Chương 3: Cơn ác mộng thực sự

Trăng rằm tháng tám sáng vằng vặc chiếu xuống khắp hang cùng ngõ hẻm. Ngay cả ngôi nhà nhỏ có tuổi đời hơn trăm năm tuổi của Nhật Ly cũng được ánh trăng chiếu cố soi rọi sáng bừng lên.

Trong tiếng trống múa lân rộn ràng từ xa đến gần là tiếng nô đùa của lũ trẻ con quanh khu phố cũ kỹ.

Trên khung cửa sổ đang mở toang của ngôi nhà nằm tịn cuối phố, có một bóng dáng nho nhỏ yên lặng ngồi ở đó. Đôi mắt cô lim dim như đang ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới trăng cũng phát sáng tựa như một loại đá quý.

Trong căn phòng vẫn còn thoang thoảng mùi nhang Nhật Ly thắp cúng bà ngoại lúc trưa.

Ngôi nhà rơi vào sự im lặng tuyệt đối, chỉ còn sót lại tiếng thở đều đều sâu dần của cô gái nhỏ.

Tháng nào cũng vậy, cứ vào ngày rằm là dì cả lại đến thăm Nhật Ly. Những dịp như thế này cô chỉ có thể ngoan ngoãn nằm ở nhà chờ cho ba ngày mệt mỏi nhanh chóng qua đi sau đó mới có thể ra ngoài. Bởi vì do di truyền từ mẹ, tử cung của Nhật Ly rất yếu ớt, nếu như vận động mạnh sẽ bị băng huyết khó cầm, có lần cô đã phải tới bệnh viện cấp cứu vì mất máu quá nhiều.

Đêm nay cũng vậy, cơn đau bụng âm ỉ khiến cô không thể ngủ yên. Nhật Ly liền ôm chăn ra ngồi bên bệ cửa sổ ngắm trăng và nhớ về một người. Ngoài bà ngoại ra, cuộc đời của cô ít nhất là đã từng có một người như thế thực lòng quan tâm yêu thương cô. Nếu như lúc này anh ở đây, sẽ có người nấu cho cô một cốc nước táo đỏ ấm áp ngọt ngào, hoặc sẽ dùng túi chườm giúp cô giảm đi sự đau đớn.

Chỉ là cô đã phải quen với cuộc sống vắng bóng anh nhiều năm rồi.

Vào cái ngày này sáu năm trước. Sau khi Nhật Ly đi học trở về đã được bà ngoại nói cho nghe một tin tức đáng sợ - Tuấn Phong bị bệnh nặng đã đột ngột qua đời. Ngay lập tức Nhật Ly như bị rơi vào trong hầm băng vạn năm, tay chân cô nhẹ bẫng không còn một chút cảm giác nào, gương mặt cứng đờ, méo xệch lao sang nhà anh như một con thiêu thân.

Nhưng cha mẹ độc ác – Những kẻ ngày đêm tra tấn hành hạ anh đều nói, họ đã đưa anh đi hỏa táng mất rồi. Thế giới của cô bỗng nhiên sụp đổ. Cô luôn muốn xác minh lại một sự thật, anh chưa chết, không thể như thế được!

Một con người khỏe mạnh như vậy sao có thể bệnh chết? Sao có thể biến mất?

Quá vô lý!

Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó với anh.

Nhật Ly chạy đôn chạy đáo khắp nơi, quyết tâm phải tìm bằng được chân tướng mọi chuyện, khiến cha mẹ Tuấn Phong hoảng sợ mau chóng dọn nhà đi nơi khác. Điều cô lo sợ nhất đã đến. Bọn họ chính là sợ tội bỏ trốn hay sao? Như thế có nghĩa là anh đã thực sự xảy ra chuyện?

Nhưng ai sẽ tin lời nói vô căn cứ của một cô nhóc như cô?

Cứ thế, cũng xấp xỉ hai nghìn ngày rồi, cô cũng đã quen với cuộc sống không có anh. Sau cái chết của bà ngoại, Nhật Ly càng sống khép mình.

Đối với cô, bây giờ chỉ là tồn tại, không phải sống.

Tồn tại để chứng minh cho bà nội, cha cô, mẹ kế, và cô em cùng cha khác mẹ kia - những kẻ đã gián tiếp giết chết mẹ cô, cướp đoạt những thứ đáng ra phải thuộc về cô một điều. Nghiệp sẽ đến nhanh lắm, cô đang chờ tới cái ngày đó để có thể vỗ tay cười to một trận đây.

Cơn đau quặn lên từ bụng dưới khiến đầu lông mày của Nhật Ly khẽ chau lại, mồ hôi lạnh đã lấm tấm thoát ra trên trán nhưng cơ thể lại rét run lên từng trận.

Cố kéo lại mép chiếc chăn mỏng trên người, đưa mắt nhìn ra xung quanh để phân tán sự chú ý của bản thân.

Tầm này chắc đã nửa đêm, cảnh vật thật tĩnh lặng, tất cả các loài sinh vật đã chìm vào giấc ngủ từ lâu. Con ngõ nhỏ giờ đây đã tối đi, giống như một con trăn đáng sợ đang ẩn nấp, lượn lờ qua những ngôi nhà cổ kính.

Đột nhiên, một tiếng mèo kêu ré lên xé toạc bức màn đen của sự tĩnh lặng.

Các giác quan của Nhật Ly ngay lập tức nhảy lên, trái tim cô đập bình bịch trong lồng ngực không khác gì trống trận. Da gà nổi khắp toàn thân khiến cô mất đi mọi xúc giác. Tay chân tê dại không thể có phản xạ nhanh hơn. Nhật Ly chỉ có thể máy móc đưa ánh mắt nhìn theo một bóng đen đang chạy với tốc độ nhanh khủng khiếp để đuổi theo con mèo vàng.

Con mèo hoang màu vàng vốn dĩ chính là bá chủ trong bóng đêm ở khu vực này, nó đã lang thang ở đây từ rất lâu rồi. Vì thế, ngay lập tức nó đã tìm ra được phương hướng để chạy thoát thân.

Tiếc là kẻ kia quá nhanh, chỉ một giây sau con mèo hoang tội nghiệp đã bị tóm gọn.

Tiếng kêu ai oán của nó chỉ kịp vang lên một nửa đã nhanh chóng im bặt dưới hàm răng sắc nhọn của bóng đen kia. Tiếng cắn nuốt máu thịt vang lên rõ mồn một ngay bên dưới cái bệ cửa sổ chỗ Nhật Ly đang ngồi.

Đôi mắt cô đã hoàn toàn tỉnh táo và đang mở to hết cỡ chứng kiến hình ảnh lẽ ra chỉ có trên phim ảnh kia. Vài giây sau Nhật Ly mới lấy lại được phản ứng, cô hoảng sợ khi thấy được thứ kia có hình dáng như một con người.

Nhật Ly run rẩy tụt xuống, vươn tay cố gắng kéo cánh cửa kính với cái bản lề đã lung lay đến mức sắp bị rơi ra, cô muốn tạo ra cho bản thân thêm một tầng lá chắn an toàn.

Đột nhiên, cổ tay của Nhật Ly bị một bàn tay lạnh buốt giữ chặt lấy.

Không gian hoàn toàn im lặng, ngay cả tiếng tim đập cũng đã dừng lại trong cái khoảnh khắc này.

Vậy là hai mươi bốn năm cuộc đời sắp bị kết thúc.

Nhật Ly khẽ khàng thở ra, miệng cứng đờ cố nở ra một nụ cười gượng gạo, mắt hơi nhắm lại chờ đợi cái chết đáng sợ đang tới gần.

Nhưng cô chờ mãi cái cảm giác đau đớn đáng sợ kia vẫn mãi không tới. Bên tai chỉ có tiếng thở rất nhẹ cùng tiếng nhai sột sột của kẻ đó. Bàn tay lạnh buốt không chút nhiệt độ vẫn nắm lấy cổ tay của cô, truyền hơi lạnh sang khiến nó đã trở nên tê dại. Cả khoang mũi là mùi tanh của máu tươi và mùi gớm ghiếc tởm lợm của kẻ này. Nhật Ly cố nhịn cảm giác lợm giọng đang cuộn lên tới cổ xuống và từ từ mở mắt ra.

Trước mặt cô là đôi mắt xếch màu đỏ khát máu lập lòe phát sáng dưới ánh trăng. Làn da trắng tựa như tờ giấy nhem nhuốc bẩn thỉu, cái miệng vẫn đang nhai nhóp nhép, dòng máu nhầy nhụa từ khóe môi tràn ra qua bộ râu xồm xoàm nhỏ xuống trên mu bàn tay cô tạo nên sự khủng hoảng tột cùng.

Bỗng nhiên một lực kéo thật lớn khiến Nhật Ly bị giật văng ra khỏi khung cửa, cơ thể cô rơi tự do cùng với cái miệng đầy răng đang sát lại gần.

Bên tai cô ngoài tiếng gió, thì chỉ còn lại tiếng kêu “khẹc khẹc” phấn khích của sinh vật đáng sợ này. Mọi giác quan của Nhật Ly trong nháy mắt dừng hoạt động, cô ngất đi không còn biết chuyện gì nữa, cũng không biết bây giờ mình đang nằm trong vòng tay của một người khác.

Anh nhe hàm răng sắc nhọn cùng ánh mắt đỏ lừ nhìn về phía con sinh vật bẩn thỉu kia khiến nó sợ hãi rụt lại trong góc tường, cố gắng thu nhỏ lại như không tồn tại.

Nó thực sự không hiểu, chủ nhân ra lệnh cho nó đi săn mồi, nhưng con mồi xinh đẹp thơm tho kia lại không cho phép nó được động vào?

Tiếng rên oan ức rất nhỏ khẽ vang lên, người đàn ông nhìn cô gái trong ngực đôi môi mỏng khẽ mở phát ra một tiếng lạnh lẽo: “Cút!”

Con sinh vật kia nhanh chóng biến mất vào bóng đêm.

Đôi chân dài của anh khẽ nhún, bế cô nhảy qua cửa sổ vào trong phòng. Căn phòng u ám không chút sự sống khiến anh khẽ thở dài:

“Xin lỗi vì để em phải chờ lâu như vậy!”

“Anh đã trở về!”

Nhẹ nhàng đặt người trong lòng lên giường sau đó hôn lên cái trán trơn bóng một nụ hôn, rồi đi về phía căn bếp quen thuộc đã lâu không nhìn tới, theo thói quen mở ngăn tủ có chứa túi chườm.

Tuấn Kiệt ngồi bên giường nhìn cô gái đang nằm trên đó. Dường như Nhật Ly đang gặp phải ác mộng mà giấc ngủ chẳng thể nào được yên. Cũng phải thôi, biết bao nhiêu gánh nặng đè trên đôi vai gầy, chèn ép cuộc sống của cô đến nỗi muốn nghẹt thở như thế.

“Không có anh chẳng lẽ em cũng bỏ mặc luôn bản thân như vậy hay sao? Nhưng thật may vì em vẫn còn tồn tại.” Tuấn Kiệt đưa ngón tay chạm vào cái giữa trán đang nhăn lại của Nhật Ly rồi búng một cái. Ngay lập tức gương mặt của cô giãn ra, miệng mỉm cười an ổn ngủ.

“Hãy chỉ mơ về anh, dù có là ác mộng, cũng phải là anh!”

Hot

Comments

•ᴀɴԍᴇʟ•

•ᴀɴԍᴇʟ•

Càng đọc càng cuốn tg vt truyện cuốn quá tr

2023-08-25

0

🎊 Hiểu Tinh Trần 🎉

🎊 Hiểu Tinh Trần 🎉

hãy quá tg ơi

2022-07-08

0

Louis🎃?

Louis🎃?

nghe câu cuối của nam9 nói mà tui muốn xĩu lun mấy bà ơi...gì mà ngọt dữ vậy trời...dân chúng tụi tui sắp làm cho umê không lối thoát với bộ tiểu thuyết này r ne

2022-05-15

10

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc đi săn chính thức bắt đầu
2 Chương 2: Nhà nội cực phẩm
3 Chương 3: Cơn ác mộng thực sự
4 Chương 4: Tao cho mày cơ hội để được trở về
5 Chương 5: Bộ dạng của tôi khiến cô khiếp sợ hay sao?
6 Chương 6: Hay cô muốn ở chung phòng với tôi?
7 Chương 7: Chủng loại quý hiếm trên sách đỏ.
8 Chương 8: Mộng xuân ngay tại công ty. (H)
9 Chương 9: Tính cách ngỗ ngược.
10 Chương 10: Em làm quen với nó một chút đi. (H)
11 Chương 11: Giấc mơ hoang đường. (H)
12 Chương 12: Môn đăng hộ đối
13 Chương 13: Dán tem đỏ cảnh báo
14 Chương 14: Diễn trò cũ rích trước cửa công ty.
15 Chương 15: Tránh tôi càng xa càng tốt.
16 Chương 16: Tất cả những gì của cô đều sẽ là của tôi.
17 Chương 17: Án mạng gây trấn động cả thành phố.
18 Chương 18: Ghen tuông vô lý.
19 Chương 19: Anh đúng là đủ thẳng thắn!
20 Chương 20: Căn mật thất của ngôi biệt thự cổ.
21 Chương 21: Một chuyện quan trọng đã xong
22 Chương 22: Thoải mái không? (H)
23 Chương 23: Người cha cực phẩm.
24 Chương 24: Dám không nghe máy.
25 Chương 25: Bị ép về nhà
26 Chương 26: Vào nhầm kịch bản
27 Chương 27: Kẻ tung người hứng
28 Chương 28: Chẳng lẽ anh ta thích mình?
29 Chương 29: Phát sóng trực tiếp
30 Chương 30: Hình tượng sụp đổ
31 Chương 31: Sao em có thể mơ ra anh hư hỏng tới mức này? (H)
32 Chương 32: Em có muốn anh không? (H+)
33 Chương 33: Lại là mơ (H+)
34 Chương 34: Nấu bữa sáng
35 Chương 35: Duyên phận
36 Chương 36: Quy tắc của công ty
37 Chương 37: Anh điều tra tôi
38 Chương 38: Tâm trạng anh hôm nay rất tệ
39 Chương 39: Nghe nói ở đây có rất nhiều bạn học thích em? (H+)
40 Chương 40: Em cởi ra đi (H+)
41 Chương 41: Bây giờ bắt đầu tới lượt anh (H+)
42 Chương 42: Hình như người tới là người quen của em (H+)
43 Chương 43: Âm mưu của Bích Liên
44 Chương 44: Kiếm cớ mời cơm
45 Chương 45: Tự biên tự diễn
46 Chương 46: Lật ngược thế cục
47 Chương 47: Không muốn gây mất đoàn kết
48 Chương 48: Ai mới là người sai
49 Chương 49: Phát hiện động trời
50 Chương 50: Tôi sẽ cố diễn
51 Chương 51: Bị bỏ thuốc
52 Chương 52: Thoát khỏi nhà họ Võ
53 Chương 53: Hương sen dịu nhẹ
54 Chương 54: Cướp dâu?
55 Chương 55: Tới đòi tiền
56 Chương 56: Giải thích
57 Chương 57: Mụ già khốn kiếp
58 Chương 58: Đau lòng
59 Chương 59: Lại là yêu cầu này!
60 Chương 60: Chuyển thể kịch bản
61 Chương 61: Đợi chân em khỏi…
62 Chương 62: Tất cả sẽ đòi lại trên người Nhật Ly (H+)
63 Chương 63: Tội gì không ăn
64 Chương 64: Bị lừa
65 Chương 65: Đồ ăn của chủ nhân
66 Chương 66: Kẻ thống trị
67 Chương 67: Người bạn trai chu đáo
68 Chương 68: Tất cả là lỗi tại anh[H+]
69 Chương 69: Anh là chó phải không?[H+]
70 Chương 70: Linh vật của Hùng Thiên
71 Chương 71: Mười phần ngu si thì có!
72 Chương 72: Chính là cô ấy
73 Chương 73: Anh tự mình xem đi
74 Chương 74: Triệt để lợi dụng
75 Chương 75: Tập diễn một vai gái điếm [H+]
76 Chương 76: Biết ngu ở chỗ nào chưa? [H+]
77 Chương 77: Nhất định do Tuấn Phong trêu chọc
78 Chương 78: Em có chuyện gì à?
79 Chương 79: Rất giống
80 Chương 80: Hoang mang
81 Chương 81: May quá cô ấy không sao
82 Chương 82: Xin lỗi…
83 Chương 83: Xuất viện
84 Chương 84: Doạ ma
85 Chương 85: Thối nát
86 Chương 86: Thay đổi thói quen
87 Chương 87: Suy tính
88 Chương 88: Tin tức về Tuấn Phong
89 Chương 89: Coi xem, ai chịu đựng giỏi hơn ai.
90 Chương 90: Vật nghiên cứu số 9001
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Chị chính là thần tượng của em đấy, chị biết không?
93 Chương 93: Tim hơi nhói
94 Chương 94: Cho em mượn tạm thế lực…
95 Chương 95: Điều quan trọng nhất
96 Chương 96: Rất vui được gặp em
97 Chương 97: Bộc phát giận dữ
98 Chương 98: Trả lời phỏng vấn
99 Chương 99: Dựa hơi để nổi
100 Chương 100: Tại sao anh không trả lời
101 Chương 101: Cần gì phải có sự cho phép của ai?
102 Chương 102: Có tật giật mình
103 Chương 103: Em còn rất giận anh
104 Chương 104: Chúng ta… có thể không?
105 Chương 105: Em có thể thử ngay
106 Chương 106: Đừng sợ, đâu phải là anh chưa từng làm H+
107 Chương 107: Mùi vị của em… tuyệt hơn anh nghĩ rất nhiều H++
108 Chương 108: em phối hợp một chút, được không? H++
109 Chương 109: Cảm ơn em! H++
110 Chương 110: Phối hợp điều tra
111 Chương 111: Đấu đá
112 Chương 112: Cấm diễn
113 Chương 113: Tìm giúp đỡ
114 Chương 114: Giúp cô, tôi được cái gì? H+
115 Chương 115: Thoả thuận
116 Chương 116: Biến đổi ngầm
117 Chương 117: Dù anh có là ác quỷ, em cũng sẽ chấp nhận.
118 Chương 118: Em rất tò mò, nhưng không hề oán trách…
119 Chương 119: Thiên sứ hay ác quỷ đều như nhau!
120 Chương 120: Con dâu chân mệnh
121 Chương 121: Cho dù là yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng
122 Chương 122: Em không có ốm
123 Chương 123: Địa bàn của anh
124 Chương 124: Anh làm gì em cũng sẽ ủng hộ
125 Chương 125: Tiệc tất niên
126 Chương 126: Mày đưa người phụ nữ của tao tới chỗ này làm gì?
127 Chương 127: Tình huống này có chút không bình thường
128 Chương 128: Lộ thân phận
129 Chương 129: Uy hiếp
130 Chương 130: Kiếm cớ gây sự
131 Chương 131: Trời cũng không cứu nổi
132 Chương 132: Lên kế hoạch hại người
133 Chương 133: Đàm phán thất bại
134 Chương 134: Làm lạc mất em sẽ là lỗi của anh
135 Chương 135: [H+]Ái tình triền miên 1
136 Chương 136: [H+] Ái tình triền miên 2
137 Chương 137: [H+] Ái tình triền miên 3
138 Chương 138: Ngầm phân chia ranh giới
139 Chương 139: Nói nhảm
140 Chương 140: Mày nói xong chưa?
141 Chương 141: Sợ gì chứ?
142 Chương 142: Chó cắn chó
143 Chương 143: Mày dám chơi tao
144 Chương 144: Ai sống ai chết còn chưa biết
145 Chương 145
146 Chương 146: Truy đuổi
147 Chương 147: Uy hiếp
148 Chương 148: Cứu người
149 Chương 149: Sát thần đến 1
150 Chương 150: Sát thần đến 2
151 Chương 151: Phế phẩm
152 Chương 152: Vụt mất con mồi
153 Chương 153: Huỷ diệt
154 Chương 154:
155 Chương 155: [H+]
156 Chương 156: [H+]
157 Chương 157: H+
158 Chương 158: Không cho phép nói gở
159 Chương 159
160 Chương160: Tao sống chết với mày
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163: Nhưng vợ mày là người thường
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168: Em sao có thể bị thương được
169 Chương 169: Kết thúc
170 Lời cảm ơn và giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 170 Episodes

1
Chương 1: Cuộc đi săn chính thức bắt đầu
2
Chương 2: Nhà nội cực phẩm
3
Chương 3: Cơn ác mộng thực sự
4
Chương 4: Tao cho mày cơ hội để được trở về
5
Chương 5: Bộ dạng của tôi khiến cô khiếp sợ hay sao?
6
Chương 6: Hay cô muốn ở chung phòng với tôi?
7
Chương 7: Chủng loại quý hiếm trên sách đỏ.
8
Chương 8: Mộng xuân ngay tại công ty. (H)
9
Chương 9: Tính cách ngỗ ngược.
10
Chương 10: Em làm quen với nó một chút đi. (H)
11
Chương 11: Giấc mơ hoang đường. (H)
12
Chương 12: Môn đăng hộ đối
13
Chương 13: Dán tem đỏ cảnh báo
14
Chương 14: Diễn trò cũ rích trước cửa công ty.
15
Chương 15: Tránh tôi càng xa càng tốt.
16
Chương 16: Tất cả những gì của cô đều sẽ là của tôi.
17
Chương 17: Án mạng gây trấn động cả thành phố.
18
Chương 18: Ghen tuông vô lý.
19
Chương 19: Anh đúng là đủ thẳng thắn!
20
Chương 20: Căn mật thất của ngôi biệt thự cổ.
21
Chương 21: Một chuyện quan trọng đã xong
22
Chương 22: Thoải mái không? (H)
23
Chương 23: Người cha cực phẩm.
24
Chương 24: Dám không nghe máy.
25
Chương 25: Bị ép về nhà
26
Chương 26: Vào nhầm kịch bản
27
Chương 27: Kẻ tung người hứng
28
Chương 28: Chẳng lẽ anh ta thích mình?
29
Chương 29: Phát sóng trực tiếp
30
Chương 30: Hình tượng sụp đổ
31
Chương 31: Sao em có thể mơ ra anh hư hỏng tới mức này? (H)
32
Chương 32: Em có muốn anh không? (H+)
33
Chương 33: Lại là mơ (H+)
34
Chương 34: Nấu bữa sáng
35
Chương 35: Duyên phận
36
Chương 36: Quy tắc của công ty
37
Chương 37: Anh điều tra tôi
38
Chương 38: Tâm trạng anh hôm nay rất tệ
39
Chương 39: Nghe nói ở đây có rất nhiều bạn học thích em? (H+)
40
Chương 40: Em cởi ra đi (H+)
41
Chương 41: Bây giờ bắt đầu tới lượt anh (H+)
42
Chương 42: Hình như người tới là người quen của em (H+)
43
Chương 43: Âm mưu của Bích Liên
44
Chương 44: Kiếm cớ mời cơm
45
Chương 45: Tự biên tự diễn
46
Chương 46: Lật ngược thế cục
47
Chương 47: Không muốn gây mất đoàn kết
48
Chương 48: Ai mới là người sai
49
Chương 49: Phát hiện động trời
50
Chương 50: Tôi sẽ cố diễn
51
Chương 51: Bị bỏ thuốc
52
Chương 52: Thoát khỏi nhà họ Võ
53
Chương 53: Hương sen dịu nhẹ
54
Chương 54: Cướp dâu?
55
Chương 55: Tới đòi tiền
56
Chương 56: Giải thích
57
Chương 57: Mụ già khốn kiếp
58
Chương 58: Đau lòng
59
Chương 59: Lại là yêu cầu này!
60
Chương 60: Chuyển thể kịch bản
61
Chương 61: Đợi chân em khỏi…
62
Chương 62: Tất cả sẽ đòi lại trên người Nhật Ly (H+)
63
Chương 63: Tội gì không ăn
64
Chương 64: Bị lừa
65
Chương 65: Đồ ăn của chủ nhân
66
Chương 66: Kẻ thống trị
67
Chương 67: Người bạn trai chu đáo
68
Chương 68: Tất cả là lỗi tại anh[H+]
69
Chương 69: Anh là chó phải không?[H+]
70
Chương 70: Linh vật của Hùng Thiên
71
Chương 71: Mười phần ngu si thì có!
72
Chương 72: Chính là cô ấy
73
Chương 73: Anh tự mình xem đi
74
Chương 74: Triệt để lợi dụng
75
Chương 75: Tập diễn một vai gái điếm [H+]
76
Chương 76: Biết ngu ở chỗ nào chưa? [H+]
77
Chương 77: Nhất định do Tuấn Phong trêu chọc
78
Chương 78: Em có chuyện gì à?
79
Chương 79: Rất giống
80
Chương 80: Hoang mang
81
Chương 81: May quá cô ấy không sao
82
Chương 82: Xin lỗi…
83
Chương 83: Xuất viện
84
Chương 84: Doạ ma
85
Chương 85: Thối nát
86
Chương 86: Thay đổi thói quen
87
Chương 87: Suy tính
88
Chương 88: Tin tức về Tuấn Phong
89
Chương 89: Coi xem, ai chịu đựng giỏi hơn ai.
90
Chương 90: Vật nghiên cứu số 9001
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Chị chính là thần tượng của em đấy, chị biết không?
93
Chương 93: Tim hơi nhói
94
Chương 94: Cho em mượn tạm thế lực…
95
Chương 95: Điều quan trọng nhất
96
Chương 96: Rất vui được gặp em
97
Chương 97: Bộc phát giận dữ
98
Chương 98: Trả lời phỏng vấn
99
Chương 99: Dựa hơi để nổi
100
Chương 100: Tại sao anh không trả lời
101
Chương 101: Cần gì phải có sự cho phép của ai?
102
Chương 102: Có tật giật mình
103
Chương 103: Em còn rất giận anh
104
Chương 104: Chúng ta… có thể không?
105
Chương 105: Em có thể thử ngay
106
Chương 106: Đừng sợ, đâu phải là anh chưa từng làm H+
107
Chương 107: Mùi vị của em… tuyệt hơn anh nghĩ rất nhiều H++
108
Chương 108: em phối hợp một chút, được không? H++
109
Chương 109: Cảm ơn em! H++
110
Chương 110: Phối hợp điều tra
111
Chương 111: Đấu đá
112
Chương 112: Cấm diễn
113
Chương 113: Tìm giúp đỡ
114
Chương 114: Giúp cô, tôi được cái gì? H+
115
Chương 115: Thoả thuận
116
Chương 116: Biến đổi ngầm
117
Chương 117: Dù anh có là ác quỷ, em cũng sẽ chấp nhận.
118
Chương 118: Em rất tò mò, nhưng không hề oán trách…
119
Chương 119: Thiên sứ hay ác quỷ đều như nhau!
120
Chương 120: Con dâu chân mệnh
121
Chương 121: Cho dù là yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng
122
Chương 122: Em không có ốm
123
Chương 123: Địa bàn của anh
124
Chương 124: Anh làm gì em cũng sẽ ủng hộ
125
Chương 125: Tiệc tất niên
126
Chương 126: Mày đưa người phụ nữ của tao tới chỗ này làm gì?
127
Chương 127: Tình huống này có chút không bình thường
128
Chương 128: Lộ thân phận
129
Chương 129: Uy hiếp
130
Chương 130: Kiếm cớ gây sự
131
Chương 131: Trời cũng không cứu nổi
132
Chương 132: Lên kế hoạch hại người
133
Chương 133: Đàm phán thất bại
134
Chương 134: Làm lạc mất em sẽ là lỗi của anh
135
Chương 135: [H+]Ái tình triền miên 1
136
Chương 136: [H+] Ái tình triền miên 2
137
Chương 137: [H+] Ái tình triền miên 3
138
Chương 138: Ngầm phân chia ranh giới
139
Chương 139: Nói nhảm
140
Chương 140: Mày nói xong chưa?
141
Chương 141: Sợ gì chứ?
142
Chương 142: Chó cắn chó
143
Chương 143: Mày dám chơi tao
144
Chương 144: Ai sống ai chết còn chưa biết
145
Chương 145
146
Chương 146: Truy đuổi
147
Chương 147: Uy hiếp
148
Chương 148: Cứu người
149
Chương 149: Sát thần đến 1
150
Chương 150: Sát thần đến 2
151
Chương 151: Phế phẩm
152
Chương 152: Vụt mất con mồi
153
Chương 153: Huỷ diệt
154
Chương 154:
155
Chương 155: [H+]
156
Chương 156: [H+]
157
Chương 157: H+
158
Chương 158: Không cho phép nói gở
159
Chương 159
160
Chương160: Tao sống chết với mày
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163: Nhưng vợ mày là người thường
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168: Em sao có thể bị thương được
169
Chương 169: Kết thúc
170
Lời cảm ơn và giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play