Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn

Khả Hân chưa đi được bao lâu thì bắt gặp một bóng người lướt qua, nếu cô không nhìn nhầm thì bóng người đó là Từ Viễn Phong. Lúc này cô mới nhớ ra một sự kiện mà năm đó cô quên mất. Đêm này năm đó cô sau khi bị đuổi đi thì chưa thực sự trở về, cô đã tận mắt chứng kiến cảnh Từ Viễn Phong đã c.ưỡng h.iếp một cô nữ sinh trong con hẻm tối tăm. Chính vì tận mắt chứng kiến cái cảnh đó mà Khả Hân vẫn luôn tỏ thái độ khó chịu mỗi khi Từ Viễn Phong lại gần.

Cô nhấc máy gọi điện thoại cho Nguyệt Chân sau đó lại chạy theo cái bóng đen vừa vụt qua.

“Anh ta đâu rồi?”

Cô đã đánh mất dấu của tên kia. Bớt chợt một người nhào vào ôm lấy cô, tên kia thở gấp khiến cô còn cảm thấy thân nhiệt nóng hôi hổi của hắn.

Khả Hân ra sức thoát khỏi, liền thành công đẩy anh ta ngã ra đất. Nhìn lại thì quả nhiên là Từ Viễn Phong.

Cô không nói nhiều, liền lấy điện thoại báo cảnh sát. Nhưng chưa kịp làm gì thì tên kia đã nắm lấy chân cô thở gấp mà nói:

“Làm ơn… làm ơn hãy gọi cho người đại diện của tôi,... tôi bị người ta chuốc thuốc rồi.”

Nhìn lại biểu hiện của anh ta, Khả Hân biết anh ta thực sự bị chuốc thuốc rồi. Thấy anh ta quằn quại muốn đứng dậy, cô nhanh chân đá một cú vào gáy của anh ta cho anh ta hoàn toàn thiếp đi.

“Uồi, cô chất lắm!”

Nguyệt Chân vừa hay tới nơi rồi chứng kiến cú đá gáy của Khả Hân.

“Hắn ta hình như bị chuốc thuốc rồi.”

“Để tôi xem xem.” 

Nói xong Nguyệt Chân tới lại gần Từ Viễn Phong, vành mắt xem lưỡi của anh ta. Khả Hân thì lại tò mò đứng đó hỏi.

“Chị đang làm gì vậy?”

Nguyệt Chân xem anh ta xem thì cười cười quay lên nói chuyện với Khả Hân:

“Tôi đây đánh được người, nhưng cứu người cũng không phải chuyện gì lạ. Tôi là bác sĩ tư của Mặc Lăng Vũ đấy, có gì bất thường sao?”

Khả Hân không nghĩ Nguyệt Chân lại còn có một thân phận khác thế này nên vẫn có chút bất ngờ.

Mà Nguyệt Chân lại nói thêm một câu.

“Con cá bảy màu này quả thật là bị chuốc thuốc rồi.”

Nghe xong Khả Hân chỉ biết sững ra một hồi, cô lại suy nghĩ tới chuyện trước đây. Vậy thật sự với hành động trước đây của cô đã vô tình hủy hoại tương lai của Từ Viễn Phong. 

“Khuôn mặt của cô như vậy là sao? Chả nhẽ người chuốc thuốc hắn là cô à?”

Khả Hân tỏ ra chột dạ nên khiến Nguyệt Chân hiểu nhầm.

“Không.”

Dứt lời cô nhảy tới lục soát người của Từ Viễn Phong.

“Ơ này cô đang làm cái gì vậy? Cô đừng làm…”

Nguyệt Chân chưa kịp nói hết câu thì Khả Hân đã lấy ra cái điện thoại của Từ Viễn Phong.

“Cô đang làm gì vậy?” Nguyệt Chân thắc mắc hỏi.

“Tôi đang liên lạc với người thân của anh ta.” Sau đó Khả Hân thấy một số được anh đặt là “Vợ” cô liền bấm vào gọi.

“Alo?” Phía đầu dây bên kia trả lời.

“Từ Viễn Phong bị chuốc thuốc rồi, cô mau tới đây đưa anh ta về đi.”

Nghe lời này khiến cho người kia hố hoảng, giọng điệu lo lắng:

“Đợi tôi 10 phút, tôi sẽ tới ngay.”

Rồi người đó dập máy. Khả Hân đứng hình khi người kia dập máy, lại nghĩ: “Ơ đã nói địa chỉ đâu?”

“À, tôi hiểu nhầm cô rồi.” Nguyệt Chân ngại ngùng mà nói.

“Hiểu lầm? Chuyện gì?” Khả Hân lơ ngơ không hiểu.

“Không có gì.”

Nguyệt Chân không muốn nói thì cô cũng không hỏi nữa, không khí tĩnh lặng không ai còn nói gì nữa. Còn Khả Hân thì vẫn cố gắng liên lạc lại với cô “vợ” của Từ Viễn Phong.

Khoảng 10 phút sau đó, Từ Viễn Phong đang nằm quắn quéo trên đất từ từ mở mắt ra. Sau khi bị Khả Hân đá cho một phát thì anh ta đã tỉnh táo hơn.

“Các cô mau cút đi! Tôi không kiềm chế được nữa đâu!”

Nghe lời này xong Khả Hân quay sang Nguyệt Chân ngơ ra một lúc.

“Nhìn tôi cái gì? Nếu hắn ta tỉnh dậy rồi thì đá thêm vài cái cho hắn ngất tiếp đi.”

“Có ác quá không? Hay chị làm đi.”

“Hờ, để tôi đá anh ta thì bệnh viện lại có chuyện để làm.” Nguyệt Chân cười lớn.

Ngay lúc Khả Hân đang băn khoăn thì từ xa vọng lại một tiếng giọng khiến bọn họ chú ý:

“Từ Viễn Phong anh đang ở chỗ nào?”

Khả Hân nhìn bóng dáng của người kia, cô ta cũng mặc một bộ váy dạ hội, nếu cô đoán không nhầm thì đây chắc là bạn cặp của Từ Viễn Phong.

Cô gái kia thấy đám người Khả Hân thì nhanh chóng chạy tới gần.

“Cô… tôi nhớ không nhầm thì cô là người đại diện của Từ Viễn Phong?”

Cô gái lơ đi câu nói của Khả Hân rồi đỡ Từ Viễn Phong dạy, anh ta khi thấy cô gái kia thì đôi mắt cũng không còn căng thẳng nữa, ôm lấy cô gái kia rồi gục đầu vào bầu ngực của cô gái.

Thấy cô gái không phản ứng gì, đôi bên giao nhau một ánh mắt rồi gật đầu như một lời chào. Rồi cô gái kia nhanh chóng đưa Từ Viễn Phong khuất khỏi tầm mắt Nguyệt Chân và Khả Hân.

Hết chuyện, Khả Hân được Nguyệt Chân đưa về nhà của Mặc Lăng Vũ. Nhưng Khả Hân trên đường trở về nhà cứ như trên mây, cô đang suy nghĩ những chuyện đã qua và cả chuyện của hôm nay nữa…

Nguyệt Chân bên cạnh thì tính vốn nhiều chuyện nên cũng hỏi vặn:

“Cô lại lên bệnh gì vậy? Sao lại ngớ ngẩn như thế? Ngẫn rồi à?”

Khả Hân bị đánh thức bởi tiếng giọng của Nguyệt Chân, cô thở dài vài tiếng rồi than vãn:

“Đúng là chỉ khi xem đi xem lại một bộ phim thì mới thấy được có một số nhân vật ngu ngốc đến đáng thương.”

Ánh mắt Khả Hân cũng hòa vào cùng với lời nói, đầy rầu rĩ và chán nản.

“Cô bị viêm họng à? Nghe sao nó cứ hài hài ấy nhở?” Nguyệt Chân nghe thấy cô khác lạ cũng đặt ra câu hỏi.

Nhưng Khả Hân lại bật cười. Cô nói:

“Chị Nguyệt, có ai nói với chị rằng nói chuyện với chị rất vui vẻ không?”

Nghe giọng điệu đầy cợt nhả của Khả Hân, Nguyệt Chân lại bày ra vẻ mặt khó tính không thích đùa:

“Cô có biết bản thân cô rất can đảm không? Chân tôi đặt nơi bàn đạp nhưng cũng có thể để nó rời vị chí để dằn vặt một số người đấy.”

Đối với lời đe dọa của Nguyệt Chân, Khả Hân lại vô cùng bình thản đáp:

“Nếu như thật sự chị muốn đá em thì sẽ không thông báo.”

“Xuống xe.” Nguyệt Chân lớn tiếng.

“Ấy bình tĩnh nào, chị không thể bỏ em giữa đường được.” Khả Hân lo sợ phải đi bộ.

“Vâng tới nơi rồi cô chủ, cô muốn tôi đưa thẳng về làm bao cát hay gì?” 

Nguyệt Chân lại lớn giọng đuổi cô xuống, sau đó thì nhanh chóng quay xe rồi rời khỏi đó. 

“Hai từ 'xuống xe' này khiến mình ám ảnh quá đi mất.” 

Cô cười bản thân xong thì đi thẳng vào trong căn biệt thự kia, ngóng quanh một hồi lâu thì xác định Mặc Lăng Vũ vẫn chưa về nhà.

Khả Hân thoải mái đi thẳng vào trong phòng tắm bên trong phòng. Nhưng tới khi bật sáng điện lên thì cô lại giật mình.

“Cái quái…?”

Cô thấy Mặc Lăng Vũ nằm một đống bên trong phòng tắm, quần áo xộc xệch không giữ được sự chỉn chu như mấy tiếng trước.

“Mới không gặp anh một tiếng đồng hồ mà thành ra thế này rồi. Mang tiếng đại boss giới showbiz quá.”

Khả Hân lắc đầu thất vọng rồi lôi kẻ đột nhập ra khỏi căn phòng, cô vai kề vai đưa anh trở về phòng của mình. Những tưởng mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, vứt anh về rồi trở về phòng mình. Nhưng không, một sự cố bất ngờ sảy tới.

Khả Hân đưa Mặc Lăng Vũ vứt lên giường, nhưng lại không đi vững mà ngã vào người của anh. Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu như cô không lỡ miệng “môi kề môi” với anh.

Cô hoảng hốt đẩy cơ thể mình lên ra khỏi chỗ anh đang nằm, tay còn không ngừng che miệng mà tỏ ra ngại ngùng. Nhìn thấy anh chưa tỉnh thì tâm trạng cô cũng nhẹ đi vài phần. Sau đó thì Khả Hân nhanh chân chạy về phòng mình, đóng sầm cửa lại, ngồi lên giường cười trừ rồi tự nói chuyện một mình:

“Khả Hân à Khả Hân, mày là một diễn viên đấy! Sao có một một nụ hôn mà cũng khiến mày quắn quéo lên như thế?”

Hot

Comments

Huyền Anh

Huyền Anh

Liệu tác giả có cho con dân ăn chay không😟

2022-04-11

0

Rosaleen Shikimori

Rosaleen Shikimori

ulatroiiiii 🤣

2022-03-23

1

Ẩn Quân Thần

Ẩn Quân Thần

Chị cảm nắng sớm thế à😮 Tôi bắt đầu có niềm tin với cô ròi nha tác ơi😳 Đừng có hòng ngược như mấy bộ bên W nhá😆

2022-03-22

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bộ Mặt Thật
2 Chương 2: Mặc Lăng Vũ Là Tên Ngốc
3 Chương 3: Vai Diễn Đầu Tiên
4 Chương 4: Hợp Đồng Tình Nhân?
5 Chương 5: Cùng Kí Hợp Đồng
6 Chương 6: Người Đại Diện - Diễn Xuất Của Em Gái
7 Chương 7: Phụng Tư Hân
8 Chương 8: Nhà Của Cô
9 Chương 9: Mặc Lăng Tần
10 Chương 10: Lục Nguyên Nâng Đỡ
11 Chương 11: Chưa Xong
12 Chương 12: Luật Nhân Quả
13 Chương 13: Gặp Nguyệt Chân
14 Chương 14: Vai Diễn Hoàn Hảo Hơn!
15 Chương 15: Chuẩn Bị
16 Chương 16: Vũ Hội
17 Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
18 Chương 18: Hàng Giả Vô Vàn, Hàng Thật Vô Giá
19 Chương 19: Lửa
20 Chương 20: Nhặt Được Bảo Bối
21 Chương 21: Kế Hoạch Không Hoàn Mỹ
22 Chương 22: “Mèo” Con Nhặt Được
23 Chương 23: Mặc Lăng Kỳ
24 Chương 24: Buổi Luyện Tập Cùng Nguyệt Chân
25 Chương 25: Xin Lỗi
26 Chương 26: Không Phải Lần Đầu
27 Chương 27: Chị Chị Em Em
28 Chương 28: Âm Mưu Dơ Bẩn
29 Chương 29: Hiểu Lầm
30 Chương 30: Nhà Họ Tần
31 Chương 31: Hội Trường Hỗn Loạn, Khoái Chí Rời Đi
32 Chương 32: Giang Thần Vũ
33 Chương 33: Bất Khả Kháng
34 Chương 34: Tìm Thấy
35 Chương 35: Tự Do Ngôn Luận
36 Chương 36: Bắt Tay
37 Chương 37: Hai Bó Hoa
38 Chương 38: Bữa Ăn
39 Chương 39: Khẳng Định Chủ Quyền
40 Chương 40: Không Phải Lần Đầu (H)
41 Chương 41: Tôn Nghiêm Tổn Hại (H+)
42 Chương 42: Điểm Nghi Vấn?
43 Chương 43: Không Chịu Thiệt Bao Giờ
44 Chương 44: Nội Gián
45 Chương 45: Khoe Khoang
46 Chương 46: Chống Lưng
47 Chương 47: Bàn Luận
48 Chương 48: Dị Ứng
49 Chương 49: Thật Sự Yêu
50 Chương 50: Vô Lý Kiếm Chuyện
51 Chương 51: Hồi Tưởng: Tương Thân Tương Ái
52 Chương 52: Hồi tưởng: Người Ngoài
53 Chương 53: Cũng Muốn Thử
54 Chương 54: Nghĩa Trang Lúc Nửa Đêm
55 Chương 55: Nút Thắt Trong Lòng Huyền Giai Mẫn
56 Chương 56: Cọp Không Hóa Mèo - Bệnh Thế Kỉ
57 Chương 57: Bất Chấp Trả Thù
58 Chương 58: Buổi Livestream Không Đơn Giản
59 Chương 59: Tư Tình Lấn Át Lý Trí
60 Chương 60: Đã Nằm Trong Tính Toán
61 Chương 61: Lật Tẩy
62 Chương 62: Gặp Mặt
63 Chương 63: Lặp Lại Nhưng Không Lặp Lại
64 Chương 64: Sau Cái Chết
65 Chương 65: Hồng Hạnh Xuất Tường
66 Chương 66: Thăm Mộ
67 Chương 67: Bị Bắt Đi Lần Nữa
68 Chương 68: Nhận Tội Không Chần Chừ
69 Chương 69: Giao Dịch
70 Chương 70: Từ Ban Đầu
71 Chương 71: Lời Bộc Bạch
72 Chương 72: Chọc Tức
73 Chương 73: Sở Ninh
74 Chương 74: Bạch Liên Hoa
75 Chương 75: Tìm Em
76 Chương 76: Bản Tính
77 Chương 77: Ngày Không Vui
78 Chương 78: Vườn Hoa
79 Chương 79: Bữa Cơm
80 Chương 80: Ngủ Với Tôi Đêm Nay?
81 Chương 81: Nhân Thịt Không Đắng
82 Chương 82: Nguyệt Chân Ở Đâu?
83 Chương 83: Gián Hèn Yêu Nắng Ấm
84 Chương 84: Liên Hoan Phim
85 Chương 85: Thử Cho Tôi Bộ Này
86 Chương 86: Váy Cưới
87 Chương 87: Ánh Nến Và Hoa
88 Chương 88: Tình Trạng Nguy Kịch
89 Chương 89: Hạ Màn
90 Chương 90: Kế Hoạch Hoàn Hảo
91 Chương 91: Sẽ Không Tìm Được
92 Chương 92: Hứa Không Đụng
93 Chương 93: Không Thể Tìm Thấy Nữa
94 Chương 94: Đêm Là Mãi, Nắng Kia Không Còn
95 Chương 95: Chăm Sóc
96 Chương 96: Thuyền Lật Và Chìm Rồi
97 Chương 97: Hợp Tác
98 Chương 98: Vốn Không Giống Nhau
99 Chương 99: Chuyện Quá Khứ (1)
100 Chương 100: Chuyện Quá Khứ (2)
101 Chương 101: Chuyện Quá Khứ (3)
102 Chương 102: Chuyện Quá Khứ (4)
103 Chương 103: Đoán Xem?
104 Chương 104: Tên Khốn?
105 Chương 105: Tôi Không Có Bố
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Bộ Mặt Thật
2
Chương 2: Mặc Lăng Vũ Là Tên Ngốc
3
Chương 3: Vai Diễn Đầu Tiên
4
Chương 4: Hợp Đồng Tình Nhân?
5
Chương 5: Cùng Kí Hợp Đồng
6
Chương 6: Người Đại Diện - Diễn Xuất Của Em Gái
7
Chương 7: Phụng Tư Hân
8
Chương 8: Nhà Của Cô
9
Chương 9: Mặc Lăng Tần
10
Chương 10: Lục Nguyên Nâng Đỡ
11
Chương 11: Chưa Xong
12
Chương 12: Luật Nhân Quả
13
Chương 13: Gặp Nguyệt Chân
14
Chương 14: Vai Diễn Hoàn Hảo Hơn!
15
Chương 15: Chuẩn Bị
16
Chương 16: Vũ Hội
17
Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
18
Chương 18: Hàng Giả Vô Vàn, Hàng Thật Vô Giá
19
Chương 19: Lửa
20
Chương 20: Nhặt Được Bảo Bối
21
Chương 21: Kế Hoạch Không Hoàn Mỹ
22
Chương 22: “Mèo” Con Nhặt Được
23
Chương 23: Mặc Lăng Kỳ
24
Chương 24: Buổi Luyện Tập Cùng Nguyệt Chân
25
Chương 25: Xin Lỗi
26
Chương 26: Không Phải Lần Đầu
27
Chương 27: Chị Chị Em Em
28
Chương 28: Âm Mưu Dơ Bẩn
29
Chương 29: Hiểu Lầm
30
Chương 30: Nhà Họ Tần
31
Chương 31: Hội Trường Hỗn Loạn, Khoái Chí Rời Đi
32
Chương 32: Giang Thần Vũ
33
Chương 33: Bất Khả Kháng
34
Chương 34: Tìm Thấy
35
Chương 35: Tự Do Ngôn Luận
36
Chương 36: Bắt Tay
37
Chương 37: Hai Bó Hoa
38
Chương 38: Bữa Ăn
39
Chương 39: Khẳng Định Chủ Quyền
40
Chương 40: Không Phải Lần Đầu (H)
41
Chương 41: Tôn Nghiêm Tổn Hại (H+)
42
Chương 42: Điểm Nghi Vấn?
43
Chương 43: Không Chịu Thiệt Bao Giờ
44
Chương 44: Nội Gián
45
Chương 45: Khoe Khoang
46
Chương 46: Chống Lưng
47
Chương 47: Bàn Luận
48
Chương 48: Dị Ứng
49
Chương 49: Thật Sự Yêu
50
Chương 50: Vô Lý Kiếm Chuyện
51
Chương 51: Hồi Tưởng: Tương Thân Tương Ái
52
Chương 52: Hồi tưởng: Người Ngoài
53
Chương 53: Cũng Muốn Thử
54
Chương 54: Nghĩa Trang Lúc Nửa Đêm
55
Chương 55: Nút Thắt Trong Lòng Huyền Giai Mẫn
56
Chương 56: Cọp Không Hóa Mèo - Bệnh Thế Kỉ
57
Chương 57: Bất Chấp Trả Thù
58
Chương 58: Buổi Livestream Không Đơn Giản
59
Chương 59: Tư Tình Lấn Át Lý Trí
60
Chương 60: Đã Nằm Trong Tính Toán
61
Chương 61: Lật Tẩy
62
Chương 62: Gặp Mặt
63
Chương 63: Lặp Lại Nhưng Không Lặp Lại
64
Chương 64: Sau Cái Chết
65
Chương 65: Hồng Hạnh Xuất Tường
66
Chương 66: Thăm Mộ
67
Chương 67: Bị Bắt Đi Lần Nữa
68
Chương 68: Nhận Tội Không Chần Chừ
69
Chương 69: Giao Dịch
70
Chương 70: Từ Ban Đầu
71
Chương 71: Lời Bộc Bạch
72
Chương 72: Chọc Tức
73
Chương 73: Sở Ninh
74
Chương 74: Bạch Liên Hoa
75
Chương 75: Tìm Em
76
Chương 76: Bản Tính
77
Chương 77: Ngày Không Vui
78
Chương 78: Vườn Hoa
79
Chương 79: Bữa Cơm
80
Chương 80: Ngủ Với Tôi Đêm Nay?
81
Chương 81: Nhân Thịt Không Đắng
82
Chương 82: Nguyệt Chân Ở Đâu?
83
Chương 83: Gián Hèn Yêu Nắng Ấm
84
Chương 84: Liên Hoan Phim
85
Chương 85: Thử Cho Tôi Bộ Này
86
Chương 86: Váy Cưới
87
Chương 87: Ánh Nến Và Hoa
88
Chương 88: Tình Trạng Nguy Kịch
89
Chương 89: Hạ Màn
90
Chương 90: Kế Hoạch Hoàn Hảo
91
Chương 91: Sẽ Không Tìm Được
92
Chương 92: Hứa Không Đụng
93
Chương 93: Không Thể Tìm Thấy Nữa
94
Chương 94: Đêm Là Mãi, Nắng Kia Không Còn
95
Chương 95: Chăm Sóc
96
Chương 96: Thuyền Lật Và Chìm Rồi
97
Chương 97: Hợp Tác
98
Chương 98: Vốn Không Giống Nhau
99
Chương 99: Chuyện Quá Khứ (1)
100
Chương 100: Chuyện Quá Khứ (2)
101
Chương 101: Chuyện Quá Khứ (3)
102
Chương 102: Chuyện Quá Khứ (4)
103
Chương 103: Đoán Xem?
104
Chương 104: Tên Khốn?
105
Chương 105: Tôi Không Có Bố

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play