chương 58: Buổi Livestream Không Đơn Giản
59 Chương 59: Tư Tình Lấn Át Lý Trí
60 Chương 60: Đã Nằm Trong Tính Toán
61 Chương 61: Lật Tẩy
62 Chương 62: Gặp Mặt
63 Chương 63: Lặp Lại Nhưng Không Lặp Lại
64 Chương 64: Sau Cái Chết
65 Chương 65: Hồng Hạnh Xuất Tường
66 Chương 66: Thăm Mộ
67 Chương 67: Bị Bắt Đi Lần Nữa
68 Chương 68: Nhận Tội Không Chần Chừ
69 Chương 69: Giao Dịch
70 Chương 70: Từ Ban Đầu
71 Chương 71: Lời Bộc Bạch
72 Chương 72: Chọc Tức
73 Chương 73: Sở Ninh
74 Chương 74: Bạch Liên Hoa
75 Chương 75: Tìm Em
76 Chương 76: Bản Tính
77 Chương 77: Ngày Không Vui
78 Chương 78: Vườn Hoa
79 Chương 79: Bữa Cơm
80 Chương 80: Ngủ Với Tôi Đêm Nay?
81 Chương 81: Nhân Thịt Không Đắng
82 Chương 82: Nguyệt Chân Ở Đâu?
83 Chương 83: Gián Hèn Yêu Nắng Ấm
84 Chương 84: Liên Hoan Phim
85 Chương 85: Thử Cho Tôi Bộ Này
86 Chương 86: Váy Cưới
87 Chương 87: Ánh Nến Và Hoa
88 Chương 88: Tình Trạng Nguy Kịch
89 Chương 89: Hạ Màn
90 Chương 90: Kế Hoạch Hoàn Hảo
91 Chương 91: Sẽ Không Tìm Được
92 Chương 92: Hứa Không Đụng
93 Chương 93: Không Thể Tìm Thấy Nữa
94 Chương 94: Đêm Là Mãi, Nắng Kia Không Còn
95 Chương 95: Chăm Sóc
96 Chương 96: Thuyền Lật Và Chìm Rồi
97 Chương 97: Hợp Tác
98 Chương 98: Vốn Không Giống Nhau
99 Chương 99: Chuyện Quá Khứ (1)
100 Chương 100: Chuyện Quá Khứ (2)
101 Chương 101: Chuyện Quá Khứ (3)
102 Chương 102: Chuyện Quá Khứ (4)
103 Chương 103: Đoán Xem?
104 Chương 104: Tên Khốn?
105 Chương 105: Tôi Không Có Bố
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Bộ Mặt Thật
2
Chương 2: Mặc Lăng Vũ Là Tên Ngốc
3
Chương 3: Vai Diễn Đầu Tiên
4
Chương 4: Hợp Đồng Tình Nhân?
5
Chương 5: Cùng Kí Hợp Đồng
6
Chương 6: Người Đại Diện - Diễn Xuất Của Em Gái
7
Chương 7: Phụng Tư Hân
8
Chương 8: Nhà Của Cô
9
Chương 9: Mặc Lăng Tần
10
Chương 10: Lục Nguyên Nâng Đỡ
11
Chương 11: Chưa Xong
12
Chương 12: Luật Nhân Quả
13
Chương 13: Gặp Nguyệt Chân
14
Chương 14: Vai Diễn Hoàn Hảo Hơn!
15
Chương 15: Chuẩn Bị
16
Chương 16: Vũ Hội
17
Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
18
Chương 18: Hàng Giả Vô Vàn, Hàng Thật Vô Giá
19
Chương 19: Lửa
20
Chương 20: Nhặt Được Bảo Bối
21
Chương 21: Kế Hoạch Không Hoàn Mỹ
22
Chương 22: “Mèo” Con Nhặt Được
23
Chương 23: Mặc Lăng Kỳ
24
Chương 24: Buổi Luyện Tập Cùng Nguyệt Chân
25
Chương 25: Xin Lỗi
26
Chương 26: Không Phải Lần Đầu
27
Chương 27: Chị Chị Em Em
28
Chương 28: Âm Mưu Dơ Bẩn
29
Chương 29: Hiểu Lầm
30
Chương 30: Nhà Họ Tần
31
Chương 31: Hội Trường Hỗn Loạn, Khoái Chí Rời Đi
32
Chương 32: Giang Thần Vũ
33
Chương 33: Bất Khả Kháng
34
Chương 34: Tìm Thấy
35
Chương 35: Tự Do Ngôn Luận
36
Chương 36: Bắt Tay
37
Chương 37: Hai Bó Hoa
38
Chương 38: Bữa Ăn
39
Chương 39: Khẳng Định Chủ Quyền
40
Chương 40: Không Phải Lần Đầu (H)
41
Chương 41: Tôn Nghiêm Tổn Hại (H+)
42
Chương 42: Điểm Nghi Vấn?
43
Chương 43: Không Chịu Thiệt Bao Giờ
44
Chương 44: Nội Gián
45
Chương 45: Khoe Khoang
46
Chương 46: Chống Lưng
47
Chương 47: Bàn Luận
48
Chương 48: Dị Ứng
49
Chương 49: Thật Sự Yêu
50
Chương 50: Vô Lý Kiếm Chuyện
51
Chương 51: Hồi Tưởng: Tương Thân Tương Ái
52
Chương 52: Hồi tưởng: Người Ngoài
53
Chương 53: Cũng Muốn Thử
54
Chương 54: Nghĩa Trang Lúc Nửa Đêm
55
Chương 55: Nút Thắt Trong Lòng Huyền Giai Mẫn
56
Chương 56: Cọp Không Hóa Mèo - Bệnh Thế Kỉ
57
Chương 57: Bất Chấp Trả Thù
58
Chương 58: Buổi Livestream Không Đơn Giản
59
Chương 59: Tư Tình Lấn Át Lý Trí
60
Chương 60: Đã Nằm Trong Tính Toán
61
Chương 61: Lật Tẩy
62
Chương 62: Gặp Mặt
63
Chương 63: Lặp Lại Nhưng Không Lặp Lại
64
Chương 64: Sau Cái Chết
65
Chương 65: Hồng Hạnh Xuất Tường
66
Chương 66: Thăm Mộ
67
Chương 67: Bị Bắt Đi Lần Nữa
68
Chương 68: Nhận Tội Không Chần Chừ
69
Chương 69: Giao Dịch
70
Chương 70: Từ Ban Đầu
71
Chương 71: Lời Bộc Bạch
72
Chương 72: Chọc Tức
73
Chương 73: Sở Ninh
74
Chương 74: Bạch Liên Hoa
75
Chương 75: Tìm Em
76
Chương 76: Bản Tính
77
Chương 77: Ngày Không Vui
78
Chương 78: Vườn Hoa
79
Chương 79: Bữa Cơm
80
Chương 80: Ngủ Với Tôi Đêm Nay?
81
Chương 81: Nhân Thịt Không Đắng
82
Chương 82: Nguyệt Chân Ở Đâu?
83
Chương 83: Gián Hèn Yêu Nắng Ấm
84
Chương 84: Liên Hoan Phim
85
Chương 85: Thử Cho Tôi Bộ Này
86
Chương 86: Váy Cưới
87
Chương 87: Ánh Nến Và Hoa
88
Chương 88: Tình Trạng Nguy Kịch
89
Chương 89: Hạ Màn
90
Chương 90: Kế Hoạch Hoàn Hảo
91
Chương 91: Sẽ Không Tìm Được
92
Chương 92: Hứa Không Đụng
93
Chương 93: Không Thể Tìm Thấy Nữa
94
Chương 94: Đêm Là Mãi, Nắng Kia Không Còn
95
Chương 95: Chăm Sóc
96
Chương 96: Thuyền Lật Và Chìm Rồi
97
Chương 97: Hợp Tác
98
Chương 98: Vốn Không Giống Nhau
99
Chương 99: Chuyện Quá Khứ (1)
100
Chương 100: Chuyện Quá Khứ (2)
101
Chương 101: Chuyện Quá Khứ (3)
102
Chương 102: Chuyện Quá Khứ (4)
103
Chương 103: Đoán Xem?
104
Chương 104: Tên Khốn?
105
Chương 105: Tôi Không Có Bố

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play