Chương 13: Gặp Nguyệt Chân

Mặc Lăng Vũ đưa Khả Hân tới một Câu lạc bộ đấm bốc. Mà Khả Hân lại không hiểu anh đưa cô tới đây là để làm gì.

“Đưa tôi tới đây là để làm gì? Đừng nói là anh rủ tôi đấm bốc với anh nhé.” Khả Hân trừng mắt nhìn anh.

“Cô bị điên rồi à? Đi theo tôi rồi sẽ biết.” 

Nói xong Mặc Lăng Vũ cầm tay cô kéo vào bên trong, tiếng da thịt chạm vào nhau và những cú đấm vào người, lẫn với nó còn có tiếng kêu đau đớn của một người đàn ông. 

“Chân chân, tôi biết lỗi rồi. Lần sau tôi không dám tán tỉnh cô nữa đâu.”

Người đàn ông toàn thân mồ hôi, vẻ mặt sợ hãi nhăn lại thể hiện cảm giác rất đau đớn. Anh ta đang bị Nguyệt Chân ngồi trên lưng bẻ ngược chân về sau.

“Còn lần sau à?”

Sau đó chị ta lại bất ngờ bẻ mạnh chân anh ta, trông cô ấy lúc này không hề giống một người phụ nữ chút nào.

“Nguyệt Chân tôi xin tha rồi mà…a. Tha cho tôi đi!”

Tới lúc này, anh ta không thể không xin tha. Nếu cứ tiếp tục thì chân anh ta gãy mất.

Khả Hân mở to mắt nhìn viễn cảnh đau thương này, chưa kịp nhìn kĩ thì Lăng Vũ đưa tay che mắt cô. Anh ôn tồn bảo:

“Đừng nhìn, không có gì hay cả.”

Mà Khả Hân trực tiếp hất tay anh ra, ánh mắt lấp lánh như ánh sao, vẻ mặt tỏ ra đầy phấn khích ngưỡng mộ.

“Chị Nguyệt ngầu quá. Nhìn thích thật đấy.”

Mặc Lăng Vũ không biết bản thân nghe nhầm hay do Khả Hân nói nhầm nữa. Anh nghĩ: “Cô ta có vấn đề?”

Một cảm giác lành lạnh kéo đến, anh có cảm giác đưa cô tới nhầm chỗ rồi.

Mà lúc này đằng kia Nguyệt Chân lại tiếp tục hành động, cô bẻ “rập” một phát, chàng trai nằm dưới thét lên một tiếng ai oán rồi ngất lịm. Đám người vây quanh khán đài cật lực cổ vũ cho anh lúc nãy thì vội vàng lao nhanh tới, bọn họ còn đồng thanh nói:

“Lại đưa anh ta đến bệnh viện thôi!”

Nguyệt Chân đứng một bên lấy khăn lau lau mồ hôi trên cơ thể, miệng còn nói đầy vẻ thách thức:

“Còn thằng nào muốn đánh nhau với bà mày thì lên đây nhanh.”

Một người phụ nữ nếu ăn nói thế này người ta thường bảo thô lỗ không khác gì một đứa con trai mà chê cười. Nhưng trong mắt Khả Hân, chị ta lại không giống vậy.

“Chị ấy có nhận đệ tử không?”

Tác phong ngầu lòi của Nguyệt Chân khiến cho Khả Hân phải trầm trồ khen ngợi. Cô cũng muốn được trở nên giống thế.

Nghe Khả Hân nói mà Mặc Lăng Vũ đứng hình, nghi ngờ người con gái có vẻ hiền dịu này.

“Cô động kinh à?”

“Vũ ác ôn mày tới rồi à?” Nguyệt Chân không chút kiêng nể gì mà gọi Mặc Lăng Vũ bằng cái tên biệt danh.

Khả Hân đứng cạnh bị xem như người vô hình. Bọn họ quên mất cô cũng đang đứng gần đó.

“Chị đàng hoàng chút, tôi không đùa với chị đâu.” Mặc Lăng Vũ nghiêm giọng nói.

“Thế à? Có giỏi lên đây đánh với chị mày này. Thằng ác ôn hỗn láo này?”

Mặc Lăng Vũ bị thách thức, anh bình thường không thích gây chuyện, nhưng Nguyệt Chân đã mở lời sao anh lại ngại chào sân.

“Chị là phụ nữ nhưng tôi sẽ không nhường đâu.”

Mặc Lăng Vũ đeo bao tay rồi nhảy vào trong sân, ra thế thủ khiêu khích Nguyệt Chân.

Nghe thấy lời này của Mặc Lăng Vũ, chị ta cười lớn, ánh mắt còn tỏ ra coi thường anh.

“Mày có bao giờ nhường chị mày đâu? Mà có nhường hay không thì chẳng liên quan gì tới việc mày chuẩn bị chị mày hạ trong một nốt nhạc.”

Hai bên khiêu khích nhau tỏ ra mình bất bại đắc thắng. 

Nguyệt Chân ra tay trước lao lên đánh Mặc Lăng Vũ, nhưng anh dễ dàng né được cú đấm thẳng của cô. Rồi nhanh chóng đáp trả lại bằng một cú đấm bất ngờ. Nhưng Nguyệt Chân cũng mau dễ dàng né được. Cả hai người bọn họ đánh nhau không phân thắng bại, trên người bọn họ đã có những vết bầm tím, trên miệng cũng in một vệt máu đỏ đã khô.

“Mày… hộc hộc…dạo này đánh cũng lên tay đấy… hộc.” Nguyệt Chân thở dốc.

“Đúng thế… hộc hộc… tôi làm sao yếu… hộc… đi từng ngày như chị… hộc hộc… được.”

Mặc Lăng Vũ cũng thế, thở không ra hơi nhưng vẫn nói những lời khiêu khích. Anh lại tiếp tục nói:

“Ngày xưa chị thắng tôi chỉ vì… hự.”

Chưa kịp nói hết câu thì Nguyệt Chân liền giáng một đòn vào hạ bộ của anh, khiến anh đau đớn nằm gục trên sàn.

“Chị… lại dùng cái trò này à?”

Mặc Lăng Vũ vừa đau vừa mệt nằm run trên sàn nhà. Không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh bị Nguyệt Chân hạ bằng cách này rồi…

“Là do mày không đề phòng, để lộ chỗ hiểm là do lỗi của mày nhé Vũ.”

Nguyệt Chân nói xong cũng ngồi xuống, xem những vết thương trên khắp cơ thể. Tay rát nhưng cô cũng chẳng mảy may màng tới.

“Chị để em xem vết thương cho.” 

Khả Hân sau khi chạy đi tìm được hộp thuốc thì chạy tới bên Nguyệt Chân bày tỏ sự quan tâm của mình. Nhưng cô ta không những không cản kích mà còn bày tỏ thái độ.

“Cô rảnh quá nên kiếm chuyện để làm à? Ra chỗ thằng Vũ kìa, nó đang bị trọng thương đấy.”

“Mặc xác anh ta, đánh với con gái đã đủ thảm hại lắm rồi, có chút vết thương đó không chết được.”

Khả Hân chẳng quan tâm tới Mặc Lăng Vũ, cô vẫn là quan tâm tới vết thương của Nguyệt Chân hơn.

“Cô mau ra chỗ khác ngay, tôi không cần mấy thứ này.”

Mặc cho Nguyệt Chân xua đuổi, Khả Hân vẫn lấy thuốc sát trùng rồi dí vào vết thương trên tay của Nguyệt Chân.

“Ái, cô làm cái quái gì vậy hả? Đau chết tôi đi được.”

“Chịu đau một chút đi. Đau thì vết thương mới lành được.”

Nguyệt Chân thì cô ân cần quan tâm, còn Mặc Lăng Vũ thì cô mặc xác anh ta, để anh ta ngồi một bên đau đớn.

“Nguyệt Chân chị khốn nạn. Đã bao năm rồi mà chị vẫn còn sử dụng cái trò đó.” Mặc Lăng Vũ oán thán trách cứ.

“Do mày cùi thôi, đừng đổ lỗi cho chiêu thức độc quyền của tao như thế.”

Mặc Lăng Vũ chán chẳng buồn nói, cho dù anh ta có nói khàn giọng thì Nguyệt Chân cô ấy cũng sẽ không nghe. Anh làm ngơ mặc Nguyệt Chân muốn nói gì thì nói.

“Này, mày im lặng thế? À mà mày mang con mắm này tới đây làm gì?”

Nguyệt Chân chỉ vào Khả Hân mà nói. Nhưng Mặc Lăng Vũ lại chẳng nói gì.

Bỗng điện thoại anh reo lên vài hồi. Anh lấy điện thoại từ trong túi áo ra rồi bấm nghe.

“Có chuyện gì?”

Sau đó rồi anh rời đi bỏ lại mình Khả Hân ở lại đó.

“Chị Nguyệt, chị có nhận đồ đệ không?”

Khả Hân sau khi băng bó vết thương cho Nguyệt Chân xong liền nói. Cô thật sự rất ngưỡng mộ Nguyệt Chân.

“Ý cô là sao? Tôi chỉ chọn người đáng chọn thôi.” 

“Xin chị hãy nhận em đi!”

Khả Hân giọng điệu khẩn cầu mà nói.

“?” Nguyệt tỏ ra không hiểu.

“Em muốn làm đàn em của chị.”

Mà lời này lại càng khiến cho Nguyệt Chân khó hiểu hơn.

“Đàn em của tôi? Để làm gì? Tôi chơi với bao cát chứ không chơi với hoa.”

Trong mắt Nguyệt Chân, Khả Hân không khác gì một nhành hoa yếu đuối. Mà Nguyệt Chân cũng tỏ rõ thái độ không thích cô, đây rõ là đang có thành kiến với cô.

“Chị chưa nhìn, sao biết đó là hoa? Nỡ đâu đó là một cây xương rồng gai khắp mình mẩy thì sao?”

Nguyệt Chân cười nhạt, ánh mắt lộ vẻ coi thường cô. 

“Nếu có gai thì khi sờ tới phải đau. Cô thử chứng minh cái cây yếu ớt đó là xương rồng đi. Tôi lại muốn xem xem cô có bản lĩnh gì.”

“Chị chắc chứ? Chị trên người nhiều vết thương như này… liệu…?”

Khả Hân thấy Nguyệt Chân thân thể đang bị thương thì không lỡ ra tay. Đánh người không có khả năng phản kháng thì quả thật rất tồi.

“Cô coi thường tôi quá rồi. Lên đi, tôi lại muốn xem xem cô làm gì được tôi!”

Hot

Comments

Huyền Anh

Huyền Anh

Chị ơi xin lương chân😆

2022-04-11

0

Ẩn Quân Thần

Ẩn Quân Thần

Nguyệt Chân chơi gian nhưng vẫn thấy ngầu. Chỉ tội nam chính thôi🤧

2022-03-22

1

Kiều Chiêu

Kiều Chiêu

Nguyệt Chân cứ đá như thế hỏng hết hàng họ của nam chính🤣

2022-03-14

11

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bộ Mặt Thật
2 Chương 2: Mặc Lăng Vũ Là Tên Ngốc
3 Chương 3: Vai Diễn Đầu Tiên
4 Chương 4: Hợp Đồng Tình Nhân?
5 Chương 5: Cùng Kí Hợp Đồng
6 Chương 6: Người Đại Diện - Diễn Xuất Của Em Gái
7 Chương 7: Phụng Tư Hân
8 Chương 8: Nhà Của Cô
9 Chương 9: Mặc Lăng Tần
10 Chương 10: Lục Nguyên Nâng Đỡ
11 Chương 11: Chưa Xong
12 Chương 12: Luật Nhân Quả
13 Chương 13: Gặp Nguyệt Chân
14 Chương 14: Vai Diễn Hoàn Hảo Hơn!
15 Chương 15: Chuẩn Bị
16 Chương 16: Vũ Hội
17 Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
18 Chương 18: Hàng Giả Vô Vàn, Hàng Thật Vô Giá
19 Chương 19: Lửa
20 Chương 20: Nhặt Được Bảo Bối
21 Chương 21: Kế Hoạch Không Hoàn Mỹ
22 Chương 22: “Mèo” Con Nhặt Được
23 Chương 23: Mặc Lăng Kỳ
24 Chương 24: Buổi Luyện Tập Cùng Nguyệt Chân
25 Chương 25: Xin Lỗi
26 Chương 26: Không Phải Lần Đầu
27 Chương 27: Chị Chị Em Em
28 Chương 28: Âm Mưu Dơ Bẩn
29 Chương 29: Hiểu Lầm
30 Chương 30: Nhà Họ Tần
31 Chương 31: Hội Trường Hỗn Loạn, Khoái Chí Rời Đi
32 Chương 32: Giang Thần Vũ
33 Chương 33: Bất Khả Kháng
34 Chương 34: Tìm Thấy
35 Chương 35: Tự Do Ngôn Luận
36 Chương 36: Bắt Tay
37 Chương 37: Hai Bó Hoa
38 Chương 38: Bữa Ăn
39 Chương 39: Khẳng Định Chủ Quyền
40 Chương 40: Không Phải Lần Đầu (H)
41 Chương 41: Tôn Nghiêm Tổn Hại (H+)
42 Chương 42: Điểm Nghi Vấn?
43 Chương 43: Không Chịu Thiệt Bao Giờ
44 Chương 44: Nội Gián
45 Chương 45: Khoe Khoang
46 Chương 46: Chống Lưng
47 Chương 47: Bàn Luận
48 Chương 48: Dị Ứng
49 Chương 49: Thật Sự Yêu
50 Chương 50: Vô Lý Kiếm Chuyện
51 Chương 51: Hồi Tưởng: Tương Thân Tương Ái
52 Chương 52: Hồi tưởng: Người Ngoài
53 Chương 53: Cũng Muốn Thử
54 Chương 54: Nghĩa Trang Lúc Nửa Đêm
55 Chương 55: Nút Thắt Trong Lòng Huyền Giai Mẫn
56 Chương 56: Cọp Không Hóa Mèo - Bệnh Thế Kỉ
57 Chương 57: Bất Chấp Trả Thù
58 Chương 58: Buổi Livestream Không Đơn Giản
59 Chương 59: Tư Tình Lấn Át Lý Trí
60 Chương 60: Đã Nằm Trong Tính Toán
61 Chương 61: Lật Tẩy
62 Chương 62: Gặp Mặt
63 Chương 63: Lặp Lại Nhưng Không Lặp Lại
64 Chương 64: Sau Cái Chết
65 Chương 65: Hồng Hạnh Xuất Tường
66 Chương 66: Thăm Mộ
67 Chương 67: Bị Bắt Đi Lần Nữa
68 Chương 68: Nhận Tội Không Chần Chừ
69 Chương 69: Giao Dịch
70 Chương 70: Từ Ban Đầu
71 Chương 71: Lời Bộc Bạch
72 Chương 72: Chọc Tức
73 Chương 73: Sở Ninh
74 Chương 74: Bạch Liên Hoa
75 Chương 75: Tìm Em
76 Chương 76: Bản Tính
77 Chương 77: Ngày Không Vui
78 Chương 78: Vườn Hoa
79 Chương 79: Bữa Cơm
80 Chương 80: Ngủ Với Tôi Đêm Nay?
81 Chương 81: Nhân Thịt Không Đắng
82 Chương 82: Nguyệt Chân Ở Đâu?
83 Chương 83: Gián Hèn Yêu Nắng Ấm
84 Chương 84: Liên Hoan Phim
85 Chương 85: Thử Cho Tôi Bộ Này
86 Chương 86: Váy Cưới
87 Chương 87: Ánh Nến Và Hoa
88 Chương 88: Tình Trạng Nguy Kịch
89 Chương 89: Hạ Màn
90 Chương 90: Kế Hoạch Hoàn Hảo
91 Chương 91: Sẽ Không Tìm Được
92 Chương 92: Hứa Không Đụng
93 Chương 93: Không Thể Tìm Thấy Nữa
94 Chương 94: Đêm Là Mãi, Nắng Kia Không Còn
95 Chương 95: Chăm Sóc
96 Chương 96: Thuyền Lật Và Chìm Rồi
97 Chương 97: Hợp Tác
98 Chương 98: Vốn Không Giống Nhau
99 Chương 99: Chuyện Quá Khứ (1)
100 Chương 100: Chuyện Quá Khứ (2)
101 Chương 101: Chuyện Quá Khứ (3)
102 Chương 102: Chuyện Quá Khứ (4)
103 Chương 103: Đoán Xem?
104 Chương 104: Tên Khốn?
105 Chương 105: Tôi Không Có Bố
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Bộ Mặt Thật
2
Chương 2: Mặc Lăng Vũ Là Tên Ngốc
3
Chương 3: Vai Diễn Đầu Tiên
4
Chương 4: Hợp Đồng Tình Nhân?
5
Chương 5: Cùng Kí Hợp Đồng
6
Chương 6: Người Đại Diện - Diễn Xuất Của Em Gái
7
Chương 7: Phụng Tư Hân
8
Chương 8: Nhà Của Cô
9
Chương 9: Mặc Lăng Tần
10
Chương 10: Lục Nguyên Nâng Đỡ
11
Chương 11: Chưa Xong
12
Chương 12: Luật Nhân Quả
13
Chương 13: Gặp Nguyệt Chân
14
Chương 14: Vai Diễn Hoàn Hảo Hơn!
15
Chương 15: Chuẩn Bị
16
Chương 16: Vũ Hội
17
Chương 17: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
18
Chương 18: Hàng Giả Vô Vàn, Hàng Thật Vô Giá
19
Chương 19: Lửa
20
Chương 20: Nhặt Được Bảo Bối
21
Chương 21: Kế Hoạch Không Hoàn Mỹ
22
Chương 22: “Mèo” Con Nhặt Được
23
Chương 23: Mặc Lăng Kỳ
24
Chương 24: Buổi Luyện Tập Cùng Nguyệt Chân
25
Chương 25: Xin Lỗi
26
Chương 26: Không Phải Lần Đầu
27
Chương 27: Chị Chị Em Em
28
Chương 28: Âm Mưu Dơ Bẩn
29
Chương 29: Hiểu Lầm
30
Chương 30: Nhà Họ Tần
31
Chương 31: Hội Trường Hỗn Loạn, Khoái Chí Rời Đi
32
Chương 32: Giang Thần Vũ
33
Chương 33: Bất Khả Kháng
34
Chương 34: Tìm Thấy
35
Chương 35: Tự Do Ngôn Luận
36
Chương 36: Bắt Tay
37
Chương 37: Hai Bó Hoa
38
Chương 38: Bữa Ăn
39
Chương 39: Khẳng Định Chủ Quyền
40
Chương 40: Không Phải Lần Đầu (H)
41
Chương 41: Tôn Nghiêm Tổn Hại (H+)
42
Chương 42: Điểm Nghi Vấn?
43
Chương 43: Không Chịu Thiệt Bao Giờ
44
Chương 44: Nội Gián
45
Chương 45: Khoe Khoang
46
Chương 46: Chống Lưng
47
Chương 47: Bàn Luận
48
Chương 48: Dị Ứng
49
Chương 49: Thật Sự Yêu
50
Chương 50: Vô Lý Kiếm Chuyện
51
Chương 51: Hồi Tưởng: Tương Thân Tương Ái
52
Chương 52: Hồi tưởng: Người Ngoài
53
Chương 53: Cũng Muốn Thử
54
Chương 54: Nghĩa Trang Lúc Nửa Đêm
55
Chương 55: Nút Thắt Trong Lòng Huyền Giai Mẫn
56
Chương 56: Cọp Không Hóa Mèo - Bệnh Thế Kỉ
57
Chương 57: Bất Chấp Trả Thù
58
Chương 58: Buổi Livestream Không Đơn Giản
59
Chương 59: Tư Tình Lấn Át Lý Trí
60
Chương 60: Đã Nằm Trong Tính Toán
61
Chương 61: Lật Tẩy
62
Chương 62: Gặp Mặt
63
Chương 63: Lặp Lại Nhưng Không Lặp Lại
64
Chương 64: Sau Cái Chết
65
Chương 65: Hồng Hạnh Xuất Tường
66
Chương 66: Thăm Mộ
67
Chương 67: Bị Bắt Đi Lần Nữa
68
Chương 68: Nhận Tội Không Chần Chừ
69
Chương 69: Giao Dịch
70
Chương 70: Từ Ban Đầu
71
Chương 71: Lời Bộc Bạch
72
Chương 72: Chọc Tức
73
Chương 73: Sở Ninh
74
Chương 74: Bạch Liên Hoa
75
Chương 75: Tìm Em
76
Chương 76: Bản Tính
77
Chương 77: Ngày Không Vui
78
Chương 78: Vườn Hoa
79
Chương 79: Bữa Cơm
80
Chương 80: Ngủ Với Tôi Đêm Nay?
81
Chương 81: Nhân Thịt Không Đắng
82
Chương 82: Nguyệt Chân Ở Đâu?
83
Chương 83: Gián Hèn Yêu Nắng Ấm
84
Chương 84: Liên Hoan Phim
85
Chương 85: Thử Cho Tôi Bộ Này
86
Chương 86: Váy Cưới
87
Chương 87: Ánh Nến Và Hoa
88
Chương 88: Tình Trạng Nguy Kịch
89
Chương 89: Hạ Màn
90
Chương 90: Kế Hoạch Hoàn Hảo
91
Chương 91: Sẽ Không Tìm Được
92
Chương 92: Hứa Không Đụng
93
Chương 93: Không Thể Tìm Thấy Nữa
94
Chương 94: Đêm Là Mãi, Nắng Kia Không Còn
95
Chương 95: Chăm Sóc
96
Chương 96: Thuyền Lật Và Chìm Rồi
97
Chương 97: Hợp Tác
98
Chương 98: Vốn Không Giống Nhau
99
Chương 99: Chuyện Quá Khứ (1)
100
Chương 100: Chuyện Quá Khứ (2)
101
Chương 101: Chuyện Quá Khứ (3)
102
Chương 102: Chuyện Quá Khứ (4)
103
Chương 103: Đoán Xem?
104
Chương 104: Tên Khốn?
105
Chương 105: Tôi Không Có Bố

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play