Chương 5: Quán cà phê đầu ngõ.

Việc lùng mua suất vé sớm của buổi công chiếu bộ phim mà Nhật Anh mách không khó đối với Vũ Hoàng. Chỉ cần một cuộc điện thoại, hai chiếc vé lập tức đã nằm trong tay anh.

Tan buổi học chiều, Vũ Hoàng vội đến chờ sẵn ở con đường dẫn ra bến xe buýt mà thường ngày Thiên Nga và Nhật Anh hay đi qua. Anh ngắm nhìn cặp vé trên tay, vui vẻ tưởng tượng đến gương mặt mừng rỡ của Thiên Nga.

Vũ Hoàng mới đứng một lát, đầu kia của con đường đã xuất hiện hai bóng người, một cao, một thấp, sóng vai nhau đi tới.

“Chào Nga!” Anh đứng thẳng người, trên môi nở một nụ cười quyến rũ. “Anh có hai chiếc vé, tối nay muốn mời em đi xem phim.”

Nhìn hai chiếc vé anh chìa ra trước mặt, đôi mắt Thiên Nga lập tức bừng sáng, giọng không giấu nổi vui mừng.

“Ôi, phim ‘tình yêu vĩnh cửu’! Sao anh mua được? Hôm qua em chực cả ngày cũng không tranh nổi vé.”

Nhật Anh đứng bên cạnh chen lời: “Hai người tâm đầu ý hợp thật, đến phim cũng thích giống nhau.”

Thiên Nga lườm cậu một cái trách cứ, đôi má ửng đỏ ngượng ngùng. Vũ Hoàng mỉm cười, ánh mắt không rời gương mặt cô. “Nga cũng thích bộ phim này sao? Anh chờ từ hồi đạo diễn mới bắt đầu công bố kịch bản đấy.”

Thiên Nga gật đầu. “Em thích tất cả phim của đạo diễn Alex, đạo diễn này làm phim rất hay, đặc biệt về kĩ xảo quay cảnh, đẹp đến mê li. Cứ mỗi lần phim ra rạp, vé du lịch về các vùng có cảnh trong phim đều cháy.”

Vũ Hoàng liếc nhìn Nhật Anh, ánh mắt lo lắng. Cậu mới chỉ mách cho anh biết tên bộ phim mà Thiên Nga thích, chứ có nói đến việc cô còn yêu thích cả đạo diễn đâu.

Nhật Anh hiểu ánh mắt của Vũ Hoàng, lập tức nói đỡ: “Phim nào của đạo diễn này ra, vé bán ở các rạp đều cháy. Cậu may mắn đấy, nếu không có hai tấm vé của anh Hoàng là cậu không xem được suất chiếu sớm đâu.”

Thiên Nga hơi lưỡng lự, ngước mắt nhìn Vũ Hoàng, hỏi: “Anh có thể mua giúp em thêm một vé không? Em muốn mời Nhật Anh đi cùng.”

“Không cần đâu!” Nhật Anh xua tay. “Tớ cũng cố gắng tìm vé cho cậu nhưng chỗ nào cũng trả lời hết vé. Cậu với anh Hoàng đi xem đi, tối nay tớ còn có việc bận.”

Thiên Nga nghe vậy gật đầu đồng ý. Vũ Hoàng nháy mắt với Nhật Anh một cái, lần nữa thành công khiến anh phấn khích.

Chiếc xe buýt tới khiến ba người vội vã tách ra. Vừa lên xe, Nhật Anh nhận được tin nhắn cảm ơn của Vũ Hoàng. Cậu khẽ cười nhắn lại vài chữ khiến Thiên Nga nghi ngờ, kéo tay áo cậu.

“Đang nhắn tin với ai đấy? Cậu có người thích rồi à?”

Nhật Anh tắt máy, lắc đầu. “Không, nhắn tin cho bạn thôi.”

“Dạo này tớ thấy có tin nhắn là cậu cười tủm tỉm, cứ như là đọc tin nhắn của người yêu ấy.” Thiên Nga trêu chọc.

Nhật Anh đỏ mặt nghĩ tới vóc dáng cao lớn của Vũ Hoàng, nhưng lập tức hình ảnh đó bị cậu gạt ra khỏi đầu, kéo Thiên Nga ngồi vào hai chiếc ghế còn trống, bình tĩnh đáp:

“Cậu đừng nghĩ nhiều.”

Thiên Nga nghe vậy cũng không chọc thêm, cô nhìn ra cửa sổ xe buýt, chìm vào suy tư.

“Anh Hoàng đã biết quan tâm đến tớ,” cô khẽ nói. “Không còn tùy hứng như thời gian trước nữa.”

“Cậu có cảm giác gì với anh ấy? Có phải là tình yêu không?” Nhật Anh nghiêng đầu nhìn cô, mái tóc bồng bềnh của cậu phủ xuống đôi mắt đen láy ẩn dưới hàng mi dài.

“Tớ không biết, nhưng tớ thích anh ấy. Có lẽ tớ cần thêm thời gian.” Thiên Nga vân vê tà áo.

“Đừng để người ta chờ lâu quá, cẩn thận mất.” Nhật Anh nhắc nhở.

Thiên Nga mím môi, cười nhẹ: “Tối nay đi xem phim, tớ sẽ gắng để hiểu anh ấy hơn.”

Nhật Anh dựa lưng vào ghế, thở ra một hơi thật dài. “Ừ, tớ mong cậu sớm nhận ra tình cảm của bản thân. Tớ thấy anh ấy thật lòng thích cậu.”

Thiên Nga cảm động vỗ nhẹ lên tay cậu bạn thân của mình, mỉm cười. “Cảm ơn cậu! Tớ sẽ suy nghĩ thật kỹ để sớm cho anh ấy câu trả lời.”

Buổi tối mùa đông đến nhanh hơn so với các mùa khác trong năm, mới đó mà trời đã sập tối. Vũ Hoàng mặc một bộ đồ đơn giản, quần jean với áo phông dài tay bên trong, bên ngoài khoác một chiếc áo gió mỏng, trông vô cùng điển trai. Chưa tới giờ nhưng anh đã vội đi xe đến ngõ nhà Nhật Anh, tạt vào quán cà phê duy nhất nằm ngay đầu ngõ. Anh ngồi xuống chiếc bàn kê gần cửa, lấy điện thoại nhắn tin cho cậu rồi chợt ngẩn ra một hồi.

Hình như anh đang làm điều gì đó không đúng với quy luật hẹn hò thì phải. Anh hẹn đón Thiên Nga, nhưng lại không đến nhà cô, mà đến ngõ nhà Nhật Anh. Anh lắc mạnh đầu, xua đi cảm giác kỳ lạ trong lòng. Có lẽ do lâu lắm rồi không đi xem phim nên hơi hồi hộp chăng? Anh nhủ thầm, rồi tự đồng ý với lập luận của mình.

Nhật Anh đang bận rộn làm bánh dưới bếp với mẹ thì điện thoại trong túi áo khoác rung lên. Là tin nhắn của Vũ Hoàng.

“Tôi đến rồi, nhưng chưa tới giờ đón Nga.”

Nhật Anh liếc nhìn đồng hồ, sớm hơn hẳn một tiếng so với giờ anh hẹn đón Thiên Nga. “Sao anh đến sớm thế? Anh đã ăn gì chưa?”

“Tại tôi hơi sốt ruột.” Vũ Hoàng nhắn lại. “Chưa kịp ăn gì nhưng chẳng đói.”

“Anh cứ như là mới yêu lần đầu ấy, sao lại phải hồi hộp?” Nhật Anh bật cười.

“Tôi không biết, hay do lần đầu mời con gái đi xem phim nhỉ? Những lần trước toàn gái mời tôi đi thôi.” Tin nhắn của Vũ Hoàng đến rất nhanh.

“Tôi vừa làm một mẻ bánh áp chao nhân thịt vịt, anh đến nhà tôi ăn đã rồi quay lại đón Nga.” Nhật Anh lướt ngón tay trên bàn phím điện thoại, tay còn lại lật mấy chiếc bánh trong chảo.

“Thôi, tôi không muốn làm phiền cậu, tôi vào quán gần đây ngồi chờ cũng được. Mà cậu vừa nói làm bánh gì nhỉ, sao nghe lạ thế?” Vũ Hoàng nhắn lại.

Nhật Anh nhanh chóng trả lời: “Mẹ tôi được một người bạn hướng dẫn cách làm loại bánh này, ăn rất ngon, lạ miệng nữa. Tôi mang đến cho anh vài cái nhé.”

Tin nhắn của Vũ Hoàng đến ngay lập tức. “Được, cảm ơn cậu trước. Tôi đang ngồi ở quán cà phê đầu ngõ nhà cậu.”

Nhật Anh lấy một chiếc hộp đựng thực phẩm, gắp sáu cái bánh mới làm, xếp ngay ngắn vào trong. Bà Xuân, mẹ cậu, ngạc nhiên dừng tay nặn bánh, ngước mắt lên hỏi:

“Con mang bánh đi đâu đấy?”

Nhật Anh vui vẻ đáp: “Con vừa khoe với bạn là mẹ làm bánh rất ngon, con mang đi cho bạn ăn thử vài cái.”

“Ừ, đi nhanh về nhanh. Con lấy thêm đi, mẹ sợ ngần nấy hơi ít.” Bà Xuân được con trai khen, gương mặt phúc hậu điểm một nụ cười hiền lành.

Nhật Anh bỏ thêm bốn cái nữa vào hộp bánh, lấy một chiếc dĩa nhỏ cùng một gói khăn giấy, cho tất cả vào túi rồi vui vẻ xách đi.

Cậu đi bộ một lát là đến quán cà phê Vũ Hoàng nói. Anh ngồi bên chiếc bàn sát cửa ra vào, trước mặt là một ly trà, dáng vẻ có chút sốt ruột.

Nhật Anh đi vào, mỉm cười chào anh rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Cậu mở túi lấy ra hộp bánh đặt lên bàn, mùi bánh thơm nức bay vào mũi khiến bụng anh kêu ùng ục. Anh hơi xấu hổ, cười chữa ngượng.

“Tôi không đói, nhưng bánh của cậu nhìn thôi đã thấy ngon.”

“Anh ăn đi, thực sự rất ngon và lạ miệng đấy.” Nhật Anh đưa cho anh chiếc dĩa nhỏ.

“Cậu uống gì? Chỉ ngồi nhìn tôi như vậy làm sao tôi dám ăn.” Vũ Hoàng vẫy tay gọi nhân viên phục vụ quán đến gần.

Nhật Anh không muốn anh ngại, liền lên tiếng: “Cho tôi một ly trà lipton là được rồi.”

Vũ Hoàng cầm dĩa xiên một chiếc bánh nóng hổi đưa lên miệng. Vị ngọt của thịt vịt được tẩm ướp đậm đà từ bên trong tràn ra đầu lưỡi khiến anh ngạc nhiên. Bánh nóng làm anh phải vừa thổi vừa ăn, những sợi khoai môn bào nhỏ trộn lẫn trong vỏ bánh giòn giòn, bùi bùi, thơm thơm, vô cùng ngon miệng.

“Ngon quá, lần đầu tiên tôi ăn loại bánh này đấy.”

“Lạ miệng đúng không?” Nhật Anh cười, ánh mắt cậu nhìn anh dịu dàng đến mức nếu bất chợt bị phát hiện, chắc chắn cõi lòng anh cũng không chịu nổi mà tan chảy.

“Cậu ăn đi chứ!” Vũ Hoàng đẩy hộp bánh về phía Nhật Anh.

Cậu nhận ly trà từ tay nhân viên phục vụ, mỉm cười đáp. “Tôi vừa làm vừa ăn luôn rồi, ăn trên bếp là ngon nhất, anh không biết à?”

Bánh quá ngon, Vũ Hoàng ăn một lèo hết sạch cả chục cái. Nhật Anh đưa giấy ăn cho anh lau miệng, cười nói: “Nếu anh thích, thỉnh thoảng tôi làm cho anh ăn. Mẹ tôi dạy rồi, làm không khó.”

“Cảm ơn cậu, tôi không muốn làm phiền cậu nhiều quá.” Vũ Hoàng nhấc ly trà lên nhấp một ngụm tráng miệng.

Nhật Anh cũng uống một ngụm trà nóng, ánh mắt không rời biểu cảm thỏa mãn trên gương mặt Vũ Hoàng. Cậu liếc mắt nhìn đồng hồ, nhỏ giọng:

“Sắp đến giờ hẹn, anh đã biết nhà của Nga chưa? Nếu chưa biết thì tôi đưa đến.”

“Cô ấy cho tôi địa chỉ rồi, cách đây một ngõ, cậu không cần chỉ đâu.” Vũ Hoàng đậy nắp hộp bánh lại, cẩn thận bỏ vào túi trả cho Nhật Anh. “Cảm ơn cậu đã đãi tôi một bữa bánh ngon.”

Nhật Anh nhận lấy túi, uống nốt ly trà rồi đứng dậy. “Thôi tôi về, chúc anh đi chơi với Nga vui vẻ.”

Vũ Hoàng cũng đứng dậy thanh toán tiền nước rồi đi ra ngoài dắt xe máy, vẫy tay chào Nhật Anh rồi lên xe lái đi.

Giống như những lần trước, Nhật Anh đứng nhìn hút theo bóng lưng anh  cho đến tận khi khuất hẳn mới quay người, rảo bước về nhà trong cơn gió lạnh của mùa đông. Nhưng lúc này lòng cậu lại ấm áp lạ thường, tiếng xuýt xoa khen bánh ngon cùng với vẻ mặt vui thích của Vũ Hoàng luẩn quẩn không dứt trong đầu cậu.

—-

Chú thích của tác giả về món bánh áp chao.

Tên bánh là “áp chao”, không phải “áp chảo” vì nó xuất phát từ tên của món vịt chao ăn kèm với bánh này.

Bánh áp chao có nguồn gốc từ một món bánh của người tày nùng vùng Đông Bắc nước ta. Đặc biệt ở các tỉnh miền núi như Cao Bằng, Lạng Sơn thường bán món bánh này vào mùa đông.

Vỏ bánh được làm bằng gạo nếp, gạo tẻ, trộn với một chút đậu tương, đặc biệt thêm khoai môn nạo nhỏ để tăng độ giòn và độ thơm ngậy.

Nhân bánh là thịt vịt được tẩm ướp đậm đà, ngon miệng. Bánh được ăn kèm với nộm chua ngọt và thịt vịt chao mỡ.

(Tại sao tác giả biết món bánh này ư? Vì tác giả được ăn rồi, ngon cực kỳ luôn, ăn một lần nhớ mãi.)

Dưới đây là hình ảnh của bánh áp chao:

Bánh cắt ra nó trông thế này này:

Bánh ăn kèm với nộm thế này này:

Hot

Comments

楸

tác giả ác quá zạy😢 tui đọc mà đói lây lun á

2022-08-18

0

𝖅𝖚𝖗𝖆 [木每]

𝖅𝖚𝖗𝖆 [木每]

Đêm về đói bụng tự tưởng tượng mà bụng cồn cào ;-;

2022-03-11

2

AnCa

AnCa

bánh này tưởng chỉ bán ở Miền nam, cách viết kiểu giống miền bắc nên mình nghĩ ở bắc k có bánh này😅

2022-03-05

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Dã ngoại.
2 Chương 2: Chọn quà.
3 Chương 3: Sinh nhật Thiên Nga.
4 Chương 4: Bữa lẩu đầu đông.
5 Chương 5: Quán cà phê đầu ngõ.
6 Chương 6: Xem phim.
7 Chương 7: Quân sư đắc lực.
8 Chương 8: Bữa tiệc bất đắc dĩ.
9 Chương 9: Chạm nhẹ.
10 Chương 10: Cơn say.
11 Chương 11: Giấc mơ lạ.
12 Chương 12: Tam đại đồng đường.
13 Chương 13: Lấy nhầm thắt lưng.
14 Chương 14: Việc làm bán thời gian.
15 Chương 15: Làm việc chung.
16 Chương 16: Giò hoa lan.
17 chương 17: Không phải là ghen.
18 Chương 18: Hạ quyết tâm.
19 Chương 19: Lạnh lùng boy.
20 Chương 20: Nhà hàng phong cách cổ điển.
21 Chương 21: Say rượu hoa quả.
22 Chương 22: Thăm người ốm.
23 Chương 23: Quà cảm ơn nặng quá.
24 Chương 24: Chiếc xe Lexus màu trắng sữa.
25 Chương 25: Tôi thích các món ăn cậu làm.
26 Chương 26: Điều tra lý lịch.
27 Chương 27: Chuẩn bị cho ngày cuối tuần.
28 Chương 28: Mắt đối mắt.
29 Chương 29: Hình như gặp ảo giác.
30 Chương 30: Chịu trách nhiệm cho một giấc mơ.
31 Chương 31: Nuôi thành heo mập.
32 Chương 32: Thất thân.
33 Chương 33: Muốn về để nhìn thấy em.
34 Chương 34: Bên nhau trọn vẹn.
35 Chương 35: Nắm chặt tay nhau.
36 Chương 36: Gặp mặt.
37 Chương 37: Giải tỏa hiểu lầm.
38 Chương 38: Thăm nhà.
39 Chương 39: Em không thấy phiền, nhưng anh thấy phiền.
40 Chương 40: Con không yêu cô ấy.
41 Chương 41: Tuyết Trà.
42 Chương 42: Hậu thuẫn.
43 Chương 43: Biển tình.
44 Chương 44: Quà tặng tốt nghiệp.
45 Chương 45: Đôi chim uyên ương.
46 Chương 46: Tiệc chúc mừng.
47 Chương 47: Chè bí đỏ là ngon nhất.
48 Chương 48: Phải có được anh.
49 Chương 49: Một thoáng quá khứ.
50 Chương 50: Ngày đầu tiên làm trợ lý giám đốc.
51 Chương 51: Bạn mới.
52 Chương 52: Thư ký riêng.
53 Chương 53: Chạm mặt.
54 Chương 54: Quy định kỳ quặc.
55 Chương 55: Ướm lời.
56 Chương 56: Êm đềm.
57 Chương 57: Chính thức làm thư ký riêng.
58 Chương 58: Thư ký riêng vẫn ổn chứ?
59 Chương 59: Phố biển thơ mộng.
60 Chương 60: Câu chuyện trong phòng đọc sách.
61 Chương 61: Không thể buông tay.
62 Chương 62: Hãy thề không bao giờ rời xa anh. Được không?
63 Chương 63: Lo được lo mất.
64 Chương 64: Biếu quà Tết.
65 Chương 65: Xin em hãy khóc.
66 Chương 66: Nỗi khổ riêng.
67 Chương 67: Bàn chuyện chung thân đại sự 1.
68 Chương 68: Bàn chuyện chung thân đại sự 2.
69 Chương 69: Tha thứ.
70 Chương 70: Đâm lao thì phải theo lao.
71 Chương 71: Lễ cưới có tình yêu chứng giám.
72 Chương 72: Quyền riêng tư.
73 Chương 73: Đám cưới hoành tráng.
74 Chương 74: Đêm động phòng bẽ bàng.
75 Chương 75: Buổi sáng sau lễ cưới.
76 Chương 76: Lấy chồng mà như không.
77 Chương 77: Gợi ý của Thiên Nam.
78 Chương 78: Ly nước quả tươi.
79 Chương 79: Trúng thuốc.
80 Chương 80: Bao lì xì hạt giống.
81 Chương 81: Phố hoa.
82 Chương 82: Nói chuyện với bố chồng.
83 Chương 83: Ý định của ông Huy.
84 Chương 84: Tôi luôn ở đây nghe cô giãi bày.
85 Chương 85: Thì ra cô đang diễn trò hề cho bố con ông Huy xem 1.
86 Chương 86: Thì ra cô đang diễn trò hề cho bố con ông Huy xem 2.
87 Chương 87: Mối quan hệ thực sự của hai người đàn bà.
88 Chương 88: Lợi dụng bà Lan.
89 Chương 89: Chỗ dựa tinh thần.
90 Chương 90: Hai bà mẹ khẩu chiến.
91 Chương 91: Không thể nói được lời chia tay.
92 Chương 92: Cần một cú hích.
93 Chương 93: Ngày cuối bên nhau.
94 Chương 94: Đêm nay... đêm cuối. (H)
95 Chương 95: Rời khỏi thành phố.
96 Chương 96: Trận đấu boxing dưới giàn hoa lan.
97 Chương 97: Tìm người.
98 Chương 98: Cuộc đối đầu giữa hai bố con.
99 Chương 99: Món quà hậu hĩnh.
100 Chương 100: Mây mưa trong xe ô tô.
101 Chương 101: Là em lấy chồng.
102 Chương 102: Ngộ độc.
103 Chương 103: Qua cơn nguy kịch.
104 Chương 104: Cơ quan chức năng vào cuộc.
105 Chương 105: Cái giá cho sự thấu hiểu.
106 Chương 106: Ly hôn.
107 Chương 107: Tìm thấy người cần tìm.
108 Chương 108: Tâm tư.
109 Chương 109: Chọc cho vợ khóc rất vui.
110 Chương 110: Đêm tái hợp.
111 Chương 111: Tình cũ.
112 Chương 112: Quyết định bất ngờ.
113 Chương 113: Cuộc họp gia tộc.
114 Chương 114: Người yêu nhau lại tìm về với nhau.
115 Chương 115: Đám cưới hạnh phúc.
116 Chương 116: Kết thúc.
Chapter

Updated 116 Episodes

1
Chương 1: Dã ngoại.
2
Chương 2: Chọn quà.
3
Chương 3: Sinh nhật Thiên Nga.
4
Chương 4: Bữa lẩu đầu đông.
5
Chương 5: Quán cà phê đầu ngõ.
6
Chương 6: Xem phim.
7
Chương 7: Quân sư đắc lực.
8
Chương 8: Bữa tiệc bất đắc dĩ.
9
Chương 9: Chạm nhẹ.
10
Chương 10: Cơn say.
11
Chương 11: Giấc mơ lạ.
12
Chương 12: Tam đại đồng đường.
13
Chương 13: Lấy nhầm thắt lưng.
14
Chương 14: Việc làm bán thời gian.
15
Chương 15: Làm việc chung.
16
Chương 16: Giò hoa lan.
17
chương 17: Không phải là ghen.
18
Chương 18: Hạ quyết tâm.
19
Chương 19: Lạnh lùng boy.
20
Chương 20: Nhà hàng phong cách cổ điển.
21
Chương 21: Say rượu hoa quả.
22
Chương 22: Thăm người ốm.
23
Chương 23: Quà cảm ơn nặng quá.
24
Chương 24: Chiếc xe Lexus màu trắng sữa.
25
Chương 25: Tôi thích các món ăn cậu làm.
26
Chương 26: Điều tra lý lịch.
27
Chương 27: Chuẩn bị cho ngày cuối tuần.
28
Chương 28: Mắt đối mắt.
29
Chương 29: Hình như gặp ảo giác.
30
Chương 30: Chịu trách nhiệm cho một giấc mơ.
31
Chương 31: Nuôi thành heo mập.
32
Chương 32: Thất thân.
33
Chương 33: Muốn về để nhìn thấy em.
34
Chương 34: Bên nhau trọn vẹn.
35
Chương 35: Nắm chặt tay nhau.
36
Chương 36: Gặp mặt.
37
Chương 37: Giải tỏa hiểu lầm.
38
Chương 38: Thăm nhà.
39
Chương 39: Em không thấy phiền, nhưng anh thấy phiền.
40
Chương 40: Con không yêu cô ấy.
41
Chương 41: Tuyết Trà.
42
Chương 42: Hậu thuẫn.
43
Chương 43: Biển tình.
44
Chương 44: Quà tặng tốt nghiệp.
45
Chương 45: Đôi chim uyên ương.
46
Chương 46: Tiệc chúc mừng.
47
Chương 47: Chè bí đỏ là ngon nhất.
48
Chương 48: Phải có được anh.
49
Chương 49: Một thoáng quá khứ.
50
Chương 50: Ngày đầu tiên làm trợ lý giám đốc.
51
Chương 51: Bạn mới.
52
Chương 52: Thư ký riêng.
53
Chương 53: Chạm mặt.
54
Chương 54: Quy định kỳ quặc.
55
Chương 55: Ướm lời.
56
Chương 56: Êm đềm.
57
Chương 57: Chính thức làm thư ký riêng.
58
Chương 58: Thư ký riêng vẫn ổn chứ?
59
Chương 59: Phố biển thơ mộng.
60
Chương 60: Câu chuyện trong phòng đọc sách.
61
Chương 61: Không thể buông tay.
62
Chương 62: Hãy thề không bao giờ rời xa anh. Được không?
63
Chương 63: Lo được lo mất.
64
Chương 64: Biếu quà Tết.
65
Chương 65: Xin em hãy khóc.
66
Chương 66: Nỗi khổ riêng.
67
Chương 67: Bàn chuyện chung thân đại sự 1.
68
Chương 68: Bàn chuyện chung thân đại sự 2.
69
Chương 69: Tha thứ.
70
Chương 70: Đâm lao thì phải theo lao.
71
Chương 71: Lễ cưới có tình yêu chứng giám.
72
Chương 72: Quyền riêng tư.
73
Chương 73: Đám cưới hoành tráng.
74
Chương 74: Đêm động phòng bẽ bàng.
75
Chương 75: Buổi sáng sau lễ cưới.
76
Chương 76: Lấy chồng mà như không.
77
Chương 77: Gợi ý của Thiên Nam.
78
Chương 78: Ly nước quả tươi.
79
Chương 79: Trúng thuốc.
80
Chương 80: Bao lì xì hạt giống.
81
Chương 81: Phố hoa.
82
Chương 82: Nói chuyện với bố chồng.
83
Chương 83: Ý định của ông Huy.
84
Chương 84: Tôi luôn ở đây nghe cô giãi bày.
85
Chương 85: Thì ra cô đang diễn trò hề cho bố con ông Huy xem 1.
86
Chương 86: Thì ra cô đang diễn trò hề cho bố con ông Huy xem 2.
87
Chương 87: Mối quan hệ thực sự của hai người đàn bà.
88
Chương 88: Lợi dụng bà Lan.
89
Chương 89: Chỗ dựa tinh thần.
90
Chương 90: Hai bà mẹ khẩu chiến.
91
Chương 91: Không thể nói được lời chia tay.
92
Chương 92: Cần một cú hích.
93
Chương 93: Ngày cuối bên nhau.
94
Chương 94: Đêm nay... đêm cuối. (H)
95
Chương 95: Rời khỏi thành phố.
96
Chương 96: Trận đấu boxing dưới giàn hoa lan.
97
Chương 97: Tìm người.
98
Chương 98: Cuộc đối đầu giữa hai bố con.
99
Chương 99: Món quà hậu hĩnh.
100
Chương 100: Mây mưa trong xe ô tô.
101
Chương 101: Là em lấy chồng.
102
Chương 102: Ngộ độc.
103
Chương 103: Qua cơn nguy kịch.
104
Chương 104: Cơ quan chức năng vào cuộc.
105
Chương 105: Cái giá cho sự thấu hiểu.
106
Chương 106: Ly hôn.
107
Chương 107: Tìm thấy người cần tìm.
108
Chương 108: Tâm tư.
109
Chương 109: Chọc cho vợ khóc rất vui.
110
Chương 110: Đêm tái hợp.
111
Chương 111: Tình cũ.
112
Chương 112: Quyết định bất ngờ.
113
Chương 113: Cuộc họp gia tộc.
114
Chương 114: Người yêu nhau lại tìm về với nhau.
115
Chương 115: Đám cưới hạnh phúc.
116
Chương 116: Kết thúc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play