Chương 4: Tao cho mày cơ hội để được trở về

Ánh nắng sớm theo khung cửa sổ chiếu vào tạo ra trên nền nhà vô số những đóa hoa lớn bé loang lổ không theo một quy tắc nào.

Vốn dĩ Nhật Ly có thói quen dậy rất sớm, nhưng hôm nay lại phá lệ ngủ quên tới giờ. Cô ngơ ngác nhìn vào chiếc kim ngắn của cái đồng hồ treo tường đang chỉ vào chín giờ sáng.

Đầu óc trống rỗng của cô cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra tối hôm qua.

Là thật, không thể là mơ!

Cô đã gặp một con ác quỷ ngay giữa thành phố này, tại ngay nhà của mình. Nhưng nhờ có một điều kỳ diệu nào đó cô lại thoát chết và còn bình an ngồi tại đây.

Cho tới bây giờ cô vẫn còn nhớ như in cái cảm giác lạnh lẽo nơi cổ tay cùng thứ mùi lờm lợm quanh quẩn bên chóp mũi tối hôm qua.

Nhật Ly nghĩ mãi mà không hiểu tại sao bản thân mình lại còn sống, ai đã mang cô trở lại đây? Còn cả túi chườm này…

Bỗng nhiên cô bật dậy, không cần xỏ dép, chạy lao ra khỏi phòng ngủ xuống phòng khách vào nhà bếp. Căn nhà cũ kỹ rộng chừng ba mươi mét vuông có hai tầng rất nhanh bị Nhật Ly lục lọi hết mọi ngóc ngách. Nếu nói rằng nơi này có thể giấu được một người ai sẽ tin?

Cô tự cười cho bản thân mình lại mắc chứng ảo tưởng, anh ấy đã chết những sáu năm, nếu mà chôn xuống đất có khi cỏ đã xanh lên như một rừng cây chứ nói gì tới việc đã bị đem đi hỏa táng, một mẩu xương cùng chẳng còn.

Nhật Ly mệt mỏi nhìn nồi cơm điện đang ở chế độ giữ nóng, bên trong là cháo trắng và thịt hầm nhừ tỏa lên mùi thơm ngòn ngọt khiến bụng cô cồn cào vì đói.

Ánh mắt cô lạnh xuống, đi lấy bát và thìa múc ra ăn.

Đúng lúc này tiếng động rất lớn từ ngoài cửa vọng vào, có ai đó đang dùng một lực lớn vỗ lên cái cánh cửa già nua nhà cô.

Nhật Ly đặt bát xuống, cau mày đi tới. Cô chưa kịp mở ra thì tiếng chửi bên kia cánh cửa đã vọng vào.

“Con ranh, mày mau mở cửa ra cho tao. Trốn trong đó mà thoát à?” Giọng nói chanh chua của Ái Lan.

Bà ta lại tìm tới đây để làm gì?

Vẫn còn muốn gây sự tiếp hay sao?

Nhật Ly nhìn một vòng xung quanh căn phòng rồi khẽ thở dài. Không biết chỗ đồ đạc mà cô tiết kiệm bao năm mới sắm được kia lát nữa có còn nguyên vẹn không.

Tuy vậy nhưng cô vẫn giơ tay bật chốt kéo mở cánh cửa ra. Lúc này đầu cô chợt giật mình, cửa nhà vẫn chốt bên trong vậy người bí ẩn kia ra ngoài bằng cách nào? Cô liếc mắt về phía bệ cửa sổ trên phòng ngủ tầng hai mà không để ý đến vừa có một bóng đen lao tới sau đó ngã sấp xuống nền nhà.

Ái Lan đang đà đập cửa, bà ta dồn toàn lực với ý định phá tan cánh cửa này ra luôn. Ai ngờ vừa hạ tay xuống đã bị vỗ vào hư không. Cả người mất đà thuận theo tư thế hôn đất mà đáp xuống cái “Bịch”.

Khuôn mặt thẩm mỹ của bà ta với cái sống mũi nhân tạo bị gãy lệch hẳn sang một bên, máu ứ nhanh chóng dồn lại thành mảng bầm tím. Tiếng hét theo đó cũng vang lên: “Khánh! Anh nhìn đi, con gái anh nó muốn ám sát em. Sáu tuổi đã muốn giết em gái, lớn lên lại chứng nào tật đấy. Ngay cả mẹ cũng muốn giết.”

Nhật Ly đứng sau cánh cửa lúc này mới phản ứng lại, cô liếc nhìn bộ dạng nhếch nhác của bà ta mà cô không nhịn được cười.

“Bà mà chết được, người đầu tiên ăn mừng chính là tôi đấy!”

Ái Lan làm ra bộ dạng hoảng sợ, vội vàng bò dậy ôm mũi trốn ra sau lưng Võ Khánh. Ông ta giận tím mặt quát lên: “Súc sinh! Mày nói cái gì?”

Nhật Ly cười lạnh: “Nói lời thật lòng.”

Đây chính xác là những gì cô mong muốn. Nếu giết người mà không phải trả giá, không phải đi tù thì cô đã làm nghìn lần rồi. Giết bà ta để nhận lại cái giá đó thực sự không đáng để cô phải làm vậy.

“Mày!” Võ Khánh tức giận không nói lên lời.

Người phụ nữ ông ta yêu vì nó mà chết. Ông ta lấy về cho nó một người mẹ thì cả ngày đầu óc đen tối của nó chỉ biết nghĩ cách hãm hại em gái. Giờ chính miệng nó lại còn thừa nhận muốn cả mẹ kế chết đi. Vậy có phải hay không nó cũng muốn cả ông ta như thế?

Võ Khánh ầm ầm tức giận muốn xông lên dạy dỗ Nhật Ly một trận. Hôm nay ông ta không giáo dục lại nó coi như ông ta đã sống uổng phí năm mươi năm cuộc đời.

Ái Liên thấy ông ta như vậy vội vàng ngăn cản lại.

“Anh, bình tĩnh lại. Thôi em cũng không trách gì con bé nữa. Dù sao nó không phải con đẻ của em nên trong lòng tự nhiên sinh ra oán hận với em cũng là chuyện dễ hiểu.”

“Oán hận cái gì? Ai cho phép nó làm như vậy, không cần nó phải hiếu thuận với em thì ít ra cũng không được láo toét như thế!” Võ Khánh nhìn khuôn mặt tím bầm của Ái Liên không nhịn được sự phẫn nộ vẫn cứ muốn xông lên.

Nhật Ly vòng hai tay trước ngực nhìn đôi vợ chồng trước mặt kẻ tung người hứng.

“Nhật Ly, con nghe mẹ mau xin lỗi cha con đi. Rồi quay lại đoạn phim xin lỗi em gái và em rể con nữa.” Ái Lan làm ra vẻ dịu dàng hiểu chuyện vội vàng khuyên can.

Nhật Ly nhìn dáng vẻ kệch cỡm của Ái Lan liền phì cười, rốt cuộc thì cũng đã tới mục đích.

“Đúng vậy, mày mau xin lỗi đi!”

“…” Nhật Ly châm chọc cong khóe môi.

Võ Khánh thấy bộ dạng của cô lại gào lên: “Mày cảm thấy không nên xin lỗi hay sao? Mày khiến em gái mày và chồng sắp cưới của nó nổi tiếng khắp các mặt báo. Làm cho giáo sư Minh phải gọi điện đến bóng gió nói tới chuyện hủy hôn. Sao mày lại độc ác như vậy? Mày nhìn thấy em gái mày hạnh phúc liền thấy khó chịu hay sao?

Bích Liên tốt xấu gì cũng chính là em gái mày, con bé nó đáng thương như thế. Bây giờ lại bị mang tiếng đánh ghen khắp nơi. Mày nhìn xem sau này con bé về nhà chồng sẽ còn mặt mũi gì nữa? Sau này sự nghiệp trong giới giải trí của nó sẽ như thế nào?”

Nhật Ly lạnh lùng nhìn ông ta: “Cho nên ông muốn tôi xin lỗi?”

“Mày phải xin lỗi là đúng chứ còn gì?”

Xoa cái trán vẫn còn đau buốt, Nhật Ly thở dài nói: “Ông cha già đáng kính của tôi ạ. Chính con rể quý hóa của ông ngoại tình, rồi con gái ông chạy tới đánh ghen. Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa hả. Chẳng có gì liên quan tới tôi hết.”

“Mày ngỗ ngược bị đuổi ra khỏi nhà còn không biết hối cải. Tao đang cho mày cơ hội để trở về đấy!”

“Ông cho rằng cái ổ dơ dáy bẩn thỉu đó của các người khiến tôi cay cú mà ao ước à? Nhầm rồi! Tôi chỉ muốn nhìn xem ông độc ác với mẹ tôi, chiếm đoạt những thứ thuộc về tôi đem cho bọn họ thì các người sẽ như thế nào mà thôi!”

“Ông nghĩ sau những gì ông làm ra tôi vẫn coi ông là cha hay sao?”

Nhật Ly cười một chàng dài, tiếng cười pha lẫn sự độc ác và đau khổ. Ánh mắt cô dữ tợn nhìn thẳng vào Võ Khánh cùng Ái Lan.

“Tôi cho các người hai giây cút khỏi đây. Nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát. Cũng có khả năng ngày mai trên báo sẽ lại đưa tin, cha mẹ của cô diễn viên nổi tiếng Bích Liên đi ép cung đổ tội cho một cô gái bất hạnh đấy!”

Không để Nhật Ly nói hết câu. Hai vợ chồng nhà kia đã bị ánh mắt của cô dọa cho sợ hãi mau chóng bỏ chạy.

Nhật Ly đưa tay lên lau đi giọt nước mắt vừa trượt ra ngoài. Cô nhếch miệng đóng cửa quay trở lại ăn tiếp bữa sáng của mình.

Hot

Comments

Huệ Hoa

Huệ Hoa

2 ng nÀy vô duyên bắt nu9 xl..phi..nực cười

2022-03-31

4

Thiếu Thi Tu

Thiếu Thi Tu

hay quá tg

2022-03-20

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc đi săn chính thức bắt đầu
2 Chương 2: Nhà nội cực phẩm
3 Chương 3: Cơn ác mộng thực sự
4 Chương 4: Tao cho mày cơ hội để được trở về
5 Chương 5: Bộ dạng của tôi khiến cô khiếp sợ hay sao?
6 Chương 6: Hay cô muốn ở chung phòng với tôi?
7 Chương 7: Chủng loại quý hiếm trên sách đỏ.
8 Chương 8: Mộng xuân ngay tại công ty. (H)
9 Chương 9: Tính cách ngỗ ngược.
10 Chương 10: Em làm quen với nó một chút đi. (H)
11 Chương 11: Giấc mơ hoang đường. (H)
12 Chương 12: Môn đăng hộ đối
13 Chương 13: Dán tem đỏ cảnh báo
14 Chương 14: Diễn trò cũ rích trước cửa công ty.
15 Chương 15: Tránh tôi càng xa càng tốt.
16 Chương 16: Tất cả những gì của cô đều sẽ là của tôi.
17 Chương 17: Án mạng gây trấn động cả thành phố.
18 Chương 18: Ghen tuông vô lý.
19 Chương 19: Anh đúng là đủ thẳng thắn!
20 Chương 20: Căn mật thất của ngôi biệt thự cổ.
21 Chương 21: Một chuyện quan trọng đã xong
22 Chương 22: Thoải mái không? (H)
23 Chương 23: Người cha cực phẩm.
24 Chương 24: Dám không nghe máy.
25 Chương 25: Bị ép về nhà
26 Chương 26: Vào nhầm kịch bản
27 Chương 27: Kẻ tung người hứng
28 Chương 28: Chẳng lẽ anh ta thích mình?
29 Chương 29: Phát sóng trực tiếp
30 Chương 30: Hình tượng sụp đổ
31 Chương 31: Sao em có thể mơ ra anh hư hỏng tới mức này? (H)
32 Chương 32: Em có muốn anh không? (H+)
33 Chương 33: Lại là mơ (H+)
34 Chương 34: Nấu bữa sáng
35 Chương 35: Duyên phận
36 Chương 36: Quy tắc của công ty
37 Chương 37: Anh điều tra tôi
38 Chương 38: Tâm trạng anh hôm nay rất tệ
39 Chương 39: Nghe nói ở đây có rất nhiều bạn học thích em? (H+)
40 Chương 40: Em cởi ra đi (H+)
41 Chương 41: Bây giờ bắt đầu tới lượt anh (H+)
42 Chương 42: Hình như người tới là người quen của em (H+)
43 Chương 43: Âm mưu của Bích Liên
44 Chương 44: Kiếm cớ mời cơm
45 Chương 45: Tự biên tự diễn
46 Chương 46: Lật ngược thế cục
47 Chương 47: Không muốn gây mất đoàn kết
48 Chương 48: Ai mới là người sai
49 Chương 49: Phát hiện động trời
50 Chương 50: Tôi sẽ cố diễn
51 Chương 51: Bị bỏ thuốc
52 Chương 52: Thoát khỏi nhà họ Võ
53 Chương 53: Hương sen dịu nhẹ
54 Chương 54: Cướp dâu?
55 Chương 55: Tới đòi tiền
56 Chương 56: Giải thích
57 Chương 57: Mụ già khốn kiếp
58 Chương 58: Đau lòng
59 Chương 59: Lại là yêu cầu này!
60 Chương 60: Chuyển thể kịch bản
61 Chương 61: Đợi chân em khỏi…
62 Chương 62: Tất cả sẽ đòi lại trên người Nhật Ly (H+)
63 Chương 63: Tội gì không ăn
64 Chương 64: Bị lừa
65 Chương 65: Đồ ăn của chủ nhân
66 Chương 66: Kẻ thống trị
67 Chương 67: Người bạn trai chu đáo
68 Chương 68: Tất cả là lỗi tại anh[H+]
69 Chương 69: Anh là chó phải không?[H+]
70 Chương 70: Linh vật của Hùng Thiên
71 Chương 71: Mười phần ngu si thì có!
72 Chương 72: Chính là cô ấy
73 Chương 73: Anh tự mình xem đi
74 Chương 74: Triệt để lợi dụng
75 Chương 75: Tập diễn một vai gái điếm [H+]
76 Chương 76: Biết ngu ở chỗ nào chưa? [H+]
77 Chương 77: Nhất định do Tuấn Phong trêu chọc
78 Chương 78: Em có chuyện gì à?
79 Chương 79: Rất giống
80 Chương 80: Hoang mang
81 Chương 81: May quá cô ấy không sao
82 Chương 82: Xin lỗi…
83 Chương 83: Xuất viện
84 Chương 84: Doạ ma
85 Chương 85: Thối nát
86 Chương 86: Thay đổi thói quen
87 Chương 87: Suy tính
88 Chương 88: Tin tức về Tuấn Phong
89 Chương 89: Coi xem, ai chịu đựng giỏi hơn ai.
90 Chương 90: Vật nghiên cứu số 9001
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Chị chính là thần tượng của em đấy, chị biết không?
93 Chương 93: Tim hơi nhói
94 Chương 94: Cho em mượn tạm thế lực…
95 Chương 95: Điều quan trọng nhất
96 Chương 96: Rất vui được gặp em
97 Chương 97: Bộc phát giận dữ
98 Chương 98: Trả lời phỏng vấn
99 Chương 99: Dựa hơi để nổi
100 Chương 100: Tại sao anh không trả lời
101 Chương 101: Cần gì phải có sự cho phép của ai?
102 Chương 102: Có tật giật mình
103 Chương 103: Em còn rất giận anh
104 Chương 104: Chúng ta… có thể không?
105 Chương 105: Em có thể thử ngay
106 Chương 106: Đừng sợ, đâu phải là anh chưa từng làm H+
107 Chương 107: Mùi vị của em… tuyệt hơn anh nghĩ rất nhiều H++
108 Chương 108: em phối hợp một chút, được không? H++
109 Chương 109: Cảm ơn em! H++
110 Chương 110: Phối hợp điều tra
111 Chương 111: Đấu đá
112 Chương 112: Cấm diễn
113 Chương 113: Tìm giúp đỡ
114 Chương 114: Giúp cô, tôi được cái gì? H+
115 Chương 115: Thoả thuận
116 Chương 116: Biến đổi ngầm
117 Chương 117: Dù anh có là ác quỷ, em cũng sẽ chấp nhận.
118 Chương 118: Em rất tò mò, nhưng không hề oán trách…
119 Chương 119: Thiên sứ hay ác quỷ đều như nhau!
120 Chương 120: Con dâu chân mệnh
121 Chương 121: Cho dù là yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng
122 Chương 122: Em không có ốm
123 Chương 123: Địa bàn của anh
124 Chương 124: Anh làm gì em cũng sẽ ủng hộ
125 Chương 125: Tiệc tất niên
126 Chương 126: Mày đưa người phụ nữ của tao tới chỗ này làm gì?
127 Chương 127: Tình huống này có chút không bình thường
128 Chương 128: Lộ thân phận
129 Chương 129: Uy hiếp
130 Chương 130: Kiếm cớ gây sự
131 Chương 131: Trời cũng không cứu nổi
132 Chương 132: Lên kế hoạch hại người
133 Chương 133: Đàm phán thất bại
134 Chương 134: Làm lạc mất em sẽ là lỗi của anh
135 Chương 135: [H+]Ái tình triền miên 1
136 Chương 136: [H+] Ái tình triền miên 2
137 Chương 137: [H+] Ái tình triền miên 3
138 Chương 138: Ngầm phân chia ranh giới
139 Chương 139: Nói nhảm
140 Chương 140: Mày nói xong chưa?
141 Chương 141: Sợ gì chứ?
142 Chương 142: Chó cắn chó
143 Chương 143: Mày dám chơi tao
144 Chương 144: Ai sống ai chết còn chưa biết
145 Chương 145
146 Chương 146: Truy đuổi
147 Chương 147: Uy hiếp
148 Chương 148: Cứu người
149 Chương 149: Sát thần đến 1
150 Chương 150: Sát thần đến 2
151 Chương 151: Phế phẩm
152 Chương 152: Vụt mất con mồi
153 Chương 153: Huỷ diệt
154 Chương 154:
155 Chương 155: [H+]
156 Chương 156: [H+]
157 Chương 157: H+
158 Chương 158: Không cho phép nói gở
159 Chương 159
160 Chương160: Tao sống chết với mày
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163: Nhưng vợ mày là người thường
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168: Em sao có thể bị thương được
169 Chương 169: Kết thúc
170 Lời cảm ơn và giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 170 Episodes

1
Chương 1: Cuộc đi săn chính thức bắt đầu
2
Chương 2: Nhà nội cực phẩm
3
Chương 3: Cơn ác mộng thực sự
4
Chương 4: Tao cho mày cơ hội để được trở về
5
Chương 5: Bộ dạng của tôi khiến cô khiếp sợ hay sao?
6
Chương 6: Hay cô muốn ở chung phòng với tôi?
7
Chương 7: Chủng loại quý hiếm trên sách đỏ.
8
Chương 8: Mộng xuân ngay tại công ty. (H)
9
Chương 9: Tính cách ngỗ ngược.
10
Chương 10: Em làm quen với nó một chút đi. (H)
11
Chương 11: Giấc mơ hoang đường. (H)
12
Chương 12: Môn đăng hộ đối
13
Chương 13: Dán tem đỏ cảnh báo
14
Chương 14: Diễn trò cũ rích trước cửa công ty.
15
Chương 15: Tránh tôi càng xa càng tốt.
16
Chương 16: Tất cả những gì của cô đều sẽ là của tôi.
17
Chương 17: Án mạng gây trấn động cả thành phố.
18
Chương 18: Ghen tuông vô lý.
19
Chương 19: Anh đúng là đủ thẳng thắn!
20
Chương 20: Căn mật thất của ngôi biệt thự cổ.
21
Chương 21: Một chuyện quan trọng đã xong
22
Chương 22: Thoải mái không? (H)
23
Chương 23: Người cha cực phẩm.
24
Chương 24: Dám không nghe máy.
25
Chương 25: Bị ép về nhà
26
Chương 26: Vào nhầm kịch bản
27
Chương 27: Kẻ tung người hứng
28
Chương 28: Chẳng lẽ anh ta thích mình?
29
Chương 29: Phát sóng trực tiếp
30
Chương 30: Hình tượng sụp đổ
31
Chương 31: Sao em có thể mơ ra anh hư hỏng tới mức này? (H)
32
Chương 32: Em có muốn anh không? (H+)
33
Chương 33: Lại là mơ (H+)
34
Chương 34: Nấu bữa sáng
35
Chương 35: Duyên phận
36
Chương 36: Quy tắc của công ty
37
Chương 37: Anh điều tra tôi
38
Chương 38: Tâm trạng anh hôm nay rất tệ
39
Chương 39: Nghe nói ở đây có rất nhiều bạn học thích em? (H+)
40
Chương 40: Em cởi ra đi (H+)
41
Chương 41: Bây giờ bắt đầu tới lượt anh (H+)
42
Chương 42: Hình như người tới là người quen của em (H+)
43
Chương 43: Âm mưu của Bích Liên
44
Chương 44: Kiếm cớ mời cơm
45
Chương 45: Tự biên tự diễn
46
Chương 46: Lật ngược thế cục
47
Chương 47: Không muốn gây mất đoàn kết
48
Chương 48: Ai mới là người sai
49
Chương 49: Phát hiện động trời
50
Chương 50: Tôi sẽ cố diễn
51
Chương 51: Bị bỏ thuốc
52
Chương 52: Thoát khỏi nhà họ Võ
53
Chương 53: Hương sen dịu nhẹ
54
Chương 54: Cướp dâu?
55
Chương 55: Tới đòi tiền
56
Chương 56: Giải thích
57
Chương 57: Mụ già khốn kiếp
58
Chương 58: Đau lòng
59
Chương 59: Lại là yêu cầu này!
60
Chương 60: Chuyển thể kịch bản
61
Chương 61: Đợi chân em khỏi…
62
Chương 62: Tất cả sẽ đòi lại trên người Nhật Ly (H+)
63
Chương 63: Tội gì không ăn
64
Chương 64: Bị lừa
65
Chương 65: Đồ ăn của chủ nhân
66
Chương 66: Kẻ thống trị
67
Chương 67: Người bạn trai chu đáo
68
Chương 68: Tất cả là lỗi tại anh[H+]
69
Chương 69: Anh là chó phải không?[H+]
70
Chương 70: Linh vật của Hùng Thiên
71
Chương 71: Mười phần ngu si thì có!
72
Chương 72: Chính là cô ấy
73
Chương 73: Anh tự mình xem đi
74
Chương 74: Triệt để lợi dụng
75
Chương 75: Tập diễn một vai gái điếm [H+]
76
Chương 76: Biết ngu ở chỗ nào chưa? [H+]
77
Chương 77: Nhất định do Tuấn Phong trêu chọc
78
Chương 78: Em có chuyện gì à?
79
Chương 79: Rất giống
80
Chương 80: Hoang mang
81
Chương 81: May quá cô ấy không sao
82
Chương 82: Xin lỗi…
83
Chương 83: Xuất viện
84
Chương 84: Doạ ma
85
Chương 85: Thối nát
86
Chương 86: Thay đổi thói quen
87
Chương 87: Suy tính
88
Chương 88: Tin tức về Tuấn Phong
89
Chương 89: Coi xem, ai chịu đựng giỏi hơn ai.
90
Chương 90: Vật nghiên cứu số 9001
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Chị chính là thần tượng của em đấy, chị biết không?
93
Chương 93: Tim hơi nhói
94
Chương 94: Cho em mượn tạm thế lực…
95
Chương 95: Điều quan trọng nhất
96
Chương 96: Rất vui được gặp em
97
Chương 97: Bộc phát giận dữ
98
Chương 98: Trả lời phỏng vấn
99
Chương 99: Dựa hơi để nổi
100
Chương 100: Tại sao anh không trả lời
101
Chương 101: Cần gì phải có sự cho phép của ai?
102
Chương 102: Có tật giật mình
103
Chương 103: Em còn rất giận anh
104
Chương 104: Chúng ta… có thể không?
105
Chương 105: Em có thể thử ngay
106
Chương 106: Đừng sợ, đâu phải là anh chưa từng làm H+
107
Chương 107: Mùi vị của em… tuyệt hơn anh nghĩ rất nhiều H++
108
Chương 108: em phối hợp một chút, được không? H++
109
Chương 109: Cảm ơn em! H++
110
Chương 110: Phối hợp điều tra
111
Chương 111: Đấu đá
112
Chương 112: Cấm diễn
113
Chương 113: Tìm giúp đỡ
114
Chương 114: Giúp cô, tôi được cái gì? H+
115
Chương 115: Thoả thuận
116
Chương 116: Biến đổi ngầm
117
Chương 117: Dù anh có là ác quỷ, em cũng sẽ chấp nhận.
118
Chương 118: Em rất tò mò, nhưng không hề oán trách…
119
Chương 119: Thiên sứ hay ác quỷ đều như nhau!
120
Chương 120: Con dâu chân mệnh
121
Chương 121: Cho dù là yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng
122
Chương 122: Em không có ốm
123
Chương 123: Địa bàn của anh
124
Chương 124: Anh làm gì em cũng sẽ ủng hộ
125
Chương 125: Tiệc tất niên
126
Chương 126: Mày đưa người phụ nữ của tao tới chỗ này làm gì?
127
Chương 127: Tình huống này có chút không bình thường
128
Chương 128: Lộ thân phận
129
Chương 129: Uy hiếp
130
Chương 130: Kiếm cớ gây sự
131
Chương 131: Trời cũng không cứu nổi
132
Chương 132: Lên kế hoạch hại người
133
Chương 133: Đàm phán thất bại
134
Chương 134: Làm lạc mất em sẽ là lỗi của anh
135
Chương 135: [H+]Ái tình triền miên 1
136
Chương 136: [H+] Ái tình triền miên 2
137
Chương 137: [H+] Ái tình triền miên 3
138
Chương 138: Ngầm phân chia ranh giới
139
Chương 139: Nói nhảm
140
Chương 140: Mày nói xong chưa?
141
Chương 141: Sợ gì chứ?
142
Chương 142: Chó cắn chó
143
Chương 143: Mày dám chơi tao
144
Chương 144: Ai sống ai chết còn chưa biết
145
Chương 145
146
Chương 146: Truy đuổi
147
Chương 147: Uy hiếp
148
Chương 148: Cứu người
149
Chương 149: Sát thần đến 1
150
Chương 150: Sát thần đến 2
151
Chương 151: Phế phẩm
152
Chương 152: Vụt mất con mồi
153
Chương 153: Huỷ diệt
154
Chương 154:
155
Chương 155: [H+]
156
Chương 156: [H+]
157
Chương 157: H+
158
Chương 158: Không cho phép nói gở
159
Chương 159
160
Chương160: Tao sống chết với mày
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163: Nhưng vợ mày là người thường
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168: Em sao có thể bị thương được
169
Chương 169: Kết thúc
170
Lời cảm ơn và giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play